古诗词

酬安秘丞见赠长歌

王禹偁

我闻进士登科换凡骨,信知不是风尘物。wǒ wén jìn shì dēng kē huàn fán gǔ,xìn zhī bù shì fēng chén wù。
贡籍由来数百年,直疑空却神仙窟。gòng jí yóu lái shù bǎi nián,zhí yí kōng què shén xiān kū。
其间最贵龙虎榜,乘时得路为卿相。qí jiān zuì guì lóng hǔ bǎng,chéng shí dé lù wèi qīng xiāng。
一从巢寇犯阙来,梁氏礼闱还草创。yī cóng cháo kòu fàn quē lái,liáng shì lǐ wéi hái cǎo chuàng。
庄宗明宗虽膺命,晋朝汉朝俱不永。zhuāng zōng míng zōng suī yīng mìng,jìn cháo hàn cháo jù bù yǒng。
其中纵得神仙材,太平不见哀之哉。qí zhōng zòng dé shén xiān cái,tài píng bù jiàn āi zhī zāi。
上玄应恐天地闲,安仙又谪来人寰。shàng xuán yīng kǒng tiān dì xián,ān xiān yòu zhé lái rén huán。
二十把笔疏辞源,黄河倾落昆仑山。èr shí bǎ bǐ shū cí yuán,huáng hé qīng luò kūn lún shān。
有周道衰犹叹凤,天公留得归皇宋。yǒu zhōu dào shuāi yóu tàn fèng,tiān gōng liú dé guī huáng sòng。
天水夕郎掌贡时,禹门万仞连云耸。tiān shuǐ xī láng zhǎng gòng shí,yǔ mén wàn rèn lián yún sǒng。
不是真龙不能过,嗔波怒浪浇雷火。bù shì zhēn lóng bù néng guò,chēn bō nù làng jiāo léi huǒ。
是岁北极七个星,一时下降为门生。shì suì běi jí qī gè xīng,yī shí xià jiàng wèi mén shēng。
安仙堂堂冠其首,六星煌煌愿随后。ān xiān táng táng guān qí shǒu,liù xīng huáng huáng yuàn suí hòu。
驺虞赋就铿金石,丹水诗成摛锦绣。zōu yú fù jiù kēng jīn shí,dān shuǐ shī chéng chī jǐn xiù。
玉皇殿前受恩渥,一时命入芙蓉幕。yù huáng diàn qián shòu ēn wò,yī shí mìng rù fú róng mù。
独得归州近巫峡,十二晴峰长在睫。dú dé guī zhōu jìn wū xiá,shí èr qíng fēng zhǎng zài jié。
郡斋狂醉复狂吟,书尽巴东一川叶。jùn zhāi kuáng zuì fù kuáng yín,shū jǐn bā dōng yī chuān yè。
迩来游宦五六年,吴山越水供新编。ěr lái yóu huàn wǔ liù nián,wú shān yuè shuǐ gōng xīn biān。
还同白傅苏杭日,歌诗落笔人争传。hái tóng bái fù sū háng rì,gē shī luò bǐ rén zhēng chuán。
去年始上芸香阁,出典陶丘滞锋锷。qù nián shǐ shàng yún xiāng gé,chū diǎn táo qiū zhì fēng è。
阮籍营中浮蚁馨,亚夫门外垂杨弱。ruǎn jí yíng zhōng fú yǐ xīn,yà fū mén wài chuí yáng ruò。
骥足虽知暂縻绊,樽前未始长嗟叹。jì zú suī zhī zàn mí bàn,zūn qián wèi shǐ zhǎng jiē tàn。
只应会得老聃言,大器本来成较晚。zhǐ yīng huì dé lǎo dān yán,dà qì běn lái chéng jiào wǎn。
吾君正是兴文教,不日徵归掌纶诰。wú jūn zhèng shì xīng wén jiào,bù rì zhēng guī zhǎng lún gào。
醉挨雉扇扫宫辞,怒上螭头呈谏草。zuì āi zhì shàn sǎo gōng cí,nù shàng chī tóu chéng jiàn cǎo。
笔下追还三代风,祛尽浇漓成古道。bǐ xià zhuī hái sān dài fēng,qū jǐn jiāo lí chéng gǔ dào。
丈夫方见兼济才,莫学西山采薇老。zhàng fū fāng jiàn jiān jì cái,mò xué xī shān cǎi wēi lǎo。
我今自是蓬蒿身,如何一见如故人。wǒ jīn zì shì péng hāo shēn,rú hé yī jiàn rú gù rén。
长歌谓我相剪饰,便疑平地升青云。zhǎng gē wèi wǒ xiāng jiǎn shì,biàn yí píng dì shēng qīng yún。
文章难得逢知己,知己相逢贵终始。wén zhāng nán dé féng zhī jǐ,zhī jǐ xiāng féng guì zhōng shǐ。
伊我行止方悽悽,老亲稚子相顾啼。yī wǒ xíng zhǐ fāng qī qī,lǎo qīn zhì zi xiāng gù tí。
出门动足歧路迷,得君引上登天梯。chū mén dòng zú qí lù mí,dé jūn yǐn shàng dēng tiān tī。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

