古诗词

三五七言

沈周

君不来,来何时。jūn bù lái,lái hé shí。
三年一书札,万里独相思。sān nián yī shū zhá,wàn lǐ dú xiāng sī。
瑶芳满把凭谁寄,明月伤情只自知。yáo fāng mǎn bǎ píng shuí jì,míng yuè shāng qíng zhǐ zì zhī。
沈周

沈周

沈周(1427~1509)明代杰出书画家。字启南,号石田、白石翁、玉田生、有居竹居主人等。汉族,长洲(今江苏苏州)人。生於明宣德二年,卒於明正德四年,享年八十三岁。不应科举,专事诗文、书画,是明代中期文人画“吴派”的开创者,与文徵明、唐寅、仇英并称“明四家”。传世作品有《庐山高图》、《秋林话旧图》、《沧州趣图》。著有《石田集》、《客座新闻》等。 沈周的作品>>

猜您喜欢

题子昂重江叠嶂卷

沈周

王孙无运开英雄,聊写江山藏画中。wáng sūn wú yùn kāi yīng xióng,liáo xiě jiāng shān cáng huà zhōng。
还从惨淡见旧物,似有涕泪含孤忠。hái cóng cǎn dàn jiàn jiù wù,shì yǒu tì lèi hán gū zhōng。
长篇禹贡与作稿,一图万里连提封。zhǎng piān yǔ gòng yǔ zuò gǎo,yī tú wàn lǐ lián tí fēng。
张韩刘岳果何功,入关萧相将无同。zhāng hán liú yuè guǒ hé gōng,rù guān xiāo xiāng jiāng wú tóng。
王孙本号松雪翁,能事错认营丘公。wáng sūn běn hào sōng xuě wēng,néng shì cuò rèn yíng qiū gōng。
丹青隐墨墨隐水,其妙贵淡不数浓。dān qīng yǐn mò mò yǐn shuǐ,qí miào guì dàn bù shù nóng。
萦滩曲濑导巴蜀,沓巘长峦连华嵩。yíng tān qū lài dǎo bā shǔ,dá yǎn zhǎng luán lián huá sōng。
空蒙野马轧云日,浩荡碧縠吹秋风。kōng méng yě mǎ yà yún rì,hào dàng bì hú chuī qiū fēng。
王孙隔此不可从,水晶双阙金芙蓉。wáng sūn gé cǐ bù kě cóng,shuǐ jīng shuāng quē jīn fú róng。
招之千年或一出,黄鹤岂不思江东。zhāo zhī qiān nián huò yī chū,huáng hè qǐ bù sī jiāng dōng。

题画三首

沈周

眺远累登顿,林梢拂双凫。tiào yuǎn lèi dēng dùn,lín shāo fú shuāng fú。
江长要天接,云懒欲风扶。jiāng zhǎng yào tiān jiē,yún lǎn yù fēng fú。
落日在溪山,秀色浮眉须。luò rì zài xī shān,xiù sè fú méi xū。
台高兴亦超,空歌彻清都。tái gāo xīng yì chāo,kōng gē chè qīng dōu。

题画三首

沈周

流泉无停迹,静者临其旁。liú quán wú tíng jì,jìng zhě lín qí páng。
跳珠石触起,霏花衣渗凉。tiào zhū shí chù qǐ,fēi huā yī shèn liáng。
倾听入希声,载漱空膏粱。qīng tīng rù xī shēng,zài shù kōng gāo liáng。
嗒然与心契,岂复嗟望洋。dā rán yǔ xīn qì,qǐ fù jiē wàng yáng。

