古诗词

酬安秘丞见赠长歌

王禹偁

我闻进士登科换凡骨,信知不是风尘物。wǒ wén jìn shì dēng kē huàn fán gǔ,xìn zhī bù shì fēng chén wù。
贡籍由来数百年,直疑空却神仙窟。gòng jí yóu lái shù bǎi nián,zhí yí kōng què shén xiān kū。
其间最贵龙虎榜,乘时得路为卿相。qí jiān zuì guì lóng hǔ bǎng,chéng shí dé lù wèi qīng xiāng。
一从巢寇犯阙来,梁氏礼闱还草创。yī cóng cháo kòu fàn quē lái,liáng shì lǐ wéi hái cǎo chuàng。
庄宗明宗虽膺命,晋朝汉朝俱不永。zhuāng zōng míng zōng suī yīng mìng,jìn cháo hàn cháo jù bù yǒng。
其中纵得神仙材,太平不见哀之哉。qí zhōng zòng dé shén xiān cái,tài píng bù jiàn āi zhī zāi。
上玄应恐天地闲,安仙又谪来人寰。shàng xuán yīng kǒng tiān dì xián,ān xiān yòu zhé lái rén huán。
二十把笔疏辞源,黄河倾落昆仑山。èr shí bǎ bǐ shū cí yuán,huáng hé qīng luò kūn lún shān。
有周道衰犹叹凤,天公留得归皇宋。yǒu zhōu dào shuāi yóu tàn fèng,tiān gōng liú dé guī huáng sòng。
天水夕郎掌贡时,禹门万仞连云耸。tiān shuǐ xī láng zhǎng gòng shí,yǔ mén wàn rèn lián yún sǒng。
不是真龙不能过,嗔波怒浪浇雷火。bù shì zhēn lóng bù néng guò,chēn bō nù làng jiāo léi huǒ。
是岁北极七个星,一时下降为门生。shì suì běi jí qī gè xīng,yī shí xià jiàng wèi mén shēng。
安仙堂堂冠其首,六星煌煌愿随后。ān xiān táng táng guān qí shǒu,liù xīng huáng huáng yuàn suí hòu。
驺虞赋就铿金石,丹水诗成摛锦绣。zōu yú fù jiù kēng jīn shí,dān shuǐ shī chéng chī jǐn xiù。
玉皇殿前受恩渥,一时命入芙蓉幕。yù huáng diàn qián shòu ēn wò,yī shí mìng rù fú róng mù。
独得归州近巫峡,十二晴峰长在睫。dú dé guī zhōu jìn wū xiá,shí èr qíng fēng zhǎng zài jié。
郡斋狂醉复狂吟,书尽巴东一川叶。jùn zhāi kuáng zuì fù kuáng yín,shū jǐn bā dōng yī chuān yè。
迩来游宦五六年,吴山越水供新编。ěr lái yóu huàn wǔ liù nián,wú shān yuè shuǐ gōng xīn biān。
还同白傅苏杭日,歌诗落笔人争传。hái tóng bái fù sū háng rì,gē shī luò bǐ rén zhēng chuán。
去年始上芸香阁,出典陶丘滞锋锷。qù nián shǐ shàng yún xiāng gé,chū diǎn táo qiū zhì fēng è。
阮籍营中浮蚁馨,亚夫门外垂杨弱。ruǎn jí yíng zhōng fú yǐ xīn,yà fū mén wài chuí yáng ruò。
骥足虽知暂縻绊,樽前未始长嗟叹。jì zú suī zhī zàn mí bàn,zūn qián wèi shǐ zhǎng jiē tàn。
只应会得老聃言,大器本来成较晚。zhǐ yīng huì dé lǎo dān yán,dà qì běn lái chéng jiào wǎn。
吾君正是兴文教,不日徵归掌纶诰。wú jūn zhèng shì xīng wén jiào,bù rì zhēng guī zhǎng lún gào。
醉挨雉扇扫宫辞,怒上螭头呈谏草。zuì āi zhì shàn sǎo gōng cí,nù shàng chī tóu chéng jiàn cǎo。
笔下追还三代风,祛尽浇漓成古道。bǐ xià zhuī hái sān dài fēng,qū jǐn jiāo lí chéng gǔ dào。
丈夫方见兼济才,莫学西山采薇老。zhàng fū fāng jiàn jiān jì cái,mò xué xī shān cǎi wēi lǎo。
我今自是蓬蒿身,如何一见如故人。wǒ jīn zì shì péng hāo shēn,rú hé yī jiàn rú gù rén。
长歌谓我相剪饰,便疑平地升青云。zhǎng gē wèi wǒ xiāng jiǎn shì,biàn yí píng dì shēng qīng yún。
文章难得逢知己,知己相逢贵终始。wén zhāng nán dé féng zhī jǐ,zhī jǐ xiāng féng guì zhōng shǐ。
伊我行止方悽悽,老亲稚子相顾啼。yī wǒ xíng zhǐ fāng qī qī,lǎo qīn zhì zi xiāng gù tí。
出门动足歧路迷,得君引上登天梯。chū mén dòng zú qí lù mí,dé jūn yǐn shàng dēng tiān tī。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