和国子柳博士喜晴见赠

王禹偁

霖霪为害正忧农,昨日阴云散碧空。lín yín wèi hài zhèng yōu nóng,zuó rì yīn yún sàn bì kōng。
泼剌退滩鱼失水,啁啾高树鸟知风。pō lá tuì tān yú shī shuǐ,zhāo jiū gāo shù niǎo zhī fēng。
洗开霁月婵娟色,放出秋花菡萏红。xǐ kāi jì yuè chán juān sè,fàng chū qiū huā hàn dàn hóng。
劳寄新诗曲相贺,由来灾异系三公。láo jì xīn shī qū xiāng hè,yóu lái zāi yì xì sān gōng。

公退言怀

王禹偁

吏胥围绕簿书堆,病眼昏昏素发垂。lì xū wéi rào bù shū duī,bìng yǎn hūn hūn sù fā chuí。
已觉文章无用处,不归田里待何时。yǐ jué wén zhāng wú yòng chù,bù guī tián lǐ dài hé shí。
两衙决事官差我,五日延英诏问谁。liǎng yá jué shì guān chà wǒ,wǔ rì yán yīng zhào wèn shuí。
赖有古人踪迹在,只应蘧宁是吾师。lài yǒu gǔ rén zōng jì zài,zhǐ yīng qú níng shì wú shī。

公馀对竹

王禹偁

冠褐飘飘乍退公,引吟留坐一丛丛。guān hè piāo piāo zhà tuì gōng,yǐn yín liú zuò yī cóng cóng。
买添幽景浑无价,洗却繁阴别有风。mǎi tiān yōu jǐng hún wú jià,xǐ què fán yīn bié yǒu fēng。
曾任雪欺终古绿,也从桃映暂时红。céng rèn xuě qī zhōng gǔ lǜ,yě cóng táo yìng zàn shí hóng。
此君合是吾庐物,会种婵娟伴钓翁。cǐ jūn hé shì wú lú wù,huì zhǒng chán juān bàn diào wēng。

赠吕通秘丞

王禹偁

闻君公事苦喧卑,红粟堆边独敛眉。wén jūn gōng shì kǔ xuān bēi,hóng sù duī biān dú liǎn méi。
已入朝行翻掌庾,未如畿尉且吟诗。yǐ rù cháo xíng fān zhǎng yǔ,wèi rú jī wèi qiě yín shī。
堰头笑傲同张祜,市里优游比路随。yàn tóu xiào ào tóng zhāng hù,shì lǐ yōu yóu bǐ lù suí。
唯有才名藏不得,山阳留滞肯多时。wéi yǒu cái míng cáng bù dé,shān yáng liú zhì kěn duō shí。

赠虚己

王禹偁

溪边幽树好烟霞,别后春风几度花。xī biān yōu shù hǎo yān xiá,bié hòu chūn fēng jǐ dù huā。
梦忆一岩红薜荔,心轻三事紫袈裟。mèng yì yī yán hóng bì lì,xīn qīng sān shì zǐ jiā shā。
禅机悟了身无著,诗句高来鬓有华。chán jī wù le shēn wú zhù,shī jù gāo lái bìn yǒu huá。
不遇苏州韦应物,昼公篇什向谁夸。bù yù sū zhōu wéi yīng wù,zhòu gōng piān shén xiàng shuí kuā。

赠省钦

王禹偁

旧隐何年别翠微,瀑泉声入锁禅扉。jiù yǐn hé nián bié cuì wēi,pù quán shēng rù suǒ chán fēi。
御前曾写八分字,天上特宣三事衣。yù qián céng xiě bā fēn zì,tiān shàng tè xuān sān shì yī。
灯照夜庵霜后冷,鼎烹秋菌雨中肥。dēng zhào yè ān shuāng hòu lěng,dǐng pēng qiū jūn yǔ zhōng féi。
终归五老峰边去,杯渡长江一锡飞。zhōng guī wǔ lǎo fēng biān qù,bēi dù zhǎng jiāng yī xī fēi。

赠王殿院同年

王禹偁

几年淮海叹驱驰,美拜初闻入奏时。jǐ nián huái hǎi tàn qū chí,měi bài chū wén rù zòu shí。
乍作台官劳马揖,合为巡使近龙墀。zhà zuò tái guān láo mǎ yī,hé wèi xún shǐ jìn lóng chí。
多从此地升三字,莫向朝端说四推。duō cóng cǐ dì shēng sān zì,mò xiàng cháo duān shuō sì tuī。
纵遇省桥休拗项,郎官班列甚喧卑。zòng yù shěng qiáo xiū ǎo xiàng,láng guān bān liè shén xuān bēi。

扬州道中感事兼简史馆丁学士

王禹偁

淮边为郡再相逢,又得同途赴九重。huái biān wèi jùn zài xiāng féng,yòu dé tóng tú fù jiǔ zhòng。
顾我尚骑天厩马,共君遥想鼎湖龙。gù wǒ shàng qí tiān jiù mǎ,gòng jūn yáo xiǎng dǐng hú lóng。
贾生北望朝文帝,白傅何期哭宪宗。jiǎ shēng běi wàng cháo wén dì,bái fù hé qī kū xiàn zōng。
携手驿桥残照里,断魂空对隔江峰。xié shǒu yì qiáo cán zhào lǐ,duàn hún kōng duì gé jiāng fēng。

