古诗词

游天门关

袁宏道

发足自髻石,湾还可四里。fā zú zì jì shí,wān hái kě sì lǐ。
一步一惊魂,路荒不容趾。yī bù yī jīng hún,lù huāng bù róng zhǐ。
粘壁行刀脊,下视深无底。zhān bì xíng dāo jí,xià shì shēn wú dǐ。
狂锷搆虚空,痴石缀瘢?。kuáng è gòu xū kōng,chī shí zhuì bān yòu。
其沙生以坟,其骨污而泚。qí shā shēng yǐ fén,qí gǔ wū ér cǐ。
其草油以丝,其树糟而圯。qí cǎo yóu yǐ sī,qí shù zāo ér yí。
忽然硗确岩,忽然崩腾水。hū rán qiāo què yán,hū rán bēng téng shuǐ。
忽而没九天,忽而九渊起。hū ér méi jiǔ tiān,hū ér jiǔ yuān qǐ。
健夫引长绳,半日一移趾。jiàn fū yǐn zhǎng shéng,bàn rì yī yí zhǐ。
四肢互相用,臂行足以视。sì zhī hù xiāng yòng,bì xíng zú yǐ shì。
或如鸭折身,或如丁旋尾。huò rú yā zhé shēn,huò rú dīng xuán wěi。
或如鷇出壳,或如蟹引跪。huò rú kòu chū ké,huò rú xiè yǐn guì。
又如研古绘,虫蠹蚀丝理。yòu rú yán gǔ huì,chóng dù shí sī lǐ。
又如读殷盘,聱轧饤奥诡。yòu rú dú yīn pán,áo yà dìng ào guǐ。
当其快心意,虚空跃绳妓。dāng qí kuài xīn yì,xū kōng yuè shéng jì。
少焉筋力疲,蚊虻撼犀兕。shǎo yān jīn lì pí,wén méng hàn xī sì。
须发生烟岚,肌肤碎荆杞。xū fā shēng yān lán,jī fū suì jīng qǐ。
百苦到天门,相对惟口哆。bǎi kǔ dào tiān mén,xiāng duì wéi kǒu duō。
双壁削青铜,飞鸟不能止。shuāng bì xuē qīng tóng,fēi niǎo bù néng zhǐ。
一匣衔古光,方空如水洗。yī xiá xián gǔ guāng,fāng kōng rú shuǐ xǐ。
阴阳工刻轹,霜雪恣摩砥。yīn yáng gōng kè lì,shuāng xuě zì mó dǐ。
万古贮云霞,石纹绣青紫。wàn gǔ zhù yún xiá,shí wén xiù qīng zǐ。
鉃桐蛇腹段,古钮蛴螬蠡。shì tóng shé fù duàn,gǔ niǔ qí cáo lí。
诘曲史籀画,斑驳朱砂蕊。jí qū shǐ zhòu huà,bān bó zhū shā ruǐ。
僧言三十年,兹石未沾履。sēng yán sān shí nián,zī shí wèi zhān lǚ。
往时戚将军,架空一游此。wǎng shí qī jiāng jūn,jià kōng yī yóu cǐ。
长老传白猿,今来猿亦死。zhǎng lǎo chuán bái yuán,jīn lái yuán yì sǐ。
是时七月初,寒肌如粟子。shì shí qī yuè chū,hán jī rú sù zi。
引指人人危,回身面而鬼。yǐn zhǐ rén rén wēi,huí shēn miàn ér guǐ。
归来问僮仆,髭须白馀几。guī lái wèn tóng pū,zī xū bái yú jǐ。
破网取珊瑚,判命竞奇傀。pò wǎng qǔ shān hú,pàn mìng jìng qí guī。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

柳枝词

袁宏道

江南柳絮已纷飞。jiāng nán liǔ xù yǐ fēn fēi。
河北垂杨未折枝。hé běi chuí yáng wèi zhé zhī。
一种青娥娇眼女,南家嫁早北家迟。yī zhǒng qīng é jiāo yǎn nǚ,nán jiā jià zǎo běi jiā chí。

竹枝词

袁宏道

龙洲江口水如空。lóng zhōu jiāng kǒu shuǐ rú kōng。
龙洲女儿挟巨艟。lóng zhōu nǚ ér xié jù chōng。
奔涛泼面郎惊否,看我船歌八尺风。bēn tāo pō miàn láng jīng fǒu,kàn wǒ chuán gē bā chǐ fēng。

