古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

次韵答交代俞樗年教授见简之什

邹浩

吾乡蔼多士,夫子惟英才。wú xiāng ǎi duō shì,fū zi wéi yīng cái。
妙年双眸清,不为纷华开。miào nián shuāng móu qīng,bù wèi fēn huá kāi。
飞声动寰宇,著录争徘徊。fēi shēng dòng huán yǔ,zhù lù zhēng pái huái。
论说翕以定,端如匡鼎来。lùn shuō xī yǐ dìng,duān rú kuāng dǐng lái。
著鞭青云衢,飘飘谢尘埃。zhù biān qīng yún qú,piāo piāo xiè chén āi。
伯鸾赋五噫,少陵歌七哀。bó luán fù wǔ yī,shǎo líng gē qī āi。
岂比太平遇,得志无疑猜。qǐ bǐ tài píng yù,dé zhì wú yí cāi。
朝纲举天网,升黜常恢恢。cháo gāng jǔ tiān wǎng,shēng chù cháng huī huī。
胡然落泮宫,犹歉南山台。hú rán luò pàn gōng,yóu qiàn nán shān tái。
维今尧舜君,侧席方虚怀。wéi jīn yáo shùn jūn,cè xí fāng xū huái。
简拔到寒谷,未始由梯媒。jiǎn bá dào hán gǔ,wèi shǐ yóu tī méi。
悬知器业成,指日登蓬莱。xuán zhī qì yè chéng,zhǐ rì dēng péng lái。
伊予愧朴樕,聿来托高斋。yī yǔ kuì pǔ sù,yù lái tuō gāo zhāi。
与君出处间,一一金石谐。yǔ jūn chū chù jiān,yī yī jīn shí xié。
岘首郁苍莽,江流澹萦回。xiàn shǒu yù cāng mǎng,jiāng liú dàn yíng huí。
龙卧缩头角,腾骧俟春雷。lóng wò suō tóu jiǎo,téng xiāng qí chūn léi。
君车亦难缓,行矣明诏催。jūn chē yì nán huǎn,xíng yǐ míng zhào cuī。
逸步从此分,驽驾安能陪。yì bù cóng cǐ fēn,nú jià ān néng péi。

知府吕大卿饯别樗年以今我来思雨雪载涂分韵赋诗得雨字

邹浩

使君出吾乡,门墙扫尘务。shǐ jūn chū wú xiāng,mén qiáng sǎo chén wù。
诸生拥经来,翕然影响赴。zhū shēng yōng jīng lái,xī rán yǐng xiǎng fù。
维时夫子贤,独入青眼顾。wéi shí fū zi xián,dú rù qīng yǎn gù。
河南拔贾生,千载一高步。hé nán bá jiǎ shēng,qiān zài yī gāo bù。
尔来十五年,终然阻鹓鹭。ěr lái shí wǔ nián,zhōng rán zǔ yuān lù。
如星不丽天,而乃西南雨。rú xīng bù lì tiān,ér nǎi xī nán yǔ。
晚逢使君车,亦复此邦驻。wǎn féng shǐ jūn chē,yì fù cǐ bāng zhù。
从容平生欢,万事散朝雾。cóng róng píng shēng huān,wàn shì sàn cháo wù。
江山飞雪霜,冉冉岁云暮。jiāng shān fēi xuě shuāng,rǎn rǎn suì yún mù。
我来踵规模,夫子故长路。wǒ lái zhǒng guī mó,fū zi gù zhǎng lù。
使君有高情,肃以豆觞寓。shǐ jūn yǒu gāo qíng,sù yǐ dòu shāng yù。
宾僚集清夜,健笔落佳句。bīn liáo jí qīng yè,jiàn bǐ luò jiā jù。
行矣勿稽迟,青云答知遇。xíng yǐ wù jī chí,qīng yún dá zhī yù。

