古诗词

沁园春·其四次韵侄演自遣

陈著

无价韶华,一笑相酬,青钱似苔。wú jià sháo huá,yī xiào xiāng chóu,qīng qián shì tái。
奈东风轻劣,催红雨去,西园次第,放绿阴回。nài dōng fēng qīng liè,cuī hóng yǔ qù,xī yuán cì dì,fàng lǜ yīn huí。
老后时光,眉间心事,恰似怕酸人著梅。lǎo hòu shí guāng,méi jiān xīn shì,qià shì pà suān rén zhù méi。
须知道,有谁能百岁,日日开怀。xū zhī dào,yǒu shuí néng bǎi suì,rì rì kāi huái。
从教世变轮推。cóng jiào shì biàn lún tuī。
也莫问人间春去来。yě mò wèn rén jiān chūn qù lái。
看渊明归了,有形谁役,少陵醉里,无闷堪排。kàn yuān míng guī le,yǒu xíng shuí yì,shǎo líng zuì lǐ,wú mèn kān pái。
贫贱何妨,风流自别,不是沈沈浊世杯。pín jiàn hé fáng,fēng liú zì bié,bù shì shěn shěn zhuó shì bēi。
层霄上,与大鹏盘礴,下视浮埃。céng xiāo shàng,yǔ dà péng pán bó,xià shì fú āi。
陈著

陈著

(一二一四~一二九七),字谦之,一字子微,号本堂,晚年号嵩溪遗耄,鄞县(今浙江宁波)人,寄籍奉化。理宗宝祐四年(一二五六)进士,调监饶州商税。景定元年(一二六○),为白鹭书院山长,知安福县。 陈著的作品>>

猜您喜欢

次韵僧仁泽

陈著

来诗自有师,心与晚唐期。lái shī zì yǒu shī,xīn yǔ wǎn táng qī。
开我正墙面,喜于闻乐脾。kāi wǒ zhèng qiáng miàn,xǐ yú wén lè pí。
山林人似许,风月事还谁。shān lín rén shì xǔ,fēng yuè shì hái shuí。
不用盟为社,从今是故知。bù yòng méng wèi shè,cóng jīn shì gù zhī。

次韵僧仁泽

陈著

洒洒忘家客,相逢若有期。sǎ sǎ wàng jiā kè,xiāng féng ruò yǒu qī。
茶腴参道味,诗瘦出饥脾。chá yú cān dào wèi,shī shòu chū jī pí。
避俗无新计,谈空更阿谁。bì sú wú xīn jì,tán kōng gèng ā shuí。
吾言太浪荡,休遣世人知。wú yán tài làng dàng,xiū qiǎn shì rén zhī。

次韵僧仁泽

陈著

来游大梵天,邂逅兴悠然。lái yóu dà fàn tiān,xiè hòu xīng yōu rán。
一见新犹故,相忘丑亦妍。yī jiàn xīn yóu gù,xiāng wàng chǒu yì yán。
藕花诗有句,莲社我无缘。ǒu huā shī yǒu jù,lián shè wǒ wú yuán。
不必参禅话,诗镫自可传。bù bì cān chán huà,shī dèng zì kě chuán。

樊学士

陈著

黄菊有名花,渊明无酒官。huáng jú yǒu míng huā,yuān míng wú jiǔ guān。
酒多人自醉,花好月同看。jiǔ duō rén zì zuì,huā hǎo yuè tóng kàn。
老未厌人世,天教共岁寒。lǎo wèi yàn rén shì,tiān jiào gòng suì hán。
未应携不去,高步蓬莱山。wèi yīng xié bù qù,gāo bù péng lái shān。

悼出童尚质二首

陈著

南山山最秀,之子得其精。nán shān shān zuì xiù,zhī zi dé qí jīng。
年少文偏老,身通道自亨。nián shǎo wén piān lǎo,shēn tōng dào zì hēng。
得交空所蕴,见义勇于行。dé jiāo kōng suǒ yùn,jiàn yì yǒng yú xíng。
今日知无憾,声名一死生。jīn rì zhī wú hàn,shēng míng yī sǐ shēng。

悼出童尚质二首

陈著

聚散几匆匆,真如醉梦中。jù sàn jǐ cōng cōng,zhēn rú zuì mèng zhōng。
分虽甥舅异,情实弟兄同。fēn suī shēng jiù yì,qíng shí dì xiōng tóng。
坐夜镫前雨,嘘春扇底风。zuò yè dèng qián yǔ,xū chūn shàn dǐ fēng。
伤心今已矣,庭草泣秋虫。shāng xīn jīn yǐ yǐ,tíng cǎo qì qiū chóng。

