古诗词

桃源行

姚勉

武陵溪边翁好渔,笭箵钓车日采鱼。wǔ líng xī biān wēng hǎo yú,líng xīng diào chē rì cǎi yú。
扁舟为家苇为屋,岂知世有神仙居。biǎn zhōu wèi jiā wěi wèi wū,qǐ zhī shì yǒu shén xiān jū。
晓来不记舟行路,忽在桃花深绝处。xiǎo lái bù jì zhōu xíng lù,hū zài táo huā shēn jué chù。
红云杳叆望欲迷,绛雪缤纷落无数。hóng yún yǎo ài wàng yù mí,jiàng xuě bīn fēn luò wú shù。
水源尽处便逢山,一径似通人往还。shuǐ yuán jǐn chù biàn féng shān,yī jìng shì tōng rén wǎng hái。
穿花竟出洞谷口,别有天地如人间。chuān huā jìng chū dòng gǔ kǒu,bié yǒu tiān dì rú rén jiān。
青山高下鳞鳞屋,秀野桑麻深泼绿。qīng shān gāo xià lín lín wū,xiù yě sāng má shēn pō lǜ。
春深耕罢犊牛眠,昼静人闲鸡犬熟。chūn shēn gēng bà dú niú mián,zhòu jìng rén xián jī quǎn shú。
村中老幼皆相知,惊逢外人子为谁。cūn zhōng lǎo yòu jiē xiāng zhī,jīng féng wài rén zi wèi shuí。
平生采鱼不到此,借问此是蓬莱非。píng shēng cǎi yú bù dào cǐ,jiè wèn cǐ shì péng lái fēi。
笑言此亦人间耳,闻有蓬莱何处是。xiào yán cǐ yì rén jiān ěr,wén yǒu péng lái hé chù shì。
秦初避乱偶此来,今日已传秦几世。qín chū bì luàn ǒu cǐ lái,jīn rì yǐ chuán qín jǐ shì。
渔家不识青史编,相传去秦六百年。yú jiā bù shí qīng shǐ biān,xiāng chuán qù qín liù bǎi nián。
吁嗟已不闻汉魏,岂复知今晋太元。xū jiē yǐ bù wén hàn wèi,qǐ fù zhī jīn jìn tài yuán。
当时只恐秦万世,携家挈邻相远避。dāng shí zhǐ kǒng qín wàn shì,xié jiā qiè lín xiāng yuǎn bì。
早知秦不五十年,安得种花来此地。zǎo zhī qín bù wǔ shí nián,ān dé zhǒng huā lái cǐ dì。
采药山人去不归,啖松女子今何之。cǎi yào shān rén qù bù guī,dàn sōng nǚ zi jīn hé zhī。
种桃着花尚未实,未必岁月多如斯。zhǒng táo zhe huā shàng wèi shí,wèi bì suì yuè duō rú sī。
家家置酒延鸡黍,便好卜邻花底住。jiā jiā zhì jiǔ yán jī shǔ,biàn hǎo bo lín huā dǐ zhù。
中心自喜口不言,后日重来今且去。zhōng xīn zì xǐ kǒu bù yán,hòu rì zhòng lái jīn qiě qù。
悽然辞别便登舟,依旧花间溪水流。qī rán cí bié biàn dēng zhōu,yī jiù huā jiān xī shuǐ liú。
插竹谩标来处路,鸣榔无复旧时游。chā zhú mán biāo lái chù lù,míng láng wú fù jiù shí yóu。
顾家一念仙凡隔,如梦惊回寻不得。gù jiā yī niàn xiān fán gé,rú mèng jīng huí xún bù dé。
当时不与俗吏知,或可重寻旧踪迹。dāng shí bù yǔ sú lì zhī,huò kě zhòng xún jiù zōng jì。
五胡云扰岂减秦,晋人合作桃源人。wǔ hú yún rǎo qǐ jiǎn qín,jìn rén hé zuò táo yuán rén。
渔郎出山自失计,秦人绝踪应未仁。yú láng chū shān zì shī jì,qín rén jué zōng yīng wèi rén。
渔郎渔郎休太息,渔家自有神仙国。yú láng yú láng xiū tài xī,yú jiā zì yǒu shén xiān guó。
鲙鲈沽酒醉芦花,此乐桃源人未识。kuài lú gū jiǔ zuì lú huā,cǐ lè táo yuán rén wèi shí。
神仙有无何渺茫,退之此语诚非狂。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,tuì zhī cǐ yǔ chéng fēi kuáng。
渊明作记亦直寄,便如东皋志醉乡。yuān míng zuò jì yì zhí jì,biàn rú dōng gāo zhì zuì xiāng。
秦风锲薄难与处,晋俗清虚何足数。qín fēng qiè báo nán yǔ chù,jìn sú qīng xū hé zú shù。
愿令天下尽桃源,不必武陵深处所。yuàn lìng tiān xià jǐn táo yuán,bù bì wǔ líng shēn chù suǒ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

