古诗词

至正戊子下第南归与同贡黄章仲珍雷燧景阳同舟仲珍赋诗因走笔次韵

陶安

凤城酒美燕姬歌,禁花红飘金水河。fèng chéng jiǔ měi yàn jī gē,jìn huā hóng piāo jīn shuǐ hé。
雨香翠岛春昼暖,鱼龙陆海扬风波。yǔ xiāng cuì dǎo chūn zhòu nuǎn,yú lóng lù hǎi yáng fēng bō。
天门咫尺到不得,奈此飙摧云翼何。tiān mén zhǐ chǐ dào bù dé,nài cǐ biāo cuī yún yì hé。
时乎未至应有待,壮年不必伤蹉跎。shí hū wèi zhì yīng yǒu dài,zhuàng nián bù bì shāng cuō tuó。
君看松柏成大材,历岁雪霜谁见过。jūn kàn sōng bǎi chéng dà cái,lì suì xuě shuāng shuí jiàn guò。
拂衣南出指归路,回首京阙山嵯峨。fú yī nán chū zhǐ guī lù,huí shǒu jīng quē shān cuó é。
日高原头红雾散,潮平沽口青铜磨。rì gāo yuán tóu hóng wù sàn,cháo píng gū kǒu qīng tóng mó。
牵船溯流狂吹逆,登车避闸飞尘多。qiān chuán sù liú kuáng chuī nì,dēng chē bì zhá fēi chén duō。
黄楼凭河远眺望,身如冥鸿超网罗。huáng lóu píng hé yuǎn tiào wàng,shēn rú míng hóng chāo wǎng luó。
客涂笑语浣羁思,词锋捷出如挥戈。kè tú xiào yǔ huàn jī sī,cí fēng jié chū rú huī gē。
天生人才必用世,岂无文藻宣金科。tiān shēng rén cái bì yòng shì,qǐ wú wén zǎo xuān jīn kē。
鸾台凤阁总华要,不然玉署联鸣珂。luán tái fèng gé zǒng huá yào,bù rán yù shǔ lián míng kē。
丈夫小挫未为辱,正气耿耿非有它。zhàng fū xiǎo cuò wèi wèi rǔ,zhèng qì gěng gěng fēi yǒu tā。
匣中古砚助神变,铜蟾饱水手屡摩。xiá zhōng gǔ yàn zhù shén biàn,tóng chán bǎo shuǐ shǒu lǚ mó。
随身亦有勋业镜,依然照我颜色酡。suí shēn yì yǒu xūn yè jìng,yī rán zhào wǒ yán sè tuó。
与君今日动高兴,买酒共酌浇天和。yǔ jūn jīn rì dòng gāo xīng,mǎi jiǔ gòng zhuó jiāo tiān hé。

陶安

明太平府当涂人,字主敬。元顺帝至正四年举人。授明道书院山长,避乱家居。朱元璋取太平,安出迎,留参幕府,任左司员外郎。洪武元年任知制诰兼修国史,寻出任江西行省参知政事,卒官。有《陶学士集》。 陶安的作品>>

猜您喜欢

渡江

陶安

尝闻五马一为龙,烟水迢迢日自东。cháng wén wǔ mǎ yī wèi lóng,yān shuǐ tiáo tiáo rì zì dōng。
那信江南业儒者,也来中土揽英雄。nà xìn jiāng nán yè rú zhě,yě lái zhōng tǔ lǎn yīng xióng。

见饥民

陶安

伛偻提携面黑黧,如柴瘦骨强撑支。yǔ lóu tí xié miàn hēi lí,rú chái shòu gǔ qiáng chēng zhī。
充肠犹欲延躯命,扳上高枝剥树皮。chōng cháng yóu yù yán qū mìng,bān shàng gāo zhī bō shù pí。

早行

陶安

月光斜坠树凄迷,山路崎岖信马蹄。yuè guāng xié zhuì shù qī mí,shān lù qí qū xìn mǎ tí。
扑面霜风行十里,村墟渐近始闻鸡。pū miàn shuāng fēng xíng shí lǐ,cūn xū jiàn jìn shǐ wén jī。

