古诗词

为石丈招魂歌

谢元汴

尔石之生何太奇,瘗没于万古之幽昧,天荒地老无人知。ěr shí zhī shēng hé tài qí,yì méi yú wàn gǔ zhī yōu mèi,tiān huāng dì lǎo wú rén zhī。
譬贤有沦于菰芦者,沉厄灾困而无所之。pì xián yǒu lún yú gū lú zhě,chén è zāi kùn ér wú suǒ zhī。
我始钦石之卓,骇石之诡。wǒ shǐ qīn shí zhī zhuó,hài shí zhī guǐ。
狂怪狂嘻,箕踞其上,若翘足高屋之頫视群儿。kuáng guài kuáng xī,jī jù qí shàng,ruò qiào zú gāo wū zhī fǔ shì qún ér。
既而悼石之不幸生于海外,狐虺翳之,恶草凭之。jì ér dào shí zhī bù xìng shēng yú hǎi wài,hú huī yì zhī,è cǎo píng zhī。
日月之所不照,风雨之所剥劙。rì yuè zhī suǒ bù zhào,fēng yǔ zhī suǒ bō lí。
何尔石之刚方正直,禀天地之劲气,而独不逢其时。hé ěr shí zhī gāng fāng zhèng zhí,bǐng tiān dì zhī jìn qì,ér dú bù féng qí shí。
不觉为之嗟咨叹泣而涕洟。bù jué wèi zhī jiē zī tàn qì ér tì tì。
嗟石何不居乎治世育乎德门,下为父母所迩,而上为天子所思,乃在此黟谷烟丘幽林绝埼。jiē shí hé bù jū hū zhì shì yù hū dé mén,xià wèi fù mǔ suǒ ěr,ér shàng wèi tiān zi suǒ sī,nǎi zài cǐ yī gǔ yān qiū yōu lín jué qí。
其不谄不阿类孤臣,其不怨不乱数孽子。qí bù chǎn bù ā lèi gū chén,qí bù yuàn bù luàn shù niè zi。
岂曾参伯奇之化其肠兮,而龙逢比干之存其尸。qǐ céng cān bó qí zhī huà qí cháng xī,ér lóng féng bǐ gàn zhī cún qí shī。
阊阖之门不可上些,虎豹啄之丧尔颐。chāng hé zhī mén bù kě shàng xiē,hǔ bào zhuó zhī sàng ěr yí。
穷石之水不可厉些,柔诎尔性懦尔肢。qióng shí zhī shuǐ bù kě lì xiē,róu qū ěr xìng nuò ěr zhī。
西母北户不可止些,风饕雪虐断尔肌。xī mǔ běi hù bù kě zhǐ xiē,fēng tāo xuě nüè duàn ěr jī。
孤竹日下不可往些,鸟兽无礼尔心危。gū zhú rì xià bù kě wǎng xiē,niǎo shòu wú lǐ ěr xīn wēi。
奇肱欢头之状丑狞恶,其形魋魌鲑蠪泆。qí gōng huān tóu zhī zhuàng chǒu níng è,qí xíng tuí qī guī lóng yì。
阳侦于幽,食尔魂气不得治。yáng zhēn yú yōu,shí ěr hún qì bù dé zhì。
不则化尔为不释之冰,若玉荣之坚栗而葳蕤。bù zé huà ěr wèi bù shì zhī bīng,ruò yù róng zhī jiān lì ér wēi ruí。
又不则化尔为员丘之竹,若倚骄之礧砢而离离。yòu bù zé huà ěr wèi yuán qiū zhī zhú,ruò yǐ jiāo zhī léi kē ér lí lí。
惟其不必如雉之可以为蜃雀之可以为蛤兮,遂我之偃蹇阑跚不得志而相宜。wéi qí bù bì rú zhì zhī kě yǐ wèi shèn què zhī kě yǐ wèi há xī,suì wǒ zhī yǎn jiǎn lán shān bù dé zhì ér xiāng yí。
天生奇物必有偶,石介霜严莸蕲。tiān shēng qí wù bì yǒu ǒu,shí jiè shuāng yán yóu qí。
吾愿与尔不易其叶,不改其枝。wú yuàn yǔ ěr bù yì qí yè,bù gǎi qí zhī。
如王屋太行之一在朔之东,一在雍之南,而使冀南汉阴无陇断兮,各有天之一体而为二支。rú wáng wū tài xíng zhī yī zài shuò zhī dōng,yī zài yōng zhī nán,ér shǐ jì nán hàn yīn wú lǒng duàn xī,gè yǒu tiān zhī yī tǐ ér wèi èr zhī。
孰使吾与尔流不得劈形不得分,镵天百尺荒其是非,一似乎苍梧之九嶷。shú shǐ wú yǔ ěr liú bù dé pī xíng bù dé fēn,chán tiān bǎi chǐ huāng qí shì fēi,yī shì hū cāng wú zhī jiǔ yí。
夫何野水之亡吾庐兮,气如马奔,声如霆击。fū hé yě shuǐ zhī wáng wú lú xī,qì rú mǎ bēn,shēng rú tíng jī。
仿佛乎伍员之怒其君不受规,发愤飞腾威凌万物而自奋于鸱夷。fǎng fú hū wǔ yuán zhī nù qí jūn bù shòu guī,fā fèn fēi téng wēi líng wàn wù ér zì fèn yú chī yí。
尔石独肉视鲲鲸,蜓顾虬螭。ěr shí dú ròu shì kūn jīng,tíng gù qiú chī。
若有六鳌之首戴于其下,而孤峙乎江之湄。ruò yǒu liù áo zhī shǒu dài yú qí xià,ér gū zhì hū jiāng zhī méi。
水兮水兮,尔虽能怀山襄陵,倒八寅而洗之,吹五山而碎之,不能使石骨青苔之秀发为之刊而峭质为堕。shuǐ xī shuǐ xī,ěr suī néng huái shān xiāng líng,dào bā yín ér xǐ zhī,chuī wǔ shān ér suì zhī,bù néng shǐ shí gǔ qīng tái zhī xiù fā wèi zhī kān ér qiào zhì wèi duò。
吾又何为乎唁兰吊芷,伤回风惜往日,而自鸣其悲。wú yòu hé wèi hū yàn lán diào zhǐ,shāng huí fēng xī wǎng rì,ér zì míng qí bēi。
尔石之生何太奇。ěr shí zhī shēng hé tài qí。