和刘山居见惠之什

姚勉

久矣莼鲈欲趁归,自知花样不随时。jiǔ yǐ chún lú yù chèn guī,zì zhī huā yàng bù suí shí。
岩张欲保君心泰,英竦终嫌圣德诗。yán zhāng yù bǎo jūn xīn tài,yīng sǒng zhōng xián shèng dé shī。
荣辱不知欣我在,怨尤俱泯恃天知。róng rǔ bù zhī xīn wǒ zài,yuàn yóu jù mǐn shì tiān zhī。
达官格子那能学,横艇何妨钓野池。dá guān gé zi nà néng xué,héng tǐng hé fáng diào yě chí。

和刘山居见惠之什

姚勉

喜逐秋风马后归,及君犹未戍瓜时。xǐ zhú qiū fēng mǎ hòu guī,jí jūn yóu wèi shù guā shí。
尽倾无底囊中语,细读新吟卷里诗。jǐn qīng wú dǐ náng zhōng yǔ,xì dú xīn yín juǎn lǐ shī。
好趣莫教儿辈觉,此心惟有故人知。hǎo qù mò jiào ér bèi jué,cǐ xīn wéi yǒu gù rén zhī。
只愁天欲孤笼翼,早晚芙蓉在绿池。zhǐ chóu tiān yù gū lóng yì,zǎo wǎn fú róng zài lǜ chí。

西山庵居

姚勉

作者于今已几人,谢天放我出红尘。zuò zhě yú jīn yǐ jǐ rén,xiè tiān fàng wǒ chū hóng chén。
寻渠林鹿沙鸥伴,乞得孤云野鹤身。xún qú lín lù shā ōu bàn,qǐ dé gū yún yě hè shēn。
闲味圣贤皆古意,静观景物四时春。xián wèi shèng xián jiē gǔ yì,jìng guān jǐng wù sì shí chūn。
元正除授君知否,食邑西风号逸民。yuán zhèng chú shòu jūn zhī fǒu,shí yì xī fēng hào yì mín。

赠术士姚有应自号通灵心神仙口

姚勉

一点灵虚镜样明,只须提掇要常醒。yī diǎn líng xū jìng yàng míng,zhǐ xū tí duō yào cháng xǐng。
微几才动先知吉,万象交森独测灵。wēi jǐ cái dòng xiān zhī jí,wàn xiàng jiāo sēn dú cè líng。
至寂静中能有感,遍酬应后却无形。zhì jì jìng zhōng néng yǒu gǎn,biàn chóu yīng hòu què wú xíng。
死灰枯木都非法,但读吾儒一字经。sǐ huī kū mù dōu fēi fǎ,dàn dú wú rú yī zì jīng。

赠术士姚有应自号通灵心神仙口

姚勉

仙在虚怀不可知,神仙有口欲何为。xiān zài xū huái bù kě zhī,shén xiān yǒu kǒu yù hé wèi。
餐风吸露嚣尘表,说地谈天烂醉时。cān fēng xī lù xiāo chén biǎo,shuō dì tán tiān làn zuì shí。
不带一星烟火气,尽饶三寸帝王师。bù dài yī xīng yān huǒ qì,jǐn ráo sān cùn dì wáng shī。
到头莫把真机泄,静默元来未是痴。dào tóu mò bǎ zhēn jī xiè,jìng mò yuán lái wèi shì chī。

代谒张别驾

姚勉

入境欢声听野农,题舆今有曲江公。rù jìng huān shēng tīng yě nóng,tí yú jīn yǒu qū jiāng gōng。
官居寒露清冰里,人在光风霁月中。guān jū hán lù qīng bīng lǐ,rén zài guāng fēng jì yuè zhōng。
席有新诗吟客满,案无滞牍讼庭空。xí yǒu xīn shī yín kè mǎn,àn wú zhì dú sòng tíng kōng。
只愁骥足难淹久,行捧丝纶入汉宫。zhǐ chóu jì zú nán yān jiǔ,xíng pěng sī lún rù hàn gōng。

代谒张别驾

姚勉

放浪江湖已几年,袖携长剑倚天边。fàng làng jiāng hú yǐ jǐ nián,xiù xié zhǎng jiàn yǐ tiān biān。
草庐不见蜀诸葛,采石谩思唐谪仙。cǎo lú bù jiàn shǔ zhū gé,cǎi shí mán sī táng zhé xiān。
虎穴未能酬素志,龙门端合谒时贤。hǔ xué wèi néng chóu sù zhì,lóng mén duān hé yè shí xián。
乡邦幸有乖崖在,庶许诸生学李畋。xiāng bāng xìng yǒu guāi yá zài,shù xǔ zhū shēng xué lǐ tián。

挽赵制机

姚勉

见说襄阳堕甑时,公尝前此料危机。jiàn shuō xiāng yáng duò zèng shí,gōng cháng qián cǐ liào wēi jī。
伤心汉岘疆重拓,回首羊邹事已非。shāng xīn hàn xiàn jiāng zhòng tuò,huí shǒu yáng zōu shì yǐ fēi。
安得筹边书日报,谁能荐士剡天飞。ān dé chóu biān shū rì bào,shuí néng jiàn shì shàn tiān fēi。
当年子羽知吴玠,尚作西撑一柱巍。dāng nián zi yǔ zhī wú jiè,shàng zuò xī chēng yī zhù wēi。

