古诗词

吕梁洪

唐之淳

三月上吕梁,春旱水未驶。sān yuè shàng lǚ liáng,chūn hàn shuǐ wèi shǐ。
水中半白石,错出犬牙锐。shuǐ zhōng bàn bái shí,cuò chū quǎn yá ruì。
其流本闲暇,急束若有恃。qí liú běn xián xiá,jí shù ruò yǒu shì。
乍疑云汉泻,星斗湿流丽。zhà yí yún hàn xiè,xīng dòu shī liú lì。
又疑沧海涛,喷射巨鳌背。yòu yí cāng hǎi tāo,pēn shè jù áo bèi。
轰轰万雷撞,佶佶千兵势。hōng hōng wàn léi zhuàng,jí jí qiān bīng shì。
为河作户限,匪一乃再至。wèi hé zuò hù xiàn,fěi yī nǎi zài zhì。
上洪急且纡,下洪峻而厉。shàng hóng jí qiě yū,xià hóng jùn ér lì。
舟航抵其下,一叶舞云际。zhōu háng dǐ qí xià,yī yè wǔ yún jì。
跻攀仅分寸,失手寻丈外。jī pān jǐn fēn cùn,shī shǒu xún zhàng wài。
累累腰巨絙,牛喘仆夫瘁。lèi lèi yāo jù huán,niú chuǎn pū fū cuì。
已涉未足欢,欲下心反悸。yǐ shè wèi zú huān,yù xià xīn fǎn jì。
胡然造次顷,号叫乞神惠。hú rán zào cì qǐng,hào jiào qǐ shén huì。
遂令愚无知,谄祭及非类。suì lìng yú wú zhī,chǎn jì jí fēi lèi。
方今幅员广,南北一衣带。fāng jīn fú yuán guǎng,nán běi yī yī dài。
梯航极山海,珠玉兼象贝。tī háng jí shān hǎi,zhū yù jiān xiàng bèi。
设官使居守,人畜数十辈。shè guān shǐ jū shǒu,rén chù shù shí bèi。
蛟鼍革冥顽,行旅释凝滞。jiāo tuó gé míng wán,xíng lǚ shì níng zhì。
人心既有依,天险不足畏。rén xīn jì yǒu yī,tiān xiǎn bù zú wèi。
缅思黄河源,远自昆仑致。miǎn sī huáng hé yuán,yuǎn zì kūn lún zhì。
万里不能休,朝宗实天意。wàn lǐ bù néng xiū,cháo zōng shí tiān yì。
向非神禹功,后世亦奚赖。xiàng fēi shén yǔ gōng,hòu shì yì xī lài。
到今疏凿处,历历犹可记。dào jīn shū záo chù,lì lì yóu kě jì。
河竭功不忘,圣人等天地。hé jié gōng bù wàng,shèng rén děng tiān dì。

唐之淳

明浙江山阴人,名愚士,以字行。唐肃子。建文二年,以方孝孺荐,为翰林侍读,与孝孺俱领修书事。旋卒。有《唐愚士诗》。 唐之淳的作品>>

猜您喜欢

过张秋伤河决都水监

唐之淳

可怜都水监,无复汉官仪。kě lián dōu shuǐ jiān,wú fù hàn guān yí。
洲渚沈遗迹,鱼龙识故碑。zhōu zhǔ shěn yí jì,yú lóng shí gù bēi。
日斜渔唱断,风细客帆迟。rì xié yú chàng duàn,fēng xì kè fān chí。
前代多耆旧,时来咏黍离。qián dài duō qí jiù,shí lái yǒng shǔ lí。

题夏山欲雨图

唐之淳

云湿树阴稠,山炎雨气浮。yún shī shù yīn chóu,shān yán yǔ qì fú。
暗边疑雁荡,佳处失龙湫。àn biān yí yàn dàng,jiā chù shī lóng jiǎo。
舟楫荷华晚,川原稌黍秋。zhōu jí hé huá wǎn,chuān yuán tú shǔ qiū。
空怜头上黑,诗句若为酬。kōng lián tóu shàng hēi,shī jù ruò wèi chóu。

和颐庵安山湖对月之韵

唐之淳

月白际高天,波明灭远川。yuè bái jì gāo tiān,bō míng miè yuǎn chuān。
风声羌管细,星影酒杯圆。fēng shēng qiāng guǎn xì,xīng yǐng jiǔ bēi yuán。
去雁穿云幕,惊鸥响荻鞭。qù yàn chuān yún mù,jīng ōu xiǎng dí biān。
将军占破敌,太白更西边。jiāng jūn zhàn pò dí,tài bái gèng xī biān。

送陶宗亨回越

唐之淳

乡中曾未识,济上忽相亲。xiāng zhōng céng wèi shí,jì shàng hū xiāng qīn。
旧有通家好,俱为远路人。jiù yǒu tōng jiā hǎo,jù wèi yuǎn lù rén。
雁声连永夜,柳色送残春。yàn shēng lián yǒng yè,liǔ sè sòng cán chūn。
料尔南还日,荷花照眼新。liào ěr nán hái rì,hé huā zhào yǎn xīn。

望北平

唐之淳

雨破晚风清,依稀认北平。yǔ pò wǎn fēng qīng,yī xī rèn běi píng。
台空金气灭,河净玉流明。tái kōng jīn qì miè,hé jìng yù liú míng。
燕麦疏春雨,莺花簇故京。yàn mài shū chūn yǔ,yīng huā cù gù jīng。
因思山水郡,南北总关情。yīn sī shān shuǐ jùn,nán běi zǒng guān qíng。

