古诗词

桃源行

姚勉

武陵溪边翁好渔,笭箵钓车日采鱼。wǔ líng xī biān wēng hǎo yú,líng xīng diào chē rì cǎi yú。
扁舟为家苇为屋,岂知世有神仙居。biǎn zhōu wèi jiā wěi wèi wū,qǐ zhī shì yǒu shén xiān jū。
晓来不记舟行路,忽在桃花深绝处。xiǎo lái bù jì zhōu xíng lù,hū zài táo huā shēn jué chù。
红云杳叆望欲迷,绛雪缤纷落无数。hóng yún yǎo ài wàng yù mí,jiàng xuě bīn fēn luò wú shù。
水源尽处便逢山,一径似通人往还。shuǐ yuán jǐn chù biàn féng shān,yī jìng shì tōng rén wǎng hái。
穿花竟出洞谷口,别有天地如人间。chuān huā jìng chū dòng gǔ kǒu,bié yǒu tiān dì rú rén jiān。
青山高下鳞鳞屋,秀野桑麻深泼绿。qīng shān gāo xià lín lín wū,xiù yě sāng má shēn pō lǜ。
春深耕罢犊牛眠,昼静人闲鸡犬熟。chūn shēn gēng bà dú niú mián,zhòu jìng rén xián jī quǎn shú。
村中老幼皆相知,惊逢外人子为谁。cūn zhōng lǎo yòu jiē xiāng zhī,jīng féng wài rén zi wèi shuí。
平生采鱼不到此,借问此是蓬莱非。píng shēng cǎi yú bù dào cǐ,jiè wèn cǐ shì péng lái fēi。
笑言此亦人间耳,闻有蓬莱何处是。xiào yán cǐ yì rén jiān ěr,wén yǒu péng lái hé chù shì。
秦初避乱偶此来,今日已传秦几世。qín chū bì luàn ǒu cǐ lái,jīn rì yǐ chuán qín jǐ shì。
渔家不识青史编,相传去秦六百年。yú jiā bù shí qīng shǐ biān,xiāng chuán qù qín liù bǎi nián。
吁嗟已不闻汉魏,岂复知今晋太元。xū jiē yǐ bù wén hàn wèi,qǐ fù zhī jīn jìn tài yuán。
当时只恐秦万世,携家挈邻相远避。dāng shí zhǐ kǒng qín wàn shì,xié jiā qiè lín xiāng yuǎn bì。
早知秦不五十年,安得种花来此地。zǎo zhī qín bù wǔ shí nián,ān dé zhǒng huā lái cǐ dì。
采药山人去不归,啖松女子今何之。cǎi yào shān rén qù bù guī,dàn sōng nǚ zi jīn hé zhī。
种桃着花尚未实,未必岁月多如斯。zhǒng táo zhe huā shàng wèi shí,wèi bì suì yuè duō rú sī。
家家置酒延鸡黍,便好卜邻花底住。jiā jiā zhì jiǔ yán jī shǔ,biàn hǎo bo lín huā dǐ zhù。
中心自喜口不言,后日重来今且去。zhōng xīn zì xǐ kǒu bù yán,hòu rì zhòng lái jīn qiě qù。
悽然辞别便登舟,依旧花间溪水流。qī rán cí bié biàn dēng zhōu,yī jiù huā jiān xī shuǐ liú。
插竹谩标来处路,鸣榔无复旧时游。chā zhú mán biāo lái chù lù,míng láng wú fù jiù shí yóu。
顾家一念仙凡隔,如梦惊回寻不得。gù jiā yī niàn xiān fán gé,rú mèng jīng huí xún bù dé。
当时不与俗吏知,或可重寻旧踪迹。dāng shí bù yǔ sú lì zhī,huò kě zhòng xún jiù zōng jì。
五胡云扰岂减秦,晋人合作桃源人。wǔ hú yún rǎo qǐ jiǎn qín,jìn rén hé zuò táo yuán rén。
渔郎出山自失计,秦人绝踪应未仁。yú láng chū shān zì shī jì,qín rén jué zōng yīng wèi rén。
渔郎渔郎休太息,渔家自有神仙国。yú láng yú láng xiū tài xī,yú jiā zì yǒu shén xiān guó。
鲙鲈沽酒醉芦花,此乐桃源人未识。kuài lú gū jiǔ zuì lú huā,cǐ lè táo yuán rén wèi shí。
神仙有无何渺茫,退之此语诚非狂。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,tuì zhī cǐ yǔ chéng fēi kuáng。
渊明作记亦直寄,便如东皋志醉乡。yuān míng zuò jì yì zhí jì,biàn rú dōng gāo zhì zuì xiāng。
秦风锲薄难与处,晋俗清虚何足数。qín fēng qiè báo nán yǔ chù,jìn sú qīng xū hé zú shù。
愿令天下尽桃源,不必武陵深处所。yuàn lìng tiān xià jǐn táo yuán,bù bì wǔ líng shēn chù suǒ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

