古诗词

纪关陇

郑刚中

十载三光分,号令南北阻。shí zài sān guāng fēn,hào lìng nán běi zǔ。
四达礼义乡,限碍成蛮楚。sì dá lǐ yì xiāng,xiàn ài chéng mán chǔ。
帝王岂无真,社稷固有主。dì wáng qǐ wú zhēn,shè jì gù yǒu zhǔ。
欃枪不待射,避路过河浒。chán qiāng bù dài shè,bì lù guò hé hǔ。
职方阅舆图,十已归四五。zhí fāng yuè yú tú,shí yǐ guī sì wǔ。
穷民病巨疮,延颈待摩拊。qióng mín bìng jù chuāng,yán jǐng dài mó fǔ。
子翼上所亲,暂辍自应许。zi yì shàng suǒ qīn,zàn chuò zì yīng xǔ。
诏书下云天,所至若甘雨。zhào shū xià yún tiān,suǒ zhì ruò gān yǔ。
车前拜且迎,稽首立如堵。chē qián bài qiě yíng,jī shǒu lì rú dǔ。
无家不壶浆,有市皆肴脯。wú jiā bù hú jiāng,yǒu shì jiē yáo pú。
叶底窥乌鹊,墙头出儿女。yè dǐ kuī wū què,qiáng tóu chū ér nǚ。
其中老人者,横涕自相语。qí zhōng lǎo rén zhě,héng tì zì xiāng yǔ。
脱命向鬼手,魂魄挂网罟。tuō mìng xiàng guǐ shǒu,hún pò guà wǎng gǔ。
岂料须臾身,复此见官府。qǐ liào xū yú shēn,fù cǐ jiàn guān fǔ。
愿上万万年,左右常伊吕。yuàn shàng wàn wàn nián,zuǒ yòu cháng yī lǚ。
护持三纲全,保我左田亩。hù chí sān gāng quán,bǎo wǒ zuǒ tián mǔ。
予前拜老人,愧谢难缕缕。yǔ qián bài lǎo rén,kuì xiè nán lǚ lǚ。
涂炭置赤子,不痛非父母。tú tàn zhì chì zi,bù tòng fēi fù mǔ。
如问尝胆心,念念惟率土。rú wèn cháng dǎn xīn,niàn niàn wéi lǜ tǔ。
惊风吹昏沙,北望曾后汝。jīng fēng chuī hūn shā,běi wàng céng hòu rǔ。
成功当问天,字养难用武。chéng gōng dāng wèn tiān,zì yǎng nán yòng wǔ。
今兹结新欢,不试师一旅。jīn zī jié xīn huān,bù shì shī yī lǚ。
开笼出飞鸟,汝亦良得所。kāi lóng chū fēi niǎo,rǔ yì liáng dé suǒ。
予独顾秦关,异世目可睹。yǔ dú gù qín guān,yì shì mù kě dǔ。
郊原掌心平,犹是周膴膴。jiāo yuán zhǎng xīn píng,yóu shì zhōu hū hū。
冈峦抱河洛,四面踞龙虎。gāng luán bào hé luò,sì miàn jù lóng hǔ。
惟时盖世英,制驭立区宇。wéi shí gài shì yīng,zhì yù lì qū yǔ。
不应移造化,私用贮狐鼠。bù yīng yí zào huà,sī yòng zhù hú shǔ。
见还虽必然,永保更精处。jiàn hái suī bì rán,yǒng bǎo gèng jīng chù。
销兵闻造兵,欲取必知与。xiāo bīng wén zào bīng,yù qǔ bì zhī yǔ。
吏良民自安,德盛岂招侮。lì liáng mín zì ān,dé shèng qǐ zhāo wǔ。
道义尊本朝,好约信强虏。dào yì zūn běn cháo,hǎo yuē xìn qiáng lǔ。
整顿天地间,事事皆就祖。zhěng dùn tiān dì jiān,shì shì jiē jiù zǔ。
吾民百忧足,可使再辛苦。wú mín bǎi yōu zú,kě shǐ zài xīn kǔ。
冠巾作人家,耕锄饱禾黍。guān jīn zuò rén jiā,gēng chú bǎo hé shǔ。
会须太清尘,一扫净千古。huì xū tài qīng chén,yī sǎo jìng qiān gǔ。
兹行岂不勤,道里以万数。zī xíng qǐ bù qín,dào lǐ yǐ wàn shù。
见公自清凉,萧然失袢暑。jiàn gōng zì qīng liáng,xiāo rán shī pàn shǔ。
日随下幕吏,一马行似舞。rì suí xià mù lì,yī mǎ xíng shì wǔ。
月明见旌旗,梦寐闻箫鼓。yuè míng jiàn jīng qí,mèng mèi wén xiāo gǔ。
枣火饼肥炊,浆酸粟饶煮。zǎo huǒ bǐng féi chuī,jiāng suān sù ráo zhǔ。
遍览江山胜,肠腹浩撑拄。biàn lǎn jiāng shān shèng,cháng fù hào chēng zhǔ。
不见少增重,政自太无补。bù jiàn shǎo zēng zhòng,zhèng zì tài wú bǔ。
郑刚中

郑刚中

郑刚中(1088年—未知),字亨仲,婺州金华人。生于宋哲宗元祐三年,卒于高宗绍兴二十四年,年六十七岁。登绍兴进士甲科。累官四川宣抚副使,治蜀颇有方略,威震境内。初刚中尝为秦桧所荐;后桧怒其在蜀专擅,罢责桂阳军居住。再责濠州团练副使,复州安置;再徙封州卒。桧死,追谥忠愍。刚中著有北山集(一名腹笑编)三十卷,《四库总目》又有周易窥余、经史专音等,并传於世。 郑刚中的作品>>

