古诗词

复安静堂旧额

王十朋

端明之孙字子强,银钩铁画传遗芳。duān míng zhī sūn zì zi qiáng,yín gōu tiě huà chuán yí fāng。
昔年作郡古平海,大笔亲书安静堂。xī nián zuò jùn gǔ píng hǎi,dà bǐ qīn shū ān jìng táng。
自从宣和至乾道,字与轮奂争光芒。zì cóng xuān hé zhì qián dào,zì yǔ lún huàn zhēng guāng máng。
一朝忽遭俗眼白,毁灭名姓深埋藏。yī cháo hū zāo sú yǎn bái,huǐ miè míng xìng shēn mái cáng。
我来搜访久乃获,老兵据为寝处床。wǒ lái sōu fǎng jiǔ nǎi huò,lǎo bīng jù wèi qǐn chù chuáng。
涤除五载尘土面,字向堂上增激昂。dí chú wǔ zài chén tǔ miàn,zì xiàng táng shàng zēng jī áng。
祖为第一孙是似,书有家法称莆阳。zǔ wèi dì yī sūn shì shì,shū yǒu jiā fǎ chēng pú yáng。
体具万安颇雄壮,榜与忠献同翱翔。tǐ jù wàn ān pǒ xióng zhuàng,bǎng yǔ zhōng xiàn tóng áo xiáng。
因知文字乃至宝,一时之厄庸何伤。yīn zhī wén zì nǎi zhì bǎo,yī shí zhī è yōng hé shāng。
石鼓文有鬼神护,淮西碑并日月光。shí gǔ wén yǒu guǐ shén hù,huái xī bēi bìng rì yuè guāng。
岂容泯灭暴秦火,谁肯脍炙段文昌。qǐ róng mǐn miè bào qín huǒ,shuí kěn kuài zhì duàn wén chāng。
书生作郡太迂阔,理财听讼俱非长。shū shēng zuò jùn tài yū kuò,lǐ cái tīng sòng jù fēi zhǎng。
吾君若问何以治,堂复韩蔡祠秦姜。wú jūn ruò wèn hé yǐ zhì,táng fù hán cài cí qín jiāng。
今才五日京兆耳,眷此陈迹犹未忘。jīn cái wǔ rì jīng zhào ěr,juàn cǐ chén jì yóu wèi wàng。
但愿兹堂日安静,名与国寿俱无疆。dàn yuàn zī táng rì ān jìng,míng yǔ guó shòu jù wú jiāng。
王十朋

王十朋

王十朋(1112-1171),字龟龄,号梅溪,南宋著名的政治家和诗人,伟大的爱国主义者。出生于乐清四都左原(今浙江省乐清市)梅溪村。绍兴二十七年(1157年)他以“揽权”中兴为对,中进士第一,被擢为状元,先授承事郎,兼建王府小学教授。王十朋以名节闻名于世,刚直不阿,批评朝政,直言不讳。 王十朋的作品>>

猜您喜欢

乐清僧寮有过客

王十朋

功名谁复汉嫖姚,壮士逢时岂惮劳。gōng míng shuí fù hàn piáo yáo,zhuàng shì féng shí qǐ dàn láo。
半夜飞来看宝剑,此身端许掷鸿毛。bàn yè fēi lái kàn bǎo jiàn,cǐ shēn duān xǔ zhì hóng máo。

和刘方叔溪上一绝

王十朋

杖屦徘徊驻碧溪,遥看飞瀑下崔嵬。zhàng jù pái huái zhù bì xī,yáo kàn fēi pù xià cuī wéi。
乘槎欲访吹箫客,烟草茫茫没旧台。chéng chá yù fǎng chuī xiāo kè,yān cǎo máng máng méi jiù tái。

和方叔

王十朋

相对清谈味有馀,始知胜读十年书。xiāng duì qīng tán wèi yǒu yú,shǐ zhī shèng dú shí nián shū。
尘襟不用频挥麈,自有清风为扫除。chén jīn bù yòng pín huī zhǔ,zì yǒu qīng fēng wèi sǎo chú。

