古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

世美归侍政府以送君南浦伤如之何作诗送之

邹浩

卞氏称六龙,公家宛相如。biàn shì chēng liù lóng,gōng jiā wǎn xiāng rú。
久作风雨散,于今共诗书。jiǔ zuò fēng yǔ sàn,yú jīn gòng shī shū。
山前犹制锦,江上方题舆。shān qián yóu zhì jǐn,jiāng shàng fāng tí yú。
遥想侍侧心,夙夕雁与鱼。yáo xiǎng shì cè xīn,sù xī yàn yǔ yú。

世美归侍政府以送君南浦伤如之何作诗送之

邹浩

犹子知几人,子独欣白眉。yóu zi zhī jǐ rén,zi dú xīn bái méi。
风霆破春晓,怒翼鸣天池。fēng tíng pò chūn xiǎo,nù yì míng tiān chí。
未促南昌行,还为竹间期。wèi cù nán chāng xíng,hái wèi zhú jiān qī。
傥及马伏波,一书重示之。tǎng jí mǎ fú bō,yī shū zhòng shì zhī。

世美归侍政府以送君南浦伤如之何作诗送之

邹浩

芜城兆霜雪,颍川凋芰荷。wú chéng zhào shuāng xuě,yǐng chuān diāo jì hé。
昔别情已矣,今别情奈何。xī bié qíng yǐ yǐ,jīn bié qíng nài hé。
英英二三子,行亦车悬■。yīng yīng èr sān zi,xíng yì chē xuán。
后日知谁同,蝉声犹暮多。hòu rì zhī shuí tóng,chán shēng yóu mù duō。

送杜堪才以江汉故人少为韵

邹浩

与君本南北,作吏同一邦。yǔ jūn běn nán běi,zuò lì tóng yī bāng。
诗书雅相好,旨酒空盈缸。shī shū yǎ xiāng hǎo,zhǐ jiǔ kōng yíng gāng。
岁晏赋归去,冉冉车轮双。suì yàn fù guī qù,rǎn rǎn chē lún shuāng。
我亦非匏瓜,兹焉念松江。wǒ yì fēi páo guā,zī yān niàn sōng jiāng。

送杜堪才以江汉故人少为韵

邹浩

杜陵世多人,风流自唐汉。dù líng shì duō rén,fēng liú zì táng hàn。
振衣入朝廷,玉立争璀璨。zhèn yī rù cháo tíng,yù lì zhēng cuǐ càn。
若人独何为,辕下尚羁绊。ruò rén dú hé wèi,yuán xià shàng jī bàn。
舌在且加餐,慎勿发长叹。shé zài qiě jiā cān,shèn wù fā zhǎng tàn。

送杜堪才以江汉故人少为韵

邹浩

秋来几何时,送远惊已屡。qiū lái jǐ hé shí,sòng yuǎn jīng yǐ lǚ。
山川澹无情,苍莽亦非故。shān chuān dàn wú qíng,cāng mǎng yì fēi gù。
分与人迹疏,韦编对香雾。fēn yǔ rén jì shū,wéi biān duì xiāng wù。
只应知此心,西陂有鸥鹭。zhǐ yīng zhī cǐ xīn,xī bēi yǒu ōu lù。

送杜堪才以江汉故人少为韵

邹浩

青衫勿自少,委质皆王臣。qīng shān wù zì shǎo,wěi zhì jiē wáng chén。
贵贱物外耳,直道惟其人。guì jiàn wù wài ěr,zhí dào wéi qí rén。
下惠信先觉,到今如北辰。xià huì xìn xiān jué,dào jīn rú běi chén。
居闲傥未能,君志终当伸。jū xián tǎng wèi néng,jūn zhì zhōng dāng shēn。

送杜堪才以江汉故人少为韵

邹浩

汉水方涸流,梁园正秋杪。hàn shuǐ fāng hé liú,liáng yuán zhèng qiū miǎo。
驾言托朝昏,陈事有台沼。jià yán tuō cháo hūn,chén shì yǒu tái zhǎo。
他年李杜来,慷慨识者少。tā nián lǐ dù lái,kāng kǎi shí zhě shǎo。
安得从君游,一笑今古了。ān dé cóng jūn yóu,yī xiào jīn gǔ le。