题画三首

沈周

张翁年纪如伏生,读书不及绘事精。zhāng wēng nián jì rú fú shēng,dú shū bù jí huì shì jīng。
为图亦自有古意,长幅短幅求人争。wèi tú yì zì yǒu gǔ yì,zhǎng fú duǎn fú qiú rén zhēng。
老翁之笔随年老,墨泼绡上如帚扫。lǎo wēng zhī bǐ suí nián lǎo,mò pō xiāo shàng rú zhǒu sǎo。
横皴六丁凿龙门,竖皴溜雨泥墙倒。héng cūn liù dīng záo lóng mén,shù cūn liū yǔ ní qiáng dào。
一峰塞天云不流,特立万仞芙蓉秋。yī fēng sāi tiān yún bù liú,tè lì wàn rèn fú róng qiū。
石边白猿乱跳涧,木末红泥高见楼。shí biān bái yuán luàn tiào jiàn,mù mò hóng ní gāo jiàn lóu。
楼头杨花吹碧瓦,宛转春江带楼下。lóu tóu yáng huā chuī bì wǎ,wǎn zhuǎn chūn jiāng dài lóu xià。
烟波渺渺古渡长,落日行人独骑马。yān bō miǎo miǎo gǔ dù zhǎng,luò rì xíng rén dú qí mǎ。
似圭似远是非间,人道浓枯复似关。shì guī shì yuǎn shì fēi jiān,rén dào nóng kū fù shì guān。
自成高致那能到,我莫临摹觉手顽。zì chéng gāo zhì nà néng dào,wǒ mò lín mó jué shǒu wán。

试晬歌题赵魏公画

沈周

杨花抛银春满盆,乳㜷击汤兰气温。yáng huā pāo yín chūn mǎn pén,rǔ mí jī tāng lán qì wēn。
沐珠澡璧试新晬,翠羽掩风数?门。mù zhū zǎo bì shì xīn zuì,cuì yǔ yǎn fēng shù mén。
?毹暖坐麒麟玉,阿婆绮语高堂祝。shū nuǎn zuò qí lín yù,ā pó qǐ yǔ gāo táng zhù。
绿弓彤管看探时,一掘笑声愚智卜。lǜ gōng tóng guǎn kàn tàn shí,yī jué xiào shēng yú zhì bo。
君不见九龄九鹤梦先知,天自降生天自奇。jūn bù jiàn jiǔ líng jiǔ hè mèng xiān zhī,tiān zì jiàng shēng tiān zì qí。

采菱图

沈周

湖州秋水玉泠泠,湖州女儿出采菱。hú zhōu qiū shuǐ yù líng líng,hú zhōu nǚ ér chū cǎi líng。
梭船荡桨红泼刺,阿姊倡歌阿妹应。suō chuán dàng jiǎng hóng pō cì,ā zǐ chàng gē ā mèi yīng。
隔溪冶郎骑马过,点鞭杀勒霜蹄挫。gé xī yě láng qí mǎ guò,diǎn biān shā lēi shuāng tí cuò。

桃源图

沈周

君不见姬周宽仁天下归,又不见嬴秦猛德天下离。jūn bù jiàn jī zhōu kuān rén tiān xià guī,yòu bù jiàn yíng qín měng dé tiān xià lí。
秦人避秦秦不知,人既移家秦亦移。qín rén bì qín qín bù zhī,rén jì yí jiā qín yì yí。
移家去,桃源住,万树桃花塞行路。yí jiā qù,táo yuán zhù,wàn shù táo huā sāi xíng lù。
楚人吹起咸阳炬,何曾烧着桃源树。chǔ rén chuī qǐ xián yáng jù,hé céng shāo zhe táo yuán shù。
老翁尚记未焚书,诸孙尽种无租地。lǎo wēng shàng jì wèi fén shū,zhū sūn jǐn zhǒng wú zū dì。
自衣自食自年年,扰无官府似神仙。zì yī zì shí zì nián nián,rǎo wú guān fǔ shì shén xiān。
一时落赚渔郎眼,犹怪为图与世传。yī shí luò zhuàn yú láng yǎn,yóu guài wèi tú yǔ shì chuán。

