古诗词

闻苏先生除校书郎喜而为诗并招王子中

张耒

绩溪仙翁若秋鹤,有喙不向腥膻啄。jì xī xiān wēng ruò qiū hè,yǒu huì bù xiàng xīng shān zhuó。
几年戢翼大江南,下看纷纷飞燕雀。jǐ nián jí yì dà jiāng nán,xià kàn fēn fēn fēi yàn què。
亲携杖拂呵禅祖,自伐松根出灵药。qīn xié zhàng fú hē chán zǔ,zì fá sōng gēn chū líng yào。
世人真自为公忙,公宁有意人间乐。shì rén zhēn zì wèi gōng máng,gōng níng yǒu yì rén jiān lè。
嗣皇继明登俊彦,诏遣雠书天禄阁。sì huáng jì míng dēng jùn yàn,zhào qiǎn chóu shū tiān lù gé。
江山气象满收贮,倾倒归来开万橐。jiāng shān qì xiàng mǎn shōu zhù,qīng dào guī lái kāi wàn tuó。
咸韶无声嗟已久,野鼓羌弦自宫角。xián sháo wú shēng jiē yǐ jiǔ,yě gǔ qiāng xián zì gōng jiǎo。
当令鸾凤见文章,却遣丘陵仰山岳。dāng lìng luán fèng jiàn wén zhāng,què qiǎn qiū líng yǎng shān yuè。
王郎萧萧好文笔,一世清名推卫乐。wáng láng xiāo xiāo hǎo wén bǐ,yī shì qīng míng tuī wèi lè。
岭头梅发始辞家,坐见长安秋叶落。lǐng tóu méi fā shǐ cí jiā,zuò jiàn zhǎng ān qiū yè luò。
滞留穷县许过我,季心不负千金诺。zhì liú qióng xiàn xǔ guò wǒ,jì xīn bù fù qiān jīn nuò。
何为岁晚尚迟留,庭下寒篁还解箨。hé wèi suì wǎn shàng chí liú,tíng xià hán huáng hái jiě tuò。
我老栖栖亦何事,一官未足充藜藿。wǒ lǎo qī qī yì hé shì,yī guān wèi zú chōng lí huò。
读书把笔工无益,执板折腰心已怍。dú shū bǎ bǐ gōng wú yì,zhí bǎn zhé yāo xīn yǐ zuò。
顽疏一味难鞭警,妙道多生欲穿凿。wán shū yī wèi nán biān jǐng,miào dào duō shēng yù chuān záo。
惟君所事与我同,他日相从郑君学。wéi jūn suǒ shì yǔ wǒ tóng,tā rì xiāng cóng zhèng jūn xué。
张耒

张耒

北宋文学家,擅长诗词,为苏门四学士之一。《全宋词》《全宋诗》中有他的多篇作品。早年游学于陈,学官苏辙重爱,从学于苏轼,苏轼说他的文章类似苏辙,汪洋澹泊。其诗学白居易、张籍,如:《田家》《海州道中》《输麦行》多反映下层人民的生活以及自己的生活感受,风格平易晓畅。著作有《柯山集》五十卷、《拾遗》十二卷、《续拾遗》一卷。《宋史》卷四四四有传。 张耒的作品>>

猜您喜欢

宿卢村逆旅

张耒

夜宿村南贫主人,入门桃李已残春。yè sù cūn nán pín zhǔ rén,rù mén táo lǐ yǐ cán chūn。
无人折赠门前柳,伫立东风独怆神。wú rén zhé zèng mén qián liǔ,zhù lì dōng fēng dú chuàng shén。

绀碧

张耒

绀碧遥空秋意生,深檐当午暑风清。gàn bì yáo kōng qiū yì shēng,shēn yán dāng wǔ shǔ fēng qīng。
老翁睡起支颐坐,初听新蝉第一声。lǎo wēng shuì qǐ zhī yí zuò,chū tīng xīn chán dì yī shēng。

真阳县昼睡县舍素丝堂

张耒

见君堂下小荷叶,惊我客中春已空。jiàn jūn táng xià xiǎo hé yè,jīng wǒ kè zhōng chūn yǐ kōng。
一觉西堂亭午睡,悠悠春梦逐春风。yī jué xī táng tíng wǔ shuì,yōu yōu chūn mèng zhú chūn fēng。

