古诗词

陂塘泛舟

郑学醇

海潮五月初盛壮,映地涵天何荡漾。hǎi cháo wǔ yuè chū shèng zhuàng,yìng dì hán tiān hé dàng yàng。
轻舟傍午泛陂塘,菰蒲猎猎鱼吹浪。qīng zhōu bàng wǔ fàn bēi táng,gū pú liè liè yú chuī làng。
黑云触热片时作,白面石尤雷电恶。hēi yún chù rè piàn shí zuò,bái miàn shí yóu léi diàn è。
翡翠蜻蜓历乱飞,钓艇罟船遵渚泊。fěi cuì qīng tíng lì luàn fēi,diào tǐng gǔ chuán zūn zhǔ pō。
篷底时惊霹雳光,崩腾似泻银河落。péng dǐ shí jīng pī lì guāng,bēng téng shì xiè yín hé luò。
须臾雨霁风渐息,荷叶菱花静如拭。xū yú yǔ jì fēng jiàn xī,hé yè líng huā jìng rú shì。
匏樽相属兴陶然,渺渺水天同一色。páo zūn xiāng shǔ xīng táo rán,miǎo miǎo shuǐ tiān tóng yī sè。
夕阳倒景浸南山,荻岸松门杳霭间。xī yáng dào jǐng jìn nán shān,dí àn sōng mén yǎo ǎi jiān。
夜深喜见明月上,清景好人不忍还。yè shēn xǐ jiàn míng yuè shàng,qīng jǐng hǎo rén bù rěn hái。
阴阳阖辟有如此,昼夜死生同一理。yīn yáng hé pì yǒu rú cǐ,zhòu yè sǐ shēng tóng yī lǐ。
安得潜窥造化枢,长与天地相终始。ān dé qián kuī zào huà shū,zhǎng yǔ tiān dì xiāng zhōng shǐ。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

晋书十二首

郑学醇

于湖一望贼营连,疋马遥挥七宝鞭。yú hú yī wàng zéi yíng lián,pǐ mǎ yáo huī qī bǎo biān。
胜算自能消跋扈,太宁江表中兴年。shèng suàn zì néng xiāo bá hù,tài níng jiāng biǎo zhōng xīng nián。

晋书十二首

郑学醇

洛下才名二陆孤,华亭双鹤为谁呼。luò xià cái míng èr lù gū,huá tíng shuāng hè wèi shuí hū。
可堪羁宦逢多难,不恋莼羹恋酪酥。kě kān jī huàn féng duō nán,bù liàn chún gēng liàn lào sū。

晋书十二首

郑学醇

广武城边旧战场,眼中刘项总茫茫。guǎng wǔ chéng biān jiù zhàn chǎng,yǎn zhōng liú xiàng zǒng máng máng。
当年早逐苏门隐,肯向人间作酒狂。dāng nián zǎo zhú sū mén yǐn,kěn xiàng rén jiān zuò jiǔ kuáng。

晋书十二首

郑学醇

屋外稽山山外池,绕池杨柳绿阴垂。wū wài jī shān shān wài chí,rào chí yáng liǔ lǜ yīn chuí。
那知佐锻相携意,都入山阳笛里悲。nà zhī zuǒ duàn xiāng xié yì,dōu rù shān yáng dí lǐ bēi。

晋书十二首

郑学醇

非关孙令忆周旋,名利深知负倚门。fēi guān sūn lìng yì zhōu xuán,míng lì shēn zhī fù yǐ mén。
何事望尘遥一拜,板舆堪自乐田园。hé shì wàng chén yáo yī bài,bǎn yú kān zì lè tián yuán。

晋书十二首

郑学醇

才藻翩翩孙子荆,挥毫犹自气峥嵘。cái zǎo piān piān sūn zi jīng,huī háo yóu zì qì zhēng róng。
漱流枕石如终老,何必参军礼数争。shù liú zhěn shí rú zhōng lǎo,hé bì cān jūn lǐ shù zhēng。

晋书十二首

郑学醇

中原回首尽羌胡,王气金陵一丛孤。zhōng yuán huí shǒu jǐn qiāng hú,wáng qì jīn líng yī cóng gū。
却向石城求故节,谁云江左有夷吾。què xiàng shí chéng qiú gù jié,shuí yún jiāng zuǒ yǒu yí wú。

晋书十二首

郑学醇

翠华低拂石头尘,社稷谁为定难人。cuì huá dī fú shí tóu chén,shè jì shuí wèi dìng nán rén。
不为功名轻绝裾,太真应是晋名臣。bù wèi gōng míng qīng jué jū,tài zhēn yīng shì jìn míng chén。

晋书十二首

郑学醇

庾公重作镇荆州,飞鸟翩翩出石头。yǔ gōng zhòng zuò zhèn jīng zhōu,fēi niǎo piān piān chū shí tóu。
屡诏不来缘底事,月明清兴在南楼。lǚ zhào bù lái yuán dǐ shì,yuè míng qīng xīng zài nán lóu。

晋书十二首

郑学醇

贼臣苏峻犯台城,谋国谁人致寇兵。zéi chén sū jùn fàn tái chéng,móu guó shuí rén zhì kòu bīng。
臣死为君儿为父,晋家惟有卞忠贞。chén sǐ wèi jūn ér wèi fù,jìn jiā wéi yǒu biàn zhōng zhēn。

晋书十二首

郑学醇

冶城东望兴悠哉,谢傅偏称济世才。yě chéng dōng wàng xīng yōu zāi,xiè fù piān chēng jì shì cái。
别墅未终棋一局,淮淝飞送捷书来。bié shù wèi zhōng qí yī jú,huái féi fēi sòng jié shū lái。

宋书八首

郑学醇

关河漠漠朔云屯,晋室犹馀旧寝园。guān hé mò mò shuò yún tún,jìn shì yóu yú jiù qǐn yuán。
父老百年南望尽,宋公无意在中原。fù lǎo bǎi nián nán wàng jǐn,sòng gōng wú yì zài zhōng yuán。

宋书八首

郑学醇

梦里风涛海上山,尽披心力济时艰。mèng lǐ fēng tāo hǎi shàng shān,jǐn pī xīn lì jì shí jiān。
岂知平洛加殊礼,一夕音从阃外还。qǐ zhī píng luò jiā shū lǐ,yī xī yīn cóng kǔn wài hái。

宋书八首

郑学醇

脱帻长嗟恨未平,疆场何日得休兵。tuō zé zhǎng jiē hèn wèi píng,jiāng chǎng hé rì dé xiū bīng。
六州春燕巢林木,此际应思万里城。liù zhōu chūn yàn cháo lín mù,cǐ jì yīng sī wàn lǐ chéng。

宋书八首

郑学醇

破浪长风志不群,丈夫雄武不须文。pò làng zhǎng fēng zhì bù qún,zhàng fū xióng wǔ bù xū wén。
时穷醉尉犹相厄,粟饭何心到庾君。shí qióng zuì wèi yóu xiāng è,sù fàn hé xīn dào yǔ jūn。