古诗词

舟中晚赋

朱熹

长风一万里,披豁暮云空。zhǎng fēng yī wàn lǐ,pī huō mù yún kōng。
极浦三年梦,扁舟二子同。jí pǔ sān nián mèng,biǎn zhōu èr zi tóng。
离离浮远树,杳杳没孤鸿。lí lí fú yuǎn shù,yǎo yǎo méi gū hóng。
若问明朝事,西山晻霭中。ruò wèn míng cháo shì,xī shān àn ǎi zhōng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

熹伏蒙判院丈垂示用韵喜晴之句率尔奉酬伏乞笑览

朱熹

客枕终难稳,归来鼾息深。kè zhěn zhōng nán wěn,guī lái hān xī shēn。
晓鸡回远梦,缺月挂空林。xiǎo jī huí yuǎn mèng,quē yuè guà kōng lín。
冰谷晨加帽,晴窗昼解襟。bīng gǔ chén jiā mào,qíng chuāng zhòu jiě jīn。
诗筒多妙语,仍喜旧盟寻。shī tǒng duō miào yǔ,réng xǐ jiù méng xún。

登梅岭

朱熹

去路霜威劲,归程雪意深。qù lù shuāng wēi jìn,guī chéng xuě yì shēn。
往还无几日,景物变千林。wǎng hái wú jǐ rì,jǐng wù biàn qiān lín。
晓磴初移屐,寒云欲满襟。xiǎo dèng chū yí jī,hán yún yù mǎn jīn。
玉梅疏半落,犹足慰幽寻。yù méi shū bàn luò,yóu zú wèi yōu xún。

挽籍溪胡先生三首

朱熹

夫子生名世,穷居几岁年。fū zi shēng míng shì,qióng jū jǐ suì nián。
圣门虽力造,美质自天全。shèng mén suī lì zào,měi zhì zì tiān quán。
乐道初辞币,忧时晚奏篇。lè dào chū cí bì,yōu shí wǎn zòu piān。
行藏今已矣,心迹故超然。xíng cáng jīn yǐ yǐ,xīn jì gù chāo rán。

挽籍溪胡先生三首

朱熹

澹泊忘怀久,浑沦玩意深。dàn pō wàng huái jiǔ,hún lún wán yì shēn。
箪瓢无改乐,山水自知音。dān piáo wú gǎi lè,shān shuǐ zì zhī yīn。
册府遗编在,丘原宰树阴。cè fǔ yí biān zài,qiū yuán zǎi shù yīn。
门人封马鬣,寒日共沾襟。mén rén fēng mǎ liè,hán rì gòng zhān jīn。

挽籍溪胡先生三首

朱熹

先友多沦谢,唯公尚典刑。xiān yǒu duō lún xiè,wéi gōng shàng diǎn xíng。
向来深缱绻,犹足慰飘零。xiàng lái shēn qiǎn quǎn,yóu zú wèi piāo líng。
乔木摧霜干,长空没晓星。qiáo mù cuī shuāng gàn,zhǎng kōng méi xiǎo xīng。
伤心遽如许,孤路转竛竮。shāng xīn jù rú xǔ,gū lù zhuǎn líng pīng。

次韵潮州诗六首闲坐

朱熹

坐啸无馀事,淡然尘虑希。zuò xiào wú yú shì,dàn rán chén lǜ xī。
闲中自怡悦,妙处绝几微。xián zhōng zì yí yuè,miào chù jué jǐ wēi。
韩子成今古,颠师果是非。hán zi chéng jīn gǔ,diān shī guǒ shì fēi。
悠然发孤些,千载傥来归。yōu rán fā gū xiē,qiān zài tǎng lái guī。

次韵潮州诗六首销寇

朱熹

年来揭阳郡,牢落海阴墟。nián lái jiē yáng jùn,láo luò hǎi yīn xū。
云峤无幽子,潢池有蹠徒。yún jiào wú yōu zi,huáng chí yǒu zhí tú。
单车亦已税,蔓草不须锄。dān chē yì yǐ shuì,màn cǎo bù xū chú。
比屋弦歌里,功高化鳄图。bǐ wū xián gē lǐ,gōng gāo huà è tú。

