古诗词

三五七言

沈周

君不来,来何时。jūn bù lái,lái hé shí。
三年一书札,万里独相思。sān nián yī shū zhá,wàn lǐ dú xiāng sī。
瑶芳满把凭谁寄,明月伤情只自知。yáo fāng mǎn bǎ píng shuí jì,míng yuè shāng qíng zhǐ zì zhī。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题华光禄汝德石延年古松诗

沈周

曼卿号诗豪,发奇索幽秘。màn qīng hào shī háo,fā qí suǒ yōu mì。
对语禽关乐,生香花交树。duì yǔ qín guān lè,shēng xiāng huā jiāo shù。
翕然伊洛间,妙绝称者亟。xī rán yī luò jiān,miào jué chēng zhě jí。
清放挟滑稽,其风如晋靡。qīng fàng xié huá jī,qí fēng rú jìn mí。
马逸遭踬坠,云赖石学士。mǎ yì zāo zhì zhuì,yún lài shí xué shì。
狂调烟花馆,弗愧街司棰。kuáng diào yān huā guǎn,fú kuì jiē sī chuí。
落考褫华袍,坐啸傲群耻。luò kǎo chǐ huá páo,zuò xiào ào qún chǐ。
作诗喻罢进,遗韵寓谑旨。zuò shī yù bà jìn,yí yùn yù xuè zhǐ。
排闼就钱愚,博饮略汝尔。pái tà jiù qián yú,bó yǐn lüè rǔ ěr。
卒与刘潜醉,囚巢鳖自儗。zú yǔ liú qián zuì,qiú cháo biē zì nǐ。
止酒迨遵戒,枯渴遂及死。zhǐ jiǔ dài zūn jiè,kū kě suì jí sǐ。
苍笔留松篇,心画森规矩。cāng bǐ liú sōng piān,xīn huà sēn guī jǔ。
古以画观人,无乃倒非是。gǔ yǐ huà guān rén,wú nǎi dào fēi shì。
躐颜复涉柳,廉隅摄神鬼。liè yán fù shè liǔ,lián yú shè shén guǐ。
兽柙怒虎兕,武库耀戟棨。shòu xiá nù hǔ sì,wǔ kù yào jǐ qǐ。
当时朱夫子,不学九渊体。dāng shí zhū fū zi,bù xué jiǔ yuān tǐ。
道德百代师,朱紫曷足訾。dào dé bǎi dài shī,zhū zǐ hé zú zī。
曼卿贲在外,紫阳衷则匪。màn qīng bēn zài wài,zǐ yáng zhōng zé fěi。
我今罔异同,口舌吾过矣。wǒ jīn wǎng yì tóng,kǒu shé wú guò yǐ。
拙肘叹莫学,聊以指运几。zhuō zhǒu tàn mò xué,liáo yǐ zhǐ yùn jǐ。
缘辞更高讽,谡谩松风起。yuán cí gèng gāo fěng,sù mán sōng fēng qǐ。
其人当不亡,或在蓉城里。qí rén dāng bù wáng,huò zài róng chéng lǐ。