留别颐庵先生及李徐袁高四公子分韵得朝字

唐之淳

拟逐霍嫖姚,翩翩北度辽。nǐ zhú huò piáo yáo,piān piān běi dù liáo。
挥鞭空月竁,飞羽落天骄。huī biān kōng yuè cuì,fēi yǔ luò tiān jiāo。
坐见风尘息,宁辞岁月遥。zuò jiàn fēng chén xī,níng cí suì yuè yáo。
惟馀亲有念,暮暮复朝朝。wéi yú qīn yǒu niàn,mù mù fù cháo cháo。

通州抵三河县道上与李高二公子联句

唐之淳

众马犹嘶皂,荒鸡已唱晨。zhòng mǎ yóu sī zào,huāng jī yǐ chàng chén。
烟销明海日,风暖送晴尘。yān xiāo míng hǎi rì,fēng nuǎn sòng qíng chén。
羌管新翻调,戎衣稳称身。qiāng guǎn xīn fān diào,róng yī wěn chēng shēn。
行看月三捷,书奏达枫宸。xíng kàn yuè sān jié,shū zòu dá fēng chén。

六月望寓宁轩对月

唐之淳

好在涂山月,如何看不归。hǎo zài tú shān yuè,rú hé kàn bù guī。
枕添连夜梦,人著向秋衣。zhěn tiān lián yè mèng,rén zhù xiàng qiū yī。
刁斗声偏急,星河影自微。diāo dòu shēng piān jí,xīng hé yǐng zì wēi。
王师千里外,绦水欲尘飞。wáng shī qiān lǐ wài,tāo shuǐ yù chén fēi。

六月二十二日雨

唐之淳

永夜风翻海,终朝雨蔽天。yǒng yè fēng fān hǎi,zhōng cháo yǔ bì tiān。
乍醒犹有梦,多冷却思绵。zhà xǐng yóu yǒu mèng,duō lěng què sī mián。
白浸千秋雪,青沉万灶烟。bái jìn qiān qiū xuě,qīng chén wàn zào yān。
惟应洗兵马,喜气溢山川。wéi yīng xǐ bīng mǎ,xǐ qì yì shān chuān。

六月二十二日雨

唐之淳

茶熟诗成后,香烧睡起初。chá shú shī chéng hòu,xiāng shāo shuì qǐ chū。
几回闻塞雨,何处得家书。jǐ huí wén sāi yǔ,hé chù dé jiā shū。
云拥门前岫,泉添井畔渠。yún yōng mén qián xiù,quán tiān jǐng pàn qú。
渐看生意满,早晚食园蔬。jiàn kàn shēng yì mǎn,zǎo wǎn shí yuán shū。

客睡

唐之淳

客睡浑无寐,归心况入秋。kè shuì hún wú mèi,guī xīn kuàng rù qiū。
月色圆又缺,行色去仍留。yuè sè yuán yòu quē,xíng sè qù réng liú。
多病非关酒,长吟不破愁。duō bìng fēi guān jiǔ,zhǎng yín bù pò chóu。
家书空写遍,无计达南州。jiā shū kōng xiě biàn,wú jì dá nán zhōu。

神仙驿晓发

唐之淳

川光连莽苍,晓气入空虚。chuān guāng lián mǎng cāng,xiǎo qì rù kōng xū。
烽火清平际,城池丧乱馀。fēng huǒ qīng píng jì,chéng chí sàng luàn yú。
马谙来路熟,人忆异乡疏。mǎ ān lái lù shú,rén yì yì xiāng shū。
记取平戎事,归烦大史书。jì qǔ píng róng shì,guī fán dà shǐ shū。

宿松亭关有怀松轩公子

唐之淳

独行无所语,公子在何方。dú xíng wú suǒ yǔ,gōng zi zài hé fāng。
不作边头客,仍居谷口庄。bù zuò biān tóu kè,réng jū gǔ kǒu zhuāng。
山川欣自慰,书信好谁将。shān chuān xīn zì wèi,shū xìn hǎo shuí jiāng。
今夜松亭梦,琴尊兴甚长。jīn yè sōng tíng mèng,qín zūn xīng shén zhǎng。

蓟州官署松鹤得城字

唐之淳

公馆辟轩楹,长松有鹤鸣。gōng guǎn pì xuān yíng,zhǎng sōng yǒu hè míng。
色兼秋共迥,声与月同清。sè jiān qiū gòng jiǒng,shēng yǔ yuè tóng qīng。
花向吟边落,苔从舞处生。huā xiàng yín biān luò,tái cóng wǔ chù shēng。
吏归门半掩,不道在边城。lì guī mén bàn yǎn,bù dào zài biān chéng。

登独乐寺观音阁得闻字

唐之淳

层级带城云,仙凡此地分。céng jí dài chéng yún,xiān fán cǐ dì fēn。
野花为佛供,庭柏当炉熏。yě huā wèi fú gōng,tíng bǎi dāng lú xūn。
雨坏檐前铎,蜗添石上文。yǔ huài yán qián duó,wō tiān shí shàng wén。
凭虚应领妙,亦足破声闻。píng xū yīng lǐng miào,yì zú pò shēng wén。
3991234567»