古诗词

爱雪歌

范成大

平生爱雪如子猷,江湖乘兴常泛舟。píng shēng ài xuě rú zi yóu,jiāng hú chéng xīng cháng fàn zhōu。
长篙斫冰阴火迸,玉板破碎凝不流。zhǎng gāo zhuó bīng yīn huǒ bèng,yù bǎn pò suì níng bù liú。
淙琤大响出船底,两舷戛击锵鸣球。cóng chēng dà xiǎng chū chuán dǐ,liǎng xián jiá jī qiāng míng qiú。
棹夫披蓑舞白凤,滩子挽繂拖素虬。zhào fū pī suō wǔ bái fèng,tān zi wǎn lǜ tuō sù qiú。
四开篷窗爱清供,风卷花絮飞来稠。sì kāi péng chuāng ài qīng gōng,fēng juǎn huā xù fēi lái chóu。
飘飘着衣宝唾住,片片入酒春酥浮。piāo piāo zhe yī bǎo tuò zhù,piàn piàn rù jiǔ chūn sū fú。
醉中榜入玉烟去,耳热不管寒飕飕。zuì zhōng bǎng rù yù yān qù,ěr rè bù guǎn hán sōu sōu。
大千空蒙到何许,日暮未肯回船头。dà qiān kōng méng dào hé xǔ,rì mù wèi kěn huí chuán tóu。
夜深冻合随处泊,歌呼达晓鱼龙愁。yè shēn dòng hé suí chù pō,gē hū dá xiǎo yú lóng chóu。
明朝掬雪颒且漱,挥毫落纸云烟遒。míng cháo jū xuě huì qiě shù,huī háo luò zhǐ yún yān qiú。
新诗往往成故事,至今句法留沧洲。xīn shī wǎng wǎng chéng gù shì,zhì jīn jù fǎ liú cāng zhōu。
推迁华年弦柱换,俯仰归鬓塘蒲秋。tuī qiān huá nián xián zhù huàn,fǔ yǎng guī bìn táng pú qiū。
晓衾闻雪亦健起,径欲一棹追昔游。xiǎo qīn wén xuě yì jiàn qǐ,jìng yù yī zhào zhuī xī yóu。
毡衫肨肛束浑脱,絮帽匼匝蒙兜鍪。zhān shān pàng gāng shù hún tuō,xù mào kē zā méng dōu móu。
十步出门九步坐,儿女遮说相苛留。shí bù chū mén jiǔ bù zuò,ér nǚ zhē shuō xiāng kē liú。
谓言此是少年事,岁晚牖户当绸缪。wèi yán cǐ shì shǎo nián shì,suì wǎn yǒu hù dāng chóu móu。
万景无穷鼎鼎至,百年有限垂垂休。wàn jǐng wú qióng dǐng dǐng zhì,bǎi nián yǒu xiàn chuí chuí xiū。
梦随落雁堕沙嘴,愁对饥鸱蹲瓦沟。mèng suí luò yàn duò shā zuǐ,chóu duì jī chī dūn wǎ gōu。
重寻胜践可复许,且挹清寒揩病眸。zhòng xún shèng jiàn kě fù xǔ,qiě yì qīng hán kāi bìng móu。
须臾未遽妨性命,呼童尽卷风帘钩。xū yú wèi jù fáng xìng mìng,hū tóng jǐn juǎn fēng lián gōu。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

次韵朱严州从李徽州乞牡丹三首

范成大

阆风苑里司花女,肯作山腰水尾来。láng fēng yuàn lǐ sī huā nǚ,kěn zuò shān yāo shuǐ wěi lái。
十二玉栏天一笑,只今归路五云开。shí èr yù lán tiān yī xiào,zhǐ jīn guī lù wǔ yún kāi。

四月十六日拄笏亭偶题

范成大

转午闻鸡日正长,小亭方丈纳空光。zhuǎn wǔ wén jī rì zhèng zhǎng,xiǎo tíng fāng zhàng nà kōng guāng。
绿阴一雨浓如黛,何处风来百种香。lǜ yīn yī yǔ nóng rú dài,hé chù fēng lái bǎi zhǒng xiāng。

