古诗词

倒用前韵

邹浩

我有一张琴,穷高更极深。wǒ yǒu yī zhāng qín,qióng gāo gèng jí shēn。
瓠巴那解鼓,师旷杳难寻。hù bā nà jiě gǔ,shī kuàng yǎo nán xún。
寂寂三冬夜,悠悠万古心。jì jì sān dōng yè,yōu yōu wàn gǔ xīn。
衣冠遍天宇,谁为作知音。yī guān biàn tiān yǔ,shuí wèi zuò zhī yīn。
邹浩

邹浩

邹浩(1060—1111)字志完,遇赦归里后于周线巷住处辟一园名“道乡”,故自号道乡居士,常州晋陵(今江苏常州)人。生于宋仁宗嘉祐五年,卒於徽宗政和元年,年五十二岁。元丰五年(1082)进士,调扬州颍昌府教授。吕公著、范纯仁为郡守,皆礼遇之。哲宗朝,为右正言,累上疏言事。章惇独相用事,浩露章数其不忠,因削官,羁管新州。徽宗立,复为右正言,累迁兵部侍郎两谪岭表,复直龙图阁。卒谥忠,学者称道乡先生。浩著《道乡集》四十卷,《四库总目》传于世。 邹浩的作品>>

猜您喜欢

次韵仲孺见怀十二韵

邹浩

江梅飞故枝,桃李日夕更。jiāng méi fēi gù zhī,táo lǐ rì xī gèng。
宰物初无心,芳菲自奔竞。zǎi wù chū wú xīn,fāng fēi zì bēn jìng。
幽禽衔真如,历历唤不醒。yōu qín xián zhēn rú,lì lì huàn bù xǐng。
东里似得之,与春忘谒请。dōng lǐ shì dé zhī,yǔ chūn wàng yè qǐng。
颓然蘧庐中,盘薄天地永。tuí rán qú lú zhōng,pán báo tiān dì yǒng。
交情海沤发,吟兴秋翮劲。jiāo qíng hǎi ōu fā,yín xīng qiū hé jìn。
璀璨十二旒,陶谢不获骋。cuǐ càn shí èr liú,táo xiè bù huò chěng。
须知云气蒸,未害山石硬。xū zhī yún qì zhēng,wèi hài shān shí yìng。
但君已追风,顾我犹蹇乘。dàn jūn yǐ zhuī fēng,gù wǒ yóu jiǎn chéng。
试冯作诗光,普照万物盛。shì féng zuò shī guāng,pǔ zhào wàn wù shèng。
物尽照亦空,何许开绝景。wù jǐn zhào yì kōng,hé xǔ kāi jué jǐng。
他时从此来,一眄躐千圣。tā shí cóng cǐ lái,yī miǎn liè qiān shèng。

次韵世美见寄

邹浩

鼻端漫故蝇,心与天地远。bí duān màn gù yíng,xīn yǔ tiān dì yuǎn。
声容天地前,长似西湖晚。shēng róng tiān dì qián,zhǎng shì xī hú wǎn。
判合亦何常,从古车轮转。pàn hé yì hé cháng,cóng gǔ chē lún zhuǎn。
君不见儒衣壤壤趋白头,几人管鲍情相收。jūn bù jiàn rú yī rǎng rǎng qū bái tóu,jǐ rén guǎn bào qíng xiāng shōu。
我岂季子难之邹,行矣同听黄栗留。wǒ qǐ jì zi nán zhī zōu,xíng yǐ tóng tīng huáng lì liú。

与仲孺破兔饼色味皆恶同一绝倒既而述之又烹小团亦兔饼也作诗报世美

邹浩

争携勤意烹春风,终焉臧谷同一踪。zhēng xié qín yì pēng chūn fēng,zhōng yān zāng gǔ tóng yī zōng。
莫言不落第二月,须知所好非真龙。mò yán bù luò dì èr yuè,xū zhī suǒ hǎo fēi zhēn lóng。
窃香安得青琐趣,效矉颇惭西子容。qiè xiāng ān dé qīng suǒ qù,xiào pín pǒ cán xī zi róng。
此言虽小有大喻,冯君转达裨时雍。cǐ yán suī xiǎo yǒu dà yù,féng jūn zhuǎn dá bì shí yōng。

