古诗词

陂塘泛舟

郑学醇

海潮五月初盛壮,映地涵天何荡漾。hǎi cháo wǔ yuè chū shèng zhuàng,yìng dì hán tiān hé dàng yàng。
轻舟傍午泛陂塘,菰蒲猎猎鱼吹浪。qīng zhōu bàng wǔ fàn bēi táng,gū pú liè liè yú chuī làng。
黑云触热片时作,白面石尤雷电恶。hēi yún chù rè piàn shí zuò,bái miàn shí yóu léi diàn è。
翡翠蜻蜓历乱飞,钓艇罟船遵渚泊。fěi cuì qīng tíng lì luàn fēi,diào tǐng gǔ chuán zūn zhǔ pō。
篷底时惊霹雳光,崩腾似泻银河落。péng dǐ shí jīng pī lì guāng,bēng téng shì xiè yín hé luò。
须臾雨霁风渐息,荷叶菱花静如拭。xū yú yǔ jì fēng jiàn xī,hé yè líng huā jìng rú shì。
匏樽相属兴陶然,渺渺水天同一色。páo zūn xiāng shǔ xīng táo rán,miǎo miǎo shuǐ tiān tóng yī sè。
夕阳倒景浸南山,荻岸松门杳霭间。xī yáng dào jǐng jìn nán shān,dí àn sōng mén yǎo ǎi jiān。
夜深喜见明月上,清景好人不忍还。yè shēn xǐ jiàn míng yuè shàng,qīng jǐng hǎo rén bù rěn hái。
阴阳阖辟有如此,昼夜死生同一理。yīn yáng hé pì yǒu rú cǐ,zhòu yè sǐ shēng tóng yī lǐ。
安得潜窥造化枢,长与天地相终始。ān dé qián kuī zào huà shū,zhǎng yǔ tiān dì xiāng zhōng shǐ。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

后汉书十五首

郑学醇

节侯归汉自巾车,奋翼渑池壮有馀。jié hóu guī hàn zì jīn chē,fèn yì miǎn chí zhuàng yǒu yú。
仗钺西征三辅定,玺书偏为致勤渠。zhàng yuè xī zhēng sān fǔ dìng,xǐ shū piān wèi zhì qín qú。

后汉书十五首

郑学醇

冠军披羽独先登,壮勇还能不自矜。guān jūn pī yǔ dú xiān dēng,zhuàng yǒng hái néng bù zì jīn。
帝莫沉吟忧击郾,天教名将佐中兴。dì mò chén yín yōu jī yǎn,tiān jiào míng jiāng zuǒ zhōng xīng。

后汉书十五首

郑学醇

指点燕支是汉山,壮心鸣剑扫胡还。zhǐ diǎn yàn zhī shì hàn shān,zhuàng xīn míng jiàn sǎo hú hái。
君王自有怀柔策,却遣丸泥闭玉关。jūn wáng zì yǒu huái róu cè,què qiǎn wán ní bì yù guān。

后汉书十五首

郑学醇

渔阳上谷尽精兵,一夜南趣入汉营。yú yáng shàng gǔ jǐn jīng bīng,yī yè nán qù rù hàn yíng。
有志竟须成大业,殷勤酾酒向齐城。yǒu zhì jìng xū chéng dà yè,yīn qín shāi jiǔ xiàng qí chéng。

后汉书十五首

郑学醇

弹丸疏勒劲胡间,疲卒相看倍苦颜。dàn wán shū lēi jìn hú jiān,pí zú xiāng kàn bèi kǔ yán。
一夜范羌冲雪至,始知生入玉门关。yī yè fàn qiāng chōng xuě zhì,shǐ zhī shēng rù yù mén guān。

后汉书十五首

郑学醇

汉家天子置三雍,袒割亲行礼数恭。hàn jiā tiān zi zhì sān yōng,tǎn gē qīn xíng lǐ shù gōng。
师傅位高恩渥重,几人稽古作儒宗。shī fù wèi gāo ēn wò zhòng,jǐ rén jī gǔ zuò rú zōng。

后汉书十五首

郑学醇

讲毡曾报鳣衔三,位列台司祸已涵。jiǎng zhān céng bào zhān xián sān,wèi liè tái sī huò yǐ hán。
回首夕阳亭上路,清忠千古更谁惭。huí shǒu xī yáng tíng shàng lù,qīng zhōng qiān gǔ gèng shuí cán。

后汉书十五首

郑学醇

东观重校图书日,西第初成献颂时。dōng guān zhòng xiào tú shū rì,xī dì chū chéng xiàn sòng shí。
总为浮荣移素节,岂应吾道在逶迤。zǒng wèi fú róng yí sù jié,qǐ yīng wú dào zài wēi yí。

后汉书十五首

郑学醇

爨下焦桐斸素琴,螳螂一曲妙掺音。cuàn xià jiāo tóng zhǔ sù qín,táng láng yī qū miào càn yīn。
谁知召对金商日,不识阳球有杀心。shuí zhī zhào duì jīn shāng rì,bù shí yáng qiú yǒu shā xīn。

后汉书十五首

郑学醇

新拜将军号度辽,先声宣播北庭遥。xīn bài jiāng jūn hào dù liáo,xiān shēng xuān bō běi tíng yáo。
仲师壮节如苏武,肯向穹庐一折腰。zhòng shī zhuàng jié rú sū wǔ,kěn xiàng qióng lú yī zhé yāo。

后汉书十五首

郑学醇

使君行部去幨帏,万姓同瞻冕服辉。shǐ jūn xíng bù qù chān wéi,wàn xìng tóng zhān miǎn fú huī。
诏出汉庭旌有德,可怜循吏古来稀。zhào chū hàn tíng jīng yǒu dé,kě lián xún lì gǔ lái xī。

后汉书十五首

郑学醇

千里克期曾赴约,百年生死见交情。qiān lǐ kè qī céng fù yuē,bǎi nián shēng sǐ jiàn jiāo qíng。
素车白马者谁子,知是山阳范巨卿。sù chē bái mǎ zhě shuí zi,zhī shì shān yáng fàn jù qīng。

后汉书十五首

郑学醇

独怜千里草青青,汉祚濒倾似建瓴。dú lián qiān lǐ cǎo qīng qīng,hàn zuò bīn qīng shì jiàn líng。
阉竖尽膺茅土锡,废书三叹为桓灵。yān shù jǐn yīng máo tǔ xī,fèi shū sān tàn wèi huán líng。

三国志魏书九首

郑学醇

邺城斜日带清漳,铜雀台高穗帐荒。yè chéng xié rì dài qīng zhāng,tóng què tái gāo suì zhàng huāng。
七十二陵终寂莫,不知谁是发丘郎。qī shí èr líng zhōng jì mò,bù zhī shuí shì fā qiū láng。

三国志魏书九首

郑学醇

龙舸重来事已劳,长风吹断广陵涛。lóng gě zhòng lái shì yǐ láo,zhǎng fēng chuī duàn guǎng líng tāo。
千群武骑浑无用,极目东南王气高。qiān qún wǔ qí hún wú yòng,jí mù dōng nán wáng qì gāo。