古诗词

陂塘泛舟

郑学醇

海潮五月初盛壮,映地涵天何荡漾。hǎi cháo wǔ yuè chū shèng zhuàng,yìng dì hán tiān hé dàng yàng。
轻舟傍午泛陂塘,菰蒲猎猎鱼吹浪。qīng zhōu bàng wǔ fàn bēi táng,gū pú liè liè yú chuī làng。
黑云触热片时作,白面石尤雷电恶。hēi yún chù rè piàn shí zuò,bái miàn shí yóu léi diàn è。
翡翠蜻蜓历乱飞,钓艇罟船遵渚泊。fěi cuì qīng tíng lì luàn fēi,diào tǐng gǔ chuán zūn zhǔ pō。
篷底时惊霹雳光,崩腾似泻银河落。péng dǐ shí jīng pī lì guāng,bēng téng shì xiè yín hé luò。
须臾雨霁风渐息,荷叶菱花静如拭。xū yú yǔ jì fēng jiàn xī,hé yè líng huā jìng rú shì。
匏樽相属兴陶然,渺渺水天同一色。páo zūn xiāng shǔ xīng táo rán,miǎo miǎo shuǐ tiān tóng yī sè。
夕阳倒景浸南山,荻岸松门杳霭间。xī yáng dào jǐng jìn nán shān,dí àn sōng mén yǎo ǎi jiān。
夜深喜见明月上,清景好人不忍还。yè shēn xǐ jiàn míng yuè shàng,qīng jǐng hǎo rén bù rěn hái。
阴阳阖辟有如此,昼夜死生同一理。yīn yáng hé pì yǒu rú cǐ,zhòu yè sǐ shēng tóng yī lǐ。
安得潜窥造化枢,长与天地相终始。ān dé qián kuī zào huà shū,zhǎng yǔ tiān dì xiāng zhōng shǐ。

郑学醇

明广东顺德人,字承孟。隆庆元年举人。任武缘知县。有《句漏集》。 郑学醇的作品>>

猜您喜欢

宋书八首

郑学醇

浔阳卧内握戎机,恩宠那知事渐非。xún yáng wò nèi wò róng jī,ēn chǒng nà zhī shì jiàn fēi。
有诏夺情初强起,君王亲赐彩纶衣。yǒu zhào duó qíng chū qiáng qǐ,jūn wáng qīn cì cǎi lún yī。

宋书八首

郑学醇

始宁山下赋山居,谢客登临乐有馀。shǐ níng shān xià fù shān jū,xiè kè dēng lín lè yǒu yú。
早为韩仇施一击,健儿何事出桃墟。zǎo wèi hán chóu shī yī jī,jiàn ér hé shì chū táo xū。

宋书八首

郑学醇

郊野怡情酒数杯,笨车羸马日裴徊。jiāo yě yí qíng jiǔ shù bēi,bèn chē léi mǎ rì péi huái。
鸣驺道上频相避,知是三郎卤簿来。míng zōu dào shàng pín xiāng bì,zhī shì sān láng lǔ bù lái。

宋书八首

郑学醇

归来三径得闲身,家世曾为晋辅臣。guī lái sān jìng dé xián shēn,jiā shì céng wèi jìn fǔ chén。
江介繁华摇落尽,酒边犹有义熙人。jiāng jiè fán huá yáo luò jǐn,jiǔ biān yóu yǒu yì xī rén。

梁书六首

郑学醇

萧郎筹略本无涯,力竭当年为堰淮。xiāo láng chóu lüè běn wú yá,lì jié dāng nián wèi yàn huái。
十万生灵尽鱼鳖,空门何苦事持斋。shí wàn shēng líng jǐn yú biē,kōng mén hé kǔ shì chí zhāi。

梁书六首

郑学醇

逆羝未必折棰笞,垂老台城见逼时。nì dī wèi bì zhé chuí chī,chuí lǎo tái chéng jiàn bī shí。
白马青丝成妖谶,金瓯一缺竟何施。bái mǎ qīng sī chéng yāo chèn,jīn ōu yī quē jìng hé shī。

梁书六首

郑学醇

秦望山中瑞室开,幽居无复使君来。qín wàng shān zhōng ruì shì kāi,yōu jū wú fù shǐ jūn lái。
番嫌谢朏频趋阙,偏忆严陵旧钓台。fān xián xiè fěi pín qū quē,piān yì yán líng jiù diào tái。

梁书六首

郑学醇

几年孤客在桑干,借得书来彻夜看。jǐ nián gū kè zài sāng gàn,jiè dé shū lái chè yè kàn。
穷达不须重辨命,紫岩山下老南冠。qióng dá bù xū zhòng biàn mìng,zǐ yán shān xià lǎo nán guān。

梁书六首

郑学醇

征虏亭前祖帐还,华阳洞里即仙山。zhēng lǔ tíng qián zǔ zhàng hái,huá yáng dòng lǐ jí xiān shān。
层楼独倚无人到,消得松风白昼闲。céng lóu dú yǐ wú rén dào,xiāo dé sōng fēng bái zhòu xián。

梁书六首

郑学醇

谢家传得旧风流,恩宠曾陪宴乐游。xiè jiā chuán dé jiù fēng liú,ēn chǒng céng péi yàn lè yóu。
何事垆头穷一醉,褰帷犹自对三驺。hé shì lú tóu qióng yī zuì,qiān wéi yóu zì duì sān zōu。

南史六首

郑学醇

江南风俗竞奢华,步步金莲贴地花。jiāng nán fēng sú jìng shē huá,bù bù jīn lián tiē dì huā。
曾忆尚衣除王导,不将清俭世传家。céng yì shàng yī chú wáng dǎo,bù jiāng qīng jiǎn shì chuán jiā。

南史六首

郑学醇

竟陵宾客似梁园,才俊翩翩总在门。jìng líng bīn kè shì liáng yuán,cái jùn piān piān zǒng zài mén。
怪杀王融偏贾祸,西州烟月断人魂。guài shā wáng róng piān jiǎ huò,xī zhōu yān yuè duàn rén hún。

南史六首

郑学醇

翠屏金屋卷流苏,秉烛曾称伟丈夫。cuì píng jīn wū juǎn liú sū,bǐng zhú céng chēng wěi zhàng fū。
世族不更时事改,舅家宗祐倩谁扶。shì zú bù gèng shí shì gǎi,jiù jiā zōng yòu qiàn shuí fú。

南史六首

郑学醇

冉冉笼烟黛色新,台城堤柳不胜春。rǎn rǎn lóng yān dài sè xīn,tái chéng dī liǔ bù shèng chūn。
东风尽送廉纤雨,一洗山川旧战尘。dōng fēng jǐn sòng lián xiān yǔ,yī xǐ shān chuān jiù zhàn chén。

南史六首

郑学醇

结绮临春万户空,新林犹自起东风。jié qǐ lín chūn wàn hù kōng,xīn lín yóu zì qǐ dōng fēng。
堪怜一片龟兹国,回首繁华似梦中。kān lián yī piàn guī zī guó,huí shǒu fán huá shì mèng zhōng。