古诗词

续毁璧辞

胡俨

云凭凭兮结暝,镜台空兮夜逾永。yún píng píng xī jié míng,jìng tái kōng xī yè yú yǒng。
毁璧兮殒珠,殚素丝兮绝柔领。huǐ bì xī yǔn zhū,dān sù sī xī jué róu lǐng。
薄命兮不如无生,朱弦断兮流哀声。báo mìng xī bù rú wú shēng,zhū xián duàn xī liú āi shēng。
念殇子兮泉之扃,有女弱兮嗟娉婷。niàn shāng zi xī quán zhī jiōng,yǒu nǚ ruò xī jiē pīng tíng。
山高高兮上有石,身不化兮长太息。shān gāo gāo xī shàng yǒu shí,shēn bù huà xī zhǎng tài xī。
星霜易兮时屡迁,旧种繁花今就实。xīng shuāng yì xī shí lǚ qiān,jiù zhǒng fán huā jīn jiù shí。
命之薄兮心之悲,谗罔极兮我姑慈。mìng zhī báo xī xīn zhī bēi,chán wǎng jí xī wǒ gū cí。
事朝夕兮或乖缺,蒸藜弗熟心知之。shì cháo xī xī huò guāi quē,zhēng lí fú shú xīn zhī zhī。
有飑风兮回飔,环佩委兮乱陆离。yǒu biāo fēng xī huí sī,huán pèi wěi xī luàn lù lí。
圆灵兮仰覆,矢死兮不渝。yuán líng xī yǎng fù,shǐ sǐ xī bù yú。
泪浮斑兮筼筜殒,璧之毁兮椟之韫。lèi fú bān xī yún dāng yǔn,bì zhī huǐ xī dú zhī yùn。
日轮回兮不可以企斯,抚蟾兔兮桂魄隐。rì lún huí xī bù kě yǐ qǐ sī,fǔ chán tù xī guì pò yǐn。
忆夫君兮驾瑶轸,惜往日兮思途近。yì fū jūn xī jià yáo zhěn,xī wǎng rì xī sī tú jìn。
魂已逝兮情孤,抱深恨兮匪良图。hún yǐ shì xī qíng gū,bào shēn hèn xī fěi liáng tú。
觅泉台兮窅以默,天宇澹兮怀哉拮据。mì quán tái xī yǎo yǐ mò,tiān yǔ dàn xī huái zāi jié jù。
胡俨

胡俨

明江西南昌人,字若思,号颐庵。于天文、地理、律历、医卜无不究览,兼工书画。洪武二十年以举人官华亭教谕。永乐初荐入翰林,任检讨。累官北京国子监祭酒。朝廷大著作皆出其手,任《太祖实录》、《永乐大典》、《天下图志》总裁官。仁宗时进太子宾客兼祭酒。有《颐庵文选》。 胡俨的作品>>

猜您喜欢

村居即事十首

胡俨

山翁采药西山里,移植白头遗老家。shān wēng cǎi yào xī shān lǐ,yí zhí bái tóu yí lǎo jiā。
带土可怜初拆甲,连枝还惜未开花。dài tǔ kě lián chū chāi jiǎ,lián zhī hái xī wèi kāi huā。
渠边筑圃教栽竹,墙下分畦剩种茶。qú biān zhù pǔ jiào zāi zhú,qiáng xià fēn qí shèng zhǒng chá。
却笑卢鸿耽逸趣,养生不解事桑麻。què xiào lú hóng dān yì qù,yǎng shēng bù jiě shì sāng má。

村居即事十首

胡俨

住邻高士傍东湖,岁远人家杂沓居。zhù lín gāo shì bàng dōng hú,suì yuǎn rén jiā zá dá jū。
城市从来多湫隘,村园新卜尽宽舒。chéng shì cóng lái duō jiǎo ài,cūn yuán xīn bo jǐn kuān shū。
蔷薇弄影春风里,布谷催耕晓雨余。qiáng wēi nòng yǐng chūn fēng lǐ,bù gǔ cuī gēng xiǎo yǔ yú。
屋后门前尽农圃,间时扶杖看犁锄。wū hòu mén qián jǐn nóng pǔ,jiān shí fú zhàng kàn lí chú。

