古诗词

至正戊子下第南归与同贡黄章仲珍雷燧景阳同舟仲珍赋诗因走笔次韵

陶安

凤城酒美燕姬歌,禁花红飘金水河。fèng chéng jiǔ měi yàn jī gē,jìn huā hóng piāo jīn shuǐ hé。
雨香翠岛春昼暖,鱼龙陆海扬风波。yǔ xiāng cuì dǎo chūn zhòu nuǎn,yú lóng lù hǎi yáng fēng bō。
天门咫尺到不得,奈此飙摧云翼何。tiān mén zhǐ chǐ dào bù dé,nài cǐ biāo cuī yún yì hé。
时乎未至应有待,壮年不必伤蹉跎。shí hū wèi zhì yīng yǒu dài,zhuàng nián bù bì shāng cuō tuó。
君看松柏成大材,历岁雪霜谁见过。jūn kàn sōng bǎi chéng dà cái,lì suì xuě shuāng shuí jiàn guò。
拂衣南出指归路,回首京阙山嵯峨。fú yī nán chū zhǐ guī lù,huí shǒu jīng quē shān cuó é。
日高原头红雾散,潮平沽口青铜磨。rì gāo yuán tóu hóng wù sàn,cháo píng gū kǒu qīng tóng mó。
牵船溯流狂吹逆,登车避闸飞尘多。qiān chuán sù liú kuáng chuī nì,dēng chē bì zhá fēi chén duō。
黄楼凭河远眺望,身如冥鸿超网罗。huáng lóu píng hé yuǎn tiào wàng,shēn rú míng hóng chāo wǎng luó。
客涂笑语浣羁思,词锋捷出如挥戈。kè tú xiào yǔ huàn jī sī,cí fēng jié chū rú huī gē。
天生人才必用世,岂无文藻宣金科。tiān shēng rén cái bì yòng shì,qǐ wú wén zǎo xuān jīn kē。
鸾台凤阁总华要,不然玉署联鸣珂。luán tái fèng gé zǒng huá yào,bù rán yù shǔ lián míng kē。
丈夫小挫未为辱,正气耿耿非有它。zhàng fū xiǎo cuò wèi wèi rǔ,zhèng qì gěng gěng fēi yǒu tā。
匣中古砚助神变,铜蟾饱水手屡摩。xiá zhōng gǔ yàn zhù shén biàn,tóng chán bǎo shuǐ shǒu lǚ mó。
随身亦有勋业镜,依然照我颜色酡。suí shēn yì yǒu xūn yè jìng,yī rán zhào wǒ yán sè tuó。
与君今日动高兴,买酒共酌浇天和。yǔ jūn jīn rì dòng gāo xīng,mǎi jiǔ gòng zhuó jiāo tiān hé。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

学书

陶安

皇坟帝典古熙熙,道德光扬事业垂。huáng fén dì diǎn gǔ xī xī,dào dé guāng yáng shì yè chuí。
温洛神龟呈大法,鲁堂科斗载遗辞。wēn luò shén guī chéng dà fǎ,lǔ táng kē dòu zài yí cí。
危微精一亲传统,揖让征诛各有时。wēi wēi jīng yī qīn chuán tǒng,yī ràng zhēng zhū gè yǒu shí。
万世国家俱鉴此,存心必治不存危。wàn shì guó jiā jù jiàn cǐ,cún xīn bì zhì bù cún wēi。

学诗

陶安

教本闺门始后妃,经宏纬密烂生辉。jiào běn guī mén shǐ hòu fēi,jīng hóng wěi mì làn shēng huī。
辞情感物多微婉,祭享登歌盛发挥。cí qíng gǎn wù duō wēi wǎn,jì xiǎng dēng gē shèng fā huī。
古韵自谐何用协,序文有受未全非。gǔ yùn zì xié hé yòng xié,xù wén yǒu shòu wèi quán fēi。
考亭理趣明如日,独此时时与愿违。kǎo tíng lǐ qù míng rú rì,dú cǐ shí shí yǔ yuàn wéi。

审虑

陶安

天地生人一眇躬,包含天地寸心中。tiān dì shēng rén yī miǎo gōng,bāo hán tiān dì cùn xīn zhōng。
本来道义无穷极,要在工夫自扩充。běn lái dào yì wú qióng jí,yào zài gōng fū zì kuò chōng。
涓滴原泉流浩浩,纤毫稂莠长芃芃。juān dī yuán quán liú hào hào,xiān háo láng yǒu zhǎng péng péng。
公私端绪加精察,舜蹠从兹路不同。gōng sī duān xù jiā jīng chá,shùn zhí cóng zī lù bù tóng。