奉和邢舍人寄望之愚溪朝阳岩其二

邹浩

我闻紫微公,润色迈东里。wǒ wén zǐ wēi gōng,rùn sè mài dōng lǐ。
道阻未识面,驰心极云驶。dào zǔ wèi shí miàn,chí xīn jí yún shǐ。
及此襄汉游,黄堂见名氏。jí cǐ xiāng hàn yóu,huáng táng jiàn míng shì。
乃知吏民上,屹若楚山峙。nǎi zhī lì mín shàng,yì ruò chǔ shān zhì。
不以外自殊,夙兴酬寄委。bù yǐ wài zì shū,sù xīng chóu jì wěi。
陶瓦焕穷阎,长堤矗江涘。táo wǎ huàn qióng yán,zhǎng dī chù jiāng sì。
陋彼绳墨拘,畏首复畏尾。lòu bǐ shéng mò jū,wèi shǒu fù wèi wěi。
坐令焚溺馀,衣食就安址。zuò lìng fén nì yú,yī shí jiù ān zhǐ。
流泽配羊杜,如水注无底。liú zé pèi yáng dù,rú shuǐ zhù wú dǐ。
念兹智略成,愚者岂同履。niàn zī zhì lüè chéng,yú zhě qǐ tóng lǚ。
胡为愚溪水,啸咏送寒晷。hú wèi yú xī shuǐ,xiào yǒng sòng hán guǐ。
虚涵万象幽,清绝一尘滓。xū hán wàn xiàng yōu,qīng jué yī chén zǐ。
想公溪上心,所得似夫子。xiǎng gōng xī shàng xīn,suǒ dé shì fū zi。
岁律方峥嵘,抚事聊尔耳。suì lǜ fāng zhēng róng,fǔ shì liáo ěr ěr。
鼓枻得浮沉,观鱼谢竿饵。gǔ yì dé fú chén,guān yú xiè gān ěr。
应怜柳司马,爱身异桐梓。yīng lián liǔ sī mǎ,ài shēn yì tóng zǐ。

仲益约游延庆不至作此戏之

邹浩

出门无他岐,一径指山麓。chū mén wú tā qí,yī jìng zhǐ shān lù。
馀寒弄晴阴,淅沥散轻玉。yú hán nòng qíng yīn,xī lì sàn qīng yù。
我仆亦赏心,我马亦飞肉。wǒ pū yì shǎng xīn,wǒ mǎ yì fēi ròu。
回首幕中英,文书正拘束。huí shǒu mù zhōng yīng,wén shū zhèng jū shù。

与节推李师益游谷隐习池

邹浩

无心一何求,无垢一何洗。wú xīn yī hé qiú,wú gòu yī hé xǐ。
与子入山来,放脚东风里。yǔ zi rù shān lái,fàng jiǎo dōng fēng lǐ。
岩根初着花,溪冰半流水。yán gēn chū zhe huā,xī bīng bàn liú shuǐ。
一笑真偶然,松声为谁起。yī xiào zhēn ǒu rán,sōng shēng wèi shuí qǐ。

谢仲益惠兰

邹浩

邻家得兰惜不得,数本分来好颜色。lín jiā dé lán xī bù dé,shù běn fēn lái hǎo yán sè。
儿童见之喜欲颠,惊回午梦松江侧。ér tóng jiàn zhī xǐ yù diān,jīng huí wǔ mèng sōng jiāng cè。
起随斤斸聊斋前,面势栏干相并植。qǐ suí jīn zhǔ liáo zhāi qián,miàn shì lán gàn xiāng bìng zhí。
氤氲犹带凤山云,弥天道安端我即。yīn yūn yóu dài fèng shān yún,mí tiān dào ān duān wǒ jí。
璧丘亭高秀谷幽,想见僧移动晴碧。bì qiū tíng gāo xiù gǔ yōu,xiǎng jiàn sēng yí dòng qíng bì。
根深丛迥无他虞,青眼东君方着力。gēn shēn cóng jiǒng wú tā yú,qīng yǎn dōng jūn fāng zhe lì。
影连桂月共扶疏,香入梅风更引翼。yǐng lián guì yuè gòng fú shū,xiāng rù méi fēng gèng yǐn yì。
此心莫逆知谁何,金粟如来在东壁。cǐ xīn mò nì zhī shuí hé,jīn sù rú lái zài dōng bì。

