古诗词

为石丈招魂歌

谢元汴

尔石之生何太奇,瘗没于万古之幽昧,天荒地老无人知。ěr shí zhī shēng hé tài qí,yì méi yú wàn gǔ zhī yōu mèi,tiān huāng dì lǎo wú rén zhī。
譬贤有沦于菰芦者,沉厄灾困而无所之。pì xián yǒu lún yú gū lú zhě,chén è zāi kùn ér wú suǒ zhī。
我始钦石之卓,骇石之诡。wǒ shǐ qīn shí zhī zhuó,hài shí zhī guǐ。
狂怪狂嘻,箕踞其上,若翘足高屋之頫视群儿。kuáng guài kuáng xī,jī jù qí shàng,ruò qiào zú gāo wū zhī fǔ shì qún ér。
既而悼石之不幸生于海外,狐虺翳之,恶草凭之。jì ér dào shí zhī bù xìng shēng yú hǎi wài,hú huī yì zhī,è cǎo píng zhī。
日月之所不照,风雨之所剥劙。rì yuè zhī suǒ bù zhào,fēng yǔ zhī suǒ bō lí。
何尔石之刚方正直,禀天地之劲气,而独不逢其时。hé ěr shí zhī gāng fāng zhèng zhí,bǐng tiān dì zhī jìn qì,ér dú bù féng qí shí。
不觉为之嗟咨叹泣而涕洟。bù jué wèi zhī jiē zī tàn qì ér tì tì。
嗟石何不居乎治世育乎德门,下为父母所迩,而上为天子所思,乃在此黟谷烟丘幽林绝埼。jiē shí hé bù jū hū zhì shì yù hū dé mén,xià wèi fù mǔ suǒ ěr,ér shàng wèi tiān zi suǒ sī,nǎi zài cǐ yī gǔ yān qiū yōu lín jué qí。
其不谄不阿类孤臣,其不怨不乱数孽子。qí bù chǎn bù ā lèi gū chén,qí bù yuàn bù luàn shù niè zi。
岂曾参伯奇之化其肠兮,而龙逢比干之存其尸。qǐ céng cān bó qí zhī huà qí cháng xī,ér lóng féng bǐ gàn zhī cún qí shī。
阊阖之门不可上些,虎豹啄之丧尔颐。chāng hé zhī mén bù kě shàng xiē,hǔ bào zhuó zhī sàng ěr yí。
穷石之水不可厉些,柔诎尔性懦尔肢。qióng shí zhī shuǐ bù kě lì xiē,róu qū ěr xìng nuò ěr zhī。
西母北户不可止些,风饕雪虐断尔肌。xī mǔ běi hù bù kě zhǐ xiē,fēng tāo xuě nüè duàn ěr jī。
孤竹日下不可往些,鸟兽无礼尔心危。gū zhú rì xià bù kě wǎng xiē,niǎo shòu wú lǐ ěr xīn wēi。
奇肱欢头之状丑狞恶,其形魋魌鲑蠪泆。qí gōng huān tóu zhī zhuàng chǒu níng è,qí xíng tuí qī guī lóng yì。
阳侦于幽,食尔魂气不得治。yáng zhēn yú yōu,shí ěr hún qì bù dé zhì。
不则化尔为不释之冰,若玉荣之坚栗而葳蕤。bù zé huà ěr wèi bù shì zhī bīng,ruò yù róng zhī jiān lì ér wēi ruí。
又不则化尔为员丘之竹,若倚骄之礧砢而离离。yòu bù zé huà ěr wèi yuán qiū zhī zhú,ruò yǐ jiāo zhī léi kē ér lí lí。
惟其不必如雉之可以为蜃雀之可以为蛤兮,遂我之偃蹇阑跚不得志而相宜。wéi qí bù bì rú zhì zhī kě yǐ wèi shèn què zhī kě yǐ wèi há xī,suì wǒ zhī yǎn jiǎn lán shān bù dé zhì ér xiāng yí。
天生奇物必有偶,石介霜严莸蕲。tiān shēng qí wù bì yǒu ǒu,shí jiè shuāng yán yóu qí。
吾愿与尔不易其叶,不改其枝。wú yuàn yǔ ěr bù yì qí yè,bù gǎi qí zhī。
如王屋太行之一在朔之东,一在雍之南,而使冀南汉阴无陇断兮,各有天之一体而为二支。rú wáng wū tài xíng zhī yī zài shuò zhī dōng,yī zài yōng zhī nán,ér shǐ jì nán hàn yīn wú lǒng duàn xī,gè yǒu tiān zhī yī tǐ ér wèi èr zhī。
孰使吾与尔流不得劈形不得分,镵天百尺荒其是非,一似乎苍梧之九嶷。shú shǐ wú yǔ ěr liú bù dé pī xíng bù dé fēn,chán tiān bǎi chǐ huāng qí shì fēi,yī shì hū cāng wú zhī jiǔ yí。
夫何野水之亡吾庐兮,气如马奔,声如霆击。fū hé yě shuǐ zhī wáng wú lú xī,qì rú mǎ bēn,shēng rú tíng jī。
仿佛乎伍员之怒其君不受规,发愤飞腾威凌万物而自奋于鸱夷。fǎng fú hū wǔ yuán zhī nù qí jūn bù shòu guī,fā fèn fēi téng wēi líng wàn wù ér zì fèn yú chī yí。
尔石独肉视鲲鲸,蜓顾虬螭。ěr shí dú ròu shì kūn jīng,tíng gù qiú chī。
若有六鳌之首戴于其下,而孤峙乎江之湄。ruò yǒu liù áo zhī shǒu dài yú qí xià,ér gū zhì hū jiāng zhī méi。
水兮水兮,尔虽能怀山襄陵,倒八寅而洗之,吹五山而碎之,不能使石骨青苔之秀发为之刊而峭质为堕。shuǐ xī shuǐ xī,ěr suī néng huái shān xiāng líng,dào bā yín ér xǐ zhī,chuī wǔ shān ér suì zhī,bù néng shǐ shí gǔ qīng tái zhī xiù fā wèi zhī kān ér qiào zhì wèi duò。
吾又何为乎唁兰吊芷,伤回风惜往日,而自鸣其悲。wú yòu hé wèi hū yàn lán diào zhǐ,shāng huí fēng xī wǎng rì,ér zì míng qí bēi。
尔石之生何太奇。ěr shí zhī shēng hé tài qí。