赠浚仪朱学士

王禹偁

潘岳花阴覆杏坛,门生参谒绛纱宽。pān yuè huā yīn fù xìng tán,mén shēng cān yè jiàng shā kuān。
西垣久望神仙侣,北部休夸父母官。xī yuán jiǔ wàng shén xiān lǚ,běi bù xiū kuā fù mǔ guān。
雨屐送僧莎径滑,夜棋留客竹斋寒。yǔ jī sòng sēng shā jìng huá,yè qí liú kè zhú zhāi hán。
何时儤直来相伴,三入承明兴渐阑。hé shí bào zhí lái xiāng bàn,sān rù chéng míng xīng jiàn lán。

书怀送田二舍人自吏部郎中出典泰州

王禹偁

共叹蹉跎两鬓苍,立朝为郡是寻常。gòng tàn cuō tuó liǎng bìn cāng,lì cháo wèi jùn shì xún cháng。
重归谢客中书省,又送山涛吏部郎。zhòng guī xiè kè zhōng shū shěng,yòu sòng shān tāo lì bù láng。
三入承明身最忝,十年兄事分偏长。sān rù chéng míng shēn zuì tiǎn,shí nián xiōng shì fēn piān zhǎng。
喜闻辞日留前席,莫算多时住水乡。xǐ wén cí rì liú qián xí,mò suàn duō shí zhù shuǐ xiāng。

寒食出城马上偶作

王禹偁

欲报君亲与愿违,今年寒食任芳菲。yù bào jūn qīn yǔ yuàn wéi,jīn nián hán shí rèn fāng fēi。
八音遏密因山后,双泪滂沱拜墓归。bā yīn è mì yīn shān hòu,shuāng lèi pāng tuó bài mù guī。
艳冶桃花迎马笑,轻狂榆荚扑人飞。yàn yě táo huā yíng mǎ xiào,qīng kuáng yú jiá pū rén fēi。
宦途时态更谙尽,犹愧妨贤直紫微。huàn tú shí tài gèng ān jǐn,yóu kuì fáng xián zhí zǐ wēi。

赁宅

王禹偁

老病形容日日衰,十年赁宅住京师。lǎo bìng xíng róng rì rì shuāi,shí nián lìn zhái zhù jīng shī。
阁栖凤鸟容三入,巢宿鹪鹩欠一枝。gé qī fèng niǎo róng sān rù,cháo sù jiāo liáo qiàn yī zhī。
壁挂图书多不久,砌栽芦苇亦频移。bì guà tú shū duō bù jiǔ,qì zāi lú wěi yì pín yí。
人生荣贱须知分,会买茅庵映槿篱。rén shēng róng jiàn xū zhī fēn,huì mǎi máo ān yìng jǐn lí。