次韵和端夫游谷隐

邹浩

我生泉石中,清赏殊不足。wǒ shēng quán shí zhōng,qīng shǎng shū bù zú。
得官汉上来,邂逅亦溪谷。dé guān hàn shàng lái,xiè hòu yì xī gǔ。
他时长安尘,用此尘外赎。tā shí zhǎng ān chén,yòng cǐ chén wài shú。
城南百馀里,洒落自风俗。chéng nán bǎi yú lǐ,sǎ luò zì fēng sú。
招提密相忘,一一俨西竺。zhāo tí mì xiāng wàng,yī yī yǎn xī zhú。
缅维作者谋,永集荆楚福。miǎn wéi zuò zhě móu,yǒng jí jīng chǔ fú。
兴国最佳胜,千柱列岩屋。xīng guó zuì jiā shèng,qiān zhù liè yán wū。
前疏白马泉,后据双凤麓。qián shū bái mǎ quán,hòu jù shuāng fèng lù。
衲衣拥云外,拄杖倚藤竹。nà yī yōng yún wài,zhǔ zhàng yǐ téng zhú。
天龙咫尺耳,入户体生粟。tiān lóng zhǐ chǐ ěr,rù hù tǐ shēng sù。
谁为逢氏迷,不复枨也欲。shuí wèi féng shì mí,bù fù chéng yě yù。
落英无再红,秀发岂常绿。luò yīng wú zài hóng,xiù fā qǐ cháng lǜ。
共将香火心,稽首千手目。gòng jiāng xiāng huǒ xīn,jī shǒu qiān shǒu mù。
老僧独何为,瞬我掣电速。lǎo sēng dú hé wèi,shùn wǒ chè diàn sù。
已矣勿重言,良药反成毒。yǐ yǐ wù zhòng yán,liáng yào fǎn chéng dú。

次韵端夫闻江北水磨

邹浩

万事根本初难明,声之所发由声声。wàn shì gēn běn chū nán míng,shēng zhī suǒ fā yóu shēng shēng。
不有智者抉其□,直如宝剑埋丰城。bù yǒu zhì zhě jué qí,zhí rú bǎo jiàn mái fēng chéng。
风生风济孰嘘吸,制作解成琴与筝。fēng shēng fēng jì shú xū xī,zhì zuò jiě chéng qín yǔ zhēng。
矧兹江汉泻荆楚,含桃初熟飞流莺。shěn zī jiāng hàn xiè jīng chǔ,hán táo chū shú fēi liú yīng。
波涛暗逐岁月长,激激滩际春雷谹。bō tāo àn zhú suì yuè zhǎng,jī jī tān jì chūn léi hóng。
白沙湖边更湍急,五磨因缘资养生。bái shā hú biān gèng tuān jí,wǔ mó yīn yuán zī yǎng shēng。
城中鞭驴喘欲死,亦或人劳僵自横。chéng zhōng biān lǘ chuǎn yù sǐ,yì huò rén láo jiāng zì héng。
借令麦破面浮玉,青蝇遽集争营营。jiè lìng mài pò miàn fú yù,qīng yíng jù jí zhēng yíng yíng。
乃知此策最长利,朱墨岂复嗤南荣。nǎi zhī cǐ cè zuì zhǎng lì,zhū mò qǐ fù chī nán róng。
天轮地轴骇昼夜,仿佛飓扇吹苍瀛。tiān lún dì zhóu hài zhòu yè,fǎng fú jù shàn chuī cāng yíng。
游江夫人俨然坐,蛟龙不动如石鲸。yóu jiāng fū rén yǎn rán zuò,jiāo lóng bù dòng rú shí jīng。
只应神物亦持护,我辈何妨双耳清。zhǐ yīng shén wù yì chí hù,wǒ bèi hé fáng shuāng ěr qīng。

送望之移帅荆南

邹浩

荆湖地与蛮獠通,江陵开府节制雄。jīng hú dì yǔ mán liáo tōng,jiāng líng kāi fǔ jié zhì xióng。
劲兵十万拥罴虎,鼓角声动波涛风。jìn bīng shí wàn yōng pí hǔ,gǔ jiǎo shēng dòng bō tāo fēng。
列城如子满棋面,一一元帅呼吸中。liè chéng rú zi mǎn qí miàn,yī yī yuán shuài hū xī zhōng。
陛下钩帘抚天宇,妙选百辟今属公。bì xià gōu lián fǔ tiān yǔ,miào xuǎn bǎi pì jīn shǔ gōng。
楚峰峻拔江汉广,晴光带影落渚宫。chǔ fēng jùn bá jiāng hàn guǎng,qíng guāng dài yǐng luò zhǔ gōng。
悬知黄馘日饱饭,酣歌鼓腹均儿童。xuán zhī huáng guó rì bǎo fàn,hān gē gǔ fù jūn ér tóng。
裕陵松柏老霜露,钟山杖屦埋蒿蓬。yù líng sōng bǎi lǎo shuāng lù,zhōng shān zhàng jù mái hāo péng。
自从知已失君相,隼旟熊轼西复东。zì cóng zhī yǐ shī jūn xiāng,sǔn yú xióng shì xī fù dōng。
赭袍可想不可见,十年一梦朝来空。zhě páo kě xiǎng bù kě jiàn,shí nián yī mèng cháo lái kōng。
荆湖虽重岂留处,朝廷百度皆元丰。jīng hú suī zhòng qǐ liú chù,cháo tíng bǎi dù jiē yuán fēng。