竹枝词

袁宏道

雪里山茶取次红。xuě lǐ shān chá qǔ cì hóng。
白头孀妇哭春风。bái tóu shuāng fù kū chūn fēng。
自从貂虎横行后,十室金钱九室空。zì cóng diāo hǔ héng xíng hòu,shí shì jīn qián jiǔ shì kōng。

竹枝词

袁宏道

百钱一尺买吴丝。bǎi qián yī chǐ mǎi wú sī。
焦发龙钟旧玉儿。jiāo fā lóng zhōng jiù yù ér。
记得庚寅前后事,万红堆里插花枝。jì dé gēng yín qián hòu shì,wàn hóng duī lǐ chā huā zhī。

竹枝词

袁宏道

东街晴雪未消泥。dōng jiē qíng xuě wèi xiāo ní。
南陌阴?又涨堤。nán mò yīn yòu zhǎng dī。
恰似江头娼女面,乍时欢笑乍时啼。qià shì jiāng tóu chāng nǚ miàn,zhà shí huān xiào zhà shí tí。

竹枝词

袁宏道

泥深一丈怯开门。ní shēn yī zhàng qiè kāi mén。
恶风恶雨恶梦魂。è fēng è yǔ è mèng hún。
才唤妇来又唤去,斑鸠唤得也顽烦。cái huàn fù lái yòu huàn qù,bān jiū huàn dé yě wán fán。

竹枝词

袁宏道

长樯铁鹿破洪涛。zhǎng qiáng tiě lù pò hóng tāo。
木绵子花七尺高。mù mián zi huā qī chǐ gāo。
搜时蛮力强三虎,抛掷轻如一鸟毛。sōu shí mán lì qiáng sān hǔ,pāo zhì qīng rú yī niǎo máo。

竹枝词

袁宏道

船上女儿画春娥。chuán shàng nǚ ér huà chūn é。
一叶飘随水上波。yī yè piāo suí shuǐ shàng bō。
左手牵妹右牵板,云冠不动青峨峨。zuǒ shǒu qiān mèi yòu qiān bǎn,yún guān bù dòng qīng é é。

竹枝词

袁宏道

吴儿纤晰语音侬。wú ér xiān xī yǔ yīn nóng。
北客高檐项领重。běi kè gāo yán xiàng lǐng zhòng。
江西贾子面如漆,裤褶行缠伴老佣。jiāng xī jiǎ zi miàn rú qī,kù zhě xíng chán bàn lǎo yōng。

竹枝词

袁宏道

陌上相逢尽楚腰。mò shàng xiāng féng jǐn chǔ yāo。
凉州一曲写吴绡。liáng zhōu yī qū xiě wú xiāo。
鹍弦拨尽南湖月,更与唱歌到板桥。kūn xián bō jǐn nán hú yuè,gèng yǔ chàng gē dào bǎn qiáo。

竹枝词

袁宏道

玉娘一曲叫天鹅。yù niáng yī qū jiào tiān é。
此地曾经牙板过。cǐ dì céng jīng yá bǎn guò。
十五年前细腰柳,而今枯瘦十围多。shí wǔ nián qián xì yāo liǔ,ér jīn kū shòu shí wéi duō。

竹枝词

袁宏道

一片春烟剪縠罗。yī piàn chūn yān jiǎn hú luó。
吴声软媚似吴娥。wú shēng ruǎn mèi shì wú é。
楚妃不解调吴肉,硬字乾音信口吪。chǔ fēi bù jiě diào wú ròu,yìng zì qián yīn xìn kǒu é。

竹枝词

袁宏道

贾客相逢倍惘然。jiǎ kè xiāng féng bèi wǎng rán。
楩楠杞梓下西川。pián nán qǐ zǐ xià xī chuān。
青天处处横珰虎,鬻女陪男偿税钱。qīng tiān chù chù héng dāng hǔ,yù nǚ péi nán cháng shuì qián。

竹枝词

袁宏道

一溪才顺一溪湾,一尺才过一丈还。yī xī cái shùn yī xī wān,yī chǐ cái guò yī zhàng hái。
船子已愁箭括水,儿童又指帽儿山。chuán zi yǐ chóu jiàn kuò shuǐ,ér tóng yòu zhǐ mào ér shān。

竹枝词

袁宏道

芦花枝上水痕新,南市东村打白鳞。lú huā zhī shàng shuǐ hén xīn,nán shì dōng cūn dǎ bái lín。
只在梁山山背面,梁山何苦不离人。zhǐ zài liáng shān shān bèi miàn,liáng shān hé kǔ bù lí rén。
15321234567»