和方叔

王十朋

一舍萧然学有馀,窗间遮眼尽文书。yī shě xiāo rán xué yǒu yú,chuāng jiān zhē yǎn jǐn wén shū。
已将事业盟灯火,万事何烦酒破除。yǐ jiāng shì yè méng dēng huǒ,wàn shì hé fán jiǔ pò chú。

和怀孙子尚二绝

王十朋

泽国萧萧晚吹凉,东篱黄菊为谁香。zé guó xiāo xiāo wǎn chuī liáng,dōng lí huáng jú wèi shuí xiāng。
故人一别路千里,夜雨何时更对床。gù rén yī bié lù qiān lǐ,yè yǔ hé shí gèng duì chuáng。

和怀孙子尚二绝

王十朋

记得年时访我游,壁间文字数行留。jì dé nián shí fǎng wǒ yóu,bì jiān wén zì shù xíng liú。
溪山风月依然好,不对芳尊又一秋。xī shān fēng yuè yī rán hǎo,bù duì fāng zūn yòu yī qiū。

次韵潘先生寒食有感

王十朋

花媚韶光柳弄烟,箫声处处卖饧天。huā mèi sháo guāng liǔ nòng yān,xiāo shēng chù chù mài táng tiān。
谁知子厚怀桑梓,北望长号又一年。shuí zhī zi hòu huái sāng zǐ,běi wàng zhǎng hào yòu yī nián。

次韵潘先生寒食有感

王十朋

无赖杨花趁暖风,旅中节物与愁逢。wú lài yáng huā chèn nuǎn fēng,lǚ zhōng jié wù yǔ chóu féng。
一声杜宇啼春怨,知在花梢第几重。yī shēng dù yǔ tí chūn yuàn,zhī zài huā shāo dì jǐ zhòng。

次韵潘先生寒食有感

王十朋

人间寒食几经年,甲子谁能记后先。rén jiān hán shí jǐ jīng nián,jiǎ zi shuí néng jì hòu xiān。
且尽一杯蓝尾酒,莫将身事恼生前。qiě jǐn yī bēi lán wěi jiǔ,mò jiāng shēn shì nǎo shēng qián。

次韵万乔年李唐英二绝

王十朋

七贤林下共忘机,更有新诗为发挥。qī xián lín xià gòng wàng jī,gèng yǒu xīn shī wèi fā huī。
竹叶一尊添逸兴,薰风吹散脸红微。zhú yè yī zūn tiān yì xīng,xūn fēng chuī sàn liǎn hóng wēi。

次韵万乔年李唐英二绝

王十朋

黉舍炎炎畏日长,竹亭取次纳新凉。hóng shě yán yán wèi rì zhǎng,zhú tíng qǔ cì nà xīn liáng。
文章风月须兼美,莫使时人恨海棠。wén zhāng fēng yuè xū jiān měi,mò shǐ shí rén hèn hǎi táng。

送茹生履

王十朋

灯火勤劳觉瘦生,望云心断涕从横。dēng huǒ qín láo jué shòu shēng,wàng yún xīn duàn tì cóng héng。
贤关春信无多日,手折梅花赠子行。xián guān chūn xìn wú duō rì,shǒu zhé méi huā zèng zi xíng。

江上遇风二绝

王十朋

薄暮登舟海飓生,短篷攲侧浪峥嵘。báo mù dēng zhōu hǎi jù shēng,duǎn péng qī cè làng zhēng róng。
江神正好怜行客,莫待他时却世情。jiāng shén zhèng hǎo lián xíng kè,mò dài tā shí què shì qíng。

江上遇风二绝

王十朋

弭棹乾门浪未平,同舟太半已山行。mǐ zhào qián mén làng wèi píng,tóng zhōu tài bàn yǐ shān xíng。
自惭不是娄师德,免葬江鱼赖友生。zì cán bù shì lóu shī dé,miǎn zàng jiāng yú lài yǒu shēng。

观石佛

王十朋

土木涂金巧逼真,总随浮幻化埃尘。tǔ mù tú jīn qiǎo bī zhēn,zǒng suí fú huàn huà āi chén。
何人着意镌山骨,长现金刚不坏身。hé rén zhe yì juān shān gǔ,zhǎng xiàn jīn gāng bù huài shēn。