阙下言怀上执政

王禹偁

谬提文笔侍先皇,谪宦归来遇国丧。miù tí wén bǐ shì xiān huáng,zhé huàn guī lái yù guó sàng。
仙驾只留烧药鼎,穗帷犹认谏书囊。xiān jià zhǐ liú shāo yào dǐng,suì wéi yóu rèn jiàn shū náng。
北辰别见天垂象,西内浑疑海变桑。běi chén bié jiàn tiān chuí xiàng,xī nèi hún yí hǎi biàn sāng。
昨日梓宫陪哭临,泪多唯有老冯唐。zuó rì zǐ gōng péi kū lín,lèi duō wéi yǒu lǎo féng táng。

阙下言怀上执政

王禹偁

早有虚名达九重,宦途流落渐龙钟。zǎo yǒu xū míng dá jiǔ zhòng,huàn tú liú luò jiàn lóng zhōng。
散为郎吏同元稹,羞见都人看李邕。sàn wèi láng lì tóng yuán zhěn,xiū jiàn dōu rén kàn lǐ yōng。
旧日谬吟红药树,新朝曾献皂囊封。jiù rì miù yín hóng yào shù,xīn cháo céng xiàn zào náng fēng。
犹期少报君恩了,归卧山村作老农。yóu qī shǎo bào jūn ēn le,guī wò shān cūn zuò lǎo nóng。

阙下言怀上执政

王禹偁

诰词黜责子孙羞,欲雪前冤事已休。gào cí chù zé zi sūn xiū,yù xuě qián yuān shì yǐ xiū。
浴殿失恩成一梦,鼎湖攀驾即千秋。yù diàn shī ēn chéng yī mèng,dǐng hú pān jià jí qiān qiū。
道边任死心终直,泽畔长吟泪暗流。dào biān rèn sǐ xīn zhōng zhí,zé pàn zhǎng yín lèi àn liú。
虞舜五臣知此事,戏儒应免更监州。yú shùn wǔ chén zhī cǐ shì,xì rú yīng miǎn gèng jiān zhōu。

送邵察院知朗州

王禹偁

郡斋全占五溪云,就养辞权以孝闻。jùn zhāi quán zhàn wǔ xī yún,jiù yǎng cí quán yǐ xiào wén。
重戴旧称秦御史,高堂新授汉封君。zhòng dài jiù chēng qín yù shǐ,gāo táng xīn shòu hàn fēng jūn。
板舆为别经三载,寿酒先斟满十分。bǎn yú wèi bié jīng sān zài,shòu jiǔ xiān zhēn mǎn shí fēn。
我叹今生无此事,赋诗相送泪雰雰。wǒ tàn jīn shēng wú cǐ shì,fù shī xiāng sòng lèi fēn fēn。

送直馆高正言转运荆湖

王禹偁

象笏乌纱谏署荣,运输权重使蛮荆。xiàng hù wū shā jiàn shǔ róng,yùn shū quán zhòng shǐ mán jīng。
职分三馆图书贵,地辖重湖水石清。zhí fēn sān guǎn tú shū guì,dì xiá zhòng hú shuǐ shí qīng。
贪吏望风潜解印,逋民知惠自归耕。tān lì wàng fēng qián jiě yìn,bū mín zhī huì zì guī gēng。
官曹寂寞冯唐老,多羡乘轺泽国行。guān cáo jì mò féng táng lǎo,duō xiàn chéng yáo zé guó xíng。

送宋澥处士之长安

王禹偁

簪笏盈门独纫兰,卧龙潜在八龙间。zān hù yíng mén dú rèn lán,wò lóng qián zài bā lóng jiān。
鸰原任说朝贤贵,鹤氅惟称处士闲。líng yuán rèn shuō cháo xián guì,hè chǎng wéi chēng chù shì xián。
静按仙经烧大药,狂挨僧壁画遥山。jìng àn xiān jīng shāo dà yào,kuáng āi sēng bì huà yáo shān。
老郎见作归休计,分取圭峰并掩关。lǎo láng jiàn zuò guī xiū jì,fēn qǔ guī fēng bìng yǎn guān。

赠状元先辈孙仅

王禹偁

病中何事忽开颜,记是诗称小状元。bìng zhōng hé shì hū kāi yán,jì shì shī chēng xiǎo zhuàng yuán。
粉壁乍悬龙虎榜,锦标终属鹡鸰原。fěn bì zhà xuán lóng hǔ bǎng,jǐn biāo zhōng shǔ jí líng yuán。
青云随步登花塔,红雪飘衣醉杏园。qīng yún suí bù dēng huā tǎ,hóng xuě piāo yī zuì xìng yuán。
还有一条遗恨处,不教英俊在吾门。hái yǒu yī tiáo yí hèn chù,bù jiào yīng jùn zài wú mén。