古诗词

题张真人杂画为彭给事中赋

胡俨

上清真人富丘壑,笔端变化多奇作。shàng qīng zhēn rén fù qiū hè,bǐ duān biàn huà duō qí zuò。
清泉白石锁烟霞,翠壁丹崖映江郭。qīng quán bái shí suǒ yān xiá,cuì bì dān yá yìng jiāng guō。
何人开帘当翠微,满目山水含清晖。hé rén kāi lián dāng cuì wēi,mǎn mù shān shuǐ hán qīng huī。
不见当年谢安石,谁复载酒寻蔷薇。bù jiàn dāng nián xiè ān shí,shuí fù zài jiǔ xún qiáng wēi。
老髯一棹依林樾,投竿独钓寒江雪。lǎo rán yī zhào yī lín yuè,tóu gān dú diào hán jiāng xuě。
山中故人门巷深,枉却子猷清兴发。shān zhōng gù rén mén xiàng shēn,wǎng què zi yóu qīng xīng fā。
金乌刷羽扶桑晴,江上青山开画屏。jīn wū shuā yǔ fú sāng qíng,jiāng shàng qīng shān kāi huà píng。
目送浮云归绝岛,坐延孤月来沧溟。mù sòng fú yún guī jué dǎo,zuò yán gū yuè lái cāng míng。
仙家洞房夜不扃,玉楼朱户流霞青。xiān jiā dòng fáng yè bù jiōng,yù lóu zhū hù liú xiá qīng。
碧弦当窗孤凤语,天风吹雨秋冥冥。bì xián dāng chuāng gū fèng yǔ,tiān fēng chuī yǔ qiū míng míng。
嶰谷春寒深莫测,谷中琅玕动萧瑟。xiè gǔ chūn hán shēn mò cè,gǔ zhōng láng gān dòng xiāo sè。
缅彼猗猗淇水深,千载卫风昭德音。miǎn bǐ yī yī qí shuǐ shēn,qiān zài wèi fēng zhāo dé yīn。
鹧鸪无声雷雨急,湘娥锦瑟烟中湿。zhè gū wú shēng léi yǔ jí,xiāng é jǐn sè yān zhōng shī。
回首巫山十二峰,竹枝歌断行人泣。huí shǒu wū shān shí èr fēng,zhú zhī gē duàn xíng rén qì。
银河一夜飞秋霜,老树萧条秋叶黄。yín hé yī yè fēi qiū shuāng,lǎo shù xiāo tiáo qiū yè huáng。
枯槎上汉谁得见,支机石烂莓苔苍。kū chá shàng hàn shuí dé jiàn,zhī jī shí làn méi tái cāng。
棠梨枝重压青子,菰蒲露白莲房紫。táng lí zhī zhòng yā qīng zi,gū pú lù bái lián fáng zǐ。
一双鹡鸰何处来,相对白头照秋水。yī shuāng jí líng hé chù lái,xiāng duì bái tóu zhào qiū shuǐ。
苹花摇荡水荇青,江上鲤鱼吹浪腥。píng huā yáo dàng shuǐ xìng qīng,jiāng shàng lǐ yú chuī làng xīng。
钓取新鲈荐芳醑,当筵不数五侯鲭。diào qǔ xīn lú jiàn fāng xǔ,dāng yán bù shù wǔ hóu qīng。
滋兰九畹蕙偏多,蕙多其如荆棘何。zī lán jiǔ wǎn huì piān duō,huì duō qí rú jīng jí hé。
骚人作赋不堪续,洞庭日暮生微波。sāo rén zuò fù bù kān xù,dòng tíng rì mù shēng wēi bō。
岁寒山空雪皓皓,独有梅花照晴昊。suì hán shān kōng xuě hào hào,dú yǒu méi huā zhào qíng hào。
西湖处士句新奇,疏影横斜月中好。xī hú chù shì jù xīn qí,shū yǐng héng xié yuè zhōng hǎo。
真人奕世旧游从,忽见新图思乃翁。zhēn rén yì shì jiù yóu cóng,hū jiàn xīn tú sī nǎi wēng。
飙轮一去不复返,东游蓬瀛西阆风。biāo lún yī qù bù fù fǎn,dōng yóu péng yíng xī láng fēng。
真人朅来善继述,乃知仙才不世出。zhēn rén qiè lái shàn jì shù,nǎi zhī xiān cái bù shì chū。
仙岩宿负几时偿,雾阁云窗幽梦长。xiān yán sù fù jǐ shí cháng,wù gé yún chuāng yōu mèng zhǎng。
锦袍给事金门客,索我题诗壮行色。jǐn páo gěi shì jīn mén kè,suǒ wǒ tí shī zhuàng xíng sè。
摩挲老眼写新吟,一树梧桐秋摵摵。mó sā lǎo yǎn xiě xīn yín,yī shù wú tóng qiū shè shè。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

