古诗词

三五七言

沈周

君不来,来何时。jūn bù lái,lái hé shí。
三年一书札,万里独相思。sān nián yī shū zhá,wàn lǐ dú xiāng sī。
瑶芳满把凭谁寄,明月伤情只自知。yáo fāng mǎn bǎ píng shuí jì,míng yuè shāng qíng zhǐ zì zhī。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

庄仲威家山图

沈周

图固不尽意,莫寄家山清。tú gù bù jǐn yì,mò jì jiā shān qīng。
家山在具区,湖波如玉明。jiā shān zài jù qū,hú bō rú yù míng。
两峰合书屋,芙蓉照檐楹。liǎng fēng hé shū wū,fú róng zhào yán yíng。
笑语水月凉,濯足鱼龙惊。xiào yǔ shuǐ yuè liáng,zhuó zú yú lóng jīng。
盈盈隔浦人,宛宛望蓬瀛。yíng yíng gé pǔ rén,wǎn wǎn wàng péng yíng。
久居不知胜,借视子墨盲。jiǔ jū bù zhī shèng,jiè shì zi mò máng。
山水有真趣,持归心始平。shān shuǐ yǒu zhēn qù,chí guī xīn shǐ píng。

题画寄杨提学应宁

沈周

我随草木生长洲,索居自耻无朋俦。wǒ suí cǎo mù shēng zhǎng zhōu,suǒ jū zì chǐ wú péng chóu。
于公辱知亦既久,十年蔑面无时酬。yú gōng rǔ zhī yì jì jiǔ,shí nián miè miàn wú shí chóu。
寻常开缄见諌议,言语亦得通绸缪。xún cháng kāi jiān jiàn dǒng yì,yán yǔ yì dé tōng chóu móu。
终然玉树隔眼物,碧云明月心悠悠。zhōng rán yù shù gé yǎn wù,bì yún míng yuè xīn yōu yōu。
适来宦辙道桑梓,老臂无翼从之游。shì lái huàn zhé dào sāng zǐ,lǎo bì wú yì cóng zhī yóu。
仙人可望不可致,聊以远梦寻丹丘。xiān rén kě wàng bù kě zhì,liáo yǐ yuǎn mèng xún dān qiū。
梦空人远相忆在,因写江山消我忧。mèng kōng rén yuǎn xiāng yì zài,yīn xiě jiāng shān xiāo wǒ yōu。
寄公高堂我偕拜,一日素壁开清秋。jì gōng gāo táng wǒ xié bài,yī rì sù bì kāi qīng qiū。

任月山紫马

沈周

霜蹄炯炯映白颠,凤头宛宛騣一偏。shuāng tí jiǒng jiǒng yìng bái diān,fèng tóu wǎn wǎn zōng yī piān。
黄沙惨淡耸隅目,所向万里无风烟。huáng shā cǎn dàn sǒng yú mù,suǒ xiàng wàn lǐ wú fēng yān。
青丝络头未受牵,一团紫云凝不前。qīng sī luò tóu wèi shòu qiān,yī tuán zǐ yún níng bù qián。
此马所见世上少,神气德力无不全。cǐ mǎ suǒ jiàn shì shàng shǎo,shén qì dé lì wú bù quán。
子明水监到渥洼,眼亲识之手敢传。zi míng shuǐ jiān dào wò wā,yǎn qīn shí zhī shǒu gǎn chuán。
只愁奋迅裂卷去,四座错愕心茫然。zhǐ chóu fèn xùn liè juǎn qù,sì zuò cuò è xīn máng rán。