题杨铁厓先生遗墨

沈周

铁厓山,铁道人。tiě yá shān,tiě dào rén。
戴铁冠,吹铁笛,铁色一尺面,铁衣七尺身。dài tiě guān,chuī tiě dí,tiě sè yī chǐ miàn,tiě yī qī chǐ shēn。
元精育此老铁汉,铁肝铁胆,穷为义士达荩臣。yuán jīng yù cǐ lǎo tiě hàn,tiě gān tiě dǎn,qióng wèi yì shì dá jìn chén。
百剉不得折,突兀而轮囷。bǎi cuò bù dé zhé,tū wù ér lún qūn。
文章奇倔似生铁,戛然有声惊鬼神。wén zhāng qí jué shì shēng tiě,jiá rán yǒu shēng jīng guǐ shén。
小语补两汉,大语追先秦。xiǎo yǔ bǔ liǎng hàn,dà yǔ zhuī xiān qín。
时流高价购铁语,贵铁不贵金与银。shí liú gāo jià gòu tiě yǔ,guì tiě bù guì jīn yǔ yín。
不从嵇锻搰搰累俗好,不学许耕屑屑称齐民。bù cóng jī duàn hú hú lèi sú hǎo,bù xué xǔ gēng xiè xiè chēng qí mín。
天河借水洗铁冠,笑吹铁笛骑玉麟。tiān hé jiè shuǐ xǐ tiě guān,xiào chuī tiě dí qí yù lín。
而今观化不在世,好在天上参星辰。ér jīn guān huà bù zài shì,hǎo zài tiān shàng cān xīng chén。
惟馀此篇在故纸,铁笔不烂二千春。wéi yú cǐ piān zài gù zhǐ,tiě bǐ bù làn èr qiān chūn。

古梅折枝歌

沈周

搰蛟不肯居西湖,穹窿山中潜作都。hú jiāo bù kěn jū xī hú,qióng lóng shān zhōng qián zuò dōu。
千年杂与草木处,土膏沁骨苍皮粗。qiān nián zá yǔ cǎo mù chù,tǔ gāo qìn gǔ cāng pí cū。
雪中挛拳冻欲死,老腊又仗春风稣。xuě zhōng luán quán dòng yù sǐ,lǎo là yòu zhàng chūn fēng sū。
今年苦遭斤斧厄,左股割落从樵夫。jīn nián kǔ zāo jīn fǔ è,zuǒ gǔ gē luò cóng qiáo fū。
幽灵暗泣天亦黑,十斛清泪含明珠。yōu líng àn qì tiān yì hēi,shí hú qīng lèi hán míng zhū。
抱材肯受爨下辱,失势岂分沟中污。bào cái kěn shòu cuàn xià rǔ,shī shì qǐ fēn gōu zhōng wū。
韩湘直费百金买,何啻网著青珊瑚。hán xiāng zhí fèi bǎi jīn mǎi,hé chì wǎng zhù qīng shān hú。
挑回市上骇众目,儿女争看来喧呼。tiāo huí shì shàng hài zhòng mù,ér nǚ zhēng kàn lái xuān hū。
还疑神物有变化,白日闭户防逃逋。hái yí shén wù yǒu biàn huà,bái rì bì hù fáng táo bū。
金绳两道锁纽壮,禁止更插碧玉壶。jīn shéng liǎng dào suǒ niǔ zhuàng,jìn zhǐ gèng chā bì yù hú。
主人尚恐莫长守,请我写作流芳图。zhǔ rén shàng kǒng mò zhǎng shǒu,qǐng wǒ xiě zuò liú fāng tú。
高堂雪壁照清影,此屋此图何可无。gāo táng xuě bì zhào qīng yǐng,cǐ wū cǐ tú hé kě wú。

竹堂寺与李敬敷杨启同观梅

沈周

竹堂梅花一千树,晴雪塞门无入处。zhú táng méi huā yī qiān shù,qíng xuě sāi mén wú rù chù。
秋官黄门两诗客,珂马西来为花驻。qiū guān huáng mén liǎng shī kè,kē mǎ xī lái wèi huā zhù。
老翁携酒亦偶同,花不留人人自住。lǎo wēng xié jiǔ yì ǒu tóng,huā bù liú rén rén zì zhù。
满身毛骨沁冰影,嚼蕊含香各搜句。mǎn shēn máo gǔ qìn bīng yǐng,jué ruǐ hán xiāng gè sōu jù。
吉祥牡丹清本欠,定惠海棠幽亦未。jí xiáng mǔ dān qīng běn qiàn,dìng huì hǎi táng yōu yì wèi。
只凭坡口诧繁华,似恐同花不同趣。zhǐ píng pō kǒu chà fán huá,shì kǒng tóng huā bù tóng qù。
酒酣涂纸作横斜,笔下珠光湿春露。jiǔ hān tú zhǐ zuò héng xié,bǐ xià zhū guāng shī chūn lù。
只愁此纸卷春去,明日重来花在地。zhǐ chóu cǐ zhǐ juǎn chūn qù,míng rì zhòng lái huā zài dì。