与仲孺文仲述之作诗送仲弓赴籍田以之子于征为韵分得子字

邹浩

凤园佳人孤凤起,草木无光春披靡。fèng yuán jiā rén gū fèng qǐ,cǎo mù wú guāng chūn pī mí。
红亭碧沼政高深,借问何由驻双履。hóng tíng bì zhǎo zhèng gāo shēn,jiè wèn hé yóu zhù shuāng lǚ。
王涂开泰日月中,玉堂仙翁是知已。wáng tú kāi tài rì yuè zhōng,yù táng xiān wēng shì zhī yǐ。
瀛洲蓬岛未横飞,且向籍田聊尔耳。yíng zhōu péng dǎo wèi héng fēi,qiě xiàng jí tián liáo ěr ěr。
北道仲容休说贫,东山太白谁比拟。běi dào zhòng róng xiū shuō pín,dōng shān tài bái shuí bǐ nǐ。
云汀荷芰供远凉,绕砌青青更兰芷。yún tīng hé jì gōng yuǎn liáng,rào qì qīng qīng gèng lán zhǐ。
丞相上马台阁空,长鞭往往城南指。chéng xiāng shàng mǎ tái gé kōng,zhǎng biān wǎng wǎng chéng nán zhǐ。
君身虽不作羊膻,自然尘表门如蚁。jūn shēn suī bù zuò yáng shān,zì rán chén biǎo mén rú yǐ。
清谈秀句得豪英,合抱他年郁松梓。qīng tán xiù jù dé háo yīng,hé bào tā nián yù sōng zǐ。
要须万口一同声,文恪风流今有子。yào xū wàn kǒu yī tóng shēng,wén kè fēng liú jīn yǒu zi。

次韵刘元因赠王幼安

邹浩

真人拱南向,群英纷玉除。zhēn rén gǒng nán xiàng,qún yīng fēn yù chú。
趯趯动环海,夙怀思远摅。tì tì dòng huán hǎi,sù huái sī yuǎn shū。
争弹冠上尘,丘壑空故居。zhēng dàn guān shàng chén,qiū hè kōng gù jū。
之子建安裔,少长惟诗书。zhī zi jiàn ān yì,shǎo zhǎng wéi shī shū。
每笑靖节君,归来但巾车。měi xiào jìng jié jūn,guī lái dàn jīn chē。
拟倍万乘器,璨璨雕璠玙。nǐ bèi wàn chéng qì,càn càn diāo fán yú。
终然怒剑横,锐气埋忧虞。zhōng rán nù jiàn héng,ruì qì mái yōu yú。
须知梦镜中,所适难一如。xū zhī mèng jìng zhōng,suǒ shì nán yī rú。
倘不达本原,触事成自诬。tǎng bù dá běn yuán,chù shì chéng zì wū。
试焚定慧香,矫首瞻六铢。shì fén dìng huì xiāng,jiǎo shǒu zhān liù zhū。
于此发深省,鼓瑟犹吹竽。yú cǐ fā shēn shěng,gǔ sè yóu chuī yú。

次韵钱济明访定力僧及寄吴行古三首

邹浩

门前朝市喧,门内山谷寂。mén qián cháo shì xuān,mén nèi shān gǔ jì。
昨来有虑心,到此了无迹。zuó lái yǒu lǜ xīn,dào cǐ le wú jì。
况复有高僧,炯炯双眼碧。kuàng fù yǒu gāo sēng,jiǒng jiǒng shuāng yǎn bì。
渠今未易亲,拄杖鸣百尺。qú jīn wèi yì qīn,zhǔ zhàng míng bǎi chǐ。
知君从之游,勤我遥相忆。zhī jūn cóng zhī yóu,qín wǒ yáo xiāng yì。
安得双树傍,题名拂尘壁。ān dé shuāng shù bàng,tí míng fú chén bì。

次韵钱济明访定力僧及寄吴行古三首

邹浩

北阙来新荣,南溪抱初寂。běi quē lái xīn róng,nán xī bào chū jì。
二子非世交,穷通偶殊迹。èr zi fēi shì jiāo,qióng tōng ǒu shū jì。
诗书寄平生,孤云卷晴碧。shī shū jì píng shēng,gū yún juǎn qíng bì。
遥遥天一涯,回首无咫尺。yáo yáo tiān yī yá,huí shǒu wú zhǐ chǐ。
伊予亦乡邦,岂敢烦记忆。yī yǔ yì xiāng bāng,qǐ gǎn fán jì yì。
尚误分隋珠,宵光动墙壁。shàng wù fēn suí zhū,xiāo guāng dòng qiáng bì。