次韵魏道辅教授折梅怀荆帅望之

邹浩

霜风未放江梅折,似向人间将价索。shuāng fēng wèi fàng jiāng méi zhé,shì xiàng rén jiān jiāng jià suǒ。
冷然一解冰雪颜,花有天伦此其伯。lěng rán yī jiě bīng xuě yán,huā yǒu tiān lún cǐ qí bó。
见卵求鸡亦非早,只今已觉和羹好。jiàn luǎn qiú jī yì fēi zǎo,zhǐ jīn yǐ jué hé gēng hǎo。
殷勤犹是故时香,驿路一枝情淼淼。yīn qín yóu shì gù shí xiāng,yì lù yī zhī qíng miǎo miǎo。
我公所向物皆春,想见新花如汉滨。wǒ gōng suǒ xiàng wù jiē chūn,xiǎng jiàn xīn huā rú hàn bīn。
新花故人政如此,欲了此心惟斫轮。xīn huā gù rén zhèng rú cǐ,yù le cǐ xīn wéi zhuó lún。

送察推贾时以通直郎致仕还荆南

邹浩

秋声起庭端,索索故时语。qiū shēng qǐ tíng duān,suǒ suǒ gù shí yǔ。
几人清镜中,鬓发默自许。jǐ rén qīng jìng zhōng,bìn fā mò zì xǔ。
东邻坐长叹,曰此非吾所。dōng lín zuò zhǎng tàn,yuē cǐ fēi wú suǒ。
平生困一官,湎若醉醪醑。píng shēng kùn yī guān,miǎn ruò zuì láo xǔ。
幸今豁然醒,可以事高举。xìng jīn huō rán xǐng,kě yǐ shì gāo jǔ。
田园熟瓜芋,茅茨庇风雨。tián yuán shú guā yù,máo cí bì fēng yǔ。
向来避席人,把臂相尔汝。xiàng lái bì xí rén,bǎ bì xiāng ěr rǔ。
年光虽云暮,犹足送寒暑。nián guāng suī yún mù,yóu zú sòng hán shǔ。
斯言不浪酬,即日去幕府。sī yán bù làng chóu,jí rì qù mù fǔ。
我惟尘世浮,贵贱等逆旅。wǒ wéi chén shì fú,guì jiàn děng nì lǚ。
宽为百年期,形骸一丘土。kuān wèi bǎi nián qī,xíng hái yī qiū tǔ。
夫君脱身还,岂不知所处。fū jūn tuō shēn hái,qǐ bù zhī suǒ chù。
行矣数珠功,青天走龙虎。xíng yǐ shù zhū gōng,qīng tiān zǒu lóng hǔ。

戏督潜亨作春羹

邹浩

先生家□馀玉粒,粉以为饼陪春羹。xiān shēng jiā yú yù lì,fěn yǐ wèi bǐng péi chūn gēng。
春羹品物谢时味,江流暖泛园中英。chūn gēng pǐn wù xiè shí wèi,jiāng liú nuǎn fàn yuán zhōng yīng。
晴窗对案忽举首,径走长须呼友生。qíng chuāng duì àn hū jǔ shǒu,jìng zǒu zhǎng xū hū yǒu shēng。
襄阳大夫腹如鼎,一著九牛犹未盈。xiāng yáng dà fū fù rú dǐng,yī zhù jiǔ niú yóu wèi yíng。
欢然放箸即过我,自叹珍庖逾大烹。huān rán fàng zhù jí guò wǒ,zì tàn zhēn páo yú dà pēng。
且言初意亦在我,属我府事留西城。qiě yán chū yì yì zài wǒ,shǔ wǒ fǔ shì liú xī chéng。
先生饭不饭俗客,若苦转眄相倒倾。xiān shēng fàn bù fàn sú kè,ruò kǔ zhuǎn miǎn xiāng dào qīng。
东风雕刻物物好,槎头缩颈尾不赪。dōng fēng diāo kè wù wù hǎo,chá tóu suō jǐng wěi bù chēng。
药苗蔬甲破土出,似与刍豢争功名。yào miáo shū jiǎ pò tǔ chū,shì yǔ chú huàn zhēng gōng míng。
应怜十载瘦藜苋,为我一除饥肠鸣。yīng lián shí zài shòu lí xiàn,wèi wǒ yī chú jī cháng míng。

