古诗词

舟中晚赋

朱熹

长风一万里,披豁暮云空。zhǎng fēng yī wàn lǐ,pī huō mù yún kōng。
极浦三年梦,扁舟二子同。jí pǔ sān nián mèng,biǎn zhōu èr zi tóng。
离离浮远树,杳杳没孤鸿。lí lí fú yuǎn shù,yǎo yǎo méi gū hóng。
若问明朝事,西山晻霭中。ruò wèn míng cháo shì,xī shān àn ǎi zhōng。
朱熹

朱熹

朱熹(1130年9月15日~1200年4月23日),行五十二,小名沋郎,小字季延,字元晦,一字仲晦,号晦庵,晚称晦翁,又称紫阳先生、考亭先生、沧州病叟、云谷老人、沧洲病叟、逆翁。谥文,又称朱文公。汉族,祖籍南宋江南东路徽州府婺源县(今江西省婺源),出生于南剑州尤溪(今属福建三明市)。南宋著名的理学家、思想家、哲学家、教育家、诗人、闽学派的代表人物,世称朱子,是孔子、孟子以来最杰出的弘扬儒学的大师。 朱熹的作品>>

猜您喜欢

胡丈广仲与范伯崇自岳市来同登绝顶举酒极谈得闻比日讲论之乐

朱熹

我已中峰住,君从何处来。wǒ yǐ zhōng fēng zhù,jūn cóng hé chù lái。
莫留岩底寺,径上月边台。mò liú yán dǐ sì,jìng shàng yuè biān tái。
浊酒团栾坐,高谈次第开。zhuó jiǔ tuán luán zuò,gāo tán cì dì kāi。
前贤渺安在,清酹寄馀哀。qián xián miǎo ān zài,qīng lèi jì yú āi。

十六日下山各赋一篇仍迭和韵

朱熹

绝顶来还晚,寒窗睡达明。jué dǐng lái hái wǎn,hán chuāng shuì dá míng。
连床眇归思,三宿怅馀情。lián chuáng miǎo guī sī,sān sù chàng yú qíng。
云合山无路,风回雪有声。yún hé shān wú lù,fēng huí xuě yǒu shēng。
岳祇珍重意,只此是将迎。yuè qí zhēn zhòng yì,zhǐ cǐ shì jiāng yíng。

和择之韵

朱熹

仰止平生旧,今年得得来。yǎng zhǐ píng shēng jiù,jīn nián dé dé lái。
举头天一握,倚杖雪千堆。jǔ tóu tiān yī wò,yǐ zhàng xuě qiān duī。
讲道心如渴,哦诗思涌雷。jiǎng dào xīn rú kě,ó shī sī yǒng léi。
出山遗语在,归骑莫徘徊。chū shān yí yǔ zài,guī qí mò pái huái。

十一月二十六日宿萍乡西三十馀里黄花渡口客舍稍明洁有宋亨伯题诗亦颇不俗因录而和之

朱熹

鼎足炉边坐,陶然共一樽。dǐng zú lú biān zuò,táo rán gòng yī zūn。
道心元自胜,世味不须论。dào xīn yuán zì shèng,shì wèi bù xū lùn。
安稳三更睡,清明一气存。ān wěn sān gèng shuì,qīng míng yī qì cún。
虽无康乐句,聊尔慰营魂。suī wú kāng lè jù,liáo ěr wèi yíng hún。

清江道中见梅

朱熹

今日清江路,寒梅第一枝。jīn rì qīng jiāng lù,hán méi dì yī zhī。
不愁风袅袅,正奈雪垂垂。bù chóu fēng niǎo niǎo,zhèng nài xuě chuí chuí。
暖热惟须酒,平章却要诗。nuǎn rè wéi xū jiǔ,píng zhāng què yào shī。
他年千里梦,谁与寄相思。tā nián qiān lǐ mèng,shuí yǔ jì xiāng sī。

过丰城作

朱熹

渺渺丰城县,回头忆旧游。miǎo miǎo fēng chéng xiàn,huí tóu yì jiù yóu。
晴江罗远树,宿莽乱中洲。qíng jiāng luó yuǎn shù,sù mǎng luàn zhōng zhōu。
宝剑今鳞甲,神光尚斗牛。bǎo jiàn jīn lín jiǎ,shén guāng shàng dòu niú。
他年还记得,此夜一扁舟。tā nián hái jì dé,cǐ yè yī biǎn zhōu。