谢元汴

谢元汴,至肇庆谒桂王,复授兵科给事中。次年,奉命募兵平远。桂王西奔不返,遂奉母隐居丰顺大田泥塘。乱定,还居潮州郡城。母卒,披缁入台湾,不知所终。有《烬言》、《放言》、《霜崖集》、《霜山草堂诗集》、《和陶》、《霜吟》诸集。清康熙《潮州府志》卷九上、清乾隆修《潮州府志》卷二九有传。 谢元汴的作品>>

猜您喜欢

寿卓捷一

谢元汴

吉泽吐云绶,尧蓂叶叶新。jí zé tǔ yún shòu,yáo míng yè yè xīn。
荔蘅幽纫佩,璜玉静垂纶。lì héng yōu rèn pèi,huáng yù jìng chuí lún。
白鹿宜招隐,商颜足避秦。bái lù yí zhāo yǐn,shāng yán zú bì qín。
橘中深日月,枕漱字天民。jú zhōng shēn rì yuè,zhěn shù zì tiān mín。

病起答丘搏九

谢元汴

瓦注敢云巧,唁兰子意诚。wǎ zhù gǎn yún qiǎo,yàn lán zi yì chéng。
中流无定岸,恬水亦羊羹。zhōng liú wú dìng àn,tián shuǐ yì yáng gēng。
叶岂是龙化,石何因肺名。yè qǐ shì lóng huà,shí hé yīn fèi míng。
唏嘘天地瘵,病不在膏肓。xī xū tiān dì zhài,bìng bù zài gāo huāng。

寒食后微服止门人李瑞奇斋留数日未能归也勒于壁上以志所怀二首

谢元汴

岂有焚身贿,瞻乌靡所之。qǐ yǒu fén shēn huì,zhān wū mí suǒ zhī。
豹之文自藉,兰以芳而錤。bào zhī wén zì jí,lán yǐ fāng ér jī。
檀迹天生德,弧车鬼载疑。tán jì tiān shēng dé,hú chē guǐ zài yí。
莫须道路死,不及首禾尼。mò xū dào lù sǐ,bù jí shǒu hé ní。

寒食后微服止门人李瑞奇斋留数日未能归也勒于壁上以志所怀二首

谢元汴

匡畏颜回后,遥心与子期。kuāng wèi yán huí hòu,yáo xīn yǔ zi qī。
凤衰吟旷兕,龙忌惕焚绥。fèng shuāi yín kuàng sì,lóng jì tì fén suí。
人海孤难涉,道山危不移。rén hǎi gū nán shè,dào shān wēi bù yí。
萧萧千尺竹,竦峙江之湄。xiāo xiāo qiān chǐ zhú,sǒng zhì jiāng zhī méi。

十二月二十四日与家人环列灶下烟饥不出祭之以诗因嗟天之下遂无一人自视真老妇矣

谢元汴

媚灶吾何敢,送穷亦古人。mèi zào wú hé gǎn,sòng qióng yì gǔ rén。
兰魂无怪惑,笔墓自嶙峋。lán hún wú guài huò,bǐ mù zì lín xún。
世事惟孤剑,文心比竹筠。shì shì wéi gū jiàn,wén xīn bǐ zhú yún。
匹夫诚有罪,怀璧山之根。pǐ fū chéng yǒu zuì,huái bì shān zhī gēn。

