古诗词

为石丈招魂歌

谢元汴

尔石之生何太奇,瘗没于万古之幽昧,天荒地老无人知。ěr shí zhī shēng hé tài qí,yì méi yú wàn gǔ zhī yōu mèi,tiān huāng dì lǎo wú rén zhī。
譬贤有沦于菰芦者,沉厄灾困而无所之。pì xián yǒu lún yú gū lú zhě,chén è zāi kùn ér wú suǒ zhī。
我始钦石之卓,骇石之诡。wǒ shǐ qīn shí zhī zhuó,hài shí zhī guǐ。
狂怪狂嘻,箕踞其上,若翘足高屋之頫视群儿。kuáng guài kuáng xī,jī jù qí shàng,ruò qiào zú gāo wū zhī fǔ shì qún ér。
既而悼石之不幸生于海外,狐虺翳之,恶草凭之。jì ér dào shí zhī bù xìng shēng yú hǎi wài,hú huī yì zhī,è cǎo píng zhī。
日月之所不照,风雨之所剥劙。rì yuè zhī suǒ bù zhào,fēng yǔ zhī suǒ bō lí。
何尔石之刚方正直,禀天地之劲气,而独不逢其时。hé ěr shí zhī gāng fāng zhèng zhí,bǐng tiān dì zhī jìn qì,ér dú bù féng qí shí。
不觉为之嗟咨叹泣而涕洟。bù jué wèi zhī jiē zī tàn qì ér tì tì。
嗟石何不居乎治世育乎德门,下为父母所迩,而上为天子所思,乃在此黟谷烟丘幽林绝埼。jiē shí hé bù jū hū zhì shì yù hū dé mén,xià wèi fù mǔ suǒ ěr,ér shàng wèi tiān zi suǒ sī,nǎi zài cǐ yī gǔ yān qiū yōu lín jué qí。
其不谄不阿类孤臣,其不怨不乱数孽子。qí bù chǎn bù ā lèi gū chén,qí bù yuàn bù luàn shù niè zi。
岂曾参伯奇之化其肠兮,而龙逢比干之存其尸。qǐ céng cān bó qí zhī huà qí cháng xī,ér lóng féng bǐ gàn zhī cún qí shī。
阊阖之门不可上些,虎豹啄之丧尔颐。chāng hé zhī mén bù kě shàng xiē,hǔ bào zhuó zhī sàng ěr yí。
穷石之水不可厉些,柔诎尔性懦尔肢。qióng shí zhī shuǐ bù kě lì xiē,róu qū ěr xìng nuò ěr zhī。
西母北户不可止些,风饕雪虐断尔肌。xī mǔ běi hù bù kě zhǐ xiē,fēng tāo xuě nüè duàn ěr jī。
孤竹日下不可往些,鸟兽无礼尔心危。gū zhú rì xià bù kě wǎng xiē,niǎo shòu wú lǐ ěr xīn wēi。
奇肱欢头之状丑狞恶,其形魋魌鲑蠪泆。qí gōng huān tóu zhī zhuàng chǒu níng è,qí xíng tuí qī guī lóng yì。
阳侦于幽,食尔魂气不得治。yáng zhēn yú yōu,shí ěr hún qì bù dé zhì。
不则化尔为不释之冰,若玉荣之坚栗而葳蕤。bù zé huà ěr wèi bù shì zhī bīng,ruò yù róng zhī jiān lì ér wēi ruí。
又不则化尔为员丘之竹,若倚骄之礧砢而离离。yòu bù zé huà ěr wèi yuán qiū zhī zhú,ruò yǐ jiāo zhī léi kē ér lí lí。
惟其不必如雉之可以为蜃雀之可以为蛤兮,遂我之偃蹇阑跚不得志而相宜。wéi qí bù bì rú zhì zhī kě yǐ wèi shèn què zhī kě yǐ wèi há xī,suì wǒ zhī yǎn jiǎn lán shān bù dé zhì ér xiāng yí。
天生奇物必有偶,石介霜严莸蕲。tiān shēng qí wù bì yǒu ǒu,shí jiè shuāng yán yóu qí。
吾愿与尔不易其叶,不改其枝。wú yuàn yǔ ěr bù yì qí yè,bù gǎi qí zhī。
如王屋太行之一在朔之东,一在雍之南,而使冀南汉阴无陇断兮,各有天之一体而为二支。rú wáng wū tài xíng zhī yī zài shuò zhī dōng,yī zài yōng zhī nán,ér shǐ jì nán hàn yīn wú lǒng duàn xī,gè yǒu tiān zhī yī tǐ ér wèi èr zhī。
孰使吾与尔流不得劈形不得分,镵天百尺荒其是非,一似乎苍梧之九嶷。shú shǐ wú yǔ ěr liú bù dé pī xíng bù dé fēn,chán tiān bǎi chǐ huāng qí shì fēi,yī shì hū cāng wú zhī jiǔ yí。
夫何野水之亡吾庐兮,气如马奔,声如霆击。fū hé yě shuǐ zhī wáng wú lú xī,qì rú mǎ bēn,shēng rú tíng jī。
仿佛乎伍员之怒其君不受规,发愤飞腾威凌万物而自奋于鸱夷。fǎng fú hū wǔ yuán zhī nù qí jūn bù shòu guī,fā fèn fēi téng wēi líng wàn wù ér zì fèn yú chī yí。
尔石独肉视鲲鲸,蜓顾虬螭。ěr shí dú ròu shì kūn jīng,tíng gù qiú chī。
若有六鳌之首戴于其下,而孤峙乎江之湄。ruò yǒu liù áo zhī shǒu dài yú qí xià,ér gū zhì hū jiāng zhī méi。
水兮水兮,尔虽能怀山襄陵,倒八寅而洗之,吹五山而碎之,不能使石骨青苔之秀发为之刊而峭质为堕。shuǐ xī shuǐ xī,ěr suī néng huái shān xiāng líng,dào bā yín ér xǐ zhī,chuī wǔ shān ér suì zhī,bù néng shǐ shí gǔ qīng tái zhī xiù fā wèi zhī kān ér qiào zhì wèi duò。
吾又何为乎唁兰吊芷,伤回风惜往日,而自鸣其悲。wú yòu hé wèi hū yàn lán diào zhǐ,shāng huí fēng xī wǎng rì,ér zì míng qí bēi。
尔石之生何太奇。ěr shí zhī shēng hé tài qí。