谢元汴

谢元汴,至肇庆谒桂王,复授兵科给事中。次年,奉命募兵平远。桂王西奔不返,遂奉母隐居丰顺大田泥塘。乱定,还居潮州郡城。母卒,披缁入台湾,不知所终。有《烬言》、《放言》、《霜崖集》、《霜山草堂诗集》、《和陶》、《霜吟》诸集。清康熙《潮州府志》卷九上、清乾隆修《潮州府志》卷二九有传。 谢元汴的作品>>

猜您喜欢

岁暮山居杂感

谢元汴

放怀霄雿表,林表树苍苍。fàng huái xiāo diào biǎo,lín biǎo shù cāng cāng。
如水宁如醴,食鱼不食鲂。rú shuǐ níng rú lǐ,shí yú bù shí fáng。
吟诗灵宝始,送老石闾方。yín shī líng bǎo shǐ,sòng lǎo shí lǘ fāng。
几见神仙葬,白云即帝乡。jǐ jiàn shén xiān zàng,bái yún jí dì xiāng。

岁暮山居杂感

谢元汴

犹使儿童识,凿山惧未深。yóu shǐ ér tóng shí,záo shān jù wèi shēn。
不观高士传,能入酒人林。bù guān gāo shì chuán,néng rù jiǔ rén lín。
静兕眠清野,寒鸠笑木阴。jìng sì mián qīng yě,hán jiū xiào mù yīn。
天空月色正,零露肃孤砧。tiān kōng yuè sè zhèng,líng lù sù gū zhēn。

岁暮山居杂感

谢元汴

若令违初迪,此生总不能。ruò lìng wéi chū dí,cǐ shēng zǒng bù néng。
伐幽虫啮木,剔奥石镂棱。fá yōu chóng niè mù,tī ào shí lòu léng。
济胜非无具,空村但少僧。jì shèng fēi wú jù,kōng cūn dàn shǎo sēng。
凭今与吊昔,貉貉一丘仍。píng jīn yǔ diào xī,háo háo yī qiū réng。

岁暮山居杂感

谢元汴

愿搜残史册,分付与麋群。yuàn sōu cán shǐ cè,fēn fù yǔ mí qún。
十七部从说,三千年试云。shí qī bù cóng shuō,sān qiān nián shì yún。
迁而上仅见,瞱以后无闻。qiān ér shàng jǐn jiàn,yè yǐ hòu wú wén。
安得祖龙焰,都将冢屋焚。ān dé zǔ lóng yàn,dōu jiāng zhǒng wū fén。

岁暮山居杂感

谢元汴

忽笑黄江夏,徒成鼓吏名。hū xiào huáng jiāng xià,tú chéng gǔ lì míng。
菰芦中俊物,天地一苍生。gū lú zhōng jùn wù,tiān dì yī cāng shēng。
但信青猿哭,终疑紫凤鸣。dàn xìn qīng yuán kū,zhōng yí zǐ fèng míng。
无端发浩想,虎仆代龙耕。wú duān fā hào xiǎng,hǔ pū dài lóng gēng。

岁暮山居杂感

谢元汴

谁云非太古,叶落不知年。shuí yún fēi tài gǔ,yè luò bù zhī nián。
可笑因鸿热,难言受鬼怜。kě xiào yīn hóng rè,nán yán shòu guǐ lián。
危峦栖逸鹤,浅濑跕飞鸢。wēi luán qī yì hè,qiǎn lài diǎn fēi yuān。
莫愠芙蓉老,不如薋菉妍。mò yùn fú róng lǎo,bù rú cí lù yán。