送曾苍山

姚勉

平生共饮西江水,今日相逢南浦云。píng shēng gòng yǐn xī jiāng shuǐ,jīn rì xiāng féng nán pǔ yún。
玉洁日光湖上宰,与君有旧是斯文。yù jié rì guāng hú shàng zǎi,yǔ jūn yǒu jiù shì sī wén。

送庐陵郭佥判致仕归

姚勉

世俗风波甚,谁能退急流。shì sú fēng bō shén,shuí néng tuì jí liú。
渊明存菊日,张翰忆鲈秋。yuān míng cún jú rì,zhāng hàn yì lú qiū。
高躅今云远,清风孰与侔。gāo zhú jīn yún yuǎn,qīng fēng shú yǔ móu。
明公回末习,逸韵踵前修。míng gōng huí mò xí,yì yùn zhǒng qián xiū。
元振才高古,林宗学鲜俦。yuán zhèn cái gāo gǔ,lín zōng xué xiān chóu。
未为川上楫,姑运幄中筹。wèi wèi chuān shàng jí,gū yùn wò zhōng chóu。
太守先公孝,同僚上伯游。tài shǒu xiān gōng xiào,tóng liáo shàng bó yóu。
德偕才并茂,文与政俱优。dé xié cái bìng mào,wén yǔ zhèng jù yōu。
士有春风慕,民无北雪愁。shì yǒu chūn fēng mù,mín wú běi xuě chóu。
宽平人自服,欺绐吏应羞。kuān píng rén zì fú,qī dài lì yīng xiū。
逸足方当展,闲身欲早抽。yì zú fāng dāng zhǎn,xián shēn yù zǎo chōu。
声名从日起,富贵等云浮。shēng míng cóng rì qǐ,fù guì děng yún fú。
帝许挂冠请,人多卧辙留。dì xǔ guà guān qǐng,rén duō wò zhé liú。
山中无怨鹤,海上有盟鸥。shān zhōng wú yuàn hè,hǎi shàng yǒu méng ōu。
西涧先生涣,平园老叟周。xī jiàn xiān shēng huàn,píng yuán lǎo sǒu zhōu。
高风追故国,雅节映吾州。gāo fēng zhuī gù guó,yǎ jié yìng wú zhōu。
巧禄惭奔竞,怀安鄙懦偷。qiǎo lù cán bēn jìng,huái ān bǐ nuò tōu。
号应重拜散,亭欲遂名休。hào yīng zhòng bài sàn,tíng yù suì míng xiū。
亲戚娱清话,溪山豁远眸。qīn qī yú qīng huà,xī shān huō yuǎn móu。
诗情入囊锦,世事付纹楸。shī qíng rù náng jǐn,shì shì fù wén qiū。
陆子新茶具,严滩旧钓裘。lù zi xīn chá jù,yán tān jiù diào qiú。
问松犹在径,种秫喜盈畴。wèn sōng yóu zài jìng,zhǒng shú xǐ yíng chóu。
眼觉功名梦,心轻利禄沤。yǎn jué gōng míng mèng,xīn qīng lì lù ōu。
窦山森桂茂,谢砌长兰幽。dòu shān sēn guì mào,xiè qì zhǎng lán yōu。
清白传家法,诗书遗子谋。qīng bái chuán jiā fǎ,shī shū yí zi móu。
摩空已雕鹗,得路即骅骝。mó kōng yǐ diāo è,dé lù jí huá liú。
事业今犹啬,功勋后必收。shì yè jīn yóu sè,gōng xūn hòu bì shōu。
三槐终得相,驷马会封侯。sān huái zhōng dé xiāng,sì mǎ huì fēng hóu。
满砌皆朱绂,看公尚黑头。mǎn qì jiē zhū fú,kàn gōng shàng hēi tóu。
定知丰有报,此去浩无忧。dìng zhī fēng yǒu bào,cǐ qù hào wú yōu。
草色风翻翠,杨花雪滚毬。cǎo sè fēng fān cuì,yáng huā xuě gǔn qiú。
同归春作伴,欲借路无由。tóng guī chūn zuò bàn,yù jiè lù wú yóu。
某也真疏陋,公焉辱庇庥。mǒu yě zhēn shū lòu,gōng yān rǔ bì xiū。
龙门曾足履,鳣席屡衣抠。lóng mén céng zú lǚ,zhān xí lǚ yī kōu。
奖借情俱厚,掀腾志愿酬。jiǎng jiè qíng jù hòu,xiān téng zhì yuàn chóu。
东门闻祖帐,南浦想离讴。dōng mén wén zǔ zhàng,nán pǔ xiǎng lí ōu。
心曲怀依恋,江乡恨逗遛。xīn qū huái yī liàn,jiāng xiāng hèn dòu liú。
诸生数千两,怅望送仙舟。zhū shēng shù qiān liǎng,chàng wàng sòng xiān zhōu。

