古诗词

庐山歌简正安侍讲汝申佥宪

胡俨

解帆落星渚,正对五老峰。jiě fān luò xīng zhǔ,zhèng duì wǔ lǎo fēng。
五老呼不起,鲐背云溶溶。wǔ lǎo hū bù qǐ,tái bèi yún róng róng。
白云无心自舒卷,云端秀出青芙蓉。bái yún wú xīn zì shū juǎn,yún duān xiù chū qīng fú róng。
香炉捧日耸双剑,瀑布倚涧生长风。xiāng lú pěng rì sǒng shuāng jiàn,pù bù yǐ jiàn shēng zhǎng fēng。
昔年过此游开先,篮舆十里松阴连。xī nián guò cǐ yóu kāi xiān,lán yú shí lǐ sōng yīn lián。
读书堂深锁空翠,漱玉亭荒生碧烟。dú shū táng shēn suǒ kōng cuì,shù yù tíng huāng shēng bì yān。
山人坐我展瑶席,石上题名多古迹。shān rén zuò wǒ zhǎn yáo xí,shí shàng tí míng duō gǔ jì。
我思古人欲见之,后人视我今犹昔。wǒ sī gǔ rén yù jiàn zhī,hòu rén shì wǒ jīn yóu xī。
别后重来十七年,朔风三日因留连。bié hòu zhòng lái shí qī nián,shuò fēng sān rì yīn liú lián。
时时举首候风色,千里江湖浪拍天。shí shí jǔ shǒu hòu fēng sè,qiān lǐ jiāng hú làng pāi tiān。
归来栗里思陶令,高卧松巢爱谪仙。guī lái lì lǐ sī táo lìng,gāo wò sōng cháo ài zhé xiān。
嗟我悬车能几月,又复趋朝向金阙。jiē wǒ xuán chē néng jǐ yuè,yòu fù qū cháo xiàng jīn quē。
君臣义重不可留,白头忍与西山别。jūn chén yì zhòng bù kě liú,bái tóu rěn yǔ xī shān bié。
同舟幸得黄叔度,促膝清谈忘旦暮。tóng zhōu xìng dé huáng shū dù,cù xī qīng tán wàng dàn mù。
买鱼沽酒不论钱,锦囊更有新题句。mǎi yú gū jiǔ bù lùn qián,jǐn náng gèng yǒu xīn tí jù。
频邀侍讲来舟中,酒酣击节意气雄。pín yāo shì jiǎng lái zhōu zhōng,jiǔ hān jī jié yì qì xióng。
划然草书恣挥洒,笔势一扫飞鸟空。huà rán cǎo shū zì huī sǎ,bǐ shì yī sǎo fēi niǎo kōng。
人生如萍蓬,嘉会良难得。rén shēng rú píng péng,jiā huì liáng nán dé。
百年几回开口笑,须信光阴如过客。bǎi nián jǐ huí kāi kǒu xiào,xū xìn guāng yīn rú guò kè。
明朝风止水无波,一棹夷犹奈别何。míng cháo fēng zhǐ shuǐ wú bō,yī zhào yí yóu nài bié hé。
遥望蓬莱佳气多,重来却寻冰玉涧,细和凝之牛背歌。yáo wàng péng lái jiā qì duō,zhòng lái què xún bīng yù jiàn,xì hé níng zhī niú bèi gē。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

河水自昆仑,奔流万派分。hé shuǐ zì kūn lún,bēn liú wàn pài fēn。
朝宗终到海,奉使旧寻源。cháo zōng zhōng dào hǎi,fèng shǐ jiù xún yuán。
极目此时意,闻歌何处村。jí mù cǐ shí yì,wén gē hé chù cūn。
渔人事网罟,骨肉老柴门。yú rén shì wǎng gǔ,gǔ ròu lǎo chái mén。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

凄凄渔唱晚,历历雁声低。qī qī yú chàng wǎn,lì lì yàn shēng dī。
泽国遥通海,湖田半是泥。zé guó yáo tōng hǎi,hú tián bàn shì ní。
帆悬风正北,山迥日沉西。fān xuán fēng zhèng běi,shān jiǒng rì chén xī。
万里同烟火,无人事鼓鼙。wàn lǐ tóng yān huǒ,wú rén shì gǔ pí。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

隐隐烟中树,泠泠石下泉。yǐn yǐn yān zhōng shù,líng líng shí xià quán。
露筋当日事,遗庙后人传。lù jīn dāng rì shì,yí miào hòu rén chuán。
节挺青云上,神留绿水边。jié tǐng qīng yún shàng,shén liú lǜ shuǐ biān。
往来空怅望,为尔辄凄然。wǎng lái kōng chàng wàng,wèi ěr zhé qī rán。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

茅屋烟村里,渔人十数家。máo wū yān cūn lǐ,yú rén shí shù jiā。
矶头鱼在笱,门外鹭翘沙。jī tóu yú zài gǒu,mén wài lù qiào shā。
浊酒深浮蚁,扁舟小似瓜。zhuó jiǔ shēn fú yǐ,biǎn zhōu xiǎo shì guā。
不知江月落,和醉卧芦花。bù zhī jiāng yuè luò,hé zuì wò lú huā。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

