古诗词

沁园春·其四次韵侄演自遣

陈著

无价韶华,一笑相酬,青钱似苔。wú jià sháo huá,yī xiào xiāng chóu,qīng qián shì tái。
奈东风轻劣,催红雨去,西园次第,放绿阴回。nài dōng fēng qīng liè,cuī hóng yǔ qù,xī yuán cì dì,fàng lǜ yīn huí。
老后时光,眉间心事,恰似怕酸人著梅。lǎo hòu shí guāng,méi jiān xīn shì,qià shì pà suān rén zhù méi。
须知道,有谁能百岁,日日开怀。xū zhī dào,yǒu shuí néng bǎi suì,rì rì kāi huái。
从教世变轮推。cóng jiào shì biàn lún tuī。
也莫问人间春去来。yě mò wèn rén jiān chūn qù lái。
看渊明归了,有形谁役,少陵醉里,无闷堪排。kàn yuān míng guī le,yǒu xíng shuí yì,shǎo líng zuì lǐ,wú mèn kān pái。
贫贱何妨,风流自别,不是沈沈浊世杯。pín jiàn hé fáng,fēng liú zì bié,bù shì shěn shěn zhuó shì bēi。
层霄上,与大鹏盘礴,下视浮埃。céng xiāo shàng,yǔ dà péng pán bó,xià shì fú āi。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

挽舒亦山少母邹氏

陈著

我与亦山连,因闻少母贤。wǒ yǔ yì shān lián,yīn wén shǎo mǔ xián。
顺柔知自分,勤检乐吾便。shùn róu zhī zì fēn,qín jiǎn lè wú biàn。
心积儿孙福,家修香火缘。xīn jī ér sūn fú,jiā xiū xiāng huǒ yuán。
平生庶无憾,此去坐青莲。píng shēng shù wú hàn,cǐ qù zuò qīng lián。

挽蒋质甫

陈著

谁能传耆旧,善誉在乡关。shuí néng chuán qí jiù,shàn yù zài xiāng guān。
教子籯金外,和家棣萼闲。jiào zi yíng jīn wài,hé jiā dì è xián。
死心多佛悟,生世半诗闲。sǐ xīn duō fú wù,shēng shì bàn shī xián。
逝矣夫何憾,逍遥玉女山。shì yǐ fū hé hàn,xiāo yáo yù nǚ shān。

挽孙常州寺簿

陈著

早宦早收还,相从溪与山。zǎo huàn zǎo shōu hái,xiāng cóng xī yǔ shān。
身曾五□贵,心自一鸥闲。shēn céng wǔ guì,xīn zì yī ōu xián。
留训金籯外,寻盟贝叶闲。liú xùn jīn yíng wài,xún méng bèi yè xián。
手铭平日事,打破死生关。shǒu míng píng rì shì,dǎ pò sǐ shēng guān。

挽孙常州寺簿

陈著

青春到白首,胶漆更他谁。qīng chūn dào bái shǒu,jiāo qī gèng tā shuí。
话别水亭酒,断章山驿诗。huà bié shuǐ tíng jiǔ,duàn zhāng shān yì shī。
平生今地下,后死独天涯。píng shēng jīn dì xià,hòu sǐ dú tiān yá。
执绋万官路,欲前筋力衰。zhí fú wàn guān lù,yù qián jīn lì shuāi。

挽范节干

陈著

君墓我其铭,谁知不尽情。jūn mù wǒ qí míng,shuí zhī bù jǐn qíng。
半生萍梗过,晚岁柏松盟。bàn shēng píng gěng guò,wǎn suì bǎi sōng méng。
辇下清相谂,兵闲老共惊。niǎn xià qīng xiāng shěn,bīng xián lǎo gòng jīng。
芙蓉堂在否,回首泪纵横。fú róng táng zài fǒu,huí shǒu lèi zòng héng。

挽范节干

陈著

去秋言别时,执手水之湄。qù qiū yán bié shí,zhí shǒu shuǐ zhī méi。
犹侈春风会,那知夜壑移。yóu chǐ chūn fēng huì,nà zhī yè hè yí。
鬣封期已薄,眉案死相随。liè fēng qī yǐ báo,méi àn sǐ xiāng suí。
君可无遗憾,其如我自悲。jūn kě wú yí hàn,qí rú wǒ zì bēi。