又代作

姚勉

鹿门庞德公,款段马少游。lù mén páng dé gōng,kuǎn duàn mǎ shǎo yóu。
古人不可今,君贤抑其流。gǔ rén bù kě jīn,jūn xián yì qí liú。
清风足廉顽,厚德亦镇浮。qīng fēng zú lián wán,hòu dé yì zhèn fú。
君今复古人,善士吾何求。jūn jīn fù gǔ rén,shàn shì wú hé qiú。

雪景四画剡溪乘兴

姚勉

山骨冻棱棱,溪色清练练。shān gǔ dòng léng léng,xī sè qīng liàn liàn。
溪山中雪月,如对故人面。xī shān zhōng xuě yuè,rú duì gù rén miàn。
门扃隐庐深,舟捩征柁转。mén jiōng yǐn lú shēn,zhōu liè zhēng duò zhuǎn。
勿云兴已尽,不见方真见。wù yún xīng yǐ jǐn,bù jiàn fāng zhēn jiàn。

雪景四画寒江独钓

姚勉

残芦飒欲干,枯柳渐已集。cán lú sà yù gàn,kū liǔ jiàn yǐ jí。
彼舟者谁子,被此玉蓑笠。bǐ zhōu zhě shuí zi,bèi cǐ yù suō lì。
寒鳞正依藻,垂饵安可及。hán lín zhèng yī zǎo,chuí ěr ān kě jí。
此兴不在鱼,携竿雪中立。cǐ xīng bù zài yú,xié gān xuě zhōng lì。

雪景四画灞桥骑驴

姚勉

飘飘风中雪,沥沥桥下水。piāo piāo fēng zhōng xuě,lì lì qiáo xià shuǐ。
雪寒换清骨,水浅漱尘耳。xuě hán huàn qīng gǔ,shuǐ qiǎn shù chén ěr。
诗情散天壤,妙处乃在此。shī qíng sàn tiān rǎng,miào chù nǎi zài cǐ。
得句欲似谁,岸梅是知己。dé jù yù shì shuí,àn méi shì zhī jǐ。