写画赠古景修

沈周

诚斋古君子,肥遁乐丘园。chéng zhāi gǔ jūn zi,féi dùn lè qiū yuán。
古姓仍古心,心古古道存。gǔ xìng réng gǔ xīn,xīn gǔ gǔ dào cún。
簪组知束缚,自畏及儿孙。zān zǔ zhī shù fù,zì wèi jí ér sūn。
野兴时小酌,鸣琴侑匏尊。yě xīng shí xiǎo zhuó,míng qín yòu páo zūn。
或挟种树书,兀坐苍松根。huò xié zhǒng shù shū,wù zuò cāng sōng gēn。
斋中不尚画,青山待开门。zhāi zhōng bù shàng huà,qīng shān dài kāi mén。
而我遗此幛,无乃辽东豚。ér wǒ yí cǐ zhàng,wú nǎi liáo dōng tún。
把之但微笑,嗒然无一言。bǎ zhī dàn wēi xiào,dā rán wú yī yán。

写画赠陈惟孝

沈周

我昨寻虞山,君出不在家。wǒ zuó xún yú shān,jūn chū bù zài jiā。
我归君来寻,迹类鸿雁差。wǒ guī jūn lái xún,jì lèi hóng yàn chà。
把酒牡丹后,园林净无花。bǎ jiǔ mǔ dān hòu,yuán lín jìng wú huā。
绿阴亦可爱,茗碗浮新芽。lǜ yīn yì kě ài,míng wǎn fú xīn yá。
迟留越信宿,谈笑补叹嗟。chí liú yuè xìn sù,tán xiào bǔ tàn jiē。
莫易判风袂,后会未可涯。mò yì pàn fēng mèi,hòu huì wèi kě yá。

梅雪图戏陈廷璧

沈周

梅雪翁,清而穷,名阶利窟谁与翁作引,书林翰苑自许翁相通。méi xuě wēng,qīng ér qióng,míng jiē lì kū shuí yǔ wēng zuò yǐn,shū lín hàn yuàn zì xǔ wēng xiāng tōng。
硬黄搰,拓盘鼓,雪茧习习摹尊钟。yìng huáng hú,tuò pán gǔ,xuě jiǎn xí xí mó zūn zhōng。
老年好古心独少,墨乌衫袖犹儿童。lǎo nián hǎo gǔ xīn dú shǎo,mò wū shān xiù yóu ér tóng。
自言书法即画法,虽不能画颇知其理同。zì yán shū fǎ jí huà fǎ,suī bù néng huà pǒ zhī qí lǐ tóng。
邕分斯篆数投我,聊博纸上青芙蓉。yōng fēn sī zhuàn shù tóu wǒ,liáo bó zhǐ shàng qīng fú róng。
得之欣然便卷去,不待题识疾走飞秋蓬。dé zhī xīn rán biàn juǎn qù,bù dài tí shí jí zǒu fēi qiū péng。
正如意不在酒,在乎山水中,风流欲拟欧阳公。zhèng rú yì bù zài jiǔ,zài hū shān shuǐ zhōng,fēng liú yù nǐ ōu yáng gōng。
今朝雪落号北风,冻指屈缩为蛰虫。jīn cháo xuě luò hào běi fēng,dòng zhǐ qū suō wèi zhé chóng。
翁来彊要图所号,趁此梅清雪淡天为容。wēng lái jiàng yào tú suǒ hào,chèn cǐ méi qīng xuě dàn tiān wèi róng。
传神正须及此际,吹火烘砚松枝红。chuán shén zhèng xū jí cǐ jì,chuī huǒ hōng yàn sōng zhī hóng。
亦云要诗写雪空,长句扫破寒云重。yì yún yào shī xiě xuě kōng,zhǎng jù sǎo pò hán yún zhòng。
笑翁爱诗真怪事,无乃齐人知瑟工。xiào wēng ài shī zhēn guài shì,wú nǎi qí rén zhī sè gōng。
兴来为翁放手作,珠光玉色开深冬。xīng lái wèi wēng fàng shǒu zuò,zhū guāng yù sè kāi shēn dōng。
图成诗就雪未霁,西湖剡曲略见依微踪。tú chéng shī jiù xuě wèi jì,xī hú shàn qū lüè jiàn yī wēi zōng。
我不知翁在画、翁在诗,诗中画中亦各有此翁。wǒ bù zhī wēng zài huà wēng zài shī,shī zhōng huà zhōng yì gè yǒu cǐ wēng。
请翁请翁归去问梅雪,我诗与画谁雌雄。qǐng wēng qǐng wēng guī qù wèn méi xuě,wǒ shī yǔ huà shuí cí xióng。

