古诗词

纪关陇

郑刚中

十载三光分,号令南北阻。shí zài sān guāng fēn,hào lìng nán běi zǔ。
四达礼义乡,限碍成蛮楚。sì dá lǐ yì xiāng,xiàn ài chéng mán chǔ。
帝王岂无真,社稷固有主。dì wáng qǐ wú zhēn,shè jì gù yǒu zhǔ。
欃枪不待射,避路过河浒。chán qiāng bù dài shè,bì lù guò hé hǔ。
职方阅舆图,十已归四五。zhí fāng yuè yú tú,shí yǐ guī sì wǔ。
穷民病巨疮,延颈待摩拊。qióng mín bìng jù chuāng,yán jǐng dài mó fǔ。
子翼上所亲,暂辍自应许。zi yì shàng suǒ qīn,zàn chuò zì yīng xǔ。
诏书下云天,所至若甘雨。zhào shū xià yún tiān,suǒ zhì ruò gān yǔ。
车前拜且迎,稽首立如堵。chē qián bài qiě yíng,jī shǒu lì rú dǔ。
无家不壶浆,有市皆肴脯。wú jiā bù hú jiāng,yǒu shì jiē yáo pú。
叶底窥乌鹊,墙头出儿女。yè dǐ kuī wū què,qiáng tóu chū ér nǚ。
其中老人者,横涕自相语。qí zhōng lǎo rén zhě,héng tì zì xiāng yǔ。
脱命向鬼手,魂魄挂网罟。tuō mìng xiàng guǐ shǒu,hún pò guà wǎng gǔ。
岂料须臾身,复此见官府。qǐ liào xū yú shēn,fù cǐ jiàn guān fǔ。
愿上万万年,左右常伊吕。yuàn shàng wàn wàn nián,zuǒ yòu cháng yī lǚ。
护持三纲全,保我左田亩。hù chí sān gāng quán,bǎo wǒ zuǒ tián mǔ。
予前拜老人,愧谢难缕缕。yǔ qián bài lǎo rén,kuì xiè nán lǚ lǚ。
涂炭置赤子,不痛非父母。tú tàn zhì chì zi,bù tòng fēi fù mǔ。
如问尝胆心,念念惟率土。rú wèn cháng dǎn xīn,niàn niàn wéi lǜ tǔ。
惊风吹昏沙,北望曾后汝。jīng fēng chuī hūn shā,běi wàng céng hòu rǔ。
成功当问天,字养难用武。chéng gōng dāng wèn tiān,zì yǎng nán yòng wǔ。
今兹结新欢,不试师一旅。jīn zī jié xīn huān,bù shì shī yī lǚ。
开笼出飞鸟,汝亦良得所。kāi lóng chū fēi niǎo,rǔ yì liáng dé suǒ。
予独顾秦关,异世目可睹。yǔ dú gù qín guān,yì shì mù kě dǔ。
郊原掌心平,犹是周膴膴。jiāo yuán zhǎng xīn píng,yóu shì zhōu hū hū。
冈峦抱河洛,四面踞龙虎。gāng luán bào hé luò,sì miàn jù lóng hǔ。
惟时盖世英,制驭立区宇。wéi shí gài shì yīng,zhì yù lì qū yǔ。
不应移造化,私用贮狐鼠。bù yīng yí zào huà,sī yòng zhù hú shǔ。
见还虽必然,永保更精处。jiàn hái suī bì rán,yǒng bǎo gèng jīng chù。
销兵闻造兵,欲取必知与。xiāo bīng wén zào bīng,yù qǔ bì zhī yǔ。
吏良民自安,德盛岂招侮。lì liáng mín zì ān,dé shèng qǐ zhāo wǔ。
道义尊本朝,好约信强虏。dào yì zūn běn cháo,hǎo yuē xìn qiáng lǔ。
整顿天地间,事事皆就祖。zhěng dùn tiān dì jiān,shì shì jiē jiù zǔ。
吾民百忧足,可使再辛苦。wú mín bǎi yōu zú,kě shǐ zài xīn kǔ。
冠巾作人家,耕锄饱禾黍。guān jīn zuò rén jiā,gēng chú bǎo hé shǔ。
会须太清尘,一扫净千古。huì xū tài qīng chén,yī sǎo jìng qiān gǔ。
兹行岂不勤,道里以万数。zī xíng qǐ bù qín,dào lǐ yǐ wàn shù。
见公自清凉,萧然失袢暑。jiàn gōng zì qīng liáng,xiāo rán shī pàn shǔ。
日随下幕吏,一马行似舞。rì suí xià mù lì,yī mǎ xíng shì wǔ。
月明见旌旗,梦寐闻箫鼓。yuè míng jiàn jīng qí,mèng mèi wén xiāo gǔ。
枣火饼肥炊,浆酸粟饶煮。zǎo huǒ bǐng féi chuī,jiāng suān sù ráo zhǔ。
遍览江山胜,肠腹浩撑拄。biàn lǎn jiāng shān shèng,cháng fù hào chēng zhǔ。
不见少增重,政自太无补。bù jiàn shǎo zēng zhòng,zhèng zì tài wú bǔ。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