次韵钱济明访定力僧及寄吴行古三首

邹浩

万物递先死,憧憧尝未寂。wàn wù dì xiān sǐ,chōng chōng cháng wèi jì。
中有不动尊,随方示形迹。zhōng yǒu bù dòng zūn,suí fāng shì xíng jì。
巨海何曾波,长天自来碧。jù hǎi hé céng bō,zhǎng tiān zì lái bì。
谁令失坦途,认此躯七尺。shuí lìng shī tǎn tú,rèn cǐ qū qī chǐ。
空华初无根,欣厌浪思忆。kōng huá chū wú gēn,xīn yàn làng sī yì。
君今倘回光,奚须凿邻壁。jūn jīn tǎng huí guāng,xī xū záo lín bì。

寄题孔先生行歌亭

邹浩

仁皇御宇作太平,朝廷玉立森贤英。rén huáng yù yǔ zuò tài píng,cháo tíng yù lì sēn xián yīng。
岩耕溪钓日寂寞,何独先生歌滍城。yán gēng xī diào rì jì mò,hé dú xiān shēng gē zhì chéng。
遭世不比徐孺子,设心不愧司马承。zāo shì bù bǐ xú rú zi,shè xīn bù kuì sī mǎ chéng。
唐虞垂拱岂不盛,巢由亦自非公卿。táng yú chuí gǒng qǐ bù shèng,cháo yóu yì zì fēi gōng qīng。
冥冥三圣妙相遇,六爻一半曾吞并。míng míng sān shèng miào xiāng yù,liù yáo yī bàn céng tūn bìng。
倏遗象数入天籁,无声之中端有声。shū yí xiàng shù rù tiān lài,wú shēng zhī zhōng duān yǒu shēng。
有时鼓腹散秋步,有时击壤舒春情。yǒu shí gǔ fù sàn qiū bù,yǒu shí jī rǎng shū chūn qíng。
他年野叟得不尽,独与杖屦同纵横。tā nián yě sǒu dé bù jǐn,dú yǔ zhàng jù tóng zòng héng。
故知造物有深意,凤凰来仪治功成。gù zhī zào wù yǒu shēn yì,fèng huáng lái yí zhì gōng chéng。
凤凰飞去定难久,直使先生为凤鸣。fèng huáng fēi qù dìng nán jiǔ,zhí shǐ xiān shēng wèi fèng míng。
先生道德初不死,先生歌声犹可听。xiān shēng dào dé chū bù sǐ,xiān shēng gē shēng yóu kě tīng。
微风淅沥动草木,幽禽上下喧阴晴。wēi fēng xī lì dòng cǎo mù,yōu qín shàng xià xuān yīn qíng。
可怜双耳不到此,龙山滍水空危亭。kě lián shuāng ěr bù dào cǐ,lóng shān zhì shuǐ kōng wēi tíng。

送文仲省亲

邹浩

曾参爱孝通神明,乐正子春游其门。céng cān ài xiào tōng shén míng,lè zhèng zi chūn yóu qí mén。
下堂伤足不忍出,流光至今覃后昆。xià táng shāng zú bù rěn chū,liú guāng zhì jīn tán hòu kūn。
阿文全似李令伯,更相为命母与孙。ā wén quán shì lǐ lìng bó,gèng xiāng wèi mìng mǔ yǔ sūn。
母年可惧发委雪,诸父骈头埋九原。mǔ nián kě jù fā wěi xuě,zhū fù pián tóu mái jiǔ yuán。
淮山之阳归未得,饮啜无以供晨昏。huái shān zhī yáng guī wèi dé,yǐn chuài wú yǐ gōng chén hūn。
脱身来寄岂获己,方寸摇摇旌旆翻。tuō shēn lái jì qǐ huò jǐ,fāng cùn yáo yáo jīng pèi fān。
飞云入望且还岫,况乃凯风吹棘薪。fēi yún rù wàng qiě hái xiù,kuàng nǎi kǎi fēng chuī jí xīn。
白水真人挽不住,却垂故橐驰京尘。bái shuǐ zhēn rén wǎn bù zhù,què chuí gù tuó chí jīng chén。
皇天后土识君意,如君勿忧长贱贫。huáng tiān hòu tǔ shí jūn yì,rú jūn wù yōu zhǎng jiàn pín。

