古诗词

和筠州谈鍊师见寄

徐铉

共叹昆冈火,谁知玉自分。gòng tàn kūn gāng huǒ,shuí zhī yù zì fēn。
寂寥人境外,萧索数峰云。jì liáo rén jìng wài,xiāo suǒ shù fēng yún。
真箓终年秘,空歌偶得闻。zhēn lù zhōng nián mì,kōng gē ǒu dé wén。
应怜霸陵上,衰病故将军。yīng lián bà líng shàng,shuāi bìng gù jiāng jūn。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

奉和宫傅相公怀旧见寄四十韵

徐铉

谢傅功成德望全,鸾台初下正萧然。xiè fù gōng chéng dé wàng quán,luán tái chū xià zhèng xiāo rán。
抟风乍息三千里,感旧重怀四十年。tuán fēng zhà xī sān qiān lǐ,gǎn jiù zhòng huái sì shí nián。
西掖新官同贾马,南朝兴运似开天。xī yē xīn guān tóng jiǎ mǎ,nán cháo xīng yùn shì kāi tiān。
文辞职业分工拙,流辈班资让后先。wén cí zhí yè fēn gōng zhuō,liú bèi bān zī ràng hòu xiān。
每愧陋容劳刻画,长惭顽石费雕镌。měi kuì lòu róng láo kè huà,zhǎng cán wán shí fèi diāo juān。
晨趋纶掖吟春永,夕会精庐待月圆。chén qū lún yē yín chūn yǒng,xī huì jīng lú dài yuè yuán。
立马有时同草诏,联镳几处共成篇。lì mǎ yǒu shí tóng cǎo zhào,lián biāo jǐ chù gòng chéng piān。
闲歌柳叶翻新曲,醉咏桃花促绮筵。xián gē liǔ yè fān xīn qū,zuì yǒng táo huā cù qǐ yán。
少壮况逢时世好,经过宁虑岁华迁。shǎo zhuàng kuàng féng shí shì hǎo,jīng guò níng lǜ suì huá qiān。
云龙得路须腾跃,社栎非材合弃捐。yún lóng dé lù xū téng yuè,shè lì fēi cái hé qì juān。
再谒湘江犹是幸,两还宣室竟何缘。zài yè xiāng jiāng yóu shì xìng,liǎng hái xuān shì jìng hé yuán。
已知瑕玷劳磨莹,又得官司重接连。yǐ zhī xiá diàn láo mó yíng,yòu dé guān sī zhòng jiē lián。
听漏分宵趋建礼,从游同召赴甘泉。tīng lòu fēn xiāo qū jiàn lǐ,cóng yóu tóng zhào fù gān quán。
云开阊阖分台殿,风过华林度管弦。yún kāi chāng hé fēn tái diàn,fēng guò huá lín dù guǎn xián。
行止不离宫仗影,衣裾尝惹御炉烟。xíng zhǐ bù lí gōng zhàng yǐng,yī jū cháng rě yù lú yān。
师资稷契论中礼,依止山公典小铨。shī zī jì qì lùn zhōng lǐ,yī zhǐ shān gōng diǎn xiǎo quán。
多谢天波垂赤管,敢教晨景过华塼。duō xiè tiān bō chuí chì guǎn,gǎn jiào chén jǐng guò huá zhuān。
翾飞附骥方经远,巨楫垂风遂济川。xuān fēi fù jì fāng jīng yuǎn,jù jí chuí fēng suì jì chuān。
