古诗词

闻苏先生除校书郎喜而为诗并招王子中

张耒

绩溪仙翁若秋鹤,有喙不向腥膻啄。jì xī xiān wēng ruò qiū hè,yǒu huì bù xiàng xīng shān zhuó。
几年戢翼大江南,下看纷纷飞燕雀。jǐ nián jí yì dà jiāng nán,xià kàn fēn fēn fēi yàn què。
亲携杖拂呵禅祖,自伐松根出灵药。qīn xié zhàng fú hē chán zǔ,zì fá sōng gēn chū líng yào。
世人真自为公忙,公宁有意人间乐。shì rén zhēn zì wèi gōng máng,gōng níng yǒu yì rén jiān lè。
嗣皇继明登俊彦,诏遣雠书天禄阁。sì huáng jì míng dēng jùn yàn,zhào qiǎn chóu shū tiān lù gé。
江山气象满收贮,倾倒归来开万橐。jiāng shān qì xiàng mǎn shōu zhù,qīng dào guī lái kāi wàn tuó。
咸韶无声嗟已久,野鼓羌弦自宫角。xián sháo wú shēng jiē yǐ jiǔ,yě gǔ qiāng xián zì gōng jiǎo。
当令鸾凤见文章,却遣丘陵仰山岳。dāng lìng luán fèng jiàn wén zhāng,què qiǎn qiū líng yǎng shān yuè。
王郎萧萧好文笔,一世清名推卫乐。wáng láng xiāo xiāo hǎo wén bǐ,yī shì qīng míng tuī wèi lè。
岭头梅发始辞家,坐见长安秋叶落。lǐng tóu méi fā shǐ cí jiā,zuò jiàn zhǎng ān qiū yè luò。
滞留穷县许过我,季心不负千金诺。zhì liú qióng xiàn xǔ guò wǒ,jì xīn bù fù qiān jīn nuò。
何为岁晚尚迟留,庭下寒篁还解箨。hé wèi suì wǎn shàng chí liú,tíng xià hán huáng hái jiě tuò。
我老栖栖亦何事,一官未足充藜藿。wǒ lǎo qī qī yì hé shì,yī guān wèi zú chōng lí huò。
读书把笔工无益,执板折腰心已怍。dú shū bǎ bǐ gōng wú yì,zhí bǎn zhé yāo xīn yǐ zuò。
顽疏一味难鞭警,妙道多生欲穿凿。wán shū yī wèi nán biān jǐng,miào dào duō shēng yù chuān záo。
惟君所事与我同,他日相从郑君学。wéi jūn suǒ shì yǔ wǒ tóng,tā rì xiāng cóng zhèng jūn xué。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

东堂初寒创意作竹屏障门屏脚偶得朽梅枝截用之完固质野可喜二首

张耒

简册林中老蠹鱼,年来穷谪尚耽书。jiǎn cè lín zhōng lǎo dù yú,nián lái qióng zhé shàng dān shū。
竹屏风下凭乌几,画作柯山居士图。zhú píng fēng xià píng wū jǐ,huà zuò kē shān jū shì tú。

二绝句

张耒

幽窗老客寒无睡,长听城楼晓角悲。yōu chuāng lǎo kè hán wú shuì,zhǎng tīng chéng lóu xiǎo jiǎo bēi。
万里沧溟初浴日,暗鸡先向草间知。wàn lǐ cāng míng chū yù rì,àn jī xiān xiàng cǎo jiān zhī。

二绝句

张耒

岁阴惨澹不可出,竹榻地炉聊自安。suì yīn cǎn dàn bù kě chū,zhú tà dì lú liáo zì ān。
黄叶满山篱落晚,北风吹雨湿荒寒。huáng yè mǎn shān lí luò wǎn,běi fēng chuī yǔ shī huāng hán。

朝寒

张耒

朝寒卯饮已战胜,煮饼一瓯充午饥。cháo hán mǎo yǐn yǐ zhàn shèng,zhǔ bǐng yī ōu chōng wǔ jī。
便是衰翁一日了,夜炉茗果亦随宜。biàn shì shuāi wēng yī rì le,yè lú míng guǒ yì suí yí。

