古诗词

宿飞云顶放歌

李孙宸

绝巘邈无伦,罡风通上界。jué yǎn miǎo wú lún,gāng fēng tōng shàng jiè。
仙家鸡犬隔尘寰,物外烟霞开罨画。xiān jiā jī quǎn gé chén huán,wù wài yān xiá kāi yǎn huà。
我来红日下山阿,千山万山发光怪。wǒ lái hóng rì xià shān ā,qiān shān wàn shān fā guāng guài。
俯视长虹百道奔,峰峦四百如儿孙。fǔ shì zhǎng hóng bǎi dào bēn,fēng luán sì bǎi rú ér sūn。
金光玉乳相闪烁,一一倒景射天门。jīn guāng yù rǔ xiāng shǎn shuò,yī yī dào jǐng shè tiān mén。
神怪搜穷耳目换,耸身大诧天地昏。shén guài sōu qióng ěr mù huàn,sǒng shēn dà chà tiān dì hūn。
尘中讵肯轻回首,苍苍之色如可扪。chén zhōng jù kěn qīng huí shǒu,cāng cāng zhī sè rú kě mén。
奇石堪帏草堪席,余亦意尽聊偃息。qí shí kān wéi cǎo kān xí,yú yì yì jǐn liáo yǎn xī。
别有神游非梦游,子期鲍靓如相识。bié yǒu shén yóu fēi mèng yóu,zi qī bào jìng rú xiāng shí。
问子何事闹仙都,踏破飞云纷五色。wèn zi hé shì nào xiān dōu,tà pò fēi yún fēn wǔ sè。
稚川仙后谁复来,将子白日能生翼。zhì chuān xiān hòu shuí fù lái,jiāng zi bái rì néng shēng yì。
余谢身前本列真,谪向人间几度春。yú xiè shēn qián běn liè zhēn,zhé xiàng rén jiān jǐ dù chūn。
朝簪虽贵非所适,愿返三清礼玉宸。cháo zān suī guì fēi suǒ shì,yuàn fǎn sān qīng lǐ yù chén。
凭君指点来时路,相逢云水亦前因。píng jūn zhǐ diǎn lái shí lù,xiāng féng yún shuǐ yì qián yīn。
二真闻词颔而许,一笑解颜重致语。èr zhēn wén cí hàn ér xǔ,yī xiào jiě yán zhòng zhì yǔ。
之子无忘旧本根,花落水流终有处。zhī zi wú wàng jiù běn gēn,huā luò shuǐ liú zhōng yǒu chù。
再向阎浮了世缘,清浅蓬莱终待汝。zài xiàng yán fú le shì yuán,qīng qiǎn péng lái zhōng dài rǔ。
觉后相疑思未安,复惊海日涌红澜。jué hòu xiāng yí sī wèi ān,fù jīng hǎi rì yǒng hóng lán。
山腰四望犹昏黑,下界三更更未阑。shān yāo sì wàng yóu hūn hēi,xià jiè sān gèng gèng wèi lán。
因知俗骨予未了,山鹤一声天渐晓。yīn zhī sú gǔ yǔ wèi le,shān hè yī shēng tiān jiàn xiǎo。
强寻旧路再下山,赢得烟云衣袂绕。qiáng xún jiù lù zài xià shān,yíng dé yān yún yī mèi rào。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

吕仙祠

李孙宸

谁道荣名事不真,梦中晷刻亦前因。shuí dào róng míng shì bù zhēn,mèng zhōng guǐ kè yì qián yīn。
书生原是机锋捷,未必仙翁解度人。shū shēng yuán shì jī fēng jié,wèi bì xiān wēng jiě dù rén。

午日过范蠡湖有怀故园风物

李孙宸

琴奏南薰五月风,江南气候总应同。qín zòu nán xūn wǔ yuè fēng,jiāng nán qì hòu zǒng yīng tóng。
不知江畔如花女,几队仙裳上画艟。bù zhī jiāng pàn rú huā nǚ,jǐ duì xiān shang shàng huà chōng。

午日过范蠡湖有怀故园风物

李孙宸

又是分蒲撷艾辰,年光容易误游人。yòu shì fēn pú xié ài chén,nián guāng róng yì wù yóu rén。
谁怜范蠡湖边渡,不见江南五月春。shuí lián fàn lí hú biān dù,bù jiàn jiāng nán wǔ yuè chūn。

午日过范蠡湖有怀故园风物

李孙宸

五彩兰桡滚浪飞,击鼍舟子碧霞衣。wǔ cǎi lán ráo gǔn làng fēi,jī tuó zhōu zi bì xiá yī。
中流乱入鲛绡室,亲见龙王爱女归。zhōng liú luàn rù jiāo xiāo shì,qīn jiàn lóng wáng ài nǚ guī。

午日过范蠡湖有怀故园风物

李孙宸

梅矶晚泊醉名娃,袅袅新腔出缝纱。méi jī wǎn pō zuì míng wá,niǎo niǎo xīn qiāng chū fèng shā。
归棹石尤风浪逆,隔船唤买素馨花。guī zhào shí yóu fēng làng nì,gé chuán huàn mǎi sù xīn huā。

午日过范蠡湖有怀故园风物

李孙宸

海戏江南天下稀,朝朝竞斗水龙飞。hǎi xì jiāng nán tiān xià xī,cháo cháo jìng dòu shuǐ lóng fēi。
鸣钲一诧千桡举,采喝中流夺锦归。míng zhēng yī chà qiān ráo jǔ,cǎi hē zhōng liú duó jǐn guī。