谢元汴

谢元汴,至肇庆谒桂王,复授兵科给事中。次年,奉命募兵平远。桂王西奔不返,遂奉母隐居丰顺大田泥塘。乱定,还居潮州郡城。母卒,披缁入台湾,不知所终。有《烬言》、《放言》、《霜崖集》、《霜山草堂诗集》、《和陶》、《霜吟》诸集。清康熙《潮州府志》卷九上、清乾隆修《潮州府志》卷二九有传。 谢元汴的作品>>

猜您喜欢

长至前一夕示儿渠

谢元汴

山月淡如许,飒然白一乡。shān yuè dàn rú xǔ,sà rán bái yī xiāng。
霜枫父子共,老室圣贤凉。shuāng fēng fù zi gòng,lǎo shì shèng xián liáng。
裂险惊奇鬼,搜荒辩土羊。liè xiǎn jīng qí guǐ,sōu huāng biàn tǔ yáng。
不知当几等,始得到羲皇。bù zhī dāng jǐ děng,shǐ dé dào xī huáng。

送同年汪尔陶之端州余拟有兹行不果

谢元汴

燕市矜同调,禺山相见初。yàn shì jīn tóng diào,yú shān xiāng jiàn chū。
灵光犹鲁殿,半体亦王馀。líng guāng yóu lǔ diàn,bàn tǐ yì wáng yú。
勿作浮湘叹,非无种树书。wù zuò fú xiāng tàn,fēi wú zhǒng shù shū。
苍茫烟水望,搔首欲踟蹰。cāng máng yān shuǐ wàng,sāo shǒu yù chí chú。

怀古再用前韵三首

谢元汴

韩山高崱屶,烂斧我荛刍。hán shān gāo zè huì,làn fǔ wǒ ráo chú。
开凿五丁手,艰虞九坂途。kāi záo wǔ dīng shǒu,jiān yú jiǔ bǎn tú。
君为云汉锦,我作衣裳襦。jūn wèi yún hàn jǐn,wǒ zuò yī shang rú。
譬若花开落,任其茵与污。pì ruò huā kāi luò,rèn qí yīn yǔ wū。