寓直偶题

王禹偁

两朝书命愧无才,谩逐词臣侍玉阶。liǎng cháo shū mìng kuì wú cái,mán zhú cí chén shì yù jiē。
病似相如多避事,拙于方朔少诙谐。bìng shì xiāng rú duō bì shì,zhuō yú fāng shuò shǎo huī xié。
命奇只合先休退,道在何妨更卷怀。mìng qí zhǐ hé xiān xiū tuì,dào zài hé fáng gèng juǎn huái。
白首犹期议封禅,一随銮辂见燔柴。bái shǒu yóu qī yì fēng chán,yī suí luán lù jiàn fán chái。

顷年谪宦解梁收得令狐补阙毛诗音义其本乃会昌三年所写数行残缺后人添之其笔迹乃工部毕侍郎所补也昨因问之乃云亡失多年矣作四韵以还之

王禹偁

谪宦山州自训童,因求书籍有遭逢。zhé huàn shān zhōu zì xùn tóng,yīn qiú shū jí yǒu zāo féng。
偶收毛郑古诗义,认得欧虞旧笔踪。ǒu shōu máo zhèng gǔ shī yì,rèn dé ōu yú jiù bǐ zōng。
南郡携行心不足,西斋送去手亲封。nán jùn xié xíng xīn bù zú,xī zhāi sòng qù shǒu qīn fēng。
尘侵烟染尤堪重,年号标题历武宗。chén qīn yān rǎn yóu kān zhòng,nián hào biāo tí lì wǔ zōng。

伏日偶作

王禹偁

移床拖簟就南轩,门掩闲坊半树蝉。yí chuáng tuō diàn jiù nán xuān,mén yǎn xián fāng bàn shù chán。
多病形容唯有骨,食贫生计旋无钱。duō bìng xíng róng wéi yǒu gǔ,shí pín shēng jì xuán wú qián。
掖垣已忝年深直,朝谒终妨日晏眠。yē yuán yǐ tiǎn nián shēn zhí,cháo yè zhōng fáng rì yàn mián。
会解纶闱求郡印,早收馀俸卜归田。huì jiě lún wéi qiú jùn yìn,zǎo shōu yú fèng bo guī tián。

和吏部薛员外见寄

王禹偁

枨也好刚多悔吝,唯凭忠信自书绅。chéng yě hǎo gāng duō huǐ lìn,wéi píng zhōng xìn zì shū shēn。
严陵知退遗荣利,只拟沧浪把钓纶。yán líng zhī tuì yí róng lì,zhǐ nǐ cāng làng bǎ diào lún。
老去趁朝慵待旦,病来求假动经旬。lǎo qù chèn cháo yōng dài dàn,bìng lái qiú jiǎ dòng jīng xún。
西垣兴味更谙尽,一片乌纱满马尘。xī yuán xīng wèi gèng ān jǐn,yī piàn wū shā mǎn mǎ chén。

赠密直张谏议

王禹偁

先皇忧蜀辍枢臣,独冒兵戈出剑门。xiān huáng yōu shǔ chuò shū chén,dú mào bīng gē chū jiàn mén。
万里辞家堪下泪,四年归阙似还魂。wàn lǐ cí jiā kān xià lèi,sì nián guī quē shì hái hún。
弟兄齿序元投分,儿女情亲又结婚。dì xiōng chǐ xù yuán tóu fēn,ér nǚ qíng qīn yòu jié hūn。
且喜相逢开口笑,甘陈功业不须论。qiě xǐ xiāng féng kāi kǒu xiào,gān chén gōng yè bù xū lùn。

