古诗词

题张真人杂画为彭给事中赋

胡俨

上清真人富丘壑,笔端变化多奇作。shàng qīng zhēn rén fù qiū hè,bǐ duān biàn huà duō qí zuò。
清泉白石锁烟霞,翠壁丹崖映江郭。qīng quán bái shí suǒ yān xiá,cuì bì dān yá yìng jiāng guō。
何人开帘当翠微,满目山水含清晖。hé rén kāi lián dāng cuì wēi,mǎn mù shān shuǐ hán qīng huī。
不见当年谢安石,谁复载酒寻蔷薇。bù jiàn dāng nián xiè ān shí,shuí fù zài jiǔ xún qiáng wēi。
老髯一棹依林樾,投竿独钓寒江雪。lǎo rán yī zhào yī lín yuè,tóu gān dú diào hán jiāng xuě。
山中故人门巷深,枉却子猷清兴发。shān zhōng gù rén mén xiàng shēn,wǎng què zi yóu qīng xīng fā。
金乌刷羽扶桑晴,江上青山开画屏。jīn wū shuā yǔ fú sāng qíng,jiāng shàng qīng shān kāi huà píng。
目送浮云归绝岛,坐延孤月来沧溟。mù sòng fú yún guī jué dǎo,zuò yán gū yuè lái cāng míng。
仙家洞房夜不扃,玉楼朱户流霞青。xiān jiā dòng fáng yè bù jiōng,yù lóu zhū hù liú xiá qīng。
碧弦当窗孤凤语,天风吹雨秋冥冥。bì xián dāng chuāng gū fèng yǔ,tiān fēng chuī yǔ qiū míng míng。
嶰谷春寒深莫测,谷中琅玕动萧瑟。xiè gǔ chūn hán shēn mò cè,gǔ zhōng láng gān dòng xiāo sè。
缅彼猗猗淇水深,千载卫风昭德音。miǎn bǐ yī yī qí shuǐ shēn,qiān zài wèi fēng zhāo dé yīn。
鹧鸪无声雷雨急,湘娥锦瑟烟中湿。zhè gū wú shēng léi yǔ jí,xiāng é jǐn sè yān zhōng shī。
回首巫山十二峰,竹枝歌断行人泣。huí shǒu wū shān shí èr fēng,zhú zhī gē duàn xíng rén qì。
银河一夜飞秋霜,老树萧条秋叶黄。yín hé yī yè fēi qiū shuāng,lǎo shù xiāo tiáo qiū yè huáng。
枯槎上汉谁得见,支机石烂莓苔苍。kū chá shàng hàn shuí dé jiàn,zhī jī shí làn méi tái cāng。
棠梨枝重压青子,菰蒲露白莲房紫。táng lí zhī zhòng yā qīng zi,gū pú lù bái lián fáng zǐ。
一双鹡鸰何处来,相对白头照秋水。yī shuāng jí líng hé chù lái,xiāng duì bái tóu zhào qiū shuǐ。
苹花摇荡水荇青,江上鲤鱼吹浪腥。píng huā yáo dàng shuǐ xìng qīng,jiāng shàng lǐ yú chuī làng xīng。
钓取新鲈荐芳醑,当筵不数五侯鲭。diào qǔ xīn lú jiàn fāng xǔ,dāng yán bù shù wǔ hóu qīng。
滋兰九畹蕙偏多,蕙多其如荆棘何。zī lán jiǔ wǎn huì piān duō,huì duō qí rú jīng jí hé。
骚人作赋不堪续,洞庭日暮生微波。sāo rén zuò fù bù kān xù,dòng tíng rì mù shēng wēi bō。
岁寒山空雪皓皓,独有梅花照晴昊。suì hán shān kōng xuě hào hào,dú yǒu méi huā zhào qíng hào。
西湖处士句新奇,疏影横斜月中好。xī hú chù shì jù xīn qí,shū yǐng héng xié yuè zhōng hǎo。
真人奕世旧游从,忽见新图思乃翁。zhēn rén yì shì jiù yóu cóng,hū jiàn xīn tú sī nǎi wēng。
飙轮一去不复返,东游蓬瀛西阆风。biāo lún yī qù bù fù fǎn,dōng yóu péng yíng xī láng fēng。
真人朅来善继述,乃知仙才不世出。zhēn rén qiè lái shàn jì shù,nǎi zhī xiān cái bù shì chū。
仙岩宿负几时偿,雾阁云窗幽梦长。xiān yán sù fù jǐ shí cháng,wù gé yún chuāng yōu mèng zhǎng。
锦袍给事金门客,索我题诗壮行色。jǐn páo gěi shì jīn mén kè,suǒ wǒ tí shī zhuàng xíng sè。
摩挲老眼写新吟,一树梧桐秋摵摵。mó sā lǎo yǎn xiě xīn yín,yī shù wú tóng qiū shè shè。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