玉烛调时钧轴正,台阶平处德星悬。yù zhú diào shí jūn zhóu zhèng,tái jiē píng chù dé xīng xuán。
岩廊礼绝威容肃,布素情深友好偏。yán láng lǐ jué wēi róng sù,bù sù qíng shēn yǒu hǎo piān。
长拟营巢安大厦,忽惊操钺领中权。zhǎng nǐ yíng cháo ān dà shà,hū jīng cāo yuè lǐng zhōng quán。
吴门日丽龙衔节,京口沙晴鹢画船。wú mén rì lì lóng xián jié,jīng kǒu shā qíng yì huà chuán。
盖代名高方赫赫,恋恩心切更乾乾。gài dài míng gāo fāng hè hè,liàn ēn xīn qiè gèng qián qián。
袁安辞气忠仍恳,吴汉精诚直且专。yuán ān cí qì zhōng réng kěn,wú hàn jīng chéng zhí qiě zhuān。
却许丘明师纪传,更容疏广奉周旋。què xǔ qiū míng shī jì chuán,gèng róng shū guǎng fèng zhōu xuán。
朱门自得施行马,厚禄何妨食万钱。zhū mén zì dé shī xíng mǎ,hòu lù hé fáng shí wàn qián。
密疏尚应劳献替,清谈唯见论空玄。mì shū shàng yīng láo xiàn tì,qīng tán wéi jiàn lùn kōng xuán。
东山妓乐供闲步,北牖风凉足晏眠。dōng shān jì lè gōng xián bù,běi yǒu fēng liáng zú yàn mián。
玄武湖边林隐见,五城桥下棹洄沿。xuán wǔ hú biān lín yǐn jiàn,wǔ chéng qiáo xià zhào huí yán。
曾移苑树开红药,新凿家池种白莲。céng yí yuàn shù kāi hóng yào,xīn záo jiā chí zhǒng bái lián。
不遣前驺妨野逸,别寻逋客互招延。bù qiǎn qián zōu fáng yě yì,bié xún bū kè hù zhāo yán。
棋枰寂静陈虚阁,诗笔沉吟劈彩笺。qí píng jì jìng chén xū gé,shī bǐ chén yín pī cǎi jiān。
往事偶来春梦里,闲愁因动落花前。wǎng shì ǒu lái chūn mèng lǐ,xián chóu yīn dòng luò huā qián。
青云旧侣嗟谁在,白首亲情倍见怜。qīng yún jiù lǚ jiē shuí zài,bái shǒu qīn qíng bèi jiàn lián。
尽日凝思殊怅望,一章追叙信精研。jǐn rì níng sī shū chàng wàng,yī zhāng zhuī xù xìn jīng yán。
韶颜莫与年争竞,世虑须凭道节宣。sháo yán mò yǔ nián zhēng jìng,shì lǜ xū píng dào jié xuān。
幸喜书生为将相,定由阴德致神仙。xìng xǐ shū shēng wèi jiāng xiāng,dìng yóu yīn dé zhì shén xiān。
羊公剩有登临兴,尚子都无嫁娶牵。yáng gōng shèng yǒu dēng lín xīng,shàng zi dōu wú jià qǔ qiān。
退象天山镇浮竞,起为霖雨润原田。tuì xiàng tiān shān zhèn fú jìng,qǐ wèi lín yǔ rùn yuán tián。
从容自保君臣契,何必扁舟始是贤。cóng róng zì bǎo jūn chén qì,hé bì biǎn zhōu shǐ shì xián。