马叔宝寄种竹诗次其韵

邹浩

穷年不挥斧,叹息无妙质。qióng nián bù huī fǔ,tàn xī wú miào zhì。
谁知深眇中,环堵以为室。shuí zhī shēn miǎo zhōng,huán dǔ yǐ wèi shì。
纷笔如万牛,力挽未曾出。fēn bǐ rú wàn niú,lì wǎn wèi céng chū。
论交馀此君,聊为拂巾栉。lùn jiāo yú cǐ jūn,liáo wèi fú jīn zhì。
人间方好竽,萧萧乃鸣瑟。rén jiān fāng hǎo yú,xiāo xiāo nǎi míng sè。
兹焉得所投,陈雷信难匹。zī yān dé suǒ tóu,chén léi xìn nán pǐ。
昨来面墙心,举倡有风日。zuó lái miàn qiáng xīn,jǔ chàng yǒu fēng rì。
莫似白乐天,殷勤在兜率。mò shì bái lè tiān,yīn qín zài dōu lǜ。

雪中对竹

邹浩

飞雪一何情,拜我南轩竹。fēi xuě yī hé qíng,bài wǒ nán xuān zhú。
骈头控于地,默默隃信宿。pián tóu kòng yú dì,mò mò shù xìn sù。
寒花本轻扬,丛集乃折轴。hán huā běn qīng yáng,cóng jí nǎi zhé zhóu。
况此梢云姿,萧然异凡木。kuàng cǐ shāo yún zī,xiāo rán yì fán mù。
飘风亦狂生,端来助陵蹴。piāo fēng yì kuáng shēng,duān lái zhù líng cù。
似欲揉直柯,绕指惟所欲。shì yù róu zhí kē,rào zhǐ wéi suǒ yù。
焉知天与刚,初不愧幽独。yān zhī tiān yǔ gāng,chū bù kuì yōu dú。
罄折虽尔为,且异望尘辱。qìng zhé suī ěr wèi,qiě yì wàng chén rǔ。
晨光破沈阴,春色盈两目。chén guāng pò shěn yīn,chūn sè yíng liǎng mù。
风雪安在哉,竹犹故时玉。fēng xuě ān zài zāi,zhú yóu gù shí yù。

次韵韩君表雪中感怀

邹浩

龙衣不解颜,忧民向来急。lóng yī bù jiě yán,yōu mín xiàng lái jí。
天高委真符,年丰兆原隰。tiān gāo wěi zhēn fú,nián fēng zhào yuán xí。
连山水气昏,过云雁声涩。lián shān shuǐ qì hūn,guò yún yàn shēng sè。
先春凌马奔,投隙作尘入。xiān chūn líng mǎ bēn,tóu xì zuò chén rù。
濒竹乍萧萧,惊风还汲汲。bīn zhú zhà xiāo xiāo,jīng fēng hái jí jí。
颇轻花斗狂,肯共雨争湿。pǒ qīng huā dòu kuáng,kěn gòng yǔ zhēng shī。
夜半回晓光,木杪森鹄立。yè bàn huí xiǎo guāng,mù miǎo sēn gǔ lì。
开编适吾心,鼓枻辍清集。kāi biān shì wú xīn,gǔ yì chuò qīng jí。
一饱傥可偿,万事非所及。yī bǎo tǎng kě cháng,wàn shì fēi suǒ jí。
想见秋稼前,腰镰荷青笠。xiǎng jiàn qiū jià qián,yāo lián hé qīng lì。

用前韵寄德符

邹浩

叩门无季心,尔来空缓急。kòu mén wú jì xīn,ěr lái kōng huǎn jí。
若人作枯蓬,随风落遥隰。ruò rén zuò kū péng,suí fēng luò yáo xí。
袖书珠玉昏,匣剑蛟龙涩。xiù shū zhū yù hūn,xiá jiàn jiāo lóng sè。
雪花陵春阳,山寒拥扉入。xuě huā líng chūn yáng,shān hán yōng fēi rù。
孤松初自高,短绠岂易汲。gū sōng chū zì gāo,duǎn gěng qǐ yì jí。
伊予不逢年,所向惊束湿。yī yǔ bù féng nián,suǒ xiàng jīng shù shī。
分携忽岁迁,结念成骨立。fēn xié hū suì qiān,jié niàn chéng gǔ lì。
萧萧清潩滨,冉冉白鸥集。xiāo xiāo qīng yì bīn,rǎn rǎn bái ōu jí。
盟好何当寻,瓜时亦云及。méng hǎo hé dāng xún,guā shí yì yún jí。
东游傥未忘,芦边一渔笠。dōng yóu tǎng wèi wàng,lú biān yī yú lì。