为越公重题旧作山水图

沈周

此画寄松院,墨涩笔潦草。cǐ huà jì sōng yuàn,mò sè bǐ lǎo cǎo。
别来三十年,衲子尚能保。bié lái sān shí nián,nà zi shàng néng bǎo。
开卷漫发笑,可感仍交抱。kāi juǎn màn fā xiào,kě gǎn réng jiāo bào。
正如故友明,卒见含欣悼。zhèng rú gù yǒu míng,zú jiàn hán xīn dào。
人生非金石,年华岂常好。rén shēng fēi jīn shí,nián huá qǐ cháng hǎo。
白发不奈事,先此青山老。bái fā bù nài shì,xiān cǐ qīng shān lǎo。
当更三十年,与物论寿考。dāng gèng sān shí nián,yǔ wù lùn shòu kǎo。
题诗报青山,彼此托玄造。tí shī bào qīng shān,bǐ cǐ tuō xuán zào。

骑牛图

沈周

老夫自是骑牛汉,一蓑一笠清江岸。lǎo fū zì shì qí niú hàn,yī suō yī lì qīng jiāng àn。
白发生来六十年,落日青山牛背看。bái fā shēng lái liù shí nián,luò rì qīng shān niú bèi kàn。
酷怜牛背稳如车,社酒陶陶夜到家。kù lián niú bèi wěn rú chē,shè jiǔ táo táo yè dào jiā。
村中无虎豚犬闹,平圯小径饶桑麻。cūn zhōng wú hǔ tún quǎn nào,píng yí xiǎo jìng ráo sāng má。
也无汉书挂牛角,聊挂一壶村醑薄。yě wú hàn shū guà niú jiǎo,liáo guà yī hú cūn xǔ báo。
南山白石不必歌,功名富贵如予何。nán shān bái shí bù bì gē,gōng míng fù guì rú yǔ hé。

