古诗词

外江老人诗

胡俨

外江有山人,幽居枕湖堧。wài jiāng yǒu shān rén,yōu jū zhěn hú ruán。
青山日对门,山下有良田。qīng shān rì duì mén,shān xià yǒu liáng tián。
问其岁几何,屈指殆百年。wèn qí suì jǐ hé,qū zhǐ dài bǎi nián。
老妻寿更过,方瞳神烱然。lǎo qī shòu gèng guò,fāng tóng shén jiǒng rán。
草屋八九间,儿孙列曾玄。cǎo wū bā jiǔ jiān,ér sūn liè céng xuán。
湖中种荷芰,园内收木绵。hú zhōng zhǒng hé jì,yuán nèi shōu mù mián。
桑麻绿野布,榆柳清阴连。sāng má lǜ yě bù,yú liǔ qīng yīn lián。
取筱日缚帚,网鱼时得钱。qǔ xiǎo rì fù zhǒu,wǎng yú shí dé qián。
见客礼数简,鬖鬖雪垂肩。jiàn kè lǐ shù jiǎn,sān sān xuě chuí jiān。
葛衣偶一披,旋复竹上悬。gé yī ǒu yī pī,xuán fù zhú shàng xuán。
须臾出新茗,洗盏向客传。xū yú chū xīn míng,xǐ zhǎn xiàng kè chuán。
呼儿具盘飧,粲粲锦鳞鲜。hū ér jù pán sūn,càn càn jǐn lín xiān。
劝客加飧饭,语俚意甚虔。quàn kè jiā sūn fàn,yǔ lǐ yì shén qián。
问客居何处,客云渐岭边。wèn kè jū hé chù,kè yún jiàn lǐng biān。
渐岭我尝到,岁月知几迁。jiàn lǐng wǒ cháng dào,suì yuè zhī jǐ qiān。
城市多人事,山中常晏眠。chéng shì duō rén shì,shān zhōng cháng yàn mián。
不识府与司,但愿邑令贤。bù shí fǔ yǔ sī,dàn yuàn yì lìng xián。
前年赐束帛,稽首戴尧天。qián nián cì shù bó,jī shǒu dài yáo tiān。
欲效康衢歌,山野无诗篇。yù xiào kāng qú gē,shān yě wú shī piān。
松间吠乳犬,草际卧乌犍。sōng jiān fèi rǔ quǎn,cǎo jì wò wū jiān。
鸡栖日将暮,暝色起苍烟。jī qī rì jiāng mù,míng sè qǐ cāng yān。
山头月华白,夕露凉涓涓。shān tóu yuè huá bái,xī lù liáng juān juān。
颓然即衾枕,翛翛若蜕蝉。tuí rán jí qīn zhěn,xiāo xiāo ruò tuì chán。
我闻客此语,泠然身欲翾。wǒ wén kè cǐ yǔ,líng rán shēn yù xuān。
乃知寂寞滨,有此长年仙。nǎi zhī jì mò bīn,yǒu cǐ zhǎng nián xiān。
何必烟霞外,去问桃花源。hé bì yān xiá wài,qù wèn táo huā yuán。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

永乐八年春二月被诏直内阁即事二首

胡俨

清晓朝回秘阁中,坐看宫树露华浓。qīng xiǎo cháo huí mì gé zhōng,zuò kàn gōng shù lù huá nóng。
绿窗朱户图书满,人在蓬莱第一峰。lǜ chuāng zhū hù tú shū mǎn,rén zài péng lái dì yī fēng。

永乐八年春二月被诏直内阁即事二首

胡俨

浩荡东风雨散丝,暗移春色上花枝。hào dàng dōng fēng yǔ sàn sī,àn yí chūn sè shàng huā zhī。
云阴半卷龙楼晚,正是词臣退直时。yún yīn bàn juǎn lóng lóu wǎn,zhèng shì cí chén tuì zhí shí。

题梅竹

胡俨

云母屏间翡翠翎,水晶帘外玉娉婷。yún mǔ píng jiān fěi cuì líng,shuǐ jīng lián wài yù pīng tíng。
夜深吹彻玲珑曲,浑似孤山月下听。yè shēn chuī chè líng lóng qū,hún shì gū shān yuè xià tīng。