村居即事十首

胡俨

异卉奇花旋觅栽,便看粉蝶过墙来。yì huì qí huā xuán mì zāi,biàn kàn fěn dié guò qiáng lái。
紫兰破萼风前吐,红药翻阶雨后开。zǐ lán pò è fēng qián tǔ,hóng yào fān jiē yǔ hòu kāi。
儿子学琴初授谱,邻翁携酒强衔杯。ér zi xué qín chū shòu pǔ,lín wēng xié jiǔ qiáng xián bēi。
人生得遂幽栖愿,不管黄鸡白日催。rén shēng dé suì yōu qī yuàn,bù guǎn huáng jī bái rì cuī。

村居即事十首

胡俨

村居虽僻喜高明,连日雨多阴复晴。cūn jū suī pì xǐ gāo míng,lián rì yǔ duō yīn fù qíng。
药陇引雏双雉过,桑林唤妇一鸠鸣。yào lǒng yǐn chú shuāng zhì guò,sāng lín huàn fù yī jiū míng。
已将履历同春梦,且得清闲了此生。yǐ jiāng lǚ lì tóng chūn mèng,qiě dé qīng xián le cǐ shēng。
门外草青人迹少,杖藜随步惬幽情。mén wài cǎo qīng rén jì shǎo,zhàng lí suí bù qiè yōu qíng。

村居即事十首

胡俨

从人说似浣花溪,小径通村路不迷。cóng rén shuō shì huàn huā xī,xiǎo jìng tōng cūn lù bù mí。
树底绿阴清蔼蔼,池边芳草碧萋萋。shù dǐ lǜ yīn qīng ǎi ǎi,chí biān fāng cǎo bì qī qī。
有时门巷来驺从,终日园林听鸟啼。yǒu shí mén xiàng lái zōu cóng,zhōng rì yuán lín tīng niǎo tí。
抱疾归休非吏隐,儿童莫讶任东西。bào jí guī xiū fēi lì yǐn,ér tóng mò yà rèn dōng xī。

忆昔四首寄士奇勉仁二少傅幼孜少保

胡俨

昔者承恩共拜官,两班分日直金銮。xī zhě chéng ēn gòng bài guān,liǎng bān fēn rì zhí jīn luán。
晚来归舍星同戴,晓起趋朝漏未残。wǎn lái guī shě xīng tóng dài,xiǎo qǐ qū cháo lòu wèi cán。
墨点龙笺濡彩笔,烛传庭燎捧金盘。mò diǎn lóng jiān rú cǎi bǐ,zhú chuán tíng liáo pěng jīn pán。
如今忆着当时事,独望桥山泪不干。rú jīn yì zhe dāng shí shì,dú wàng qiáo shān lèi bù gàn。

忆昔四首寄士奇勉仁二少傅幼孜少保

胡俨

圣祖巍巍功德高,曾紬石室笔同操。shèng zǔ wēi wēi gōng dé gāo,céng chóu shí shì bǐ tóng cāo。
始终纂述多从故,事业铺张敢谓劳。shǐ zhōng zuǎn shù duō cóng gù,shì yè pù zhāng gǎn wèi láo。
丹禁清风传玉漏,瑶阶红日转金鳌。dān jìn qīng fēng chuán yù lòu,yáo jiē hóng rì zhuǎn jīn áo。
闲来极目钧天上,却忆兰台愧滥叨。xián lái jí mù jūn tiān shàng,què yì lán tái kuì làn dāo。

忆昔四首寄士奇勉仁二少傅幼孜少保

胡俨

圣主崇儒冠古今,辟雍遥迓宠光临。shèng zhǔ chóng rú guān gǔ jīn,pì yōng yáo yà chǒng guāng lín。
百年礼乐昭文运,一代仪章着德音。bǎi nián lǐ lè zhāo wén yùn,yī dài yí zhāng zhe dé yīn。
释菜周旋华衮盛,授经敷畅讲筵深。shì cài zhōu xuán huá gǔn shèng,shòu jīng fū chàng jiǎng yán shēn。
銮舆一去神游远,乘石苔封杏树阴。luán yú yī qù shén yóu yuǎn,chéng shí tái fēng xìng shù yīn。

忆昔四首寄士奇勉仁二少傅幼孜少保

胡俨

接武青宫列两坊,恩荣兼秩实非常。jiē wǔ qīng gōng liè liǎng fāng,ēn róng jiān zhì shí fēi cháng。
追陪琐闼春风暖,进讲文华昼景长。zhuī péi suǒ tà chūn fēng nuǎn,jìn jiǎng wén huá zhòu jǐng zhǎng。
每切葵心倾晓日,竟同蒲质老秋霜。měi qiè kuí xīn qīng xiǎo rì,jìng tóng pú zhì lǎo qiū shuāng。
玺书独拜归来后,留与儿孙永不忘。xǐ shū dú bài guī lái hòu,liú yǔ ér sūn yǒng bù wàng。