为郭总戎题长江万里图

沈周

元戎大开宝绘堂,紫锦荐几霞幅张。yuán róng dà kāi bǎo huì táng,zǐ jǐn jiàn jǐ xiá fú zhāng。
手披牛腰之甲卷,水墨迤?踪微茫。shǒu pī niú yāo zhī jiǎ juǎn,shuǐ mò yí lǐ zōng wēi máng。
我从鱼凫吊往古,灌口玉垒烟苍凉。wǒ cóng yú fú diào wǎng gǔ,guàn kǒu yù lěi yān cāng liáng。
青城雪山蔽亏处,导江之岷不可望。qīng chéng xuě shān bì kuī chù,dǎo jiāng zhī mín bù kě wàng。
三水合流锦官当,三娥九顶递接翠,楼观缥缈天中央。sān shuǐ hé liú jǐn guān dāng,sān é jiǔ dǐng dì jiē cuì,lóu guān piāo miǎo tiān zhōng yāng。
渝涪城高宛相峙,嘉陵跳江吹枕傍,阵迹齿齿石作行。yú fú chéng gāo wǎn xiāng zhì,jiā líng tiào jiāng chuī zhěn bàng,zhèn jì chǐ chǐ shí zuò xíng。
风云惨澹开瞿唐,黄牛滟滪难舟航。fēng yún cǎn dàn kāi qú táng,huáng niú yàn yù nán zhōu háng。
青天仰漏一线光,峡穷江广见汉阳,黄鹤赤壁相低昂。qīng tiān yǎng lòu yī xiàn guāng,xiá qióng jiāng guǎng jiàn hàn yáng,huáng hè chì bì xiāng dī áng。
庐山五老天下观,顺流渐见迎风樯。lú shān wǔ lǎo tiān xià guān,shùn liú jiàn jiàn yíng fēng qiáng。
大姑小姑交妩媚,何年争嫁彭家郎。dà gū xiǎo gū jiāo wǔ mèi,hé nián zhēng jià péng jiā láng。
三山九华连建康,南都宫阙何煌煌。sān shān jiǔ huá lián jiàn kāng,nán dōu gōng quē hé huáng huáng。
大明定鼎龙虎合,万古巩固皇图昌。dà míng dìng dǐng lóng hǔ hé,wàn gǔ gǒng gù huáng tú chāng。
真州润州列两厢,金焦嶪巀当喉吭。zhēn zhōu rùn zhōu liè liǎng xiāng,jīn jiāo yè jié dāng hóu kēng。
直吞天派纳海口,有若万邦来会王。zhí tūn tiān pài nà hǎi kǒu,yǒu ruò wàn bāng lái huì wáng。
座中指点皆历历,鲛绡数丈万里长。zuò zhōng zhǐ diǎn jiē lì lì,jiāo xiāo shù zhàng wàn lǐ zhǎng。
老夫困顿今白首,欲往游之无裹粮。lǎo fū kùn dùn jīn bái shǒu,yù wǎng yóu zhī wú guǒ liáng。
徒然感嘅在牖下,捕影捉风消热肠。tú rán gǎn kǎi zài yǒu xià,bǔ yǐng zhuō fēng xiāo rè cháng。
心摇摇兮怅彷徨,佩有兰兮袭瑶芳。xīn yáo yáo xī chàng páng huáng,pèi yǒu lán xī xí yáo fāng。
江兮汉兮不可度,望美人兮天一方。jiāng xī hàn xī bù kě dù,wàng měi rén xī tiān yī fāng。
少陵东坡二豪者,风流在在留文章。shǎo líng dōng pō èr háo zhě,fēng liú zài zài liú wén zhāng。
英雄割据未暇论,卧龙独数人中彊。yīng xióng gē jù wèi xiá lùn,wò lóng dú shù rén zhōng jiàng。
元戎元戎将之良,此卷兼与韬钤藏。yuán róng yuán róng jiāng zhī liáng,cǐ juǎn jiān yǔ tāo qián cáng。
南征西伐或有事,按图索程犹取囊。nán zhēng xī fá huò yǒu shì,àn tú suǒ chéng yóu qǔ náng。
非惟供玩托深旨,居安虑危心不忘,呜呼居安虑危心不忘。fēi wéi gōng wán tuō shēn zhǐ,jū ān lǜ wēi xīn bù wàng,wū hū jū ān lǜ wēi xīn bù wàng。

松卷为德韫弟作

沈周

老夫平生负直气,欲一发泄百不遂。lǎo fū píng shēng fù zhí qì,yù yī fā xiè bǎi bù suì。
隐居只作木彊人,设仕亦为彊项吏。yǐn jū zhǐ zuò mù jiàng rén,shè shì yì wèi jiàng xiàng lì。
白头突兀尚不平,托之水墨见一二。bái tóu tū wù shàng bù píng,tuō zhī shuǐ mò jiàn yī èr。
豪来写松三百株,一一长身拔于地。háo lái xiě sōng sān bǎi zhū,yī yī zhǎng shēn bá yú dì。
只嫌纸短手局缩,腕间风雨生苍翠。zhǐ xián zhǐ duǎn shǒu jú suō,wàn jiān fēng yǔ shēng cāng cuì。
东园阿弟看落笔,神惊眼骇走魑魅。dōng yuán ā dì kàn luò bǐ,shén jīng yǎn hài zǒu chī mèi。
堂中宛宛开徂徕,不知老兄作游戏。táng zhōng wǎn wǎn kāi cú lái,bù zhī lǎo xiōng zuò yóu xì。
夜来明月夺江光,满卷飞蛟称怪事。yè lái míng yuè duó jiāng guāng,mǎn juǎn fēi jiāo chēng guài shì。
今年大潦苦浸淫,根柢自高当不忌。jīn nián dà lǎo kǔ jìn yín,gēn dǐ zì gāo dāng bù jì。
根柢自高当不忌,区区草木皆憔悴。gēn dǐ zì gāo dāng bù jì,qū qū cǎo mù jiē qiáo cuì。