送容州程员外端州吴员外

徐铉

士生秉道义,公论重才名。shì shēng bǐng dào yì,gōng lùn zhòng cái míng。
美哉双白璧,高价等连城。měi zāi shuāng bái bì,gāo jià děng lián chéng。
昔在南国时,折桂尝抗衡。xī zài nán guó shí,zhé guì cháng kàng héng。
今为北朝客,通籍齐振缨。jīn wèi běi cháo kè,tōng jí qí zhèn yīng。
连镳适炎徼,并命典州兵。lián biāo shì yán jiǎo,bìng mìng diǎn zhōu bīng。
地远乃寄重,无为惮遐征。dì yuǎn nǎi jì zhòng,wú wèi dàn xiá zhēng。
俗杂则财难,当在通其情。sú zá zé cái nán,dāng zài tōng qí qíng。
投香与还珠,前哲有遗声。tóu xiāng yǔ hái zhū,qián zhé yǒu yí shēng。
君看奏谏者,接武趋承明。jūn kàn zòu jiàn zhě,jiē wǔ qū chéng míng。
掺袂赠斯言,斯言勿见轻。càn mèi zèng sī yán,sī yán wù jiàn qīng。

送高秀才

徐铉

龙门一上嫌轻进,关塞西游自爱山。lóng mén yī shàng xián qīng jìn,guān sāi xī yóu zì ài shān。
缑岭春归林影密,津桥人静水声闲。gōu lǐng chūn guī lín yǐng mì,jīn qiáo rén jìng shuǐ shēng xián。
如今正得幽寻兴,佗日青云不易还。rú jīn zhèng dé yōu xún xīng,tuó rì qīng yún bù yì hái。

送国子徐博士之澧州

徐铉

多才适世用,学者不遑处。duō cái shì shì yòng,xué zhě bù huáng chù。
新词八咏楼,更泛涔阳浦。xīn cí bā yǒng lóu,gèng fàn cén yáng pǔ。
行当应列宿,且复施甘雨。xíng dāng yīng liè sù,qiě fù shī gān yǔ。
高斋闲坐时,清谈孰为伍。gāo zhāi xián zuò shí,qīng tán shú wèi wǔ。

徐铉

仪甫秉忠信,神明自来舍。yí fǔ bǐng zhōng xìn,shén míng zì lái shě。
绛灌虽不容,蛮貊皆从化。jiàng guàn suī bù róng,mán mò jiē cóng huà。
荣名任纷纠,道性常闲暇。róng míng rèn fēn jiū,dào xìng cháng xián xiá。
传语当途人,无为劳叹吒。chuán yǔ dāng tú rén,wú wèi láo tàn zhā。

咏史

徐铉

京洛多权豪,游服相追随。jīng luò duō quán háo,yóu fú xiāng zhuī suí。
青牛中甸车,白马连环羁。qīng niú zhōng diān chē,bái mǎ lián huán jī。
珩佩竞照耀,绅组旧参差。háng pèi jìng zhào yào,shēn zǔ jiù cān chà。
驺鸣行人驻,倏若流风驰。zōu míng xíng rén zhù,shū ruò liú fēng chí。
名园不问主,下辇辄失嬉。míng yuán bù wèn zhǔ,xià niǎn zhé shī xī。
秦官锡雕盘,光禄假羽卮。qín guān xī diāo pán,guāng lù jiǎ yǔ zhī。
侏儒善为优,邯郸有名姬。zhū rú shàn wèi yōu,hán dān yǒu míng jī。
坐客应馀论,顾眄成恩私。zuò kè yīng yú lùn,gù miǎn chéng ēn sī。
卤簿留国门,谁何不敢讥。lǔ bù liú guó mén,shuí hé bù gǎn jī。
归来卧华堂,琐窗承文楣。guī lái wò huá táng,suǒ chuāng chéng wén méi。
武夫莹庭阶,璧珰攒荣题。wǔ fū yíng tíng jiē,bì dāng zǎn róng tí。
列烛正晶荧,喷香常逶迤。liè zhú zhèng jīng yíng,pēn xiāng cháng wēi yí。
明朝入君门,密侍白玉墀。míng cháo rù jūn mén,mì shì bái yù chí。
开言迎合旨,群公默无为。kāi yán yíng hé zhǐ,qún gōng mò wú wèi。
乍请考工地,亦拜床下儿。zhà qǐng kǎo gōng dì,yì bài chuáng xià ér。
吹嘘枯稊生,指顾千钧移。chuī xū kū tí shēng,zhǐ gù qiān jūn yí。
回瞻徇名士,獧介尔何施。huí zhān xùn míng shì,juàn jiè ěr hé shī。
朱云折槛去,梅福弃官归。zhū yún zhé kǎn qù,méi fú qì guān guī。
寂寞扬子云,口吃不能辞。jì mò yáng zi yún,kǒu chī bù néng cí。
著书述圣道,徒许俗人嗤。zhù shū shù shèng dào,tú xǔ sú rén chī。
汉室已久坏,往事垂于兹。hàn shì yǐ jiǔ huài,wǎng shì chuí yú zī。
眇然千载下,慷慨有馀悲。miǎo rán qiān zài xià,kāng kǎi yǒu yú bēi。