朱泽民山水

沈周

睢阳老人营丘徒,意匠妙绝绝代无。suī yáng lǎo rén yíng qiū tú,yì jiàng miào jué jué dài wú。
为留清气在天地,便就片纸开江湖。wèi liú qīng qì zài tiān dì,biàn jiù piàn zhǐ kāi jiāng hú。
长松落叶风细细,幽构萦萝倚江住。zhǎng sōng luò yè fēng xì xì,yōu gòu yíng luó yǐ jiāng zhù。
壁虎书鱼荡水光,老屋疏茅通雨气。bì hǔ shū yú dàng shuǐ guāng,lǎo wū shū máo tōng yǔ qì。
老人不归空北山,芳杜春风应厚颜。lǎo rén bù guī kōng běi shān,fāng dù chūn fēng yīng hòu yán。
微官缚人万事拙,安得浮云相往还。wēi guān fù rén wàn shì zhuō,ān dé fú yún xiāng wǎng hái。
宦海黄尘迷白发,云壑风泉清入骨。huàn hǎi huáng chén mí bái fā,yún hè fēng quán qīng rù gǔ。
思家看画方兀然,叫落西窗子规月。sī jiā kàn huà fāng wù rán,jiào luò xī chuāng zi guī yuè。

隋宫图

沈周

谁云玉树无人续,马上还闻夜游曲。shuí yún yù shù wú rén xù,mǎ shàng hái wén yè yóu qū。
君王不自固苞桑,却道雍州能破木。jūn wáng bù zì gù bāo sāng,què dào yōng zhōu néng pò mù。
杨花千里扑离宫,富贵浓酣似梦中。yáng huā qiān lǐ pū lí gōng,fù guì nóng hān shì mèng zhōng。
百队蛾眉皆斗月,千林彩树不惊风。bǎi duì é méi jiē dòu yuè,qiān lín cǎi shù bù jīng fēng。
悲欢只在循环里,莫道征辽偶然耳。bēi huān zhǐ zài xún huán lǐ,mò dào zhēng liáo ǒu rán ěr。
鹿车载怨重于山,人心未惬辽东死。lù chē zài yuàn zhòng yú shān,rén xīn wèi qiè liáo dōng sǐ。
一声桃李天下知,皇后自将神器移。yī shēng táo lǐ tiān xià zhī,huáng hòu zì jiāng shén qì yí。
漳南未顾鼠窃计,太原已及龙飞时。zhāng nán wèi gù shǔ qiè jì,tài yuán yǐ jí lóng fēi shí。
如何只醉扬州酒,酒杯在前兵在后。rú hé zhǐ zuì yáng zhōu jiǔ,jiǔ bēi zài qián bīng zài hòu。
白练天教泄勇冤,醉骨沈沈当速朽。bái liàn tiān jiào xiè yǒng yuān,zuì gǔ shěn shěn dāng sù xiǔ。
孤坟寂寞向雷塘,秋萤星散已无光。gū fén jì mò xiàng léi táng,qiū yíng xīng sàn yǐ wú guāng。
惟馀二十四桥月,独照游魂归洛阳。wéi yú èr shí sì qiáo yuè,dú zhào yóu hún guī luò yáng。

题马图和骢马行韵

沈周

玄云涨体非花骢,复知西产匪产东。xuán yún zhǎng tǐ fēi huā cōng,fù zhī xī chǎn fěi chǎn dōng。
突围破阵奔死命,将军假此夸奇功。tū wéi pò zhèn bēn sǐ mìng,jiāng jūn jiǎ cǐ kuā qí gōng。
横行绝塞何由致,千金始为燕昭至。héng xíng jué sāi hé yóu zhì,qiān jīn shǐ wèi yàn zhāo zhì。
房星不落冀北群,地用全收天下利。fáng xīng bù luò jì běi qún,dì yòng quán shōu tiān xià lì。
奋迅时时迸衔铁,仰空长嘶紫缰裂。fèn xùn shí shí bèng xián tiě,yǎng kōng zhǎng sī zǐ jiāng liè。
朔风吹鬣尾梢云,曼缨拂地垂猩血。shuò fēng chuī liè wěi shāo yún,màn yīng fú dì chuí xīng xuè。
羌奴手控不敢骑,天生神物彼亦知。qiāng nú shǒu kòng bù gǎn qí,tiān shēng shén wù bǐ yì zhī。
今无伯乐空自老,末路英雄向谁道。jīn wú bó lè kōng zì lǎo,mò lù yīng xióng xiàng shuí dào。