寄状元孙学士

王禹偁

久居台阁多忧畏,欲荐贤才涉比周。jiǔ jū tái gé duō yōu wèi,yù jiàn xián cái shè bǐ zhōu。
灰死寸心甘不动,雪侵双鬓未能休。huī sǐ cùn xīn gān bù dòng,xuě qīn shuāng bìn wèi néng xiū。
封章事寝空腾谤,制诰词荒益自羞。fēng zhāng shì qǐn kōng téng bàng,zhì gào cí huāng yì zì xiū。
唯爱君家棣华榜,登科记上并龙头。wéi ài jūn jiā dì huá bǎng,dēng kē jì shàng bìng lóng tóu。

送谭殿院之任南阳

王禹偁

大抵人生乐故居,山川况复汉南都。dà dǐ rén shēng lè gù jū,shān chuān kuàng fù hàn nán dōu。
别来坟墓有宿草,归去田园多绿芜。bié lái fén mù yǒu sù cǎo,guī qù tián yuán duō lǜ wú。
银印莫羞双鬓白,锦衣兼照两轓朱。yín yìn mò xiū shuāng bìn bái,jǐn yī jiān zhào liǎng fān zhū。
西垣衰病无憀客,空羡此行歌裤襦。xī yuán shuāi bìng wú liáo kè,kōng xiàn cǐ xíng gē kù rú。

送河阳任长官

王禹偁

宰君行李苦萧疏,妻子龙钟尚跨驴。zǎi jūn xíng lǐ kǔ xiāo shū,qī zi lóng zhōng shàng kuà lǘ。
醉眼且看花满县,愁颜莫望果盈车。zuì yǎn qiě kàn huā mǎn xiàn,chóu yán mò wàng guǒ yíng chē。
头衔新换呼明府,科第元高得校书。tóu xián xīn huàn hū míng fǔ,kē dì yuán gāo dé xiào shū。
谁解吟诗送行色,茂陵多病老相如。shuí jiě yín shī sòng xíng sè,mào líng duō bìng lǎo xiāng rú。

和屯田杨郎中同年留别之什

王禹偁

科名长恐辱同年,许国丹诚皎日悬。kē míng zhǎng kǒng rǔ tóng nián,xǔ guó dān chéng jiǎo rì xuán。
谬掌斯文虽未丧,欲行吾道即无权。miù zhǎng sī wén suī wèi sàng,yù xíng wú dào jí wú quán。
谢公留滞苍苔院,潘岳征行落叶天。xiè gōng liú zhì cāng tái yuàn,pān yuè zhēng xíng luò yè tiān。
引重力轻深自愧,强酬诗什益凄然。yǐn zhòng lì qīng shēn zì kuì,qiáng chóu shī shén yì qī rán。

送淳于中舍悬车侍养

王禹偁

悬车东去谢明朝,摆脱簪缨似一毛。xuán chē dōng qù xiè míng cháo,bǎi tuō zān yīng shì yī máo。
望苑官清谐侍养,督邮名贱耻徒劳。wàng yuàn guān qīng xié shì yǎng,dū yóu míng jiàn chǐ tú láo。
青宫位在他年起,彩服身归此日高。qīng gōng wèi zài tā nián qǐ,cǎi fú shēn guī cǐ rì gāo。
我愧无亲尸厚禄,与君书命泪沾袍。wǒ kuì wú qīn shī hòu lù,yǔ jūn shū mìng lèi zhān páo。

送第三人朱严先辈从事和州

王禹偁

赁船东下历阳湖,榜眼科名释褐初。lìn chuán dōng xià lì yáng hú,bǎng yǎn kē míng shì hè chū。
宾职不忧无厚俸,郡斋唯喜有藏书。bīn zhí bù yōu wú hòu fèng,jùn zhāi wéi xǐ yǒu cáng shū。
伴吟先买秋江鹤,醒酒时烹晚市鱼。bàn yín xiān mǎi qiū jiāng hè,xǐng jiǔ shí pēng wǎn shì yú。
廉使多情应问我,为言衰病似相如。lián shǐ duō qíng yīng wèn wǒ,wèi yán shuāi bìng shì xiāng rú。