代书寄泗州钱侍郎

徐铉

起部纡两绶,恢恢刃有馀。qǐ bù yū liǎng shòu,huī huī rèn yǒu yú。
既为侍中郎,又复专城居。jì wèi shì zhōng láng,yòu fù zhuān chéng jū。
无久恋铃阁,早应还直庐。wú jiǔ liàn líng gé,zǎo yīng hái zhí lú。
浚川春水满,珍重寄双鱼。jùn chuān chūn shuǐ mǎn,zhēn zhòng jì shuāng yú。

送李秀才归建安

徐铉

昔闻武夷士,皆是帝曾孙。xī wén wǔ yí shì,jiē shì dì céng sūn。
李君即其人,命舛道常存。lǐ jūn jí qí rén,mìng chuǎn dào cháng cún。
爱子已折桂,华组耀闺门。ài zi yǐ zhé guì,huá zǔ yào guī mén。
吾身可拂衣,彩服归丘园。wú shēn kě fú yī,cǎi fú guī qiū yuán。
捧觞庆北堂,其乐不可言。pěng shāng qìng běi táng,qí lè bù kě yán。
清溪环幽居,远岫横前轩。qīng xī huán yōu jū,yuǎn xiù héng qián xuān。
弹琴咏招隐,芳意飘若兰。dàn qín yǒng zhāo yǐn,fāng yì piāo ruò lán。
老夫无此分,何必矜弹冠。lǎo fū wú cǐ fēn,hé bì jīn dàn guān。

观灯玉台体十首其六

徐铉

夜未央,明月光。yè wèi yāng,míng yuè guāng。
荧煌九华烛,交影照歌梁。yíng huáng jiǔ huá zhú,jiāo yǐng zhào gē liáng。

观灯玉台体十首其六

徐铉

敞丽谯,披绮寮。chǎng lì qiáo,pī qǐ liáo。
歌声和夜漏,火树似花朝。gē shēng hé yè lòu,huǒ shù shì huā cháo。

观灯玉台体十首其六

徐铉

星汉斜,乐无涯。xīng hàn xié,lè wú yá。
明月千门雪,银灯万树花。míng yuè qiān mén xuě,yín dēng wàn shù huā。

观灯玉台体十首其六

徐铉

抚云璈,吹玉箫。fǔ yún áo,chuī yù xiāo。
艳舞回罗袂,香风闪步摇。yàn wǔ huí luó mèi,xiāng fēng shǎn bù yáo。

观灯玉台体十首其六

徐铉

日照花,七香车。rì zhào huā,qī xiāng chē。
歌舞平阳第,经过赵李家。gē wǔ píng yáng dì,jīng guò zhào lǐ jiā。

送廖舍人江南安抚

徐铉

上天本爱民,治乱当有时。shàng tiān běn ài mín,zhì luàn dāng yǒu shí。
伤嗟江表人,三灾迭扰之。shāng jiē jiāng biǎo rén,sān zāi dié rǎo zhī。
如何遭盛明,不能免流离。rú hé zāo shèng míng,bù néng miǎn liú lí。
王泽限遐远,孰云天听卑。wáng zé xiàn xiá yuǎn,shú yún tiān tīng bēi。
贤哉廖夫子,尽忠不顾私。xián zāi liào fū zi,jǐn zhōng bù gù sī。
朝闻青蒲奏,暮见轺车驰。cháo wén qīng pú zòu,mù jiàn yáo chē chí。
愚闻奉使者,受命不受辞。yú wén fèng shǐ zhě,shòu mìng bù shòu cí。
但使民瘼瘳,无忧国赋亏。dàn shǐ mín mò chōu,wú yōu guó fù kuī。
贞观笑割股,文侯谕治皮。zhēn guān xiào gē gǔ,wén hóu yù zhì pí。
学古平生事,行行当在兹。xué gǔ píng shēng shì,xíng xíng dāng zài zī。
赠言聊执手,愿子副心期。zèng yán liáo zhí shǒu,yuàn zi fù xīn qī。