秋兴四首

胡俨

数日新秋雨,蒙茏竹树交。shù rì xīn qiū yǔ,méng lóng zhú shù jiāo。
世缘虽未了,尘事已全抛。shì yuán suī wèi le,chén shì yǐ quán pāo。
黄叶随风下,清砧带月敲。huáng yè suí fēng xià,qīng zhēn dài yuè qiāo。
何时同李白,五老结云巢。hé shí tóng lǐ bái,wǔ lǎo jié yún cháo。

秋兴四首

胡俨

西风吹雨过,江郭迥清幽。xī fēng chuī yǔ guò,jiāng guō jiǒng qīng yōu。
不叹交游少,喜闻禾稼收。bù tàn jiāo yóu shǎo,xǐ wén hé jià shōu。
暗蛩莎草暮,残蝶豆花秋。àn qióng shā cǎo mù,cán dié dòu huā qiū。
野服心如水,萧条老一丘。yě fú xīn rú shuǐ,xiāo tiáo lǎo yī qiū。

秋兴四首

胡俨

水天同一碧,秋色净江山。shuǐ tiān tóng yī bì,qiū sè jìng jiāng shān。
归燕翩翩急,浮鸥个个闲。guī yàn piān piān jí,fú ōu gè gè xián。
虚怀游物外,随分在人间。xū huái yóu wù wài,suí fēn zài rén jiān。
却笑楼船客,如何去不还。què xiào lóu chuán kè,rú hé qù bù hái。

春日村居四首

胡俨

春兴浑无赖,诗篇亦漫吟。chūn xīng hún wú lài,shī piān yì màn yín。
老来安散逸,年少忆登临。lǎo lái ān sàn yì,nián shǎo yì dēng lín。
碧草萋萋发,浮云忽忽阴。bì cǎo qī qī fā,fú yún hū hū yīn。
洪崖好山水,怅望隔幽寻。hóng yá hǎo shān shuǐ,chàng wàng gé yōu xún。

春日村居四首

胡俨

今年六十八,白发奈渠何。jīn nián liù shí bā,bái fā nài qú hé。
风雨连朝夕,烟霞深薜萝。fēng yǔ lián cháo xī,yān xiá shēn bì luó。
交游天上远,人事眼前多。jiāo yóu tiān shàng yuǎn,rén shì yǎn qián duō。
清江与碧嶂,欲往竟蹉跎。qīng jiāng yǔ bì zhàng,yù wǎng jìng cuō tuó。

春日村居四首

胡俨

浩浩东风起,微茫晓日寒。hào hào dōng fēng qǐ,wēi máng xiǎo rì hán。
老翁鸠社米,稚子送春盘。lǎo wēng jiū shè mǐ,zhì zi sòng chūn pán。
齿痛常妨饮,花开竟懒看。chǐ tòng cháng fáng yǐn,huā kāi jìng lǎn kàn。
儿孙日一至,聊复慰衰残。ér sūn rì yī zhì,liáo fù wèi shuāi cán。

春日村居四首

胡俨

鸟鸣时雨霁,微物亦欣然。niǎo míng shí yǔ jì,wēi wù yì xīn rán。
江山空有待,物色为谁妍。jiāng shān kōng yǒu dài,wù sè wèi shuí yán。
傍树安鱼钓,开窗理蠹编。bàng shù ān yú diào,kāi chuāng lǐ dù biān。
已谙萧散趣,不必更求田。yǐ ān xiāo sàn qù,bù bì gèng qiú tián。