次韵仲孺梦与世美诸友同集

邹浩

箪食凄穷阎,彩衣焕华屋。dān shí qī qióng yán,cǎi yī huàn huá wū。
公子谢群居,几年羊胛熟。gōng zi xiè qún jū,jǐ nián yáng jiǎ shú。
逢迎纷故人,趣异终疑独。féng yíng fēn gù rén,qù yì zhōng yí dú。
精诚洞虚无,相应比如竹。jīng chéng dòng xū wú,xiāng yīng bǐ rú zhú。
不羡春风前,流莺啭乔木。bù xiàn chūn fēng qián,liú yīng zhuàn qiáo mù。
勤勤通昔心,全胜书一束。qín qín tōng xī xīn,quán shèng shū yī shù。
胡然亦神游,邂逅同梦鹿。hú rán yì shén yóu,xiè hòu tóng mèng lù。
夜旦环中来,梦觉更主仆。yè dàn huán zhōng lái,mèng jué gèng zhǔ pū。
只今所见闻,转手惊莫复。zhǐ jīn suǒ jiàn wén,zhuǎn shǒu jīng mò fù。
冰释倘未能,兹焉良可烛。bīng shì tǎng wèi néng,zī yān liáng kě zhú。

次韵和韩大资湖光亭对雪之什

邹浩

岩廊未旋归,故国聊自晦。yán láng wèi xuán guī,gù guó liáo zì huì。
尘表澹嵩高,胸中妙天对。chén biǎo dàn sōng gāo,xiōng zhōng miào tiān duì。
丰年随政还,嘉雪遍境内。fēng nián suí zhèng hái,jiā xuě biàn jìng nèi。
从容陟九层,指顾纷百态。cóng róng zhì jiǔ céng,zhǐ gù fēn bǎi tài。
经纶动初心,枯槁入长嘅。jīng lún dòng chū xīn,kū gǎo rù zhǎng kǎi。
虽陈北海樽,终念东皋耒。suī chén běi hǎi zūn,zhōng niàn dōng gāo lěi。
只应沙路乾,依前符帝赉。zhǐ yīng shā lù qián,yī qián fú dì lài。

送曾仲敷赴庆州司户

邹浩

栖迟颍水无三年,四见长途事鞍马。qī chí yǐng shuǐ wú sān nián,sì jiàn zhǎng tú shì ān mǎ。
问君胡为乐驱驰,告我吾非苟然者。wèn jūn hú wèi lè qū chí,gào wǒ wú fēi gǒu rán zhě。
向来庭闱故当尔,今乃从知古塞下。xiàng lái tíng wéi gù dāng ěr,jīn nǎi cóng zhī gǔ sāi xià。
男儿出腹在四方,龊龊南窗吾未暇。nán ér chū fù zài sì fāng,chuò chuò nán chuāng wú wèi xiá。
只手扛鼎非吾力,百步穿杨非吾射。zhǐ shǒu káng dǐng fēi wú lì,bǎi bù chuān yáng fēi wú shè。
眇然躯干仅数尺,智略岂分子房亚。miǎo rán qū gàn jǐn shù chǐ,zhì lüè qǐ fēn zi fáng yà。
诗书礼乐工作谋,元帅轩轩更儒雅。shī shū lǐ lè gōng zuò móu,yuán shuài xuān xuān gèng rú yǎ。
相知不与今人同,往游其藩跃如也。xiāng zhī bù yǔ jīn rén tóng,wǎng yóu qí fān yuè rú yě。
君言慷慨得我惊,我有私忧为君写。jūn yán kāng kǎi dé wǒ jīng,wǒ yǒu sī yōu wèi jūn xiě。
巍巍法座天中央,万物生成得陶冶。wēi wēi fǎ zuò tiān zhōng yāng,wàn wù shēng chéng dé táo yě。
边尘吹风不见人,麟凤犹阻游郊野。biān chén chuī fēng bù jiàn rén,lín fèng yóu zǔ yóu jiāo yě。
烦将此意问元帅,何当铁甲悬高架。fán jiāng cǐ yì wèn yuán shuài,hé dāng tiě jiǎ xuán gāo jià。
君家一唯如雷霆,震动乾坤失聋哑。jūn jiā yī wéi rú léi tíng,zhèn dòng qián kūn shī lóng yǎ。
愿回庐阜异时心,白刃前头荐潇洒。yuàn huí lú fù yì shí xīn,bái rèn qián tóu jiàn xiāo sǎ。
家风欻从千古还,上策酬恩真土苴。jiā fēng chuā cóng qiān gǔ hái,shàng cè chóu ēn zhēn tǔ jū。
口终拂袖两无言,因送飞鸿不知夜。kǒu zhōng fú xiù liǎng wú yán,yīn sòng fēi hóng bù zhī yè。