古诗词

纪关陇

郑刚中

十载三光分,号令南北阻。shí zài sān guāng fēn,hào lìng nán běi zǔ。
四达礼义乡,限碍成蛮楚。sì dá lǐ yì xiāng,xiàn ài chéng mán chǔ。
帝王岂无真,社稷固有主。dì wáng qǐ wú zhēn,shè jì gù yǒu zhǔ。
欃枪不待射,避路过河浒。chán qiāng bù dài shè,bì lù guò hé hǔ。
职方阅舆图,十已归四五。zhí fāng yuè yú tú,shí yǐ guī sì wǔ。
穷民病巨疮,延颈待摩拊。qióng mín bìng jù chuāng,yán jǐng dài mó fǔ。
子翼上所亲,暂辍自应许。zi yì shàng suǒ qīn,zàn chuò zì yīng xǔ。
诏书下云天,所至若甘雨。zhào shū xià yún tiān,suǒ zhì ruò gān yǔ。
车前拜且迎,稽首立如堵。chē qián bài qiě yíng,jī shǒu lì rú dǔ。
无家不壶浆,有市皆肴脯。wú jiā bù hú jiāng,yǒu shì jiē yáo pú。
叶底窥乌鹊,墙头出儿女。yè dǐ kuī wū què,qiáng tóu chū ér nǚ。
其中老人者,横涕自相语。qí zhōng lǎo rén zhě,héng tì zì xiāng yǔ。
脱命向鬼手,魂魄挂网罟。tuō mìng xiàng guǐ shǒu,hún pò guà wǎng gǔ。
岂料须臾身,复此见官府。qǐ liào xū yú shēn,fù cǐ jiàn guān fǔ。
愿上万万年,左右常伊吕。yuàn shàng wàn wàn nián,zuǒ yòu cháng yī lǚ。
护持三纲全,保我左田亩。hù chí sān gāng quán,bǎo wǒ zuǒ tián mǔ。
予前拜老人,愧谢难缕缕。yǔ qián bài lǎo rén,kuì xiè nán lǚ lǚ。
涂炭置赤子,不痛非父母。tú tàn zhì chì zi,bù tòng fēi fù mǔ。
如问尝胆心,念念惟率土。rú wèn cháng dǎn xīn,niàn niàn wéi lǜ tǔ。
惊风吹昏沙,北望曾后汝。jīng fēng chuī hūn shā,běi wàng céng hòu rǔ。
成功当问天,字养难用武。chéng gōng dāng wèn tiān,zì yǎng nán yòng wǔ。
今兹结新欢,不试师一旅。jīn zī jié xīn huān,bù shì shī yī lǚ。
开笼出飞鸟,汝亦良得所。kāi lóng chū fēi niǎo,rǔ yì liáng dé suǒ。
予独顾秦关,异世目可睹。yǔ dú gù qín guān,yì shì mù kě dǔ。
郊原掌心平,犹是周膴膴。jiāo yuán zhǎng xīn píng,yóu shì zhōu hū hū。
冈峦抱河洛,四面踞龙虎。gāng luán bào hé luò,sì miàn jù lóng hǔ。
惟时盖世英,制驭立区宇。wéi shí gài shì yīng,zhì yù lì qū yǔ。
不应移造化,私用贮狐鼠。bù yīng yí zào huà,sī yòng zhù hú shǔ。
见还虽必然,永保更精处。jiàn hái suī bì rán,yǒng bǎo gèng jīng chù。
销兵闻造兵,欲取必知与。xiāo bīng wén zào bīng,yù qǔ bì zhī yǔ。
吏良民自安,德盛岂招侮。lì liáng mín zì ān,dé shèng qǐ zhāo wǔ。
道义尊本朝,好约信强虏。dào yì zūn běn cháo,hǎo yuē xìn qiáng lǔ。
整顿天地间,事事皆就祖。zhěng dùn tiān dì jiān,shì shì jiē jiù zǔ。
吾民百忧足,可使再辛苦。wú mín bǎi yōu zú,kě shǐ zài xīn kǔ。
冠巾作人家,耕锄饱禾黍。guān jīn zuò rén jiā,gēng chú bǎo hé shǔ。
会须太清尘,一扫净千古。huì xū tài qīng chén,yī sǎo jìng qiān gǔ。
兹行岂不勤,道里以万数。zī xíng qǐ bù qín,dào lǐ yǐ wàn shù。
见公自清凉,萧然失袢暑。jiàn gōng zì qīng liáng,xiāo rán shī pàn shǔ。
日随下幕吏,一马行似舞。rì suí xià mù lì,yī mǎ xíng shì wǔ。
月明见旌旗,梦寐闻箫鼓。yuè míng jiàn jīng qí,mèng mèi wén xiāo gǔ。
枣火饼肥炊,浆酸粟饶煮。zǎo huǒ bǐng féi chuī,jiāng suān sù ráo zhǔ。
遍览江山胜,肠腹浩撑拄。biàn lǎn jiāng shān shèng,cháng fù hào chēng zhǔ。
不见少增重,政自太无补。bù jiàn shǎo zēng zhòng,zhèng zì tài wú bǔ。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