读陶诗二首

沈周

采菊见南山,赋诗临清流。cǎi jú jiàn nán shān,fù shī lín qīng liú。
偶耳与物会,微言适相酬。ǒu ěr yǔ wù huì,wēi yán shì xiāng chóu。
浩荡思惟表,其心共天游。hào dàng sī wéi biǎo,qí xīn gòng tiān yóu。
江不阻水逝,天不碍云浮。jiāng bù zǔ shuǐ shì,tiān bù ài yún fú。
后人涉雕斫,七窍混沌愁。hòu rén shè diāo zhuó,qī qiào hùn dùn chóu。
掩卷三太息,至山莫容丘。yǎn juǎn sān tài xī,zhì shān mò róng qiū。

读陶诗二首

沈周

元气本无声,宣和偶宫徵。yuán qì běn wú shēng,xuān hé ǒu gōng zhēng。
沨沨合自然,其音无惉懘。fēng fēng hé zì rán,qí yīn wú zhān chì。
流之天地间,六代激绮靡。liú zhī tiān dì jiān,liù dài jī qǐ mí。
溯观删馀什,雅岂不在是。sù guān shān yú shén,yǎ qǐ bù zài shì。
后来庶有知,韦柳实兴起。hòu lái shù yǒu zhī,wéi liǔ shí xīng qǐ。
更后邈无人,斯文止于此。gèng hòu miǎo wú rén,sī wén zhǐ yú cǐ。

庆云牡丹

沈周

三月十日天半晴,庆云庵里看春行。sān yuè shí rì tiān bàn qíng,qìng yún ān lǐ kàn chūn xíng。
陶娘李娘俱寂寞,鼠姑照眼真倾城。táo niáng lǐ niáng jù jì mò,shǔ gū zhào yǎn zhēn qīng chéng。
老僧却在色界住,静笑山花恼客情。lǎo sēng què zài sè jiè zhù,jìng xiào shān huā nǎo kè qíng。
靓妆倚露粉汗湿,醉肉隔纱红晕明。jìng zhuāng yǐ lù fěn hàn shī,zuì ròu gé shā hóng yūn míng。
吉祥将落旧有恨,急借纸面图其生。jí xiáng jiāng luò jiù yǒu hèn,jí jiè zhǐ miàn tú qí shēng。
明朝携酒正恐谢,亦怕敲门僧厌迎。míng cháo xié jiǔ zhèng kǒng xiè,yì pà qiāo mén sēng yàn yíng。

石轴花

沈周

山行见石轴,黄荣大而华。shān xíng jiàn shí zhóu,huáng róng dà ér huá。
一花合群英,径可半尺奢。yī huā hé qún yīng,jìng kě bàn chǐ shē。
团团缀末干,兀兀无傍桠。tuán tuán zhuì mò gàn,wù wù wú bàng yā。
或如罥彩鞠,或如撑秋瓜。huò rú juàn cǎi jū,huò rú chēng qiū guā。
烂漫山谷间,仙人唾馀霞。làn màn shān gǔ jiān,xiān rén tuò yú xiá。
性不利羊食,其生天所赊。xìng bù lì yáng shí,qí shēng tiān suǒ shē。
踯躅本山榴,又以红见夸。zhí zhú běn shān liú,yòu yǐ hóng jiàn kuā。
且致是非间,未暇披金沙。qiě zhì shì fēi jiān,wèi xiá pī jīn shā。
谁能别为名,美如洛阳花。shuí néng bié wèi míng,měi rú luò yáng huā。
感兹在隐约,把玩令人嗟。gǎn zī zài yǐn yuē,bǎ wán lìng rén jiē。
姿容牡丹比,但未收姚家。zī róng mǔ dān bǐ,dàn wèi shōu yáo jiā。
蓬荜困遗贤,荆布裹贞娃。péng bì kùn yí xián,jīng bù guǒ zhēn wá。
取酒载酹之,下山西日斜。qǔ jiǔ zài lèi zhī,xià shān xī rì xié。