追次虞都御史伯益见寄诗韵二首

胡俨

贰宪持衡肃柏台,每瞻丰采独徘徊。èr xiàn chí héng sù bǎi tái,měi zhān fēng cǎi dú pái huái。
片言折狱真能事,樽酒论文愧不才。piàn yán zhé yù zhēn néng shì,zūn jiǔ lùn wén kuì bù cái。
落月空梁惊梦觉,西风远道寄诗来。luò yuè kōng liáng jīng mèng jué,xī fēng yuǎn dào jì shī lái。
料应蓟北河冰解,正是江南使节回。liào yīng jì běi hé bīng jiě,zhèng shì jiāng nán shǐ jié huí。

追次虞都御史伯益见寄诗韵二首

胡俨

新诗往往见清才,怀抱相过几度开。xīn shī wǎng wǎng jiàn qīng cái,huái bào xiāng guò jǐ dù kāi。
帝座龙颜长共仰,天孙凤锦独先裁。dì zuò lóng yán zhǎng gòng yǎng,tiān sūn fèng jǐn dú xiān cái。
跛牂蹀躞难同骥,布鼓寻常耻遇雷。bǒ zāng dié xiè nán tóng jì,bù gǔ xún cháng chǐ yù léi。
今日思君那得见,只应梦里一能来。jīn rì sī jūn nà dé jiàn,zhǐ yīng mèng lǐ yī néng lái。

次韵答杨少傅勉仁二首

胡俨

萧然一榻病相如,独卧城南水竹居。xiāo rán yī tà bìng xiāng rú,dú wò chéng nán shuǐ zhú jū。
玉笥松楸怀故里,青灯风雨课残书。yù sì sōng qiū huái gù lǐ,qīng dēng fēng yǔ kè cán shū。
眼前文物交游少,霜后园林橘柚余。yǎn qián wén wù jiāo yóu shǎo,shuāng hòu yuán lín jú yòu yú。
药里寻常筋力尽,敢劳谷口有来车。yào lǐ xún cháng jīn lì jǐn,gǎn láo gǔ kǒu yǒu lái chē。

次韵答杨少傅勉仁二首

胡俨

之武平生信不如,衰年怀土事幽居。zhī wǔ píng shēng xìn bù rú,shuāi nián huái tǔ shì yōu jū。
山中已迫桑榆景,天上重烦故旧书。shān zhōng yǐ pò sāng yú jǐng,tiān shàng zhòng fán gù jiù shū。
伏枕尘劳灰百念,传家生计在三余。fú zhěn chén láo huī bǎi niàn,chuán jiā shēng jì zài sān yú。
邻翁花木春来好,扶杖看花当小车。lín wēng huā mù chūn lái hǎo,fú zhàng kàn huā dāng xiǎo chē。

次答杨少傅士奇见寄二首

胡俨

幽栖已出喧嚣外,老疾偏怜见在身。yōu qī yǐ chū xuān xiāo wài,lǎo jí piān lián jiàn zài shēn。
万里交游空对月,半生风雨不知春。wàn lǐ jiāo yóu kōng duì yuè,bàn shēng fēng yǔ bù zhī chūn。
当年玉署曾分直,今日乌纱独制巾。dāng nián yù shǔ céng fēn zhí,jīn rì wū shā dú zhì jīn。
共道同时六学士,香山居士一闲人。gòng dào tóng shí liù xué shì,xiāng shān jū shì yī xián rén。

次答杨少傅士奇见寄二首

胡俨

梦中握手不知劳,顾我犹穿旧赐袍。mèng zhōng wò shǒu bù zhī láo,gù wǒ yóu chuān jiù cì páo。
茅屋江头真野老,玉堂天上实仙曹。máo wū jiāng tóu zhēn yě lǎo,yù táng tiān shàng shí xiān cáo。
每见杜陵怀李白,何如若士望卢敖。měi jiàn dù líng huái lǐ bái,hé rú ruò shì wàng lú áo。
自怜多病云霄隔,敢谓山林遂养高。zì lián duō bìng yún xiāo gé,gǎn wèi shān lín suì yǎng gāo。