重过卢沟简夏尚书

胡俨

凌空高起玉梁横,万古桑干水自清。líng kōng gāo qǐ yù liáng héng,wàn gǔ sāng gàn shuǐ zì qīng。
文轨会同当盛世,山河表里壮神京。wén guǐ huì tóng dāng shèng shì,shān hé biǎo lǐ zhuàng shén jīng。
几株细柳藏莺啭,一路飞花送马行。jǐ zhū xì liǔ cáng yīng zhuàn,yī lù fēi huā sòng mǎ xíng。
今日重来迎鹤驾,春风陌上接珂声。jīn rì zhòng lái yíng hè jià,chūn fēng mò shàng jiē kē shēng。

次韵胡学士内阁新成四首

胡俨

玉堂新辟禁垣西,苑树阴阴秀色齐。yù táng xīn pì jìn yuán xī,yuàn shù yīn yīn xiù sè qí。
观阙日长宫漏静,蓬莱天近彩云低。guān quē rì zhǎng gōng lòu jìng,péng lái tiān jìn cǎi yún dī。
编摩十载紬金匮,出入常时候土圭。biān mó shí zài chóu jīn kuì,chū rù cháng shí hòu tǔ guī。
粉署清幽花影转,娇莺自在向人啼。fěn shǔ qīng yōu huā yǐng zhuǎn,jiāo yīng zì zài xiàng rén tí。

次韵胡学士内阁新成四首

胡俨

叨陪侍从已多年,人羡儒绅胜列仙。dāo péi shì cóng yǐ duō nián,rén xiàn rú shēn shèng liè xiān。
晓对红云生翠岛,晚分甘露出琼筵。xiǎo duì hóng yún shēng cuì dǎo,wǎn fēn gān lù chū qióng yán。
内臣捧进双龙匣,学士书成五凤笺。nèi chén pěng jìn shuāng lóng xiá,xué shì shū chéng wǔ fèng jiān。
金殿玉楼天咫尺,御香长有好风传。jīn diàn yù lóu tiān zhǐ chǐ,yù xiāng zhǎng yǒu hǎo fēng chuán。

次韵胡学士内阁新成四首

胡俨

雍雍花底度和銮,视草堂深日转阑。yōng yōng huā dǐ dù hé luán,shì cǎo táng shēn rì zhuǎn lán。
内侍传宣闻独召,大官供馔许同餐。nèi shì chuán xuān wén dú zhào,dà guān gōng zhuàn xǔ tóng cān。
立朝风裁当时见,名世文章自古难。lì cháo fēng cái dāng shí jiàn,míng shì wén zhāng zì gǔ nán。
地位清高谁得似,金盘玉露照人寒。dì wèi qīng gāo shuí dé shì,jīn pán yù lù zhào rén hán。

次韵胡学士内阁新成四首

胡俨

宫树无风昼影沉,阶前雨过碧苔阴。gōng shù wú fēng zhòu yǐng chén,jiē qián yǔ guò bì tái yīn。
闲看粉蝶来新署,静听玄蝉噪远林。xián kàn fěn dié lái xīn shǔ,jìng tīng xuán chán zào yuǎn lín。
抚已自惭才力薄,瞻天共荷宠恩深。fǔ yǐ zì cán cái lì báo,zhān tiān gòng hé chǒng ēn shēn。
兰台盛典千年事,老去惟勤一寸心。lán tái shèng diǎn qiān nián shì,lǎo qù wéi qín yī cùn xīn。

题画

胡俨

谁结茆亭倚涧阴,琅玕瑶草碧森森。shuí jié máo tíng yǐ jiàn yīn,láng gān yáo cǎo bì sēn sēn。
白云影里青山郭,黄卷声中绿树林。bái yún yǐng lǐ qīng shān guō,huáng juǎn shēng zhōng lǜ shù lín。
晴雨半空飞瀑布,春风五叶长人参。qíng yǔ bàn kōng fēi pù bù,chūn fēng wǔ yè zhǎng rén cān。
故园亦似图中景,老去看图思转深。gù yuán yì shì tú zhōng jǐng,lǎo qù kàn tú sī zhuǎn shēn。

孔士祥挽诗

胡俨

世家自古高东鲁,道德流传福泽深。shì jiā zì gǔ gāo dōng lǔ,dào dé liú chuán fú zé shēn。
扶老日携楷木杖,观书时傍杏坛阴。fú lǎo rì xié kǎi mù zhàng,guān shū shí bàng xìng tán yīn。
沂南别墅花如雨,阙下孤儿泪满襟。yí nán bié shù huā rú yǔ,quē xià gū ér lèi mǎn jīn。
相见昔曾交一臂,临风那忍寄哀吟。xiāng jiàn xī céng jiāo yī bì,lín fēng nà rěn jì āi yín。

过德州寄胡杨金三学士

胡俨

霏微凉露洒征衣,辇路风清旭日辉。fēi wēi liáng lù sǎ zhēng yī,niǎn lù fēng qīng xù rì huī。
玉帐横秋金气肃,红旗拂曙彩云飞。yù zhàng héng qiū jīn qì sù,hóng qí fú shǔ cǎi yún fēi。
看山立马应频赋,载笔随銮每后归。kàn shān lì mǎ yīng pín fù,zài bǐ suí luán měi hòu guī。
愧我舟行催传发,临流相忆思依依。kuì wǒ zhōu xíng cuī chuán fā,lín liú xiāng yì sī yī yī。