潜亨既见和再作此赠之

邹浩

不作苟见如君平,不以礼屈如樊英。bù zuò gǒu jiàn rú jūn píng,bù yǐ lǐ qū rú fán yīng。
扊扅坚卧三十载,凛凛风声人自倾。yǎn yí jiān wò sān shí zài,lǐn lǐn fēng shēng rén zì qīng。
墙东墙西过高马,往往愧汗面发赪。qiáng dōng qiáng xī guò gāo mǎ,wǎng wǎng kuì hàn miàn fā chēng。
岂知嗜欲极豺虎,白昼择肉无厌盈。qǐ zhī shì yù jí chái hǔ,bái zhòu zé ròu wú yàn yíng。
有时一饭稔奇祸,他年五鼎还遭烹。yǒu shí yī fàn rěn qí huò,tā nián wǔ dǐng hái zāo pēng。
狡兔未灭黄犬在,突兀上蔡空前城。jiǎo tù wèi miè huáng quǎn zài,tū wù shàng cài kōng qián chéng。
先生谢去既饱德,鼓腹之趣终难名。xiān shēng xiè qù jì bǎo dé,gǔ fù zhī qù zhōng nán míng。
更要我辈集匙箸,风雨不变如鸡鸣。gèng yào wǒ bèi jí shi zhù,fēng yǔ bù biàn rú jī míng。
自怜头额乏奇表,几与齑盐同此生。zì lián tóu é fá qí biǎo,jǐ yǔ jī yán tóng cǐ shēng。
不愁捩手遂倾覆,只愁未至闻戛羹。bù chóu liè shǒu suì qīng fù,zhǐ chóu wèi zhì wén jiá gēng。

次韵仲益解嘲

邹浩

真宰干万物,物物相乘除。zhēn zǎi gàn wàn wù,wù wù xiāng chéng chú。
童角赎以牙,毕竟均有无。tóng jiǎo shú yǐ yá,bì jìng jūn yǒu wú。
江山与丝竹,等为荐虚徐。jiāng shān yǔ sī zhú,děng wèi jiàn xū xú。
江山寂寞生,丝竹富贵馀。jiāng shān jì mò shēng,sī zhú fù guì yú。
要知谢安石,青史端几书。yào zhī xiè ān shí,qīng shǐ duān jǐ shū。
达人眼目开,洞照无亲疏。dá rén yǎn mù kāi,dòng zhào wú qīn shū。
安用欣厌间,浪取尔与余。ān yòng xīn yàn jiān,làng qǔ ěr yǔ yú。
独喜丰蔀幽,坐获骊龙珠。dú xǐ fēng bù yōu,zuò huò lí lóng zhū。

和欧阳彦立再用仲益前韵

邹浩

山行迹未扫,倏忽岁已除。shān xíng jì wèi sǎo,shū hū suì yǐ chú。
东风从东还,天机动群无。dōng fēng cóng dōng hái,tiān jī dòng qún wú。
自怜藜苋中,遭时谢严徐。zì lián lí xiàn zhōng,zāo shí xiè yán xú。
两曜栖睫端,辉光照三馀。liǎng yào qī jié duān,huī guāng zhào sān yú。
尔来知昨非,一笑捐诗书。ěr lái zhī zuó fēi,yī xiào juān shī shū。
虚堂自朝夕,与世成阔疏。xū táng zì cháo xī,yǔ shì chéng kuò shū。
胡为公子贤,宾集亦到余。hú wèi gōng zi xián,bīn jí yì dào yú。
鸣泉春际飞,聊复观跳珠。míng quán chūn jì fēi,liáo fù guān tiào zhū。