五月闻莺二首

范成大

桑阴净尽麦头齐,江上闻莺每岁迟。sāng yīn jìng jǐn mài tóu qí,jiāng shàng wén yīng měi suì chí。
不及晓风鹎鵊子,迎春啼到送春时。bù jí xiǎo fēng bēi jiá zi,yíng chūn tí dào sòng chūn shí。

五月闻莺二首

范成大

一声初上最高枝,忙杀呕哑百舌儿。yī shēng chū shàng zuì gāo zhī,máng shā ǒu yǎ bǎi shé ér。
老尽西园千树绿,却怜槐眼正迷离。lǎo jǐn xī yuán qiān shù lǜ,què lián huái yǎn zhèng mí lí。

淳安

范成大

篙师叫怒破涛泷,水石如钟自击撞。gāo shī jiào nù pò tāo lóng,shuǐ shí rú zhōng zì jī zhuàng。
欲识人间奇险处,但从歙浦过桐江。yù shí rén jiān qí xiǎn chù,dàn cóng shè pǔ guò tóng jiāng。

严州

范成大

城府黄尘扑马鞍,一篙重探水云寒。chéng fǔ huáng chén pū mǎ ān,yī gāo zhòng tàn shuǐ yún hán。
耳边眼底无公事,睡过严州二百滩。ěr biān yǎn dǐ wú gōng shì,shuì guò yán zhōu èr bǎi tān。

钓台

范成大

山林朝市两尘埃,邂逅人生有往来。shān lín cháo shì liǎng chén āi,xiè hòu rén shēng yǒu wǎng lái。
各向此心安处住,钓台无意压云台。gè xiàng cǐ xīn ān chù zhù,diào tái wú yì yā yún tái。

桐庐

范成大

湿云垂野淡疏林,十日山行九日阴。shī yún chuí yě dàn shū lín,shí rì shān xíng jiǔ rì yīn。
梅子弄黄应要雨,不知客路已泥深。méi zi nòng huáng yīng yào yǔ,bù zhī kè lù yǐ ní shēn。

富阳

范成大

不到江湖恰五年,歙山青绕屋头边。bù dào jiāng hú qià wǔ nián,shè shān qīng rào wū tóu biān。
富春渡口明人眼,落日孤舟浪拍天。fù chūn dù kǒu míng rén yǎn,luò rì gū zhōu làng pāi tiān。

馀杭

范成大

春晚山花各静芳,从教红紫送韶光。chūn wǎn shān huā gè jìng fāng,cóng jiào hóng zǐ sòng sháo guāng。
忍冬清馥蔷薇酽,薰满千村万落香。rěn dōng qīng fù qiáng wēi yàn,xūn mǎn qiān cūn wàn luò xiāng。

於潜

范成大

邑居官寺两凄清,晚市都无菜可羹。yì jū guān sì liǎng qī qīng,wǎn shì dōu wú cài kě gēng。
何处直能令鬼怕,只今犹自有人行。hé chù zhí néng lìng guǐ pà,zhǐ jīn yóu zì yǒu rén xíng。

昌化

范成大

翠染南山拥县门,一洲横截两溪分。cuì rǎn nán shān yōng xiàn mén,yī zhōu héng jié liǎng xī fēn。
长官日永无公事,卧听滩声看白云。zhǎng guān rì yǒng wú gōng shì,wò tīng tān shēng kàn bái yún。

百丈山

范成大

沐雨梳风有底忙,解鞍来宿赞公房。mù yǔ shū fēng yǒu dǐ máng,jiě ān lái sù zàn gōng fáng。
传闻三岭连天峻,未到王千已断肠。chuán wén sān lǐng lián tiān jùn,wèi dào wáng qiān yǐ duàn cháng。

昱岭

范成大

竹舆摇兀走婆娑,石滑泥融侧足过。zhú yú yáo wù zǒu pó suō,shí huá ní róng cè zú guò。
昱岭不高人已困,晚登新岭奈君何。yù lǐng bù gāo rén yǐ kùn,wǎn dēng xīn lǐng nài jūn hé。

王千岭

范成大

山灵设险合峥嵘,行客何须向此行。shān líng shè xiǎn hé zhēng róng,xíng kè hé xū xiàng cǐ xíng。
羸马不前人雨汗,此身安得讳劳生。léi mǎ bù qián rén yǔ hàn,cǐ shēn ān dé huì láo shēng。