旅夜闻雨

陶安

夜雨巡檐泻瀑声,窗虚灯暗旅魂惊。yè yǔ xún yán xiè pù shēng,chuāng xū dēng àn lǚ hún jīng。
思家非是无归梦,自信离人梦不成。sī jiā fēi shì wú guī mèng,zì xìn lí rén mèng bù chéng。

途中别友

陶安

岐路霜枫照面红,君归浙右我江东。qí lù shuāng fēng zhào miàn hóng,jūn guī zhè yòu wǒ jiāng dōng。
青山今夜看明月,两地相思听断鸿。qīng shān jīn yè kàn míng yuè,liǎng dì xiāng sī tīng duàn hóng。

初归

陶安

幽蓟归来鬓若丝,故园三径草离离。yōu jì guī lái bìn ruò sī,gù yuán sān jìng cǎo lí lí。
慰人犹有篱边菊,强吐秋花满旧枝。wèi rén yóu yǒu lí biān jú,qiáng tǔ qiū huā mǎn jiù zhī。

冬晚

陶安

江上风高雪正深,倦游人抱慰时心。jiāng shàng fēng gāo xuě zhèng shēn,juàn yóu rén bào wèi shí xīn。
柴门不扫无来辙,抱膝藜床一畅吟。chái mén bù sǎo wú lái zhé,bào xī lí chuáng yī chàng yín。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

雾敛春郊现烛龙,偶来禅刹问真空。wù liǎn chūn jiāo xiàn zhú lóng,ǒu lái chán shā wèn zhēn kōng。
当门一曲清泠水,物外人间便不同。dāng mén yī qū qīng líng shuǐ,wù wài rén jiān biàn bù tóng。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

千骑争驰乐未央,绣衣银甲映花香。qiān qí zhēng chí lè wèi yāng,xiù yī yín jiǎ yìng huā xiāng。
回看城市炊烟绿,嘉惠生民不暂忘。huí kàn chéng shì chuī yān lǜ,jiā huì shēng mín bù zàn wàng。

庚子二月十七日上在姑孰游灵山无相庵时仆与汪朝宗都諌王思文理问俱侍行王赋绝句三首因次其韵

陶安

松竹清阴覆古庵,宛如灵鹫拥精蓝。sōng zhú qīng yīn fù gǔ ān,wǎn rú líng jiù yōng jīng lán。
相君下马行吟久,得意宾僚有二三。xiāng jūn xià mǎ xíng yín jiǔ,dé yì bīn liáo yǒu èr sān。

参议李公次前韵二首见示赓歌奉答

陶安

自有乾坤几万年,月光偏向此时圆。zì yǒu qián kūn jǐ wàn nián,yuè guāng piān xiàng cǐ shí yuán。
秋澄玉宇云收尽,照见神州海外边。qiū chéng yù yǔ yún shōu jǐn,zhào jiàn shén zhōu hǎi wài biān。

参议李公次前韵二首见示赓歌奉答

陶安

兔台灵药可延年,试问冰娥乞数圆。tù tái líng yào kě yán nián,shì wèn bīng é qǐ shù yuán。
长愿身轻华发少,台阶正在五云边。zhǎng yuàn shēn qīng huá fā shǎo,tái jiē zhèng zài wǔ yún biān。

题画应制

陶安

竹囊琴剑二苍童,官道驱驰并玉骢。zhú náng qín jiàn èr cāng tóng,guān dào qū chí bìng yù cōng。
相顾应谈天下事,封书同奏帝王宫。xiāng gù yīng tán tiān xià shì,fēng shū tóng zòu dì wáng gōng。

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

太空珠镜豁然开,风运琼轮任往来。tài kōng zhū jìng huō rán kāi,fēng yùn qióng lún rèn wǎng lái。
雨霁丹光云外紫,绕山海气隔黄埃。yǔ jì dān guāng yún wài zǐ,rào shān hǎi qì gé huáng āi。

奉赓御制诗韵三首送茅山宗师

陶安

烛龙飞出晓山巅,草木欣欣总畅然。zhú lóng fēi chū xiǎo shān diān,cǎo mù xīn xīn zǒng chàng rán。
洞里白云闲已久,又随玄鹤上瑶天。dòng lǐ bái yún xián yǐ jiǔ,yòu suí xuán hè shàng yáo tiān。