猜您喜欢

和潘仲严八绝春阴

郑刚中

澹云不雨翳朝曦,帘幕沉沉燕子归。dàn yún bù yǔ yì cháo xī,lián mù chén chén yàn zi guī。
细起一炉香雾润,犹扶酲困怯单衣。xì qǐ yī lú xiāng wù rùn,yóu fú chéng kùn qiè dān yī。

和潘仲严八绝春阴

郑刚中

露薄云轻物色佳,平平绿水映人家。lù báo yún qīng wù sè jiā,píng píng lǜ shuǐ yìng rén jiā。
鸠鸣村暗开桑叶,燕舞风斜落杏花。jiū míng cūn àn kāi sāng yè,yàn wǔ fēng xié luò xìng huā。

和潘仲严八绝春晴

郑刚中

午梦悠扬一蝶轻,隔窗惊觉捣茶声。wǔ mèng yōu yáng yī dié qīng,gé chuāng jīng jué dǎo chá shēng。
偶然樽酒得佳趣,半夜花间灯火明。ǒu rán zūn jiǔ dé jiā qù,bàn yè huā jiān dēng huǒ míng。

和潘仲严八绝春晴

郑刚中

青烟漠漠昼无人,垂柳遮凉不见尘。qīng yān mò mò zhòu wú rén,chuí liǔ zhē liáng bù jiàn chén。
饮水曲肱眠细草,绝胜肉食坐车茵。yǐn shuǐ qū gōng mián xì cǎo,jué shèng ròu shí zuò chē yīn。

和潘仲严八绝春雪

郑刚中

天散琪花压晚春,岂将灾沴祸吾民。tiān sàn qí huā yā wǎn chūn,qǐ jiāng zāi lì huò wú mín。
为嗔宝货归夷虏,故种人间万顷银。wèi chēn bǎo huò guī yí lǔ,gù zhǒng rén jiān wàn qǐng yín。

和潘仲严八绝春雪

郑刚中

冰柱垂檐雪满山,今年寒食不胜寒。bīng zhù chuí yán xuě mǎn shān,jīn nián hán shí bù shèng hán。
何门可曳长裾语,高卧从教刺墨漫。hé mén kě yè zhǎng jū yǔ,gāo wò cóng jiào cì mò màn。

和潘仲严八绝春雨

郑刚中

燕集深条帘未开,柳添新耳雨生苔。yàn jí shēn tiáo lián wèi kāi,liǔ tiān xīn ěr yǔ shēng tái。
悲歌莫作子桑态,裹饭无人为我来。bēi gē mò zuò zi sāng tài,guǒ fàn wú rén wèi wǒ lái。

和潘仲严八绝春风

郑刚中

刘郎桃树欲挠春,一夜飘零最恼人。liú láng táo shù yù náo chūn,yī yè piāo líng zuì nǎo rén。
不似穷秋作霜露,摧残蒲柳有谁嗔。bù shì qióng qiū zuò shuāng lù,cuī cán pú liǔ yǒu shuí chēn。

八月初一夜闻雨

郑刚中

过山秋雨响临池,深夜书斋枕独攲。guò shān qiū yǔ xiǎng lín chí,shēn yè shū zhāi zhěn dú qī。
正似篷船倚江浦,梦回牢落听潮时。zhèng shì péng chuán yǐ jiāng pǔ,mèng huí láo luò tīng cháo shí。

戏题秋香

郑刚中

香染鹅黄衣綷䌨,轻披环佩玉交加。xiāng rǎn é huáng yī cuì cā,qīng pī huán pèi yù jiāo jiā。
异哉秋气方凄冷,风露何能作此花。yì zāi qiū qì fāng qī lěng,fēng lù hé néng zuò cǐ huā。

独坐

郑刚中

午枕幽禽破梦时,明窗过日竹阴稀。wǔ zhěn yōu qín pò mèng shí,míng chuāng guò rì zhú yīn xī。
小炉翻转香残烬,犹有清香一缕飞。xiǎo lú fān zhuǎn xiāng cán jìn,yóu yǒu qīng xiāng yī lǚ fēi。

石希孟寄示赋论甚佳有未尽善处辄为涂改因成小诗寄之

郑刚中

寄我雄文丽且新,冰寒于水岂无因。jì wǒ xióng wén lì qiě xīn,bīng hán yú shuǐ qǐ wú yīn。
故将丹粉画西子,要见浓涂淡墨人。gù jiāng dān fěn huà xī zi,yào jiàn nóng tú dàn mò rén。

偶书

郑刚中

未抱床头酒瓮乾,莫来楼上倚阑干。wèi bào chuáng tóu jiǔ wèng qián,mò lái lóu shàng yǐ lán gàn。
浓云垂地卷不起,细草连天都是寒。nóng yún chuí dì juǎn bù qǐ,xì cǎo lián tiān dōu shì hán。

题石几先生书院壁

郑刚中

万柄高荷碧玉员,芙蓉时见一枝鲜。wàn bǐng gāo hé bì yù yuán,fú róng shí jiàn yī zhī xiān。
何年种此北山北,便向中间安小船。hé nián zhǒng cǐ běi shān běi,biàn xiàng zhōng jiān ān xiǎo chuán。

荷花

郑刚中

美艳向人花灼灼,青圆如鉴叶田田。měi yàn xiàng rén huā zhuó zhuó,qīng yuán rú jiàn yè tián tián。
月明徙倚阑干处,细得真香忆去年。yuè míng xǐ yǐ lán gàn chù,xì dé zhēn xiāng yì qù nián。