黄应龙失去思陵敕岳飞杀贼手诏

沈周

东昆人来言,有盗发子帑。dōng kūn rén lái yán,yǒu dào fā zi tǎng。
意非摸金手,必是探禊党。yì fēi mō jīn shǒu,bì shì tàn xì dǎng。
不然尺一纸,何足厌贪掌。bù rán chǐ yī zhǐ,hé zú yàn tān zhǎng。
思陵洒此翰,破术敕飞往。sī líng sǎ cǐ hàn,pò shù chì fēi wǎng。
当时君臣际,天地相俯仰。dāng shí jūn chén jì,tiān dì xiāng fǔ yǎng。
知任观哲明,眷注加温奖。zhī rèn guān zhé míng,juàn zhù jiā wēn jiǎng。
功宠致忌杀,忠义果足仗。gōng chǒng zhì jì shā,zhōng yì guǒ zú zhàng。
君心在遗墨,一读自炳朗。jūn xīn zài yí mò,yī dú zì bǐng lǎng。
矫害证逆桧,滔天信欺罔。jiǎo hài zhèng nì guì,tāo tiān xìn qī wǎng。
此纸后不传,何以暴所枉。cǐ zhǐ hòu bù chuán,hé yǐ bào suǒ wǎng。
锢子秘密藏,何为世标榜。gù zi mì mì cáng,hé wèi shì biāo bǎng。
天意流无方,假盗理可想。tiān yì liú wú fāng,jiǎ dào lǐ kě xiǎng。
留吝恐违天,水火事或倘。liú lìn kǒng wéi tiān,shuǐ huǒ shì huò tǎng。
物岂久恋人,物亦有精爽。wù qǐ jiǔ liàn rén,wù yì yǒu jīng shuǎng。
使之一人传,所见目惟两。shǐ zhī yī rén chuán,suǒ jiàn mù wéi liǎng。
盗去转相售,售售万目赏。dào qù zhuǎn xiāng shòu,shòu shòu wàn mù shǎng。
存未为子欣,失未为子惝。cún wèi wèi zi xīn,shī wèi wèi zi chǎng。
慰子不平怀,诗与发浩荡。wèi zi bù píng huái,shī yǔ fā hào dàng。

观徐士亨所藏怀素自序真迹吴匏庵许摹寄速之

沈周

藏真傥荡人,草书如易耳。cáng zhēn tǎng dàng rén,cǎo shū rú yì ěr。
羲献百世师,拟步争尺咫。xī xiàn bǎi shì shī,nǐ bù zhēng chǐ zhǐ。
长驱并颠旭,所至非易矣。zhǎng qū bìng diān xù,suǒ zhì fēi yì yǐ。
笔势酒发之,将腕兵其指。bǐ shì jiǔ fā zhī,jiāng wàn bīng qí zhǐ。
潜锋在浑沦,藏力于纤靡。qián fēng zài hún lún,cáng lì yú xiān mí。
恍恍迟速间,神妙出生死。huǎng huǎng chí sù jiān,shén miào chū shēng sǐ。
心以禅观通,随物得书旨。xīn yǐ chán guān tōng,suí wù dé shū zhǐ。
风云及虺蛇,信笔变不止。fēng yún jí huī shé,xìn bǐ biàn bù zhǐ。
一笔备一变,万变万象起。yī bǐ bèi yī biàn,wàn biàn wàn xiàng qǐ。
固足称草圣,多括类书史。gù zú chēng cǎo shèng,duō kuò lèi shū shǐ。
史迁尝自序,此作良有以。shǐ qiān cháng zì xù,cǐ zuò liáng yǒu yǐ。
汗漫逾千言,灿烂连数纸。hàn màn yú qiān yán,càn làn lián shù zhǐ。
初纸记子美,曾补龟玉毁。chū zhǐ jì zi měi,céng bǔ guī yù huǐ。
山谷亦未见,曾遭穆父鄙。shān gǔ yì wèi jiàn,céng zāo mù fù bǐ。
后人况肉眼,狐鼠得疑似。hòu rén kuàng ròu yǎn,hú shǔ dé yí shì。
丧乱七百年,天岂憗遗此。sàng luàn qī bǎi nián,tiān qǐ yìn yí cǐ。
今日复何日,所遇亦天使。jīn rì fù hé rì,suǒ yù yì tiān shǐ。
未能寻文读,且以指画几。wèi néng xún wén dú,qiě yǐ zhǐ huà jǐ。
叹羡及末卷,题识惊娓娓。tàn xiàn jí mò juǎn,tí shí jīng wěi wěi。
名衔十有六,尚漏薛刘米。míng xián shí yǒu liù,shàng lòu xuē liú mǐ。
西台与祁国,绪论甫先启。xī tái yǔ qí guó,xù lùn fǔ xiān qǐ。
同叔相诺唯,公卷特许纪。tóng shū xiāng nuò wéi,gōng juǎn tè xǔ jì。
此辈推名流,逐逐到馀子。cǐ bèi tuī míng liú,zhú zhú dào yú zi。
非惟致赞颂,流传悉源委。fēi wéi zhì zàn sòng,liú chuán xī yuán wěi。
譬群介辅宾,传命以成礼。pì qún jiè fǔ bīn,chuán mìng yǐ chéng lǐ。
譬徵十朋龟,信吉无馀拟。pì zhēng shí péng guī,xìn jí wú yú nǐ。
季子肯拓致,我诗系其尾。jì zi kěn tuò zhì,wǒ shī xì qí wěi。
南州肯勒石,万本播不已。nán zhōu kěn lēi shí,wàn běn bō bù yǐ。
不然此纸者,孤注安足倚。bù rán cǐ zhǐ zhě,gū zhù ān zú yǐ。