十二月二十四日与家人环列灶下烟饥不出祭之以诗因嗟天之下遂无一人自视真老妇矣

谢元汴

绝笔仍生笔,我其狂也愚。jué bǐ réng shēng bǐ,wǒ qí kuáng yě yú。
儿啼叶不止,血出石何辜。ér tí yè bù zhǐ,xuè chū shí hé gū。
将臂等虫豸,移家托鹧鸪。jiāng bì děng chóng zhì,yí jiā tuō zhè gū。
鬓丝闻鬼哭,不必责头须。bìn sī wén guǐ kū,bù bì zé tóu xū。

岁暮山居杂感

谢元汴

岁暮能无感,寒溪淡不声。suì mù néng wú gǎn,hán xī dàn bù shēng。
荧灯一卷守,残柳数株明。yíng dēng yī juǎn shǒu,cán liǔ shù zhū míng。
日月忘年夭,山川摇客情。rì yuè wàng nián yāo,shān chuān yáo kè qíng。
搴萝过绝壁,犹恐近浮名。qiān luó guò jué bì,yóu kǒng jìn fú míng。

岁暮山居杂感

谢元汴

谐世无长策,青山作比闾。xié shì wú zhǎng cè,qīng shān zuò bǐ lǘ。
才名屈宋命,瓻甋马杨书。cái míng qū sòng mìng,chī dì mǎ yáng shū。
宁许续天问,偏当赋子虚。níng xǔ xù tiān wèn,piān dāng fù zi xū。
依稀尧禹迹,俯仰此焉如。yī xī yáo yǔ jì,fǔ yǎng cǐ yān rú。

岁暮山居杂感

谢元汴

寒雨宾梅发,春枝渐向荣。hán yǔ bīn méi fā,chūn zhī jiàn xiàng róng。
学无通岁力,病积瘦吟程。xué wú tōng suì lì,bìng jī shòu yín chéng。
二屦疏行迹,双扉覆短桁。èr jù shū xíng jì,shuāng fēi fù duǎn héng。
惟应书史里,迸筑破愁城。wéi yīng shū shǐ lǐ,bèng zhù pò chóu chéng。

岁暮山居杂感

谢元汴

胸有真山水,看山何必山。xiōng yǒu zhēn shān shuǐ,kàn shān hé bì shān。
振衣千仞际,坐客下床间。zhèn yī qiān rèn jì,zuò kè xià chuáng jiān。
楚汉人安往,英雄事可删。chǔ hàn rén ān wǎng,yīng xióng shì kě shān。
嗣宗与叔夜,各梦不相关。sì zōng yǔ shū yè,gè mèng bù xiāng guān。

岁暮山居杂感

谢元汴

刳形为土木,疵垢全其真。kū xíng wèi tǔ mù,cī gòu quán qí zhēn。
屋角牛宫显,河湄麂步新。wū jiǎo niú gōng xiǎn,hé méi jǐ bù xīn。
飔音凄断楚,日色冷幽蘋。sī yīn qī duàn chǔ,rì sè lěng yōu píng。
荔佩今无恙,何妨署怪民。lì pèi jīn wú yàng,hé fáng shǔ guài mín。

岁暮山居杂感

谢元汴

由来世德邈,父子守残经。yóu lái shì dé miǎo,fù zi shǒu cán jīng。
祠庙颓垣倚,墓田茂草青。cí miào tuí yuán yǐ,mù tián mào cǎo qīng。
妻奴羸百指,鹅鹜绌千翎。qī nú léi bǎi zhǐ,é wù chù qiān líng。
破屋吟声满,年年饯客星。pò wū yín shēng mǎn,nián nián jiàn kè xīng。

岁暮山居杂感

谢元汴

干戈离乱后,陟屺有慈亲。gàn gē lí luàn hòu,zhì qǐ yǒu cí qīn。
一杖依山曲,全家爱水濒。yī zhàng yī shān qū,quán jiā ài shuǐ bīn。
蛮风废蜡腊,竹室杂岐豳。mán fēng fèi là là,zhú shì zá qí bīn。
摇落伤心处,峥嵘视葛巾。yáo luò shāng xīn chù,zhēng róng shì gé jīn。

岁暮山居杂感

谢元汴

勿谓门庭寂,楮歌乐成员。wù wèi mén tíng jì,chǔ gē lè chéng yuán。
一人知己可,四海草庐分。yī rén zhī jǐ kě,sì hǎi cǎo lú fēn。
男子疲张裔,英雄壮使君。nán zi pí zhāng yì,yīng xióng zhuàng shǐ jūn。
空山多虎啸,清险月中闻。kōng shān duō hǔ xiào,qīng xiǎn yuè zhōng wén。

岁暮山居杂感

谢元汴

阅物当颓纪,交游忆曩时。yuè wù dāng tuí jì,jiāo yóu yì nǎng shí。
风流我辈灭,零落在林埼。fēng liú wǒ bèi miè,líng luò zài lín qí。
刻楮真无用,屠龙殊不宜。kè chǔ zhēn wú yòng,tú lóng shū bù yí。
何如十亩上,日讽伐檀诗。hé rú shí mǔ shàng,rì fěng fá tán shī。