古诗词

桃源行

姚勉

武陵溪边翁好渔,笭箵钓车日采鱼。wǔ líng xī biān wēng hǎo yú,líng xīng diào chē rì cǎi yú。
扁舟为家苇为屋,岂知世有神仙居。biǎn zhōu wèi jiā wěi wèi wū,qǐ zhī shì yǒu shén xiān jū。
晓来不记舟行路,忽在桃花深绝处。xiǎo lái bù jì zhōu xíng lù,hū zài táo huā shēn jué chù。
红云杳叆望欲迷,绛雪缤纷落无数。hóng yún yǎo ài wàng yù mí,jiàng xuě bīn fēn luò wú shù。
水源尽处便逢山,一径似通人往还。shuǐ yuán jǐn chù biàn féng shān,yī jìng shì tōng rén wǎng hái。
穿花竟出洞谷口,别有天地如人间。chuān huā jìng chū dòng gǔ kǒu,bié yǒu tiān dì rú rén jiān。
青山高下鳞鳞屋,秀野桑麻深泼绿。qīng shān gāo xià lín lín wū,xiù yě sāng má shēn pō lǜ。
春深耕罢犊牛眠,昼静人闲鸡犬熟。chūn shēn gēng bà dú niú mián,zhòu jìng rén xián jī quǎn shú。
村中老幼皆相知,惊逢外人子为谁。cūn zhōng lǎo yòu jiē xiāng zhī,jīng féng wài rén zi wèi shuí。
平生采鱼不到此,借问此是蓬莱非。píng shēng cǎi yú bù dào cǐ,jiè wèn cǐ shì péng lái fēi。
笑言此亦人间耳,闻有蓬莱何处是。xiào yán cǐ yì rén jiān ěr,wén yǒu péng lái hé chù shì。
秦初避乱偶此来,今日已传秦几世。qín chū bì luàn ǒu cǐ lái,jīn rì yǐ chuán qín jǐ shì。
渔家不识青史编,相传去秦六百年。yú jiā bù shí qīng shǐ biān,xiāng chuán qù qín liù bǎi nián。
吁嗟已不闻汉魏,岂复知今晋太元。xū jiē yǐ bù wén hàn wèi,qǐ fù zhī jīn jìn tài yuán。
当时只恐秦万世,携家挈邻相远避。dāng shí zhǐ kǒng qín wàn shì,xié jiā qiè lín xiāng yuǎn bì。
早知秦不五十年,安得种花来此地。zǎo zhī qín bù wǔ shí nián,ān dé zhǒng huā lái cǐ dì。
采药山人去不归,啖松女子今何之。cǎi yào shān rén qù bù guī,dàn sōng nǚ zi jīn hé zhī。
种桃着花尚未实,未必岁月多如斯。zhǒng táo zhe huā shàng wèi shí,wèi bì suì yuè duō rú sī。
家家置酒延鸡黍,便好卜邻花底住。jiā jiā zhì jiǔ yán jī shǔ,biàn hǎo bo lín huā dǐ zhù。
中心自喜口不言,后日重来今且去。zhōng xīn zì xǐ kǒu bù yán,hòu rì zhòng lái jīn qiě qù。
悽然辞别便登舟,依旧花间溪水流。qī rán cí bié biàn dēng zhōu,yī jiù huā jiān xī shuǐ liú。
插竹谩标来处路,鸣榔无复旧时游。chā zhú mán biāo lái chù lù,míng láng wú fù jiù shí yóu。
顾家一念仙凡隔,如梦惊回寻不得。gù jiā yī niàn xiān fán gé,rú mèng jīng huí xún bù dé。
当时不与俗吏知,或可重寻旧踪迹。dāng shí bù yǔ sú lì zhī,huò kě zhòng xún jiù zōng jì。
五胡云扰岂减秦,晋人合作桃源人。wǔ hú yún rǎo qǐ jiǎn qín,jìn rén hé zuò táo yuán rén。
渔郎出山自失计,秦人绝踪应未仁。yú láng chū shān zì shī jì,qín rén jué zōng yīng wèi rén。
渔郎渔郎休太息,渔家自有神仙国。yú láng yú láng xiū tài xī,yú jiā zì yǒu shén xiān guó。
鲙鲈沽酒醉芦花,此乐桃源人未识。kuài lú gū jiǔ zuì lú huā,cǐ lè táo yuán rén wèi shí。
神仙有无何渺茫,退之此语诚非狂。shén xiān yǒu wú hé miǎo máng,tuì zhī cǐ yǔ chéng fēi kuáng。
渊明作记亦直寄,便如东皋志醉乡。yuān míng zuò jì yì zhí jì,biàn rú dōng gāo zhì zuì xiāng。
秦风锲薄难与处,晋俗清虚何足数。qín fēng qiè báo nán yǔ chù,jìn sú qīng xū hé zú shù。
愿令天下尽桃源,不必武陵深处所。yuàn lìng tiān xià jǐn táo yuán,bù bì wǔ líng shēn chù suǒ。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