赠圆明老

张耒

一粥一斋年已老,千经万论不留心。yī zhōu yī zhāi nián yǐ lǎo,qiān jīng wàn lùn bù liú xīn。
菩提本自非言说,默默知师得更深。pú tí běn zì fēi yán shuō,mò mò zhī shī dé gèng shēn。

方丈小山

张耒

窗外幽轩数步宽,小山幽石对巑岏。chuāng wài yōu xuān shù bù kuān,xiǎo shān yōu shí duì cuán wán。
说知老子婆娑意,且作僧房一衲看。shuō zhī lǎo zi pó suō yì,qiě zuò sēng fáng yī nà kàn。

秋末圭窦斋前菊盛开赋得绝句时秬出未归

张耒

幽斋谁与破穷愁,蜀锦当轩烂不收。yōu zhāi shuí yǔ pò qióng chóu,shǔ jǐn dāng xuān làn bù shōu。
白帝属车千万乘,玉轮金毂照清秋。bái dì shǔ chē qiān wàn chéng,yù lún jīn gǔ zhào qīng qiū。

张耒

共我辞家似旅人,栽培莫怪倍殷勤。gòng wǒ cí jiā shì lǚ rén,zāi péi mò guài bèi yīn qín。
明年太昊城中色,来作齐安江上春。míng nián tài hào chéng zhōng sè,lái zuò qí ān jiāng shàng chūn。

张耒

千里相逢如故人,故栽庭下要相亲。qiān lǐ xiāng féng rú gù rén,gù zāi tíng xià yào xiāng qīn。
明年一笑东风里,山杏江桃不当春。míng nián yī xiào dōng fēng lǐ,shān xìng jiāng táo bù dāng chūn。

梦灵寿寺

张耒

客居有似鸿遵渚,鸿渚相看岂有情。kè jū yǒu shì hóng zūn zhǔ,hóng zhǔ xiāng kàn qǐ yǒu qíng。
何事春来频见梦,老僧谈笑起相迎。hé shì chūn lái pín jiàn mèng,lǎo sēng tán xiào qǐ xiāng yíng。

闻鹎鵊

张耒

纸窗未白烛微明,鹎鵊枝头一两声。zhǐ chuāng wèi bái zhú wēi míng,bēi jiá zhī tóu yī liǎng shēng。
却忆去年桃李后,淮阳旅舍听残更。què yì qù nián táo lǐ hòu,huái yáng lǚ shě tīng cán gèng。

宁子

张耒

宁子阳愚饱谙事,贾生恸哭漫多愁。níng zi yáng yú bǎo ān shì,jiǎ shēng tòng kū màn duō chóu。
无言天道何须问,毕竟人间春复秋。wú yán tiān dào hé xū wèn,bì jìng rén jiān chūn fù qiū。

摘芙蓉

张耒

今年古寺摘芙蓉,憔悴真成泽畔翁。jīn nián gǔ sì zhāi fú róng,qiáo cuì zhēn chéng zé pàn wēng。
聊把一枝闲照酒,明年何处对霜红。liáo bǎ yī zhī xián zhào jiǔ,míng nián hé chù duì shuāng hóng。

嘲无咎夜起明灯听慎思诵诗

张耒

翠屏香暖秋眠稳,霜冷宝奁金错刀。cuì píng xiāng nuǎn qiū mián wěn,shuāng lěng bǎo lián jīn cuò dāo。
谁信苦吟无睡客,挑灯起听楚人骚。shuí xìn kǔ yín wú shuì kè,tiāo dēng qǐ tīng chǔ rén sāo。

再谢周颙之句

张耒

烟飞小玉吴王国,柳暗朱楼铁瓮城。yān fēi xiǎo yù wú wáng guó,liǔ àn zhū lóu tiě wèng chéng。
见说周颙经案外,亦闻荀粲并床声。jiàn shuō zhōu yóng jīng àn wài,yì wén xún càn bìng chuáng shēng。

和慎思与文潜无咎对榻夜话达旦

张耒

灯花昨夜已分明,更听朝檐喜鹊声。dēng huā zuó yè yǐ fēn míng,gèng tīng cháo yán xǐ què shēng。
明日朱门闭空馆,秋风骏马大梁城。míng rì zhū mén bì kōng guǎn,qiū fēng jùn mǎ dà liáng chéng。