题画

沈周

秋山骨棱层,秋树枝槎牙。qiū shān gǔ léng céng,qiū shù zhī chá yá。
尚有霜馀叶,点缀如春花。shàng yǒu shuāng yú yè,diǎn zhuì rú chūn huā。
缓骑亦足赏,何须坐停车。huǎn qí yì zú shǎng,hé xū zuò tíng chē。
行行日将夕,微吟酬物华。xíng xíng rì jiāng xī,wēi yín chóu wù huá。

题画

沈周

青山本自媚,天犹假装饰。qīng shān běn zì mèi,tiān yóu jiǎ zhuāng shì。
白云为铅粉,林岭弄颜色。bái yún wèi qiān fěn,lín lǐng nòng yán sè。
西湖比西子,坡语作戏剧。xī hú bǐ xī zi,pō yǔ zuò xì jù。
老夫爱莫助,图画开幻域。lǎo fū ài mò zhù,tú huà kāi huàn yù。

题林和靖手帖用东坡韵

沈周

我爱翁书得瘦硬,云腴濯尽西湖渌。wǒ ài wēng shū dé shòu yìng,yún yú zhuó jǐn xī hú lù。
西台少肉是真评,数行清莹含冰玉。xī tái shǎo ròu shì zhēn píng,shù xíng qīng yíng hán bīng yù。
宛然风节溢其间,此字此翁俱绝俗。wǎn rán fēng jié yì qí jiān,cǐ zì cǐ wēng jù jué sú。
开缄见字即见翁,五百年来如转烛。kāi jiān jiàn zì jí jiàn wēng,wǔ bǎi nián lái rú zhuǎn zhú。
可怜人物两相求,落我掌中珠有足。kě lián rén wù liǎng xiāng qiú,luò wǒ zhǎng zhōng zhū yǒu zú。
水边孤坟我曾拜,土冷烟荒骨难肉。shuǐ biān gū fén wǒ céng bài,tǔ lěng yān huāng gǔ nán ròu。
当时州吏岁劳问,于今祀典谁登录。dāng shí zhōu lì suì láo wèn,yú jīn sì diǎn shuí dēng lù。
翁固不能知我悲,聊对湖山歌楚曲。wēng gù bù néng zhī wǒ bēi,liáo duì hú shān gē chǔ qū。
我歌湖山亦不知,惟有春鸠叫深竹。wǒ gē hú shān yì bù zhī,wéi yǒu chūn jiū jiào shēn zhú。
归来把酒吊双缄,犹胜无钱对寒菊。guī lái bǎ jiǔ diào shuāng jiān,yóu shèng wú qián duì hán jú。