寄感山二诗僧

姚勉

欲听茶鼎转风松,底事云房白昼封。yù tīng chá dǐng zhuǎn fēng sōng,dǐ shì yún fáng bái zhòu fēng。
应在山中采樵去,雪深何处问行踪。yīng zài shān zhōng cǎi qiáo qù,xuě shēn hé chù wèn xíng zōng。

寄感山二诗僧

姚勉

读君桑苇疏篱句,知得犹存用世心。dú jūn sāng wěi shū lí jù,zhī dé yóu cún yòng shì xīn。
拄杖借将来解虎,不须深卧白云深。zhǔ zhàng jiè jiāng lái jiě hǔ,bù xū shēn wò bái yún shēn。

赠僧雪翁

姚勉

雪翁来觅雪坡诗,冰雪相看太绝奇。xuě wēng lái mì xuě pō shī,bīng xuě xiāng kàn tài jué qí。
一片红炉参彻了,梅花香透玉横枝。yī piàn hóng lú cān chè le,méi huā xiāng tòu yù héng zhī。

丙辰祗召入京道信州题一杯亭

姚勉

山行颇觉兴悠哉,到此何妨饮一杯。shān xíng pǒ jué xīng yōu zāi,dào cǐ hé fáng yǐn yī bēi。
烂醉不须愁世事,明朝醉醒又愁来。làn zuì bù xū chóu shì shì,míng cháo zuì xǐng yòu chóu lái。

南台

姚勉

一片荒碑立翠苔,空馀基址郁崔嵬。yī piàn huāng bēi lì cuì tái,kōng yú jī zhǐ yù cuī wéi。
此台湮废浑闲事,山北如今未有莱。cǐ tái yān fèi hún xián shì,shān běi rú jīn wèi yǒu lái。

跨鹤台

姚勉

仙人白日上青冥,鹤去台空唤不应。xiān rén bái rì shàng qīng míng,hè qù tái kōng huàn bù yīng。
千载令威归得否,雪堂有客梦如冰。qiān zài lìng wēi guī dé fǒu,xuě táng yǒu kè mèng rú bīng。

寄题茶山

姚勉

文献风流想故家,玉川室迩已人遐。wén xiàn fēng liú xiǎng gù jiā,yù chuān shì ěr yǐ rén xiá。
何时细赏文清竹,与客同煎陆羽茶。hé shí xì shǎng wén qīng zhú,yǔ kè tóng jiān lù yǔ chá。

题祥符寺

姚勉

山在云间几上梯,最高缘有福王祠。shān zài yún jiān jǐ shàng tī,zuì gāo yuán yǒu fú wáng cí。
尚怜不及楼前木,得见祥符极盛时。shàng lián bù jí lóu qián mù,dé jiàn xiáng fú jí shèng shí。

赠长老洪野衲

姚勉

举目茫茫宇宙间,畏涂险甚太行山。jǔ mù máng máng yǔ zhòu jiān,wèi tú xiǎn shén tài xíng shān。
镬汤随地无冰处,只有僧庐野衲闲。huò tāng suí dì wú bīng chù,zhǐ yǒu sēng lú yě nà xián。

洪长老惠藤杖

姚勉

高僧挑月一枝藤,惠我登山脚便轻。gāo sēng tiāo yuè yī zhī téng,huì wǒ dēng shān jiǎo biàn qīng。
澒洞风尘豺虎恶,从今险路稳支撑。hòng dòng fēng chén chái hǔ è,cóng jīn xiǎn lù wěn zhī chēng。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

江行安可食无鱼,问著笭箵总道虚。jiāng xíng ān kě shí wú yú,wèn zhù líng xīng zǒng dào xū。
底事官船渠不卖,从来污吏喜侵渔。dǐ shì guān chuán qú bù mài,cóng lái wū lì xǐ qīn yú。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

分明翠笼掩金鳞,鼓枻飘飘不可亲。fēn míng cuì lóng yǎn jīn lín,gǔ yì piāo piāo bù kě qīn。
底事官船渠不卖,官人不是爱鱼人。dǐ shì guān chuán qú bù mài,guān rén bù shì ài yú rén。

沿江买鱼不得询之则前此多为官船所强取故有亦言无因成三绝

姚勉

人间到处有鱼羹,我亦扁舟柳下横。rén jiān dào chù yǒu yú gēng,wǒ yì biǎn zhōu liǔ xià héng。
一任官船渠不卖,归欤鲙玉煮深铛。yī rèn guān chuán qú bù mài,guī yú kuài yù zhǔ shēn dāng。

过麻子湖遇逆风有作

姚勉

我自甘心欲背时,舟行一任逆风吹。wǒ zì gān xīn yù bèi shí,zhōu xíng yī rèn nì fēng chuī。
去帆今日夸轻捷,只恐前滩也怨迟。qù fān jīn rì kuā qīng jié,zhǐ kǒng qián tān yě yuàn chí。

过麻子湖遇逆风有作

姚勉

自喜扁舟载月明,涉湖底事不宜轻。zì xǐ biǎn zhōu zài yuè míng,shè hú dǐ shì bù yí qīng。
象痕深没风仍顺,今日天公亦世情。xiàng hén shēn méi fēng réng shùn,jīn rì tiān gōng yì shì qíng。