王理之临凤头骢

沈周

宋家王孙赵仲穆,画马尽形神亦足。sòng jiā wáng sūn zhào zhòng mù,huà mǎ jǐn xíng shén yì zú。
东昆王郎拓其本,笔精殊觉惊人目。dōng kūn wáng láng tuò qí běn,bǐ jīng shū jué jīng rén mù。
纸间突兀拥肉山,俗工纷纷手当缩。zhǐ jiān tū wù yōng ròu shān,sú gōng fēn fēn shǒu dāng suō。
此疋传是凤头骢,五花满身云簇簇。cǐ pǐ chuán shì fèng tóu cōng,wǔ huā mǎn shēn yún cù cù。
请郎别图唐舞马,逆胡教舞不肯服。qǐng láng bié tú táng wǔ mǎ,nì hú jiào wǔ bù kěn fú。
逆胡教舞不肯服,大胜污臣食其禄。nì hú jiào wǔ bù kěn fú,dà shèng wū chén shí qí lù。

润色旧临倪云林小景

沈周

迂倪戏于画,简到更清臞。yū ní xì yú huà,jiǎn dào gèng qīng qú。
名家百馀祀,所惜继者无。míng jiā bǎi yú sì,suǒ xī jì zhě wú。
况有冲淡篇,数语弁小图。kuàng yǒu chōng dàn piān,shù yǔ biàn xiǎo tú。
吴人助清玩,重价争沽诸。wú rén zhù qīng wán,zhòng jià zhēng gū zhū。
后虽有学人,纷纷随繁芜。hòu suī yǒu xué rén,fēn fēn suí fán wú。
崔子彊我能,依样求胡卢。cuī zi jiàng wǒ néng,yī yàng qiú hú lú。
墨涩不成运,林惭涧与俱。mò sè bù chéng yùn,lín cán jiàn yǔ jù。
何敢希典刑,虎贲实区区。hé gǎn xī diǎn xíng,hǔ bēn shí qū qū。
丑恶正欲裂,卷去不须臾。chǒu è zhèng yù liè,juǎn qù bù xū yú。
今夕秋烛下,载见眼模糊。jīn xī qiū zhú xià,zài jiàn yǎn mó hú。
妄意加润色,泥涂还附涂。wàng yì jiā rùn sè,ní tú hái fù tú。
崔子岂不鉴,爱及屋上乌。cuī zi qǐ bù jiàn,ài jí wū shàng wū。

雪景山水

沈周

眼中飞雪作奇观,江山一夜皆玉换。yǎn zhōng fēi xuě zuò qí guān,jiāng shān yī yè jiē yù huàn。
前冈坡陀带复岭,小约凌兢连断岸。qián gāng pō tuó dài fù lǐng,xiǎo yuē líng jīng lián duàn àn。
水边疏柳似华发,忽有微风与飘散。shuǐ biān shū liǔ shì huá fā,hū yǒu wēi fēng yǔ piāo sàn。
绀宫几簇林影分,白鸥一个江光乱。gàn gōng jǐ cù lín yǐng fēn,bái ōu yī gè jiāng guāng luàn。
老渔蓑笠只自苦,冰拂冻须茎欲断。lǎo yú suō lì zhǐ zì kǔ,bīng fú dòng xū jīng yù duàn。
江空天远迥幽踪,只有一竿聊作伴。jiāng kōng tiān yuǎn jiǒng yōu zōng,zhǐ yǒu yī gān liáo zuò bàn。
此时此景此谁领,亦笑此渔从我玩。cǐ shí cǐ jǐng cǐ shuí lǐng,yì xiào cǐ yú cóng wǒ wán。
图成一啸寒战腕,万里江山在吾案。tú chéng yī xiào hán zhàn wàn,wàn lǐ jiāng shān zài wú àn。