赋羲皇上人分韵得风字

邹浩

妙达万物祖,天地生胸中。miào dá wàn wù zǔ,tiān dì shēng xiōng zhōng。
坦腹夏日眠,五柳来熏风。tǎn fù xià rì mián,wǔ liǔ lái xūn fēng。
不弦虞舜琴,不觞唐尧钟。bù xián yú shùn qín,bù shāng táng yáo zhōng。
况复羲皇前,岂直将无同。kuàng fù xī huáng qián,qǐ zhí jiāng wú tóng。

送大受赴天官

邹浩

元祐真人初御天,四门穆穆来忠言。yuán yòu zhēn rén chū yù tiān,sì mén mù mù lái zhōng yán。
阆风学士望朝野,即日赐环司谏垣。láng fēng xué shì wàng cháo yě,jí rì cì huán sī jiàn yuán。
当时同列继登用,独先朝露归九原。dāng shí tóng liè jì dēng yòng,dú xiān cháo lù guī jiǔ yuán。
位不酬身在孙子,嶷嶷诸子声名喧。wèi bù chóu shēn zài sūn zi,yí yí zhū zi shēng míng xuān。
叔也纵横五经内,娱目未始窥家园。shū yě zòng héng wǔ jīng nèi,yú mù wèi shǐ kuī jiā yuán。
苟闻某所有贤者,弊车趼仆从之奔。gǒu wén mǒu suǒ yǒu xián zhě,bì chē jiǎn pū cóng zhī bēn。
甘陵南北正分党,攘臂其间无怨恩。gān líng nán běi zhèng fēn dǎng,rǎng bì qí jiān wú yuàn ēn。
未见其止见其进,会须一指收乾坤。wèi jiàn qí zhǐ jiàn qí jìn,huì xū yī zhǐ shōu qián kūn。
素冠俯首琴复御,鹏飞九万方化鲲。sù guān fǔ shǒu qín fù yù,péng fēi jiǔ wàn fāng huà kūn。
于今怙恃只明主,肯与世俗均寒暄。yú jīn hù shì zhǐ míng zhǔ,kěn yǔ shì sú jūn hán xuān。
早年妙笔三千牍,矧已恸哭论元元。zǎo nián miào bǐ sān qiān dú,shěn yǐ tòng kū lùn yuán yuán。
韩城父老傥改作,为报及此高闾门。hán chéng fù lǎo tǎng gǎi zuò,wèi bào jí cǐ gāo lǘ mén。

双璧歌寄马叔宝

邹浩

君不见朱公托身天地中,四方万货常憧憧。jūn bù jiàn zhū gōng tuō shēn tiān dì zhōng,sì fāng wàn huò cháng chōng chōng。
其间双璧最奇宝,分明日月生西东。qí jiān shuāng bì zuì qí bǎo,fēn míng rì yuè shēng xī dōng。
问公酬价初几所,一者千金一半此。wèn gōng chóu jià chū jǐ suǒ,yī zhě qiān jīn yī bàn cǐ。
精神肉好非不同,侧视裁差厚薄耳。jīng shén ròu hǎo fēi bù tóng,cè shì cái chà hòu báo ěr。
公心夙悟谁得窥,但无故橐无留赀。gōng xīn sù wù shuí dé kuī,dàn wú gù tuó wú liú zī。
交贫族远富衣食,高义日与清风驰。jiāo pín zú yuǎn fù yī shí,gāo yì rì yǔ qīng fēng chí。
梁人有狱久不决,君臣相顾空颦眉。liáng rén yǒu yù jiǔ bù jué,jūn chén xiāng gù kōng pín méi。
公来答问只一语,群疑亟判如蓍龟。gōng lái dá wèn zhǐ yī yǔ,qún yí jí pàn rú shī guī。
须知成效异霄壤,颇恨儒冠多失之。xū zhī chéng xiào yì xiāo rǎng,pǒ hèn rú guān duō shī zhī。
多失之,胡弗思,他年薄俗待尔移,奈何璧价先自亏。duō shī zhī,hú fú sī,tā nián báo sú dài ěr yí,nài hé bì jià xiān zì kuī。