吊单方庵墓

陈著

方庵居士死,归骨白云根。fāng ān jū shì sǐ,guī gǔ bái yún gēn。
霜暑三年别,风流万古存。shuāng shǔ sān nián bié,fēng liú wàn gǔ cún。
月梁空夜梦,宿草长春痕。yuè liáng kōng yè mèng,sù cǎo zhǎng chūn hén。
松底幽兰发,清香是梦魂。sōng dǐ yōu lán fā,qīng xiāng shì mèng hún。

挽黄提举震

陈著

江山古四明,独立表平生。jiāng shān gǔ sì míng,dú lì biǎo píng shēng。
敏处经纶密,癯中气局宏。mǐn chù jīng lún mì,qú zhōng qì jú hóng。
鸿毛看势利,虎口见功名。hóng máo kàn shì lì,hǔ kǒu jiàn gōng míng。
麾节那能究,东南天已倾。huī jié nà néng jiū,dōng nán tiān yǐ qīng。

挽黄提举震

陈著

文弊莫如今,独存师古心。wén bì mò rú jīn,dú cún shī gǔ xīn。
汲深六经海,茹实百家林。jí shēn liù jīng hǎi,rú shí bǎi jiā lín。
公有传贤笔,私无谀墓金。gōng yǒu chuán xián bǐ,sī wú yú mù jīn。
晚年北山北,谁识醒中吟。wǎn nián běi shān běi,shuí shí xǐng zhōng yín。

挽黄提举震

陈著

当年时事谁,咄咄赋归与。dāng nián shí shì shuí,duō duō fù guī yǔ。
同是无枝鹊,危如游釜鱼。tóng shì wú zhī què,wēi rú yóu fǔ yú。
偷生盟世好,访远记山居。tōu shēng méng shì hǎo,fǎng yuǎn jì shān jū。
已矣向谁恸,儿孙书满庐。yǐ yǐ xiàng shuí tòng,ér sūn shū mǎn lú。

挽黄祖勉

陈著

世远太和散,儒门有若人。shì yuǎn tài hé sàn,rú mén yǒu ruò rén。
沈潜勤汲古,澹静肯妍春。shěn qián qín jí gǔ,dàn jìng kěn yán chūn。
识到寡轻语,触来无量颦。shí dào guǎ qīng yǔ,chù lái wú liàng pín。
渊乎莫澄挠,叔度乃其伦。yuān hū mò chéng náo,shū dù nǎi qí lún。

挽黄祖勉

陈著

平生不行怪,流俗自难同。píng shēng bù xíng guài,liú sú zì nán tóng。
原明无仕志,公休有父风。yuán míng wú shì zhì,gōng xiū yǒu fù fēng。
肯堂劳未艾,反席寿俄终。kěn táng láo wèi ài,fǎn xí shòu é zhōng。
谁料生刍奠,今年又乃翁。shuí liào shēng chú diàn,jīn nián yòu nǎi wēng。

挽黄祖勉

陈著

夙是通家契,姻盟又此时。sù shì tōng jiā qì,yīn méng yòu cǐ shí。
相依百罹世,多活几年期。xiāng yī bǎi lí shì,duō huó jǐ nián qī。
辰龙竟归梦,子书谁续为。chén lóng jìng guī mèng,zi shū shuí xù wèi。
九京不可作,乔梓北风悲。jiǔ jīng bù kě zuò,qiáo zǐ běi fēng bēi。

挽曹泰宇居士三首

陈著

忠义垂青脉,癯然独饭蔬。zhōng yì chuí qīng mài,qú rán dú fàn shū。
生涯一身寄,禅学九经馀。shēng yá yī shēn jì,chán xué jiǔ jīng yú。
有教宁分类,逢人只借书。yǒu jiào níng fēn lèi,féng rén zhǐ jiè shū。
世方餍粱肉,视此愧何如。shì fāng yàn liáng ròu,shì cǐ kuì hé rú。

挽曹泰宇居士三首

陈著

滔滔彼居士,谁得似君真。tāo tāo bǐ jū shì,shuí dé shì jūn zhēn。
盍驻香山社,俄抛病室身。hé zhù xiāng shān shè,é pāo bìng shì shēn。
首邱存故我,手泽付何人。shǒu qiū cún gù wǒ,shǒu zé fù hé rén。
此理本来悟,浮生一窖尘。cǐ lǐ běn lái wù,fú shēng yī jiào chén。