挽董监镇

陈著

宿善有君□,幽铭岂溢言。sù shàn yǒu jūn,yōu míng qǐ yì yán。
何妨儒鹖弁,自可客龙门。hé fáng rú hé biàn,zì kě kè lóng mén。
瑞竹松根见,丛编手泽存。ruì zhú sōng gēn jiàn,cóng biān shǒu zé cún。
寿终无一憾,更是好儿孙。shòu zhōng wú yī hàn,gèng shì hǎo ér sūn。

挽校书郎方公夫人二首

陈著

有美女中玉,来嫔天下魁。yǒu měi nǚ zhōng yù,lái pín tiān xià kuí。
心无惭藻涧,眼及到兰台。xīn wú cán zǎo jiàn,yǎn jí dào lán tái。
欲伴春行乐,俄缠昼哭哀。yù bàn chūn xíng lè,é chán zhòu kū āi。
谁知馀地在,五桂总翘材。shuí zhī yú dì zài,wǔ guì zǒng qiào cái。

挽校书郎方公夫人二首

陈著

七十七年春,斑衣堂上新。qī shí qī nián chūn,bān yī táng shàng xīn。
鱼轩宜有晚,恙枕竟无晨。yú xuān yí yǒu wǎn,yàng zhěn jìng wú chén。
空感通家泪,难随执绋尘。kōng gǎn tōng jiā lèi,nán suí zhí fú chén。
望云飞老□,聊聒薤歌人。wàng yún fēi lǎo,liáo guā xiè gē rén。

挽卓生甫

陈著

风雨潇潇境,山林落落姿。fēng yǔ xiāo xiāo jìng,shān lín luò luò zī。
安贫清似玉,嗜学苦如饴。ān pín qīng shì yù,shì xué kǔ rú yí。
世事两颦送,古心诸老知。shì shì liǎng pín sòng,gǔ xīn zhū lǎo zhī。
家庭多手泽,幸有宁馨儿。jiā tíng duō shǒu zé,xìng yǒu níng xīn ér。

挽卓生甫

陈著

袖携文满卷,下问及深衣。xiù xié wén mǎn juǎn,xià wèn jí shēn yī。
拟议金难订,稽迟璧未归。nǐ yì jīn nán dìng,jī chí bì wèi guī。
重逢何日是,一梦已人非。zhòng féng hé rì shì,yī mèng yǐ rén fēi。
宿草自春处,老心东向飞。sù cǎo zì chūn chù,lǎo xīn dōng xiàng fēi。

挽族父承务郎衡之

陈著

人物瑞丹霞,翛然绝点瑕。rén wù ruì dān xiá,xiāo rán jué diǎn xiá。
宽心无厌客,急义不谋家。kuān xīn wú yàn kè,jí yì bù móu jiā。
一室琴棋画,四时风月花。yī shì qín qí huà,sì shí fēng yuè huā。
晚来满山菊,消得澹生涯。wǎn lái mǎn shān jú,xiāo dé dàn shēng yá。

挽族父承务郎衡之

陈著

庭桂出心根,天风香满门。tíng guì chū xīn gēn,tiān fēng xiāng mǎn mén。
初封缘子贵,上寿称君恩。chū fēng yuán zi guì,shàng shòu chēng jūn ēn。
正尔需三釜,胡然梦九原。zhèng ěr xū sān fǔ,hú rán mèng jiǔ yuán。
有馀无尽泽,留下长兰孙。yǒu yú wú jǐn zé,liú xià zhǎng lán sūn。

挽族父承务郎衡之

陈著

当年延桂塾,承乏愧无能。dāng nián yán guì shú,chéng fá kuì wú néng。
以子视宗族,如家安友朋。yǐ zi shì zōng zú,rú jiā ān yǒu péng。
春风文字酒,夜雨诵弦镫。chūn fēng wén zì jiǔ,yè yǔ sòng xián dèng。
古首凄谁续,心安泪欲冰。gǔ shǒu qī shuí xù,xīn ān lèi yù bīng。

胜因院

陈著

转路便幽深,曾来不用寻。zhuǎn lù biàn yōu shēn,céng lái bù yòng xún。
寺依仙石脚,僧识老岩心。sì yī xiān shí jiǎo,sēng shí lǎo yán xīn。
是处鬼无墓,此山松自林。shì chù guǐ wú mù,cǐ shān sōng zì lín。
滔滔未涯事,分付一蝉吟。tāo tāo wèi yá shì,fēn fù yī chán yín。