送表兄华元翰赴四会尉

邹浩

颐山颍水天西东,四载相望二千里。yí shān yǐng shuǐ tiān xī dōng,sì zài xiāng wàng èr qiān lǐ。
我守枯株未得还,君逐飞蓬忽然至。wǒ shǒu kū zhū wèi dé hái,jūn zhú fēi péng hū rán zhì。
坐令桑梓落眼中,顿觉精神到尘外。zuò lìng sāng zǐ luò yǎn zhōng,dùn jué jīng shén dào chén wài。
昔人逃空喜足音,况乃謦欬逢昆弟。xī rén táo kōng xǐ zú yīn,kuàng nǎi qǐng kài féng kūn dì。
此会由来天予之,几日冷风清暑气。cǐ huì yóu lái tiān yǔ zhī,jǐ rì lěng fēng qīng shǔ qì。
君才荣华早驰名,荆国先生曾改视。jūn cái róng huá zǎo chí míng,jīng guó xiān shēng céng gǎi shì。
殿前射策失龙头,仕处波涛起平地。diàn qián shè cè shī lóng tóu,shì chù bō tāo qǐ píng dì。
胸中万虑不一施,却作明时岭南尉。xiōng zhōng wàn lǜ bù yī shī,què zuò míng shí lǐng nán wèi。
太夫人年七十三,诸子半掩黄垆逝。tài fū rén nián qī shí sān,zhū zi bàn yǎn huáng lú shì。
兰陔养志独赖君,路远何由复迎侍。lán gāi yǎng zhì dú lài jūn,lù yuǎn hé yóu fù yíng shì。
当思有以慰其心,莫把光阴较荣悴。dāng sī yǒu yǐ wèi qí xīn,mò bǎ guāng yīn jiào róng cuì。
本朝丞相岂不盛,尚辈流人已三岁。běn cháo chéng xiāng qǐ bù shèng,shàng bèi liú rén yǐ sān suì。
君今补考裁秋冬,托身民上与之异。jūn jīn bǔ kǎo cái qiū dōng,tuō shēn mín shàng yǔ zhī yì。
萧条官府似僧居,春入梅花更堪醉。xiāo tiáo guān fǔ shì sēng jū,chūn rù méi huā gèng kān zuì。
要须相与无町畦,卷舌为喑真得计。yào xū xiāng yǔ wú tīng qí,juǎn shé wèi yīn zhēn dé jì。
我家宅相世所知,矫首南云从此俟。wǒ jiā zhái xiāng shì suǒ zhī,jiǎo shǒu nán yún cóng cǐ qí。

送章显父推官改官

邹浩

高堂夫人九十馀,一子晚方趋仕途。gāo táng fū rén jiǔ shí yú,yī zi wǎn fāng qū shì tú。
前年封邑非子致,更待子荣新命书。qián nián fēng yì fēi zi zhì,gèng dài zi róng xīn mìng shū。
子纡墨绶来汉东,百里气和年屡丰。zi yū mò shòu lái hàn dōng,bǎi lǐ qì hé nián lǚ fēng。
声名籍籍动群耳,还似当时诗赋中。shēng míng jí jí dòng qún ěr,hái shì dāng shí shī fù zhōng。
诸公欲默安得已,争溯日边飞荐纸。zhū gōng yù mò ān dé yǐ,zhēng sù rì biān fēi jiàn zhǐ。
拔身左选归尚书,摅发平生从此始。bá shēn zuǒ xuǎn guī shàng shū,shū fā píng shēng cóng cǐ shǐ。
摅发平生从此始,未足为子增欣喜,所喜荣亲有期矣。shū fā píng shēng cóng cǐ shǐ,wèi zú wèi zi zēng xīn xǐ,suǒ xǐ róng qīn yǒu qī yǐ。
郡邑疏恩寿齯齿,斑衣儿啼奉甘旨。jùn yì shū ēn shòu ní chǐ,bān yī ér tí fèng gān zhǐ。