岁暮山居杂感

谢元汴

嗟予生也晚,不及揖公存。jiē yǔ shēng yě wǎn,bù jí yī gōng cún。
四海方无事,知津昔有言。sì hǎi fāng wú shì,zhī jīn xī yǒu yán。
眇然绝俗意,难与世人论。miǎo rán jué sú yì,nán yǔ shì rén lùn。
勿曰忠清异,寒烟合一痕。wù yuē zhōng qīng yì,hán yān hé yī hén。

送同年郑沙石之开建广文任

谢元汴

曩别未云易,于兹弥信难。nǎng bié wèi yún yì,yú zī mí xìn nán。
穷惟此日月,世孰为张韩。qióng wéi cǐ rì yuè,shì shú wèi zhāng hán。
白水同元味,筠心足岁寒。bái shuǐ tóng yuán wèi,yún xīn zú suì hán。
苍梧古帝迹,淼渺路漫漫。cāng wú gǔ dì jì,miǎo miǎo lù màn màn。

答刘不注二首

谢元汴

一汉与世隔,抱卷未云穷。yī hàn yǔ shì gé,bào juǎn wèi yún qióng。
以我闭门意,悉君率野衷。yǐ wǒ bì mén yì,xī jūn lǜ yě zhōng。
残书蔽古屋,霜落下秋空。cán shū bì gǔ wū,shuāng luò xià qiū kōng。
鸣马萧萧际,于兹莫不同。míng mǎ xiāo xiāo jì,yú zī mò bù tóng。

答刘不注二首

谢元汴

好友信难聚,君言将勿然。hǎo yǒu xìn nán jù,jūn yán jiāng wù rán。
二三同志外,凉落古人前。èr sān tóng zhì wài,liáng luò gǔ rén qián。
表物孤存性,避言理独骞。biǎo wù gū cún xìng,bì yán lǐ dú qiān。
龙渊知我者,瘗影自年年。lóng yuān zhī wǒ zhě,yì yǐng zì nián nián。

赠张丹书明府

谢元汴

鸾乃凤之族,寂然君子堂。luán nǎi fèng zhī zú,jì rán jūn zi táng。
人皆咻即墨,我独说桐乡。rén jiē xiū jí mò,wǒ dú shuō tóng xiāng。
赫赫名何事,悠悠恺自将。hè hè míng hé shì,yōu yōu kǎi zì jiāng。
江南多苦状,天意正苍黄。jiāng nán duō kǔ zhuàng,tiān yì zhèng cāng huáng。

上巳同外弟吴顺侯甥林世模弟元汉男渠饮北山寺

谢元汴

忽忽自兹去,澹然诣一山。hū hū zì zī qù,dàn rán yì yī shān。
物心因趾往,我意与松间。wù xīn yīn zhǐ wǎng,wǒ yì yǔ sōng jiān。
蔬茗敦醇理,耘锄恤力艰。shū míng dūn chún lǐ,yún chú xù lì jiān。
便从岚翠转,绿净见汉环。biàn cóng lán cuì zhuǎn,lǜ jìng jiàn hàn huán。

七月十三夜对月

谢元汴

天浩岂无际,山虚寂一身。tiān hào qǐ wú jì,shān xū jì yī shēn。
偶然今夜月,忽想古之人。ǒu rán jīn yè yuè,hū xiǎng gǔ zhī rén。
奇欲凌秋壑,孤能绝众因。qí yù líng qiū hè,gū néng jué zhòng yīn。
难将千圣意,轻与寒螀陈。nán jiāng qiān shèng yì,qīng yǔ hán jiāng chén。

阅表弟陈克棐近诗与订同异

谢元汴

作诗无定例,高者不因人。zuò shī wú dìng lì,gāo zhě bù yīn rén。
奇险宜深稳,孤清欲峭新。qí xiǎn yí shēn wěn,gū qīng yù qiào xīn。
有如臡雁鸨,何必别荪莼。yǒu rú ní yàn bǎo,hé bì bié sūn chún。
韩杜吾师也,问谁狎主臣。hán dù wú shī yě,wèn shuí xiá zhǔ chén。

予卜居大田自癸巳今庚子夏羊城归七月至于十月率病偶一日午毕循塍行邻犬有见而吠者感而赋之

谢元汴

七祀空山客,如蚕不出匡。qī sì kōng shān kè,rú cán bù chū kuāng。
一惭宁不忍,群吠果何妨。yī cán níng bù rěn,qún fèi guǒ hé fáng。
将勿怪头换,幸非同谷亡。jiāng wù guài tóu huàn,xìng fēi tóng gǔ wáng。
灶觚存纪载,终老白云乡。zào gū cún jì zài,zhōng lǎo bái yún xiāng。