午日过范蠡湖有怀故园风物

李孙宸

兰舟龙舸满城隅,最是时平乐事殊。lán zhōu lóng gě mǎn chéng yú,zuì shì shí píng lè shì shū。
近日青州报烽火,家家应系辟兵符。jìn rì qīng zhōu bào fēng huǒ,jiā jiā yīng xì pì bīng fú。

暮春四首春服既成

李孙宸

时序递来还递往,人事随适亦随缘。shí xù dì lái hái dì wǎng,rén shì suí shì yì suí yuán。
重裘卸后衣单袷,便是春服所宜然。zhòng qiú xiè hòu yī dān jiá,biàn shì chūn fú suǒ yí rán。

暮春四首春服既成

李孙宸

天地有水水有沂,一浴亦何预人事。tiān dì yǒu shuǐ shuǐ yǒu yí,yī yù yì hé yù rén shì。
狂士偶然兴会心,留与今人问沂水。kuáng shì ǒu rán xīng huì xīn,liú yǔ jīn rén wèn yí shuǐ。

暮春四首春服既成

李孙宸

流光何处不供闲,眼见春光去复还。liú guāng hé chù bù gōng xián,yǎn jiàn chūn guāng qù fù hái。
当日登临不可作,舞雩千古在人间。dāng rì dēng lín bù kě zuò,wǔ yú qiān gǔ zài rén jiān。

暮春四首春服既成

李孙宸

达观原在八极外,得趣自足一区中。dá guān yuán zài bā jí wài,dé qù zì zú yī qū zhōng。
任取有馀还造物,行歌五答思无穷。rèn qǔ yǒu yú hái zào wù,xíng gē wǔ dá sī wú qióng。

炼丹灶

李孙宸

相传丹灶此中开,炼取刀圭稿上裁。xiāng chuán dān zào cǐ zhōng kāi,liàn qǔ dāo guī gǎo shàng cái。
一自仙翁冲举后,尚馀灵气隐莓苔。yī zì xiān wēng chōng jǔ hòu,shàng yú líng qì yǐn méi tái。

赋得碎器瓶

李孙宸

己甘玉共碎,肯藉瓦能全。jǐ gān yù gòng suì,kěn jí wǎ néng quán。
漾水纤鳞跃,欹花细锦鲜。yàng shuǐ xiān lín yuè,yī huā xì jǐn xiān。
陶成煮白石,炼就补青天。táo chéng zhǔ bái shí,liàn jiù bǔ qīng tiān。
秋月冰壶裂,春蚕丝茧缠。qiū yuè bīng hú liè,chūn cán sī jiǎn chán。
珊瑚笼铁网,蝌蚪蚀苔笺。shān hú lóng tiě wǎng,kē dǒu shí tái jiān。
纹杂罘罳簟,光分玳瑁筵。wén zá fú sī diàn,guāng fēn dài mào yán。
质莹高玉案,晕积近炉烟。zhì yíng gāo yù àn,yūn jī jìn lú yān。
若是词人掷,声同作赋传。ruò shì cí rén zhì,shēng tóng zuò fù chuán。

节寿篇为谢大行寿母

李孙宸

乾坤清淑气,之子禀能全。qián kūn qīng shū qì,zhī zi bǐng néng quán。
同穴心宁负,存孤死未捐。tóng xué xīn níng fù,cún gū sǐ wèi juān。
歌传黄鹄咏,诗诵柏舟篇。gē chuán huáng gǔ yǒng,shī sòng bǎi zhōu piān。
玉貌先时毁,冰心映日妍。yù mào xiān shí huǐ,bīng xīn yìng rì yán。
机丝寒夜月,妆匣冷秋烟。jī sī hán yè yuè,zhuāng xiá lěng qiū yān。
太史风方采,仙郎名已传。tài shǐ fēng fāng cǎi,xiān láng míng yǐ chuán。
定评舆论合,特命九重宣。dìng píng yú lùn hé,tè mìng jiǔ zhòng xuān。
泉壤回阳日,杯卷慰暮年。quán rǎng huí yáng rì,bēi juǎn wèi mù nián。
中流有柱石,万古砥长川。zhōng liú yǒu zhù shí,wàn gǔ dǐ zhǎng chuān。

夜登黄龙洞作

李孙宸

出郭若不早,到山日已昏。chū guō ruò bù zǎo,dào shān rì yǐ hūn。
阪从灯下陟,草自雾中扪。bǎn cóng dēng xià zhì,cǎo zì wù zhōng mén。
未历诸山胜,先寻古洞源。wèi lì zhū shān shèng,xiān xún gǔ dòng yuán。
敢夸济胜健,还藉土人援。gǎn kuā jì shèng jiàn,hái jí tǔ rén yuán。
径窄时分队,山欹欲悸魂。jìng zhǎi shí fēn duì,shān yī yù jì hún。
登登路逾窅,望望岭加尊。dēng dēng lù yú yǎo,wàng wàng lǐng jiā zūn。
遇石频思憩,穿岩或借蹲。yù shí pín sī qì,chuān yán huò jiè dūn。
风来时作阵,瀑响听如奔。fēng lái shí zuò zhèn,pù xiǎng tīng rú bēn。
俗骨何当换,幽怀暂许论。sú gǔ hé dāng huàn,yōu huái zàn xǔ lùn。
一身怜秽浊,双足想腾骞。yī shēn lián huì zhuó,shuāng zú xiǎng téng qiān。
稍过流杯石,知为天洞门。shāo guò liú bēi shí,zhī wèi tiān dòng mén。
荒祠无卧具,聊共枕松根。huāng cí wú wò jù,liáo gòng zhěn sōng gēn。