怀古再用前韵三首

谢元汴

孤山与梁益,晦显亦何殊。gū shān yǔ liáng yì,huì xiǎn yì hé shū。
梅鹤非忘世,马牛可运租。méi hè fēi wàng shì,mǎ niú kě yùn zū。
冬青谁麦饭,汉贼费吁谟。dōng qīng shuí mài fàn,hàn zéi fèi xū mó。
心迹隆中并,高风处士逋。xīn jì lóng zhōng bìng,gāo fēng chù shì bū。

怀古再用前韵三首

谢元汴

若论文章事,小巫或大巫。ruò lùn wén zhāng shì,xiǎo wū huò dà wū。
吟诗贾岛瘦,咏树庾山枯。yín shī jiǎ dǎo shòu,yǒng shù yǔ shān kū。
潋潋河流缓,离离竹影敷。liàn liàn hé liú huǎn,lí lí zhú yǐng fū。
白烟空一抹,藜莠弥平芜。bái yān kōng yī mǒ,lí yǒu mí píng wú。

赋得揽察草木犹未得示诸子五首

谢元汴

暮魂烟步漾银沙,㻬印印山山色霞。mù hún yān bù yàng yín shā,tū yìn yìn shān shān sè xiá。
孝夏忠春谀地肺,友风子雨葬黄笳。xiào xià zhōng chūn yú dì fèi,yǒu fēng zi yǔ zàng huáng jiā。
焚多药树成尸沥,筮得龙荒付鬼车。fén duō yào shù chéng shī lì,shì dé lóng huāng fù guǐ chē。
玉女投壶天一笑,美人倒影盼流霞。yù nǚ tóu hú tiān yī xiào,měi rén dào yǐng pàn liú xiá。

赋得揽察草木犹未得示诸子五首

谢元汴

吠怪诽疑怀亦佳,芳萧茅蕙岂争差。fèi guài fěi yí huái yì jiā,fāng xiāo máo huì qǐ zhēng chà。
可怜磊磊称男子,有愧妇人古女娲。kě lián lěi lěi chēng nán zi,yǒu kuì fù rén gǔ nǚ wā。
若使吹齑犹正则,纵然颂橘亦乖崖。ruò shǐ chuī jī yóu zhèng zé,zòng rán sòng jú yì guāi yá。
蛟龙不以文章隐,长向湘灵舞水涯。jiāo lóng bù yǐ wén zhāng yǐn,zhǎng xiàng xiāng líng wǔ shuǐ yá。

赋得揽察草木犹未得示诸子五首

谢元汴

勿将死玉匹生刍,义竹春深咒老梧。wù jiāng sǐ yù pǐ shēng chú,yì zhú chūn shēn zhòu lǎo wú。
种得兔丘为媚草,化成婺女作桑弧。zhǒng dé tù qiū wèi mèi cǎo,huà chéng wù nǚ zuò sāng hú。
人才信已同蜍志,燕市今当访狗屠。rén cái xìn yǐ tóng chú zhì,yàn shì jīn dāng fǎng gǒu tú。
龙比负尸徒往事,倚天长剑客星孤。lóng bǐ fù shī tú wǎng shì,yǐ tiān zhǎng jiàn kè xīng gū。

赋得揽察草木犹未得示诸子五首

谢元汴

美剑服之无腐响,石林鬼兽渐能降。měi jiàn fú zhī wú fǔ xiǎng,shí lín guǐ shòu jiàn néng jiàng。
湘江水黛扬文竹,胥海潮青涌铁幢。xiāng jiāng shuǐ dài yáng wén zhú,xū hǎi cháo qīng yǒng tiě chuáng。
每哂独丝难作茧,如何共命自为双。měi shěn dú sī nán zuò jiǎn,rú hé gòng mìng zì wèi shuāng。
春风不扇汴州梦,搏击伤魂到泽邦。chūn fēng bù shàn biàn zhōu mèng,bó jī shāng hún dào zé bāng。