四皓奕图

陶安

安刘事毕返林丘,当局机心老未休。ān liú shì bì fǎn lín qiū,dāng jú jī xīn lǎo wèi xiū。
松下樵夫应暗笑,先输一着与留侯。sōng xià qiáo fū yīng àn xiào,xiān shū yī zhe yǔ liú hóu。

倦绣图

陶安

困来无力整残妆,采线何如意绪长。kùn lái wú lì zhěng cán zhuāng,cǎi xiàn hé rú yì xù zhǎng。
纤手欲闲闲不得,要将文绣献君王。xiān shǒu yù xián xián bù dé,yào jiāng wén xiù xiàn jūn wáng。

郯城叟

陶安

稃屑为饘不满瓯,焚茅烘暖敝绵裘。fū xiè wèi zhān bù mǎn ōu,fén máo hōng nuǎn bì mián qiú。
老翁自说因何瘦,连岁田禾不得收。lǎo wēng zì shuō yīn hé shòu,lián suì tián hé bù dé shōu。

次西无棣二首

陶安

寒砭肌骨酷如刀,雪走风行足力劳。hán biān jī gǔ kù rú dāo,xuě zǒu fēng xíng zú lì láo。
粝粟充饥裘袄弊,老天正是养英豪。lì sù chōng jī qiú ǎo bì,lǎo tiān zhèng shì yǎng yīng háo。

次西无棣二首

陶安

须结坚冰断数茎,每逢村墅少纾情。xū jié jiān bīng duàn shù jīng,měi féng cūn shù shǎo shū qíng。
仆夫皴手轮迟辗,行到日斜方近城。pū fū cūn shǒu lún chí niǎn,xíng dào rì xié fāng jìn chéng。

次汪教授见索茅术诗韵

陶安

清梦相依玉洁堂,未应辟谷学张良。qīng mèng xiāng yī yù jié táng,wèi yīng pì gǔ xué zhāng liáng。
紫芝本是神仙药,细嚼华阳雨露香。zǐ zhī běn shì shén xiān yào,xì jué huá yáng yǔ lù xiāng。

次韵溪居六绝

陶安

水长清溪昼濯缨,邻家门巷共新晴。shuǐ zhǎng qīng xī zhòu zhuó yīng,lín jiā mén xiàng gòng xīn qíng。
东风偶尔加嘘拂,便见闲花态度轻。dōng fēng ǒu ěr jiā xū fú,biàn jiàn xián huā tài dù qīng。

次韵溪居六绝

陶安

报到韶华太半回,庭前桃杏一齐开。bào dào sháo huá tài bàn huí,tíng qián táo xìng yī qí kāi。
蝶蜂留恋多情甚,才到花残便不来。dié fēng liú liàn duō qíng shén,cái dào huā cán biàn bù lái。

次韵溪居六绝

陶安

荣华无定若漂流,何似忘机狎海鸥。róng huá wú dìng ruò piāo liú,hé shì wàng jī xiá hǎi ōu。
傥使题桥言不应,相如岂不见人羞。tǎng shǐ tí qiáo yán bù yīng,xiāng rú qǐ bù jiàn rén xiū。

次韵溪居六绝

陶安

帘卷从教燕子归,倚栏闲看浪花飞。lián juǎn cóng jiào yàn zi guī,yǐ lán xián kàn làng huā fēi。
晚风欲定依然起,又鼓狂澜触石矶。wǎn fēng yù dìng yī rán qǐ,yòu gǔ kuáng lán chù shí jī。

次韵溪居六绝

陶安

客来沽酒醉婆娑,童子垂纶钓绿波。kè lái gū jiǔ zuì pó suō,tóng zi chuí lún diào lǜ bō。
檐外雨晴春树茂,无心勾引鸟声多。yán wài yǔ qíng chūn shù mào,wú xīn gōu yǐn niǎo shēng duō。

次韵溪居六绝

陶安

暖天涨雾结春阴,花片随波半欲沈。nuǎn tiān zhǎng wù jié chūn yīn,huā piàn suí bō bàn yù shěn。
病鹤翎疏飞不起,却输黄鸟占高林。bìng hè líng shū fēi bù qǐ,què shū huáng niǎo zhàn gāo lín。