古诗词

庐山歌简正安侍讲汝申佥宪

胡俨

解帆落星渚,正对五老峰。jiě fān luò xīng zhǔ,zhèng duì wǔ lǎo fēng。
五老呼不起,鲐背云溶溶。wǔ lǎo hū bù qǐ,tái bèi yún róng róng。
白云无心自舒卷,云端秀出青芙蓉。bái yún wú xīn zì shū juǎn,yún duān xiù chū qīng fú róng。
香炉捧日耸双剑,瀑布倚涧生长风。xiāng lú pěng rì sǒng shuāng jiàn,pù bù yǐ jiàn shēng zhǎng fēng。
昔年过此游开先,篮舆十里松阴连。xī nián guò cǐ yóu kāi xiān,lán yú shí lǐ sōng yīn lián。
读书堂深锁空翠,漱玉亭荒生碧烟。dú shū táng shēn suǒ kōng cuì,shù yù tíng huāng shēng bì yān。
山人坐我展瑶席,石上题名多古迹。shān rén zuò wǒ zhǎn yáo xí,shí shàng tí míng duō gǔ jì。
我思古人欲见之,后人视我今犹昔。wǒ sī gǔ rén yù jiàn zhī,hòu rén shì wǒ jīn yóu xī。
别后重来十七年,朔风三日因留连。bié hòu zhòng lái shí qī nián,shuò fēng sān rì yīn liú lián。
时时举首候风色,千里江湖浪拍天。shí shí jǔ shǒu hòu fēng sè,qiān lǐ jiāng hú làng pāi tiān。
归来栗里思陶令,高卧松巢爱谪仙。guī lái lì lǐ sī táo lìng,gāo wò sōng cháo ài zhé xiān。
嗟我悬车能几月,又复趋朝向金阙。jiē wǒ xuán chē néng jǐ yuè,yòu fù qū cháo xiàng jīn quē。
君臣义重不可留,白头忍与西山别。jūn chén yì zhòng bù kě liú,bái tóu rěn yǔ xī shān bié。
同舟幸得黄叔度,促膝清谈忘旦暮。tóng zhōu xìng dé huáng shū dù,cù xī qīng tán wàng dàn mù。
买鱼沽酒不论钱,锦囊更有新题句。mǎi yú gū jiǔ bù lùn qián,jǐn náng gèng yǒu xīn tí jù。
频邀侍讲来舟中,酒酣击节意气雄。pín yāo shì jiǎng lái zhōu zhōng,jiǔ hān jī jié yì qì xióng。
划然草书恣挥洒,笔势一扫飞鸟空。huà rán cǎo shū zì huī sǎ,bǐ shì yī sǎo fēi niǎo kōng。
人生如萍蓬,嘉会良难得。rén shēng rú píng péng,jiā huì liáng nán dé。
百年几回开口笑,须信光阴如过客。bǎi nián jǐ huí kāi kǒu xiào,xū xìn guāng yīn rú guò kè。
明朝风止水无波,一棹夷犹奈别何。míng cháo fēng zhǐ shuǐ wú bō,yī zhào yí yóu nài bié hé。
遥望蓬莱佳气多,重来却寻冰玉涧,细和凝之牛背歌。yáo wàng péng lái jiā qì duō,zhòng lái què xún bīng yù jiàn,xì hé níng zhī niú bèi gē。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

暮春口号五首

胡俨

临镜理衰鬓,萧疏雪一簪。lín jìng lǐ shuāi bìn,xiāo shū xuě yī zān。
加餐惟粝饭,策杖散幽襟。jiā cān wéi lì fàn,cè zhàng sàn yōu jīn。
蔼蔼花垂榭,森森笋出林。ǎi ǎi huā chuí xiè,sēn sēn sǔn chū lín。
物生各成性,人事苦经心。wù shēng gè chéng xìng,rén shì kǔ jīng xīn。

暮春口号五首

胡俨

雨霁晓风清,春鸠几处鸣。yǔ jì xiǎo fēng qīng,chūn jiū jǐ chù míng。
落花粘屐齿,飞絮拂檐楹。luò huā zhān jī chǐ,fēi xù fú yán yíng。
徐孺湖边宅,庞公陇上耕。xú rú hú biān zhái,páng gōng lǒng shàng gēng。
吾犹逐人事,时复有逢迎。wú yóu zhú rén shì,shí fù yǒu féng yíng。

暮春口号五首

胡俨

安得名山去,追寻向子平。ān dé míng shān qù,zhuī xún xiàng zi píng。
烟霞无俗迹,林壑遂幽情。yān xiá wú sú jì,lín hè suì yōu qíng。
大药终难就,衰颜或可更。dà yào zhōng nán jiù,shuāi yán huò kě gèng。
长镵与短褐,采药过余生。zhǎng chán yǔ duǎn hè,cǎi yào guò yú shēng。

元夕忆旧

胡俨

云澹月朦胧,人喧古庙中。yún dàn yuè méng lóng,rén xuān gǔ miào zhōng。
山林无故旧,灯火聚儿童。shān lín wú gù jiù,dēng huǒ jù ér tóng。
宫阙鳌峰起,星河凤辇通。gōng quē áo fēng qǐ,xīng hé fèng niǎn tōng。
奉陪思宿昔,锡宴万民同。fèng péi sī sù xī,xī yàn wàn mín tóng。