腊初小雪后圃梅开二首

张耒

风格孤高又国香,故教小雪发新妆。fēng gé gū gāo yòu guó xiāng,gù jiào xiǎo xuě fā xīn zhuāng。
修行嗟我无功力,却使天魔入道场。xiū xíng jiē wǒ wú gōng lì,què shǐ tiān mó rù dào chǎng。

腊初小雪后圃梅开二首

张耒

晨起千林腊雪新,数枝云梦泽南春。chén qǐ qiān lín là xuě xīn,shù zhī yún mèng zé nán chūn。
一尘不染香到骨,姑射仙人风露身。yī chén bù rǎn xiāng dào gǔ,gū shè xiān rén fēng lù shēn。

苍浪

张耒

苍浪鬓发一衰翁,何事年来到骨穷。cāng làng bìn fā yī shuāi wēng,hé shì nián lái dào gǔ qióng。
魑魅何常居四裔,自怜放逐尚无功。chī mèi hé cháng jū sì yì,zì lián fàng zhú shàng wú gōng。

西江

张耒

拂瓦轻霜铅粉轻,东南日出竹窗明。fú wǎ qīng shuāng qiān fěn qīng,dōng nán rì chū zhú chuāng míng。
小楼下见西江水,日日风光无限情。xiǎo lóu xià jiàn xī jiāng shuǐ,rì rì fēng guāng wú xiàn qíng。

二月二十一日东园桃李未开有感二首

张耒

日惨东风正怒号,小园寂寂闭蓬蒿。rì cǎn dōng fēng zhèng nù hào,xiǎo yuán jì jì bì péng hāo。
可能春色如人事,独发玄都观里桃。kě néng chūn sè rú rén shì,dú fā xuán dōu guān lǐ táo。

二月二十一日东园桃李未开有感二首

张耒

寄语玄都观里花,饶君繁丽夺朝霞。jì yǔ xuán dōu guān lǐ huā,ráo jūn fán lì duó cháo xiá。
刘郎想到长安日,葵麦风前一叹嗟。liú láng xiǎng dào zhǎng ān rì,kuí mài fēng qián yī tàn jiē。

自二月末苦雨寒食前一日始晴视园中花乃殊不败

张耒

春云霮䨴弄朝晖,清峭馀寒透裌衣。chūn yún dàn duì nòng cháo huī,qīng qiào yú hán tòu jiá yī。
最喜园花浑似旧,十分春色一分归。zuì xǐ yuán huā hún shì jiù,shí fēn chūn sè yī fēn guī。

微云

张耒

微云霮䨴弄馀春,清晓微寒尚著人。wēi yún dàn duì nòng yú chūn,qīng xiǎo wēi hán shàng zhù rén。
重理裌衣温卯酒,绿阴啼鸟闭衡门。zhòng lǐ jiá yī wēn mǎo jiǔ,lǜ yīn tí niǎo bì héng mén。

绝句二首

张耒

风掉浮烟匝地回,雨将浓翠扑山来。fēng diào fú yān zā dì huí,yǔ jiāng nóng cuì pū shān lái。
晚凉楼角三吹罢,夕照江天万里开。wǎn liáng lóu jiǎo sān chuī bà,xī zhào jiāng tiān wàn lǐ kāi。

绝句二首

张耒

荒山岑寂晚鸡号,独闭衡门守一瓢。huāng shān cén jì wǎn jī hào,dú bì héng mén shǒu yī piáo。
风雨似秋君莫怪,容愁逢处易萧条。fēng yǔ shì qiū jūn mò guài,róng chóu féng chù yì xiāo tiáo。

雨歇二首

张耒

雨歇山园竹引芽,老禅睡起日初斜。yǔ xiē shān yuán zhú yǐn yá,lǎo chán shuì qǐ rì chū xié。
今朝却忆香严老,解点沩山一碗茶。jīn cháo què yì xiāng yán lǎo,jiě diǎn wéi shān yī wǎn chá。