得雨偶书

郑刚中

夏暑逾秋骄未尽,万物皇皇久焦窘。xià shǔ yú qiū jiāo wèi jǐn,wàn wù huáng huáng jiǔ jiāo jiǒng。
大雨一霈天地凉,星斗明焕草木润。dà yǔ yī pèi tiān dì liáng,xīng dòu míng huàn cǎo mù rùn。

晓起

郑刚中

昨夜花间成酩酊,今日天风吹始醒。zuó yè huā jiān chéng mǐng dīng,jīn rì tiān fēng chuī shǐ xǐng。
炉香深炷坐中庭,独看竹梢移午影。lú xiāng shēn zhù zuò zhōng tíng,dú kàn zhú shāo yí wǔ yǐng。

夜坐

郑刚中

酒软刚肠愁脉脉,夜静微风摇老柏。jiǔ ruǎn gāng cháng chóu mài mài,yè jìng wēi fēng yáo lǎo bǎi。
七星插卯云纵横,月影昏昏半墙白。qī xīng chā mǎo yún zòng héng,yuè yǐng hūn hūn bàn qiáng bái。

村居二首

郑刚中

山风拂拂堕松钗,午日亭亭覆矮槐。shān fēng fú fú duò sōng chāi,wǔ rì tíng tíng fù ǎi huái。
一唾闲名归酒盏,万钧清思入诗怀。yī tuò xián míng guī jiǔ zhǎn,wàn jūn qīng sī rù shī huái。

村居二首

郑刚中

清心只有前溪水,息念唯凭一炷香。qīng xīn zhǐ yǒu qián xī shuǐ,xī niàn wéi píng yī zhù xiāng。
不觉青春倏过去,满村桑叶吐新黄。bù jué qīng chūn shū guò qù,mǎn cūn sāng yè tǔ xīn huáng。

浦江道中三绝

郑刚中

瘦骨岩岩祸患馀,追随人事愈驰驱。shòu gǔ yán yán huò huàn yú,zhuī suí rén shì yù chí qū。
何时洒扫松楸畔,小盖茅庵只读书。hé shí sǎ sǎo sōng qiū pàn,xiǎo gài máo ān zhǐ dú shū。

浦江道中三绝

郑刚中

篮舆风紧揭疏帘,雨着春衣润欲粘。lán yú fēng jǐn jiē shū lián,yǔ zhe chūn yī rùn yù zhān。
满眼阴云压平野,此时怀抱恶憎嫌。mǎn yǎn yīn yún yā píng yě,cǐ shí huái bào è zēng xián。

浦江道中三绝

郑刚中

寒梅蓄积香成蕾,古柳安排绿入绦。hán méi xù jī xiāng chéng lěi,gǔ liǔ ān pái lǜ rù tāo。
景物年年觉新好,所怜幽独自萧骚。jǐng wù nián nián jué xīn hǎo,suǒ lián yōu dú zì xiāo sāo。

寺前书院

郑刚中

竹屋纸窗无限好,观书学字不妨清。zhú wū zhǐ chuāng wú xiàn hǎo,guān shū xué zì bù fáng qīng。
谁知夜梦饶惊枕,庄舄依前自越声。shuí zhī yè mèng ráo jīng zhěn,zhuāng xì yī qián zì yuè shēng。

和季平哭小女时避地灵峰

郑刚中

荒山藤束木皮棺,见此令人鼻骨酸。huāng shān téng shù mù pí guān,jiàn cǐ lìng rén bí gǔ suān。
自是杏殇风易剪,不须惭痛泪阑干。zì shì xìng shāng fēng yì jiǎn,bù xū cán tòng lèi lán gàn。

题后郑壁

郑刚中

满眼烟尘杂鼓旗,经冬首鼠负忧疑。mǎn yǎn yān chén zá gǔ qí,jīng dōng shǒu shǔ fù yōu yí。
树头新绿今如此,孤负春光固可知。shù tóu xīn lǜ jīn rú cǐ,gū fù chūn guāng gù kě zhī。

题灵峰见山阁

郑刚中

兵火相寻音问绝,登高寓目空伤神。bīng huǒ xiāng xún yīn wèn jué,dēng gāo yù mù kōng shāng shén。
金华山且望不见,况乃欲见山下人。jīn huá shān qiě wàng bù jiàn,kuàng nǎi yù jiàn shān xià rén。

避方寇五绝

郑刚中

皇家休运正无疆,撼树蚍蜉不自量。huáng jiā xiū yùn zhèng wú jiāng,hàn shù pí fú bù zì liàng。
未作天街一杯血,暂凭山谷恣跳梁。wèi zuò tiān jiē yī bēi xuè,zàn píng shān gǔ zì tiào liáng。

避方寇五绝

郑刚中

啖惑愚民倚怪神,诛锄当见不淹旬。dàn huò yú mín yǐ guài shén,zhū chú dāng jiàn bù yān xún。
何尝耳目亲旗鼓,只是流离失业人。hé cháng ěr mù qīn qí gǔ,zhǐ shì liú lí shī yè rén。

避方寇五绝

郑刚中

朝廷平日祗尊儒,文武于今遂两途。cháo tíng píng rì zhī zūn rú,wén wǔ yú jīn suì liǎng tú。
闻说官军又旗靡,谁收黄石老人书。wén shuō guān jūn yòu qí mí,shuí shōu huáng shí lǎo rén shū。