五十疋马图

沈周

沙树历历沙草荒,江上谁开刍牧场。shā shù lì lì shā cǎo huāng,jiāng shàng shuí kāi chú mù chǎng。
马群所聚凡五十,饮秣而俯嘶而昂。mǎ qún suǒ jù fán wǔ shí,yǐn mò ér fǔ sī ér áng。
寐讹浴涉踶且骧,或乳或驻或轧疮。mèi é yù shè dì qiě xiāng,huò rǔ huò zhù huò yà chuāng。
三纵五横不成行,若驓若?青紫黄。sān zòng wǔ héng bù chéng xíng,ruò céng ruò diān qīng zǐ huáng。
乌骓赤兔照夜白,连钱桃花斗文章。wū zhuī chì tù zhào yè bái,lián qián táo huā dòu wén zhāng。
牝兮牡兮未可辩,亦莫可识驽与良。pìn xī mǔ xī wèi kě biàn,yì mò kě shí nú yǔ liáng。
相骨相肉俱已矣,老夫两眼徒茫茫。xiāng gǔ xiāng ròu jù yǐ yǐ,lǎo fū liǎng yǎn tú máng máng。
但爱各各无羁缰,自纵自得肥而駉。dàn ài gè gè wú jī jiāng,zì zòng zì dé féi ér jiōng。
肥哉肥哉空老死,未试何以知尔长。féi zāi féi zāi kōng lǎo sǐ,wèi shì hé yǐ zhī ěr zhǎng。
我知马亦待驾御,人马两得气始扬。wǒ zhī mǎ yì dài jià yù,rén mǎ liǎng dé qì shǐ yáng。
请看沟汗流血浆,争前欲逐左贤王。qǐng kàn gōu hàn liú xuè jiāng,zhēng qián yù zhú zuǒ xián wáng。
追风掣电一般走,五十之中当有彊。zhuī fēng chè diàn yī bān zǒu,wǔ shí zhī zhōng dāng yǒu jiàng。

题松卷

沈周

寸■悠悠至千丈,岁月之后乃可望。cùn yōu yōu zhì qiān zhàng,suì yuè zhī hòu nǎi kě wàng。
老夫一日春雨中,手暖心闲笔初放。lǎo fū yī rì chūn yǔ zhōng,shǒu nuǎn xīn xián bǐ chū fàng。
徂徕合抱三百株,生捉龙蛇眠纸上。cú lái hé bào sān bǎi zhū,shēng zhuō lóng shé mián zhǐ shàng。
培之以墨土何功,根叶不惊神亦王。péi zhī yǐ mò tǔ hé gōng,gēn yè bù jīng shén yì wáng。
傍人谓我夺造化,毕宏伟偃仍相诳。bàng rén wèi wǒ duó zào huà,bì hóng wěi yǎn réng xiāng kuáng。
一舒一卷风雨生,满堂错愕空相向。yī shū yī juǎn fēng yǔ shēng,mǎn táng cuò è kōng xiāng xiàng。
还疑秋子打窗扉,亦觉春花扑屏幛。hái yí qiū zi dǎ chuāng fēi,yì jué chūn huā pū píng zhàng。
久无采录我何嗔,自倚胸中意为匠。jiǔ wú cǎi lù wǒ hé chēn,zì yǐ xiōng zhōng yì wèi jiàng。