赋得揽察草木犹未得示诸子五首

谢元汴

鞭石驱山九日燀,文人何用强谈天。biān shí qū shān jiǔ rì chǎn,wén rén hé yòng qiáng tán tiān。
黄星靡聘河图出,枉矢西流金虎迁。huáng xīng mí pìn hé tú chū,wǎng shǐ xī liú jīn hǔ qiān。
郑客璧知龙死岁,南州鹤语尧崩年。zhèng kè bì zhī lóng sǐ suì,nán zhōu hè yǔ yáo bēng nián。
蚪蝌化烬微言绝,星拜缥簪北斗前。dǒu kē huà jìn wēi yán jué,xīng bài piāo zān běi dòu qián。

赋得不及古人玩芳草寄林紫君四首

谢元汴

筇痕鹤迹上冰苔,芳草无繇寄所思。qióng hén hè jì shàng bīng tái,fāng cǎo wú yáo jì suǒ sī。
月吊桃魂依水骨,石鸠云族到山眉。yuè diào táo hún yī shuǐ gǔ,shí jiū yún zú dào shān méi。
灯花泣照离骚字,鬼火青凉北海祠。dēng huā qì zhào lí sāo zì,guǐ huǒ qīng liáng běi hǎi cí。
几许尧蘅溷桀萀,椒丘且止揽香蘼。jǐ xǔ yáo héng hùn jié hǔ,jiāo qiū qiě zhǐ lǎn xiāng mí。

赋得不及古人玩芳草寄林紫君四首

谢元汴

不为兰伫结芳迟,石介螾舒信所司。bù wèi lán zhù jié fāng chí,shí jiè yǐn shū xìn suǒ sī。
便化邓林犹作杖,即飞海水尚支祈。biàn huà dèng lín yóu zuò zhàng,jí fēi hǎi shuǐ shàng zhī qí。
龙威别錾文章岭,玉笥长沦忠孝漪。lóng wēi bié zàn wén zhāng lǐng,yù sì zhǎng lún zhōng xiào yī。
西子荷花同寄恨,冬青梅似吊鸱夷。xī zi hé huā tóng jì hèn,dōng qīng méi shì diào chī yí。

赋得不及古人玩芳草寄林紫君四首

谢元汴

芙蓉木末吹参差,鳏凤雌龙喟碧涯。fú róng mù mò chuī cān chà,guān fèng cí lóng kuì bì yá。
树介孤生无侧理,女贞内美自秋怀。shù jiè gū shēng wú cè lǐ,nǚ zhēn nèi měi zì qiū huái。
涉溪以远虎三笑,逃竹于幽绿一斋。shè xī yǐ yuǎn hǔ sān xiào,táo zhú yú yōu lǜ yī zhāi。
采秀樊桐今已矣,劳将酒脯祭文霾。cǎi xiù fán tóng jīn yǐ yǐ,láo jiāng jiǔ pú jì wén mái。

赋得不及古人玩芳草寄林紫君四首

谢元汴

曾约愁猿使入林,蕨薇孤竹到于今。céng yuē chóu yuán shǐ rù lín,jué wēi gū zhú dào yú jīn。
萧疏肯下岘山泪,淡宕徐闻贫女音。xiāo shū kěn xià xiàn shān lèi,dàn dàng xú wén pín nǚ yīn。
兰茝何知媒鸟径,篪箫不隔沅江浔。lán chǎi hé zhī méi niǎo jìng,chí xiāo bù gé yuán jiāng xún。
芳州鹦鹉多文采,忍向归乡听虎吟。fāng zhōu yīng wǔ duō wén cǎi,rěn xiàng guī xiāng tīng hǔ yín。

哭南叔

谢元汴

木落秋飔夜壑溅,空悲毅魄赴幽泉。mù luò qiū sī yè hè jiàn,kōng bēi yì pò fù yōu quán。
自焚象齿腥谗剑,不惮鸡牺种祸田。zì fén xiàng chǐ xīng chán jiàn,bù dàn jī xī zhǒng huò tián。
雌伏宁为万物后,雄飞终任众材先。cí fú níng wèi wàn wù hòu,xióng fēi zhōng rèn zhòng cái xiān。
芳州不忍生兰杜,独解蒯缑挂墓前。fāng zhōu bù rěn shēng lán dù,dú jiě kuǎi gōu guà mù qián。