春兴四首

胡俨

门外草萋萋,东西路欲迷。mén wài cǎo qī qī,dōng xī lù yù mí。
莺捎穿树蝶,燕拾落花泥。yīng shāo chuān shù dié,yàn shí luò huā ní。
深翠笼长薄,流云度碧溪。shēn cuì lóng zhǎng báo,liú yún dù bì xī。
独携筇竹杖,不觉过桥西。dú xié qióng zhú zhàng,bù jué guò qiáo xī。

春兴四首

胡俨

墟里人烟少,茆茨八九家。xū lǐ rén yān shǎo,máo cí bā jiǔ jiā。
杜鹃啼夜月,鸂?下晴沙。dù juān tí yè yuè,xī xià qíng shā。
江海空遗梦,园林半落花。jiāng hǎi kōng yí mèng,yuán lín bàn luò huā。
病来长废饮,对客只烹茶。bìng lái zhǎng fèi yǐn,duì kè zhǐ pēng chá。

春兴四首

胡俨

带雨教移树,分畦学种蔬。dài yǔ jiào yí shù,fēn qí xué zhǒng shū。
汉阴劳灌溉,栗里费耕锄。hàn yīn láo guàn gài,lì lǐ fèi gēng chú。
看竹时呼鹤,临渊不羡鱼。kàn zhú shí hū hè,lín yuān bù xiàn yú。
芭蕉舒绿扇,高映碧窗虚。bā jiāo shū lǜ shàn,gāo yìng bì chuāng xū。

春兴四首

胡俨

地僻幽栖处,有时闻马嘶。dì pì yōu qī chù,yǒu shí wén mǎ sī。
每劳京国使,常过杜陵溪。měi láo jīng guó shǐ,cháng guò dù líng xī。
径转苍苔滑,门临绿树齐。jìng zhuǎn cāng tái huá,mén lín lǜ shù qí。
相看忘野逸,旋复惜分携。xiāng kàn wàng yě yì,xuán fù xī fēn xié。

春雨述怀

胡俨

老疾交游少,幽栖童仆亲。lǎo jí jiāo yóu shǎo,yōu qī tóng pū qīn。
社前犹似腊,雨里不知春。shè qián yóu shì là,yǔ lǐ bù zhī chūn。
浅薄虚乡论,萧条愧国宾。qiǎn báo xū xiāng lùn,xiāo tiáo kuì guó bīn。
诗书空满架,问字竟何人。shī shū kōng mǎn jià,wèn zì jìng hé rén。

池馆二首

胡俨

池馆寂无尘,翛然物外身。chí guǎn jì wú chén,xiāo rán wù wài shēn。
已知生是幻,一任老随人。yǐ zhī shēng shì huàn,yī rèn lǎo suí rén。
暑去园林净,秋来月露新。shǔ qù yuán lín jìng,qiū lái yuè lù xīn。
平生耽逸趣,始得遂吾真。píng shēng dān yì qù,shǐ dé suì wú zhēn。

池馆二首

胡俨

池馆寂无喧,清风水竹村。chí guǎn jì wú xuān,qīng fēng shuǐ zhú cūn。
牛羊闲遍野,鸟雀动成群。niú yáng xián biàn yě,niǎo què dòng chéng qún。
碧树初黄叶,青山半白云。bì shù chū huáng yè,qīng shān bàn bái yún。
悠然墟里外,秋色净衡门。yōu rán xū lǐ wài,qiū sè jìng héng mén。

寄于御史谦

胡俨

一别又三年,长怀按部贤。yī bié yòu sān nián,zhǎng huái àn bù xián。
绣衣还阙下,黄发泣江边。xiù yī hái quē xià,huáng fā qì jiāng biān。
行李惟霜简,清风满画船。xíng lǐ wéi shuāng jiǎn,qīng fēng mǎn huà chuán。
老夫前太史,彤管记遗编。lǎo fū qián tài shǐ,tóng guǎn jì yí biān。

久雨喜晴明日立夏

胡俨

一月厌雨声,忽逢今日晴。yī yuè yàn yǔ shēng,hū féng jīn rì qíng。
春从花上去,风过竹间清。chūn cóng huā shàng qù,fēng guò zhú jiān qīng。
睡美新茶熟,身闲野服轻。shuì měi xīn chá shú,shēn xián yě fú qīng。
近来多坦率,客至倦逢迎。jìn lái duō tǎn lǜ,kè zhì juàn féng yíng。

雨夕偶书

胡俨

碧树西风动,虚堂暑气收。bì shù xī fēng dòng,xū táng shǔ qì shōu。
砧声孤枕雨,蛩响一庭秋。zhēn shēng gū zhěn yǔ,qióng xiǎng yī tíng qiū。
挂席江湖远,忘言简册休。guà xí jiāng hú yuǎn,wàng yán jiǎn cè xiū。
丰年多乐事,击壤遍林丘。fēng nián duō lè shì,jī rǎng biàn lín qiū。

秋兴四首

胡俨

郭外烟尘净,林间风日清。guō wài yān chén jìng,lín jiān fēng rì qīng。
罢琴看鹤舞,倚杖听蝉鸣。bà qín kàn hè wǔ,yǐ zhàng tīng chán míng。
稍得园池趣,已忘儿女情。shāo dé yuán chí qù,yǐ wàng ér nǚ qíng。
玉堂遗旧梦,白发送余生。yù táng yí jiù mèng,bái fā sòng yú shēng。