庆云庵月下观杏花

沈周

杏花初开红满城,我眠僧房闻雨声。xìng huā chū kāi hóng mǎn chéng,wǒ mián sēng fáng wén yǔ shēng。
侵朝急起看晴艳,对房两株令眼明。qīn cháo jí qǐ kàn qíng yàn,duì fáng liǎng zhū lìng yǎn míng。
还宜夜坐了馀兴,静免蜂蝶来纷争。hái yí yè zuò le yú xīng,jìng miǎn fēng dié lái fēn zhēng。
嫣然红粉本富贵,更借月馀添妍清。yān rán hóng fěn běn fù guì,gèng jiè yuè yú tiān yán qīng。
青蘋流水未足拟,金莲影度双娉婷。qīng píng liú shuǐ wèi zú nǐ,jīn lián yǐng dù shuāng pīng tíng。
庭空月悄花不语,但觉风过微香生。tíng kōng yuè qiāo huā bù yǔ,dàn jué fēng guò wēi xiāng shēng。
老僧看惯不为意,却爱小纸燕脂萦。lǎo sēng kàn guàn bù wèi yì,què ài xiǎo zhǐ yàn zhī yíng。
高斋素壁可长有,不由零落愁人情。gāo zhāi sù bì kě zhǎng yǒu,bù yóu líng luò chóu rén qíng。

妙智庵牡丹

沈周

我来借看富贵丛,僧房认是赁宅中。wǒ lái jiè kàn fù guì cóng,sēng fáng rèn shì lìn zhái zhōng。
去年看过今又到,花若迟我含春风。qù nián kàn guò jīn yòu dào,huā ruò chí wǒ hán chūn fēng。
毵毵白发虽不称,未许花前无我侬。sān sān bái fā suī bù chēng,wèi xǔ huā qián wú wǒ nóng。
慈恩在前妙智后,今古乐事将无同。cí ēn zài qián miào zhì hòu,jīn gǔ lè shì jiāng wú tóng。
古花己见古人醉,今花还对今人红。gǔ huā jǐ jiàn gǔ rén zuì,jīn huā hái duì jīn rén hóng。
一觞一咏雅而乐,何用羯鼓敲逄逄。yī shāng yī yǒng yǎ ér lè,hé yòng jié gǔ qiāo páng páng。
冠裳颠倒插花舞,强以筋力追儿童。guān shang diān dào chā huā wǔ,qiáng yǐ jīn lì zhuī ér tóng。
莫教错认白太傅,自是颓然田舍翁。mò jiào cuò rèn bái tài fù,zì shì tuí rán tián shě wēng。

题牡丹图

沈周

东家牡丹不论叶,西家桑柘不论花。dōng jiā mǔ dān bù lùn yè,xī jiā sāng zhè bù lùn huā。
花前把酒酹红玉,一滴谁沾桑叶绿。huā qián bǎ jiǔ lèi hóng yù,yī dī shuí zhān sāng yè lǜ。
隔墙羯鼓春逄逄,人散酒阑花亦空。gé qiáng jié gǔ chūn páng páng,rén sàn jiǔ lán huā yì kōng。
采桑养蚕百筐满,子子孙孙衣著暖。cǎi sāng yǎng cán bǎi kuāng mǎn,zi zi sūn sūn yī zhù nuǎn。
明年赁地过东墙,拔却牡丹多种桑。míng nián lìn dì guò dōng qiáng,bá què mǔ dān duō zhǒng sāng。