月真歌

徐铉

扬州胜地多丽人,其间丽者名月真。yáng zhōu shèng dì duō lì rén,qí jiān lì zhě míng yuè zhēn。
月真初年十四五,能弹琵琶善歌舞。yuè zhēn chū nián shí sì wǔ,néng dàn pí pá shàn gē wǔ。
风前弱柳一枝春,花里娇莺百般语。fēng qián ruò liǔ yī zhī chūn,huā lǐ jiāo yīng bǎi bān yǔ。
扬州帝京多名贤,其间贤者殷德川。yáng zhōu dì jīng duō míng xián,qí jiān xián zhě yīn dé chuān。
德川初秉纶闱笔,职近名高常罕出。dé chuān chū bǐng lún wéi bǐ,zhí jìn míng gāo cháng hǎn chū。
花前月下或游从,一见月真如旧识。huā qián yuè xià huò yóu cóng,yī jiàn yuè zhēn rú jiù shí。
闲庭深院资贤宅,宅门严峻无凡客。xián tíng shēn yuàn zī xián zhái,zhái mén yán jùn wú fán kè。
垂帘偶坐唯月真,调弄琵琶郎为拍。chuí lián ǒu zuò wéi yuè zhēn,diào nòng pí pá láng wèi pāi。
殷郎一旦过江去,镜中懒作孤鸾舞。yīn láng yī dàn guò jiāng qù,jìng zhōng lǎn zuò gū luán wǔ。
朝云暮雨镇相随,石头城下还相遇。cháo yún mù yǔ zhèn xiāng suí,shí tóu chéng xià hái xiāng yù。
二月三月江南春,满城蒙蒙起香尘。èr yuè sān yuè jiāng nán chūn,mǎn chéng méng méng qǐ xiāng chén。
隔墙试听歌一曲,乃是资贤宅里人。gé qiáng shì tīng gē yī qū,nǎi shì zī xián zhái lǐ rén。
绿窗绣幌天将晓,残烛依依香袅袅。lǜ chuāng xiù huǎng tiān jiāng xiǎo,cán zhú yī yī xiāng niǎo niǎo。
离肠却恨苦多情,软障薰笼空悄悄。lí cháng què hèn kǔ duō qíng,ruǎn zhàng xūn lóng kōng qiāo qiāo。
殷郎去冬入翰林,九霄官署转深沉。yīn láng qù dōng rù hàn lín,jiǔ xiāo guān shǔ zhuǎn shēn chén。
人间想望不可见,唯向月真存旧心。rén jiān xiǎng wàng bù kě jiàn,wéi xiàng yuè zhēn cún jiù xīn。
我惭阘茸何为者,长感馀光每相假。wǒ cán dá rōng hé wèi zhě,zhǎng gǎn yú guāng měi xiāng jiǎ。
陋巷萧条正掩扉,相携访我衡茅下。lòu xiàng xiāo tiáo zhèng yǎn fēi,xiāng xié fǎng wǒ héng máo xià。
我本山人愚且贞,歌筵饮席常无情。wǒ běn shān rén yú qiě zhēn,gē yán yǐn xí cháng wú qíng。
自从一见月真后,至今赢得颠狂名。zì cóng yī jiàn yuè zhēn hòu,zhì jīn yíng dé diān kuáng míng。
殷郎月真听我语,少壮光阴能几许。yīn láng yuè zhēn tīng wǒ yǔ,shǎo zhuàng guāng yīn néng jǐ xǔ。
良辰美景数追随,莫教长说相思苦。liáng chén měi jǐng shù zhuī suí,mò jiào zhǎng shuō xiāng sī kǔ。