郡守劝驾乐语

姚勉

主人合作紫薇郎,引领群仙觐玉皇。zhǔ rén hé zuò zǐ wēi láng,yǐn lǐng qún xiān jìn yù huáng。
满袖风云生羽翮,排空牛斗避光芒。mǎn xiù fēng yún shēng yǔ hé,pái kōng niú dòu bì guāng máng。
锦江家谶声名在,金榜巍科姓字香。jǐn jiāng jiā chèn shēng míng zài,jīn bǎng wēi kē xìng zì xiāng。
典贡春官来岁事,芝香趣下瑞芝堂。diǎn gòng chūn guān lái suì shì,zhī xiāng qù xià ruì zhī táng。

新婚致语

姚勉

珠帘绣幕蔼祥烟,合卺嘉盟缔百年。zhū lián xiù mù ǎi xiáng yān,hé jǐn jiā méng dì bǎi nián。
律底春回寒谷暖,堂间夜会德星贤。lǜ dǐ chūn huí hán gǔ nuǎn,táng jiān yè huì dé xīng xián。
彩軿牛女欢云汉,华屋神仙艳洞天。cǎi píng niú nǚ huān yún hàn,huá wū shén xiān yàn dòng tiān。
玉润冰清更奇绝,明年联步璧池边。yù rùn bīng qīng gèng qí jué,míng nián lián bù bì chí biān。

对厅乐语

姚勉

洞房华褥绣芙蓉,惹得天香馥正浓。dòng fáng huá rù xiù fú róng,rě dé tiān xiāng fù zhèng nóng。
凤觜续弦新跨凤,龙头有婿又乘龙。fèng zī xù xián xīn kuà fèng,lóng tóu yǒu xù yòu chéng lóng。
人间二月春光好,魁下三台瑞彩重。rén jiān èr yuè chūn guāng hǎo,kuí xià sān tái ruì cǎi zhòng。
酬劝不须辞烂醉,诏书已下紫泥封。chóu quàn bù xū cí làn zuì,zhào shū yǐ xià zǐ ní fēng。

女筵乐语

姚勉

马前喝道状元归,旧婿重新此事奇。mǎ qián hē dào zhuàng yuán guī,jiù xù zhòng xīn cǐ shì qí。
驾鹤骖鸾来锦水,烹龙炰凤宴瑶池。jià hè cān luán lái jǐn shuǐ,pēng lóng páo fèng yàn yáo chí。
满斟蕉叶融春色,共指蟠桃祝寿期。mǎn zhēn jiāo yè róng chūn sè,gòng zhǐ pán táo zhù shòu qī。
后会相逢定何日,玉郎承诏入京时。hòu huì xiāng féng dìng hé rì,yù láng chéng zhào rù jīng shí。

礼席致语

姚勉

月姊当年付桂香,君家上第绿衣郎。yuè zǐ dāng nián fù guì xiāng,jūn jiā shàng dì lǜ yī láng。
只今盛事追龙首,又此佳占叶凤凰。zhǐ jīn shèng shì zhuī lóng shǒu,yòu cǐ jiā zhàn yè fèng huáng。
暖律潜回燕谷冷,名花尽压洛城芳。nuǎn lǜ qián huí yàn gǔ lěng,míng huā jǐn yā luò chéng fāng。
从今不把朱陈说,百世姚邹话柄长。cóng jīn bù bǎ zhū chén shuō,bǎi shì yáo zōu huà bǐng zhǎng。

女筵乐语

姚勉

瑶姬来自状元家,真是姚黄第一花。yáo jī lái zì zhuàng yuán jiā,zhēn shì yáo huáng dì yī huā。
玳席艳开春富贵,鱼轩荣驻远光华。dài xí yàn kāi chūn fù guì,yú xuān róng zhù yuǎn guāng huá。
梅梢欲动朱檐雪,竹叶微潮玉脸霞。méi shāo yù dòng zhū yán xuě,zhú yè wēi cháo yù liǎn xiá。
正好留连长夜饮,未须催整七香车。zhèng hǎo liú lián zhǎng yè yǐn,wèi xū cuī zhěng qī xiāng chē。

郡守宴状元乐语

姚勉

几多文士踏槐黄,实出伦魁在瑞阳。jǐ duō wén shì tà huái huáng,shí chū lún kuí zài ruì yáng。
千古河连留地谶,一声胪唱破天荒。qiān gǔ hé lián liú dì chèn,yī shēng lú chàng pò tiān huāng。
金钗笑拥龙头客,宝篆浓薰燕寝香。jīn chāi xiào yōng lóng tóu kè,bǎo zhuàn nóng xūn yàn qǐn xiāng。
方国荐贤蒙上赏,匪晨有诏下芝堂。fāng guó jiàn xián méng shàng shǎng,fěi chén yǒu zhào xià zhī táng。