避方寇五绝

郑刚中

猎猎霜风卷地寒,狼星奋角夜漫漫。liè liè shuāng fēng juǎn dì hán,láng xīng fèn jiǎo yè màn màn。
书生无路堪驰骋,被酒灯前把剑看。shū shēng wú lù kān chí chěng,bèi jiǔ dēng qián bǎ jiàn kàn。

避方寇五绝

郑刚中

将军失策又颠摧,感激令人动壮怀。jiāng jūn shī cè yòu diān cuī,gǎn jī lìng rén dòng zhuàng huái。
安得帐前围百万,悠悠旌旆夜衔枚。ān dé zhàng qián wéi bǎi wàn,yōu yōu jīng pèi yè xián méi。

即事

郑刚中

梅子垂垂傍短墙,淡烟微雨暗池塘。méi zi chuí chuí bàng duǎn qiáng,dàn yān wēi yǔ àn chí táng。
年来自觉伤春甚,览镜欷歔泪数行。nián lái zì jué shāng chūn shén,lǎn jìng xī xū lèi shù xíng。

闻百舌

郑刚中

圆吭百舌语千般,岂是春来不耐闲。yuán kēng bǎi shé yǔ qiān bān,qǐ shì chūn lái bù nài xián。
为见幽人无与语,故来相对作闲关。wèi jiàn yōu rén wú yǔ yǔ,gù lái xiāng duì zuò xián guān。

送季平道中四绝

郑刚中

霜风落叶小寒天,去客依依马不鞭。shuāng fēng luò yè xiǎo hán tiān,qù kè yī yī mǎ bù biān。
我最平生苦离别,可能相送不悽然。wǒ zuì píng shēng kǔ lí bié,kě néng xiāng sòng bù qī rán。

送季平道中四绝

郑刚中

与君今夜宿邮亭,迟晓东西各去程。yǔ jūn jīn yè sù yóu tíng,chí xiǎo dōng xī gè qù chéng。
记取短桥携手处,明朝都似梦初惊。jì qǔ duǎn qiáo xié shǒu chù,míng cháo dōu shì mèng chū jīng。

送季平道中四绝

郑刚中

田夫击鼓祀田神,盘案相呼尽欲醺。tián fū jī gǔ sì tián shén,pán àn xiāng hū jǐn yù xūn。
我愿四郊无犬吠,常令此辈乐耕耘。wǒ yuàn sì jiāo wú quǎn fèi,cháng lìng cǐ bèi lè gēng yún。

送季平道中四绝

郑刚中

野蝶成团夹路飞,秋郊此景最佳时。yě dié chéng tuán jiā lù fēi,qiū jiāo cǐ jǐng zuì jiā shí。
寒梨霜杮浑无叶,绿橘黄橙半压枝。hán lí shuāng fèi hún wú yè,lǜ jú huáng chéng bàn yā zhī。

次桐庐

郑刚中

回舟逆水甚徐徐,尚距桐江百里馀。huí zhōu nì shuǐ shén xú xú,shàng jù tóng jiāng bǎi lǐ yú。
只有梦魂无阻碍,夜来先已到吾庐。zhǐ yǒu mèng hún wú zǔ ài,yè lái xiān yǐ dào wú lú。

夜闻雪声

郑刚中

怒号中夜忽收声,枯叶寒梢细细鸣。nù hào zhōng yè hū shōu shēng,kū yè hán shāo xì xì míng。
晓起一杯檐外立,满阶无处认梅英。xiǎo qǐ yī bēi yán wài lì,mǎn jiē wú chù rèn méi yīng。

己酉立春前一日得雨时有百日之晴

郑刚中

阳春明日五更回,破旱先令一雨来。yáng chūn míng rì wǔ gèng huí,pò hàn xiān lìng yī yǔ lái。
要得群生蒙实惠,故将膏泽润枯荄。yào dé qún shēng méng shí huì,gù jiāng gāo zé rùn kū gāi。

二月二十一日枕上闻莺时霖雨之后

郑刚中

山前急雨促春耕,废我徜徉小圃行。shān qián jí yǔ cù chūn gēng,fèi wǒ cháng yáng xiǎo pǔ xíng。
今日定知晴有意,咤然林际一声莺。jīn rì dìng zhī qíng yǒu yì,zhà rán lín jì yī shēng yīng。

三月五日圃中

郑刚中

人愁春去少花枝,我爱园林春晚时。rén chóu chūn qù shǎo huā zhī,wǒ ài yuán lín chūn wǎn shí。
嘉木阴阴吐新叶,好风微度绿参差。jiā mù yīn yīn tǔ xīn yè,hǎo fēng wēi dù lǜ cān chà。

己酉三月二十一日夜梦中作

郑刚中

曲阑干畔短篱边,用意春工剪不圆。qū lán gàn pàn duǎn lí biān,yòng yì chūn gōng jiǎn bù yuán。
一夜西风借霜力,幽香喷出小金钱。yī yè xī fēng jiè shuāng lì,yōu xiāng pēn chū xiǎo jīn qián。

王能甫作葡萄一枝于圆扇之上戏作小诗报之

郑刚中

妙笔窥天顷刻成,浑如小架月初明。miào bǐ kuī tiān qǐng kè chéng,hún rú xiǎo jià yuè chū míng。
扶疏老蔓敷新叶,下盖累累紫水晶。fú shū lǎo màn fū xīn yè,xià gài lèi lèi zǐ shuǐ jīng。