舟中见新月伯崇择之二友皆已醉卧以此戏之

朱熹

舟中见新月,烟浪不胜寒。zhōu zhōng jiàn xīn yuè,yān làng bù shèng hán。
与问醉眠客,岂知行路难。yǔ wèn zuì mián kè,qǐ zhī xíng lù nán。
残阳犹水面,孤雁更云端。cán yáng yóu shuǐ miàn,gū yàn gèng yún duān。
篷底今宵意,天边芳岁阑。péng dǐ jīn xiāo yì,tiān biān fāng suì lán。

观西山怀岳麓以为莫能相上下也聊赋此云

朱熹

风月平生意,江湖自在身。fēng yuè píng shēng yì,jiāng hú zì zài shēn。
年华供转徙,眼界得清新。nián huá gōng zhuǎn xǐ,yǎn jiè dé qīng xīn。
试问西山雨,何如湘水春。shì wèn xī shān yǔ,hé rú xiāng shuǐ chūn。
悠然一长啸,妙绝两无伦。yōu rán yī zhǎng xiào,miào jué liǎng wú lún。

进贤道中

朱熹

往辞湘水曲,今过豫章城。wǎng cí xiāng shuǐ qū,jīn guò yù zhāng chéng。
改岁无多日,到家才几程。gǎi suì wú duō rì,dào jiā cái jǐ chéng。
昼怜春意迫,夜喜月华清。zhòu lián chūn yì pò,yè xǐ yuè huá qīng。
此去无淹轨,前涂似掌平。cǐ qù wú yān guǐ,qián tú shì zhǎng píng。

安仁晓行

朱熹

夙驾安仁道,行行得自娱。sù jià ān rén dào,xíng xíng dé zì yú。
荒山围野阔,远树出林孤。huāng shān wéi yě kuò,yuǎn shù chū lín gū。
景晦长烟合,天寒碧草枯。jǐng huì zhǎng yān hé,tiān hán bì cǎo kū。
归心怀往路,极目向平芜。guī xīn huái wǎng lù,jí mù xiàng píng wú。

十七日早霜晴观日出雾中喜而成诗

朱熹

斜月夜窗白,肃霜朝气清。xié yuè yè chuāng bái,sù shuāng cháo qì qīng。
长涂披素锦,寒雾涌金钲。zhǎng tú pī sù jǐn,hán wù yǒng jīn zhēng。
已作三冬雨,何妨十日晴。yǐ zuò sān dōng yǔ,hé fáng shí rì qíng。
天公且相念,莫遣暮云生。tiān gōng qiě xiāng niàn,mò qiǎn mù yún shēng。

再用前韵

朱熹

久阴冬竟暖,欲霁气先清。jiǔ yīn dōng jìng nuǎn,yù jì qì xiān qīng。
田舍占烟火,军家候鼓钲。tián shě zhàn yān huǒ,jūn jiā hòu gǔ zhēng。
风霜千里肃,天地一朝晴。fēng shuāng qiān lǐ sù,tiān dì yī cháo qíng。
明日知何日,阳春又发生。míng rì zhī hé rì,yáng chūn yòu fā shēng。

章岩

朱熹

豁尔天开宇,呀然夜不扃。huō ěr tiān kāi yǔ,ya rán yè bù jiōng。
闲云任栖宿,密雨断飘零。xián yún rèn qī sù,mì yǔ duàn piāo líng。
破屋僧常住,高轩客屡经。pò wū sēng cháng zhù,gāo xuān kè lǚ jīng。
古今题写处,一半藓文青。gǔ jīn tí xiě chù,yī bàn xiǎn wén qīng。

次韵择之章岩

朱熹

驱马倦长道,投鞭憩此岩。qū mǎ juàn zhǎng dào,tóu biān qì cǐ yán。
来应六鳌戴,迹是五丁劖。lái yīng liù áo dài,jì shì wǔ dīng chán。
泉脉流青润,林稍拥碧巉。quán mài liú qīng rùn,lín shāo yōng bì chán。
老禅深闭户,客子且征衫。lǎo chán shēn bì hù,kè zi qiě zhēng shān。

有怀南轩老兄呈伯崇择之二友二首

朱熹

忆昔秋风里,寻盟湘水傍。yì xī qiū fēng lǐ,xún méng xiāng shuǐ bàng。
胜游朝挽袂,妙语夜连床。shèng yóu cháo wǎn mèi,miào yǔ yè lián chuáng。
别去多遗恨,归来识大方。bié qù duō yí hèn,guī lái shí dà fāng。
惟应微密处,犹欲细商量。wéi yīng wēi mì chù,yóu yù xì shāng liàng。