独吟二首

胡俨

幽怀每不惬,何处可登临。yōu huái měi bù qiè,hé chù kě dēng lín。
芳甸隔春雨,浮云留夕阴。fāng diān gé chūn yǔ,fú yún liú xī yīn。
山林安石兴,江海子牟心。shān lín ān shí xīng,jiāng hǎi zi móu xīn。
此意同谁语,沉绵只独吟。cǐ yì tóng shuí yǔ,chén mián zhǐ dú yín。

独吟二首

胡俨

樗栎材虚拱,桑榆景已残。chū lì cái xū gǒng,sāng yú jǐng yǐ cán。
天涯春色远,窗下雨声寒。tiān yá chūn sè yuǎn,chuāng xià yǔ shēng hán。
独自空玄守,何人问字难。dú zì kōng xuán shǒu,hé rén wèn zì nán。
蔷薇花又发,却笑酒杯干。qiáng wēi huā yòu fā,què xiào jiǔ bēi gàn。

江村早秋露坐即事

胡俨

翳翳景将入,凉风生夕襟。yì yì jǐng jiāng rù,liáng fēng shēng xī jīn。
暗蛩连野径,惊鹊绕疏林。àn qióng lián yě jìng,jīng què rào shū lín。
已与交游息,都无俗事侵。yǐ yǔ jiāo yóu xī,dōu wú sú shì qīn。
杜陵空老大,短发不胜簪。dù líng kōng lǎo dà,duǎn fā bù shèng zān。

江村早秋露坐即事

胡俨

林梢纤月白,江上晚风清。lín shāo xiān yuè bái,jiāng shàng wǎn fēng qīng。
禾黍千家聚,梧桐一叶惊。hé shǔ qiān jiā jù,wú tóng yī yè jīng。
银河垂绿野,瑶露泻金茎。yín hé chuí lǜ yě,yáo lù xiè jīn jīng。
宋玉虽能赋,都无少日情。sòng yù suī néng fù,dōu wú shǎo rì qíng。

惊蛰夜大风雪落惊寝

胡俨

急霰洒窗纸,飙风翻竹枝。jí xiàn sǎ chuāng zhǐ,biāo fēng fān zhú zhī。
划然衾觉冷,正是梦醒时。huà rán qīn jué lěng,zhèng shì mèng xǐng shí。
晓起瓦皆白,春回花不知。xiǎo qǐ wǎ jiē bái,chūn huí huā bù zhī。
老来肌骨瘦,无那被寒欺。lǎo lái jī gǔ shòu,wú nà bèi hán qī。

有秋二首

胡俨

颓龄淹困疾,却喜见丰年。tuí líng yān kùn jí,què xǐ jiàn fēng nián。
露积村村获,官租迭迭蠲。lù jī cūn cūn huò,guān zū dié dié juān。
牛羊连下泽,雁鹜际平川。niú yáng lián xià zé,yàn wù jì píng chuān。
本自无桴鼓,幽居且熟眠。běn zì wú fú gǔ,yōu jū qiě shú mián。

有秋二首

胡俨

太平本无象,有象在田畴。tài píng běn wú xiàng,yǒu xiàng zài tián chóu。
禾黍闻皆熟,鸡豚散不收。hé shǔ wén jiē shú,jī tún sàn bù shōu。
池塘梧叶雨,篱落豆花秋。chí táng wú yè yǔ,lí luò dòu huā qiū。
乐岁人欢聚,熙然不外求。lè suì rén huān jù,xī rán bù wài qiú。

题包希鲁祖母送学延望图

胡俨

髫龀怜儿幼,诗书仰母慈。tiáo chèn lián ér yòu,shī shū yǎng mǔ cí。
过桥分野色,极目送春晖。guò qiáo fēn yě sè,jí mù sòng chūn huī。
座右陈情表,窗前故杼机。zuò yòu chén qíng biǎo,chuāng qián gù zhù jī。
试看图画里,泪落老莱衣。shì kàn tú huà lǐ,lèi luò lǎo lái yī。