病起独坐

胡俨

湿云晚收天宇空,露坐两鬓如飞蓬。shī yún wǎn shōu tiān yǔ kōng,lù zuò liǎng bìn rú fēi péng。
蜘蛛仰面弄明月,络纬鼓翼吟秋风。zhī zhū yǎng miàn nòng míng yuè,luò wěi gǔ yì yín qiū fēng。
但看节序随流水,不觉形容成老翁。dàn kàn jié xù suí liú shuǐ,bù jué xíng róng chéng lǎo wēng。
养生幸得少人事,何必绝粒超鸿蒙。yǎng shēng xìng dé shǎo rén shì,hé bì jué lì chāo hóng méng。

送吕尚书归省

胡俨

尚书车骑动如云,特拜天恩出紫宸。shàng shū chē qí dòng rú yún,tè bài tiān ēn chū zǐ chén。
华发远迎诸父老,高堂归觐太夫人。huá fā yuǎn yíng zhū fù lǎo,gāo táng guī jìn tài fū rén。
锦鳞脍缕银丝细,黄菊杯香绿酒新。jǐn lín kuài lǚ yín sī xì,huáng jú bēi xiāng lǜ jiǔ xīn。
想得到家称寿日,章章忠孝表西秦。xiǎng dé dào jiā chēng shòu rì,zhāng zhāng zhōng xiào biǎo xī qín。

方尚书送樱桃用杜少陵诗韵

胡俨

蓟北樱桃五月红,尚书分送出筠笼。jì běi yīng táo wǔ yuè hóng,shàng shū fēn sòng chū yún lóng。
霜刀剪处骊珠落,冰碗盛来火齐同。shuāng dāo jiǎn chù lí zhū luò,bīng wǎn shèng lái huǒ qí tóng。
不随酒晕潮丹颊,却有神光入绛宫。bù suí jiǔ yūn cháo dān jiá,què yǒu shén guāng rù jiàng gōng。
独坐槐阴清晚渴,一时诗兴动飞蓬。dú zuò huái yīn qīng wǎn kě,yī shí shī xīng dòng fēi péng。

云巢

胡俨

一片闲云卷复舒,高人揽取结巢居。yī piàn xián yún juǎn fù shū,gāo rén lǎn qǔ jié cháo jū。
朝含雨气松楸润,夕扬山光枕席虚。cháo hán yǔ qì sōng qiū rùn,xī yáng shān guāng zhěn xí xū。
刘伶短锸醉空荷,陶令挽歌生自书。liú líng duǎn chā zuì kōng hé,táo lìng wǎn gē shēng zì shū。
万物芸芸终有复,百年宰木谩欷歔。wàn wù yún yún zhōng yǒu fù,bǎi nián zǎi mù mán xī xū。

题赵尚书奉使安南卷

胡俨

昔承丹诏赴交州,使节煌煌壮远游。xī chéng dān zhào fù jiāo zhōu,shǐ jié huáng huáng zhuàng yuǎn yóu。
岂假橐金传后胤,直标铜柱继前修。qǐ jiǎ tuó jīn chuán hòu yìn,zhí biāo tóng zhù jì qián xiū。
山连勾漏蛮云湿,日上龙编瘴雾收。shān lián gōu lòu mán yún shī,rì shàng lóng biān zhàng wù shōu。
南土即今皆郡县,尚书所历着嘉猷。nán tǔ jí jīn jiē jùn xiàn,shàng shū suǒ lì zhe jiā yóu。

胡学士卧病赋简二首

胡俨

怜君卧病已兼旬,独坐那堪忆故人。lián jūn wò bìng yǐ jiān xún,dú zuò nà kān yì gù rén。
一代文章公论在,百年交谊白头新。yī dài wén zhāng gōng lùn zài,bǎi nián jiāo yì bái tóu xīn。
窗前几度抛书倦,室内惟闻煮药频。chuāng qián jǐ dù pāo shū juàn,shì nèi wéi wén zhǔ yào pín。
人事却来须自爱,圣恩深厚日咨询。rén shì què lái xū zì ài,shèng ēn shēn hòu rì zī xún。

胡学士卧病赋简二首

胡俨

人生转眼过青春,老至偏于药裹亲。rén shēng zhuǎn yǎn guò qīng chūn,lǎo zhì piān yú yào guǒ qīn。
诗就卷中题句懒,客来窗下煮茶新。shī jiù juǎn zhōng tí jù lǎn,kè lái chuāng xià zhǔ chá xīn。
清斋已觉销尘累,习静还须养谷神。qīng zhāi yǐ jué xiāo chén lèi,xí jìng hái xū yǎng gǔ shén。
几对维摩无一语,谁知金粟是前身。jǐ duì wéi mó wú yī yǔ,shuí zhī jīn sù shì qián shēn。