舟度淮南境,迢迢水接天。zhōu dù huái nán jìng,tiáo tiáo shuǐ jiē tiān。
有怀鹓序入,不待雁书传。yǒu huái yuān xù rù,bù dài yàn shū chuán。
共载人如玉,相酬酒似泉。gòng zài rén rú yù,xiāng chóu jiǔ shì quán。
此时心一寸,飞坠五云边。cǐ shí xīn yī cùn,fēi zhuì wǔ yún biān。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

黄叶凋疏后,沧波窅霭间。huáng yè diāo shū hòu,cāng bō yǎo ǎi jiān。
天寒鸿在渚,日落鸟归山。tiān hán hóng zài zhǔ,rì luò niǎo guī shān。
桂树知何处,仙翁去不还。guì shù zhī hé chù,xiān wēng qù bù hái。
丹砂如可问,宁复鬓丝斑。dān shā rú kě wèn,níng fù bìn sī bān。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

湖水渺无际,霜天雁叫群。hú shuǐ miǎo wú jì,shuāng tiān yàn jiào qún。
画船都载酒,清兴浩凌云。huà chuán dōu zài jiǔ,qīng xīng hào líng yún。
风月渔樵得,烟波鸥鹭分。fēng yuè yú qiáo dé,yān bō ōu lù fēn。
此中有幽趣,不许俗人闻。cǐ zhōng yǒu yōu qù,bù xǔ sú rén wén。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

维扬江上路,冬日好风光。wéi yáng jiāng shàng lù,dōng rì hǎo fēng guāng。
远树犹青幄,居人多画墙。yuǎn shù yóu qīng wò,jū rén duō huà qiáng。
醉忘身是客,坐忆玉为堂。zuì wàng shēn shì kè,zuò yì yù wèi táng。
望望蓬莱近,毋劳纵目长。wàng wàng péng lái jìn,wú láo zòng mù zhǎng。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

共驾扁舟去,相传远客归。gòng jià biǎn zhōu qù,xiāng chuán yuǎn kè guī。
江云低度影,山月净流辉。jiāng yún dī dù yǐng,shān yuè jìng liú huī。
且傍鸥群宿,应怜蟢子飞。qiě bàng ōu qún sù,yīng lián xǐ zi fēi。
金盘泻瑶露,取醉敌霜威。jīn pán xiè yáo lù,qǔ zuì dí shuāng wēi。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

正是车书会,何曾道路难。zhèng shì chē shū huì,hé céng dào lù nán。
月涵江影静,风落叶声干。yuè hán jiāng yǐng jìng,fēng luò yè shēng gàn。
玉醑春容暖,青绫夜色寒。yù xǔ chūn róng nuǎn,qīng líng yè sè hán。
吴郎诗句好,俊逸许登坛。wú láng shī jù hǎo,jùn yì xǔ dēng tán。

舟中杂咏用杜子美秦州诗韵

胡俨

白发随年长,丹心益自知。bái fā suí nián zhǎng,dān xīn yì zì zhī。
超宗惭凤翮,子美念熊儿。chāo zōng cán fèng hé,zi měi niàn xióng ér。
蒲质堪多病,神楼乏上池。pú zhì kān duō bìng,shén lóu fá shàng chí。
归来对樽酒,细看菊花枝。guī lái duì zūn jiǔ,xì kàn jú huā zhī。

送王处敬赴交址佥事

胡俨

拜命出朝端,重峨豸角冠。bài mìng chū cháo duān,zhòng é zhì jiǎo guān。
花骢万里去,霜鹗九秋抟。huā cōng wàn lǐ qù,shuāng è jiǔ qiū tuán。
海雾连山湿,蛮云蓄雨寒。hǎi wù lián shān shī,mán yún xù yǔ hán。
莫言风土异,须使远人安。mò yán fēng tǔ yì,xū shǐ yuǎn rén ān。

甲辰初度前一夕梦先妣制春衣俨奉二桃甚喜

胡俨

三十失老亲,常逢梦里真。sān shí shī lǎo qīn,cháng féng mèng lǐ zhēn。
劬劳初度日,惭愧百年身。qú láo chū dù rì,cán kuì bǎi nián shēn。
白苎春衣洁,红桃露颗新。bái zhù chūn yī jié,hóng táo lù kē xīn。
恍然瑶岛上,相对喜津津。huǎng rán yáo dǎo shàng,xiāng duì xǐ jīn jīn。

甲辰初度前一夕梦先妣制春衣俨奉二桃甚喜

胡俨

清夜梦慈闱,适临初度期。qīng yè mèng cí wéi,shì lín chū dù qī。
桃从瑶圃献,身逐彩云飞。táo cóng yáo pǔ xiàn,shēn zhú cǎi yún fēi。
无复慈乌哺,尚怜游子衣。wú fù cí wū bǔ,shàng lián yóu zi yī。
平生爱少子,多病负春晖。píng shēng ài shǎo zi,duō bìng fù chūn huī。

赋归二首

胡俨

谢病赋归休,官河几易舟。xiè bìng fù guī xiū,guān hé jǐ yì zhōu。
水平帆力缓,风细橹声柔。shuǐ píng fān lì huǎn,fēng xì lǔ shēng róu。
豹每藏山雾,狐犹念首丘。bào měi cáng shān wù,hú yóu niàn shǒu qiū。
有怀疏傅达,不为子孙谋。yǒu huái shū fù dá,bù wèi zi sūn móu。