夏日二首

朱熹

端居倦时暑,竟日掩柴门。duān jū juàn shí shǔ,jìng rì yǎn chái mén。
窗风远飙至,竹树清阴繁。chuāng fēng yuǎn biāo zhì,zhú shù qīng yīn fán。
静有图史乐,寂无车马喧。jìng yǒu tú shǐ lè,jì wú chē mǎ xuān。
兹焉惬所尚,难与世人论。zī yān qiè suǒ shàng,nán yǔ shì rén lùn。

夏日二首

朱熹

季夏园木暗,窗户贮清阴。jì xià yuán mù àn,chuāng hù zhù qīng yīn。
长风一掩苒,众绿何萧椮。zhǎng fēng yī yǎn rǎn,zhòng lǜ hé xiāo sēn。
玩此消永昼,泠然涤幽襟。wán cǐ xiāo yǒng zhòu,líng rán dí yōu jīn。
俯仰无所为,聊复得此心。fǔ yǎng wú suǒ wèi,liáo fù dé cǐ xīn。

即事有怀寄彦辅仲宗二兄二首

朱熹

一水方涵碧,千林已变红。yī shuǐ fāng hán bì,qiān lín yǐ biàn hóng。
农收争暖日,老病怯高风。nóng shōu zhēng nuǎn rì,lǎo bìng qiè gāo fēng。
徙倚非无计,心期莫与同。xǐ yǐ fēi wú jì,xīn qī mò yǔ tóng。
向来欢会处,离合太匆匆。xiàng lái huān huì chù,lí hé tài cōng cōng。

即事有怀寄彦辅仲宗二兄二首

朱熹

闻说双飞桨,翩然下广津。wén shuō shuāng fēi jiǎng,piān rán xià guǎng jīn。
江湖知子乐,鱼鸟谅情亲。jiāng hú zhī zi lè,yú niǎo liàng qíng qīn。
淹速须关命,行藏不系人。yān sù xū guān mìng,xíng cáng bù xì rén。
三山虽好在,惜取自由身。sān shān suī hǎo zài,xī qǔ zì yóu shēn。

次知府府判二丈韵三首

朱熹

两公清庙瑟,窈窕拂朱丝。liǎng gōng qīng miào sè,yǎo tiǎo fú zhū sī。
事纪一朝胜,名从千古垂。shì jì yī cháo shèng,míng cóng qiān gǔ chuí。
流传当共赋,惆怅不同时。liú chuán dāng gòng fù,chóu chàng bù tóng shí。
且要君颐解,宁辞匡说诗。qiě yào jūn yí jiě,níng cí kuāng shuō shī。

次知府府判二丈韵三首

朱熹

忆昨中秋夕,寒盟约重寻。yì zuó zhōng qiū xī,hán méng yuē zhòng xún。
幔亭欢举酒,江阁快论心。màn tíng huān jǔ jiǔ,jiāng gé kuài lùn xīn。
月堕俱忘起,罍空始罢斟。yuè duò jù wàng qǐ,léi kōng shǐ bà zhēn。
只今千岭隔,怅望一何深。zhǐ jīn qiān lǐng gé,chàng wàng yī hé shēn。

次知府府判二丈韵三首

朱熹

志士怀韬略,奇兵吼镆干。zhì shì huái tāo lüè,qí bīng hǒu mò gàn。
关河那得往,肝胆不胜寒。guān hé nà dé wǎng,gān dǎn bù shèng hán。
壮节悲如许,雄图渺未阑。zhuàng jié bēi rú xǔ,xióng tú miǎo wèi lán。
皇舆方仄席,陋巷敢求安。huáng yú fāng zè xí,lòu xiàng gǎn qiú ān。

题祝生画呈裴丈二首

朱熹

近代丹青手,心期良独难。jìn dài dān qīng shǒu,xīn qī liáng dú nán。
夫君偏有思,妙处却无端。fū jūn piān yǒu sī,miào chù què wú duān。
堂上三湘远,人间五月寒。táng shàng sān xiāng yuǎn,rén jiān wǔ yuè hán。
空囊今有此,不用一钱看。kōng náng jīn yǒu cǐ,bù yòng yī qián kàn。
1279«2345678»