雪景四画蓝关拥马

姚勉

雪拥尚秦岭,天尽为潮阳。xuě yōng shàng qín lǐng,tiān jǐn wèi cháo yáng。
吾马不能前,吾骨冻不僵。wú mǎ bù néng qián,wú gǔ dòng bù jiāng。
崒屼雪中峰,万仞摩苍苍。zú wù xuě zhōng fēng,wàn rèn mó cāng cāng。
非马度蓝关,骑龙白云乡。fēi mǎ dù lán guān,qí lóng bái yún xiāng。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

孔铎经百年,诬世有杨墨。kǒng duó jīng bǎi nián,wū shì yǒu yáng mò。
天生子舆氏,邪说一以息。tiān shēng zi yú shì,xié shuō yī yǐ xī。
紫阳曾未远,人复诋无极。zǐ yáng céng wèi yuǎn,rén fù dǐ wú jí。
先生严卫道,功比异端辟。xiān shēng yán wèi dào,gōng bǐ yì duān pì。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

使从武夷来,惠我墨长咫。shǐ cóng wǔ yí lái,huì wǒ mò zhǎng zhǐ。
黝然禹玄圭,上有久轩字。yǒu rán yǔ xuán guī,shàng yǒu jiǔ xuān zì。
他珍不余畀,遗此良有以。tā zhēn bù yú bì,yí cǐ liáng yǒu yǐ。
天未丧斯文,誓将立人纪。tiān wèi sàng sī wén,shì jiāng lì rén jì。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

孔学授颜曾,有孙复能传。kǒng xué shòu yán céng,yǒu sūn fù néng chuán。
道脉萃一家,寿此嘻其天。dào mài cuì yī jiā,shòu cǐ xī qí tiān。
西山宗紫阳,妙会众理全。xī shān zōng zǐ yáng,miào huì zhòng lǐ quán。
先生嗣派嫡,再演中庸篇。xiān shēng sì pài dí,zài yǎn zhōng yōng piān。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

轩冕傥来物,岂足羁圣贤。xuān miǎn tǎng lái wù,qǐ zú jī shèng xián。
素王万世功,杏坛诲三千。sù wáng wàn shì gōng,xìng tán huì sān qiān。
平世膺戎狄,事功止当年。píng shì yīng róng dí,shì gōng zhǐ dāng nián。
六经发蒙蔀,今古日在天。liù jīng fā méng bù,jīn gǔ rì zài tiān。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

巍巍无极翁,昌代正学祖。wēi wēi wú jí wēng,chāng dài zhèng xué zǔ。
生从道州地,如孔出姬鲁。shēng cóng dào zhōu dì,rú kǒng chū jī lǔ。
西山道州派,上接濂溪武。xī shān dào zhōu pài,shàng jiē lián xī wǔ。
天意岂偶然,真传绍先古。tiān yì qǐ ǒu rán,zhēn chuán shào xiān gǔ。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

科目动荣想,葩华竞浮文。kē mù dòng róng xiǎng,pā huá jìng fú wén。
既获钓名位,鄙夫岂知君。jì huò diào míng wèi,bǐ fū qǐ zhī jūn。
愚生不此志,愿策克复勋。yú shēng bù cǐ zhì,yuàn cè kè fù xūn。
蕞躯夕可死,但欲朝有闻。zuì qū xī kě sǐ,dàn yù cháo yǒu wén。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

寥寥六经馀,天下无文章。liáo liáo liù jīng yú,tiān xià wú wén zhāng。
扬韩特近似,班马熏何香。yáng hán tè jìn shì,bān mǎ xūn hé xiāng。
道至文亦精,万世朱紫阳。dào zhì wén yì jīng,wàn shì zhū zǐ yáng。
愿言楫洋海,安敢航绝潢。yuàn yán jí yáng hǎi,ān gǎn háng jué huáng。

谢久轩蔡先生惠墨九首

姚勉

世路既如此,皇皇欲何之。shì lù jì rú cǐ,huáng huáng yù hé zhī。
闭门事古学,妙处倘可窥。bì mén shì gǔ xué,miào chù tǎng kě kuī。
欣然或会心,俯仰得自怡。xīn rán huò huì xīn,fǔ yǎng dé zì yí。
先生惠终教,勿作门墙麾。xiān shēng huì zhōng jiào,wù zuò mén qiáng huī。