过太白墓谒遗像

胡俨

古墓荒凉半野蒿,丹青遗像识英豪。gǔ mù huāng liáng bàn yě hāo,dān qīng yí xiàng shí yīng háo。
当时唯有江心月,曾照仙人旧锦袍。dāng shí wéi yǒu jiāng xīn yuè,céng zhào xiān rén jiù jǐn páo。

题米元晖画

胡俨

江波日夜赴沧溟,烟树微茫岛屿青。jiāng bō rì yè fù cāng míng,yān shù wēi máng dǎo yǔ qīng。
独泛扁舟江海上,信知天地一浮萍。dú fàn biǎn zhōu jiāng hǎi shàng,xìn zhī tiān dì yī fú píng。

题米元晖画

胡俨

画舫横流月满空,钓竿微扬一丝风。huà fǎng héng liú yuè mǎn kōng,diào gān wēi yáng yī sī fēng。
烟波万里秋无际,遥见三山碧海中。yān bō wàn lǐ qiū wú jì,yáo jiàn sān shān bì hǎi zhōng。

题米元晖画

胡俨

落霞秋水映长空,千里江山入望中。luò xiá qiū shuǐ yìng zhǎng kōng,qiān lǐ jiāng shān rù wàng zhōng。
未解虎头丘壑意,画图那识米南宫。wèi jiě hǔ tóu qiū hè yì,huà tú nà shí mǐ nán gōng。

秋夜

胡俨

金炉香炉翠烟收,凉月萧萧夜馆幽。jīn lú xiāng lú cuì yān shōu,liáng yuè xiāo xiāo yè guǎn yōu。
梦破梧桐干叶落,谁家长笛倚高楼。mèng pò wú tóng gàn yè luò,shuí jiā zhǎng dí yǐ gāo lóu。

寄李用初

胡俨

秋风鸡黍画楼东,十载江湖一梦中。qiū fēng jī shǔ huà lóu dōng,shí zài jiāng hú yī mèng zhōng。
见说三韩风俗好,只今人物故乡同。jiàn shuō sān hán fēng sú hǎo,zhǐ jīn rén wù gù xiāng tóng。

寄李用初

胡俨

一簪华发老秋霜,辽海归来逸兴长。yī zān huá fā lǎo qiū shuāng,liáo hǎi guī lái yì xīng zhǎng。
夜雨灯前思旧处,谁家玉笛似山阳。yè yǔ dēng qián sī jiù chù,shuí jiā yù dí shì shān yáng。

过滹沱河

胡俨

晓渡滹沱觉有霜,白沙官道草茫茫。xiǎo dù hū tuó jué yǒu shuāng,bái shā guān dào cǎo máng máng。
秋深不见河冰合,犹听行人说汉光。qiū shēn bù jiàn hé bīng hé,yóu tīng xíng rén shuō hàn guāng。

中秋雨

胡俨

黑云低树影沉沉,银箭金壶漏已深。hēi yún dī shù yǐng chén chén,yín jiàn jīn hú lòu yǐ shēn。
不见玉盘生夜海,空闻黄叶下秋林。bù jiàn yù pán shēng yè hǎi,kōng wén huáng yè xià qiū lín。

中秋雨

胡俨

芭蕉叶上雨珊珊,秋满华堂烛影殷。bā jiāo yè shàng yǔ shān shān,qiū mǎn huá táng zhú yǐng yīn。
遥想琼楼风露冷,天香不动羽衣闲。yáo xiǎng qióng lóu fēng lù lěng,tiān xiāng bù dòng yǔ yī xián。

白鹰

胡俨

茫茫沙草朔风高,一片孤飞白锦毛。máng máng shā cǎo shuò fēng gāo,yī piàn gū fēi bái jǐn máo。
四野已无狐兔穴,碧天空阔恣云遨。sì yě yǐ wú hú tù xué,bì tiān kōng kuò zì yún áo。

秋雨

胡俨

客舍萧条兴味清,綀囊犹有读书萤。kè shě xiāo tiáo xīng wèi qīng,shū náng yóu yǒu dú shū yíng。
一帘细雨梧桐老,闲写刘郎陋室铭。yī lián xì yǔ wú tóng lǎo,xián xiě liú láng lòu shì míng。