看花吟劝陈世则酒

沈周

花下一壶酒,人与花酬酢。huā xià yī hú jiǔ,rén yǔ huā chóu cù。
树上百枝花,花对人婥妁。shù shàng bǎi zhī huā,huā duì rén nào shuò。
昨日颜色正新鲜,今朝少觉不如昨。zuó rì yán sè zhèng xīn xiān,jīn cháo shǎo jué bù rú zuó。
人若无花人不乐,花若无人花寂寞。rén ruò wú huā rén bù lè,huā ruò wú rén huā jì mò。
看花不是久远事,人生如花亦难托。kàn huā bù shì jiǔ yuǎn shì,rén shēng rú huā yì nán tuō。
去年花下看花人,今年已渐随花落。qù nián huā xià kàn huā rén,jīn nián yǐ jiàn suí huā luò。
花且开,酒且酌,催花鼓板挝芍药。huā qiě kāi,jiǔ qiě zhuó,cuī huā gǔ bǎn wō sháo yào。
醉他三万六千觞,我与花神作要约。zuì tā sān wàn liù qiān shāng,wǒ yǔ huā shén zuò yào yuē。

玉兰

沈周

贞花无妖艳,白贲幽除前。zhēn huā wú yāo yàn,bái bēn yōu chú qián。
杪枝爱兀赘,丛玉天匠镌。miǎo zhī ài wù zhuì,cóng yù tiān jiàng juān。
清馥扬远风,标度逸于仙。qīng fù yáng yuǎn fēng,biāo dù yì yú xiān。
我生具素怀,眼谢桃李妍。wǒ shēng jù sù huái,yǎn xiè táo lǐ yán。
指酒通微辞,愿言修净缘。zhǐ jiǔ tōng wēi cí,yuàn yán xiū jìng yuán。

客遗山柿绐为玉兰戏而赋此

沈周

有遗玉兰栽,云花备清馥。yǒu yí yù lán zāi,yún huā bèi qīng fù。
戒僮植深土,殷勤养根玉。jiè tóng zhí shēn tǔ,yīn qín yǎng gēn yù。
秋霜己脱叶,挺挺条肄秃。qiū shuāng jǐ tuō yè,tǐng tǐng tiáo yì tū。
识者曰山柿,盗名饵公欲。shí zhě yuē shān shì,dào míng ěr gōng yù。
举世好相欺,牖耳多涂目。jǔ shì hǎo xiāng qī,yǒu ěr duō tú mù。
余性易信人,指马不知鹿。yú xìng yì xìn rén,zhǐ mǎ bù zhī lù。
凭阑祗发笑,罪遗亦何足。píng lán zhī fā xiào,zuì yí yì hé zú。
谓信止豚鱼,未始及草木。wèi xìn zhǐ tún yú,wèi shǐ jí cǎo mù。

庭前有疏竹

沈周

庭前有疏竹,楚楚青玉株。tíng qián yǒu shū zhú,chǔ chǔ qīng yù zhū。
长身何森竦,贯直无曲迂。zhǎng shēn hé sēn sǒng,guàn zhí wú qū yū。
雅净合吾志,还爱格清癯。yǎ jìng hé wú zhì,hái ài gé qīng qú。
不似松与栝,蓬郁多髯须。bù shì sōng yǔ guā,péng yù duō rán xū。
风起月作影,心耳为之虚。fēng qǐ yuè zuò yǐng,xīn ěr wèi zhī xū。
十年存保护,远意托笙竽。shí nián cún bǎo hù,yuǎn yì tuō shēng yú。
物脆时莫待,苍黟根叶殊。wù cuì shí mò dài,cāng yī gēn yè shū。
老朽不足截,何以承吹嘘。lǎo xiǔ bù zú jié,hé yǐ chéng chuī xū。