古诗词

青玉案

王国维

江南秋色垂垂暮,算幽事,浑无数。jiāng nán qiū sè chuí chuí mù,suàn yōu shì,hún wú shù。
日日沧浪亭畔路。rì rì cāng làng tíng pàn lù。
西风林下,夕阳水际,独自寻诗去。xī fēng lín xià,xī yáng shuǐ jì,dú zì xún shī qù。
可怜愁与闲俱赴。kě lián chóu yǔ xián jù fù。
待把尘劳截愁住。dài bǎ chén láo jié chóu zhù。
灯影幢幢天欲曙。dēng yǐng chuáng chuáng tiān yù shǔ。
闲中心事,忙中情味,并入西楼雨。xián zhōng xīn shì,máng zhōng qíng wèi,bìng rù xī lóu yǔ。
王国维

王国维

王国维(1877年—1927年),字伯隅、静安,号观堂、永观,汉族,浙江海宁盐官镇人。清末秀才。我国近现代在文学、美学、史学、哲学、古文字学、考古学等各方面成就卓著的学术巨子,国学大师。 王国维的作品>>

猜您喜欢

少年游

王国维

垂杨门外,疏灯影里,上马帽檐斜。chuí yáng mén wài,shū dēng yǐng lǐ,shàng mǎ mào yán xié。
紫陌霜浓,青松月冷,炬火散林鸦。zǐ mò shuāng nóng,qīng sōng yuè lěng,jù huǒ sàn lín yā。
酒醒起看西窗上,翠竹影交加。jiǔ xǐng qǐ kàn xī chuāng shàng,cuì zhú yǐng jiāo jiā。
跌宕歌词,纵横书卷,不与遣年华。diē dàng gē cí,zòng héng shū juǎn,bù yǔ qiǎn nián huá。

临江仙

王国维

闻说金微郎戍处,昨宵梦向金微。wén shuō jīn wēi láng shù chù,zuó xiāo mèng xiàng jīn wēi。
不知今又过辽西。bù zhī jīn yòu guò liáo xī。
千屯沙上暗,万骑月中嘶。qiān tún shā shàng àn,wàn qí yuè zhōng sī。
郎似梅花侬似叶,朅来手抚空枝。láng shì méi huā nóng shì yè,qiè lái shǒu fǔ kōng zhī。
可怜开谢不同时。kě lián kāi xiè bù tóng shí。
漫言花落早,只是叶生迟。màn yán huā luò zǎo,zhǐ shì yè shēng chí。

玉楼春

王国维

西园花落深堪扫,过眼韶华真草草。xī yuán huā luò shēn kān sǎo,guò yǎn sháo huá zhēn cǎo cǎo。
开时寂寂尚无人,今日偏嗔摇落早。kāi shí jì jì shàng wú rén,jīn rì piān chēn yáo luò zǎo。
昨朝却走西山道,花事山中浑未了。zuó cháo què zǒu xī shān dào,huā shì shān zhōng hún wèi le。
数峰和雨对斜阳,十里杜鹃红似烧。shù fēng hé yǔ duì xié yáng,shí lǐ dù juān hóng shì shāo。

点绛唇

王国维

波逐流云,棹歌袅袅淩波去。bō zhú liú yún,zhào gē niǎo niǎo líng bō qù。
数声和橹。shù shēng hé lǔ。
远入蒹葭浦。yuǎn rù jiān jiā pǔ。
落日中流,几点闲鸥鹭。luò rì zhōng liú,jǐ diǎn xián ōu lù。
低飞处。dī fēi chù。
菰蒲无数。gū pú wú shù。
瑟瑟风前语。sè sè fēng qián yǔ。

如梦令

王国维

点滴空阶,疏雨迢递,严城更鼓。diǎn dī kōng jiē,shū yǔ tiáo dì,yán chéng gèng gǔ。
睡浅梦初成,又被东风吹去。shuì qiǎn mèng chū chéng,yòu bèi dōng fēng chuī qù。
无据,无据,斜汉垂垂欲曙。wú jù,wú jù,xié hàn chuí chuí yù shǔ。

点绛唇·屏却相思

王国维

屏却相思,近来知道都无益。píng què xiāng sī,jìn lái zhī dào dōu wú yì。
不成抛掷,梦里终相觅。bù chéng pāo zhì,mèng lǐ zhōng xiāng mì。
醒后楼台,与梦俱明灭。xǐng hòu lóu tái,yǔ mèng jù míng miè。
西窗白。xī chuāng bái。
纷纷凉月,一院丁香雪。fēn fēn liáng yuè,yī yuàn dīng xiāng xuě。

西河

王国维

垂杨里。chuí yáng lǐ。
兰舟当日曾系。lán zhōu dāng rì céng xì。
千帆过尽,只伊人不随书至。qiān fān guò jǐn,zhǐ yī rén bù suí shū zhì。
怪渠道著我侬心,一般思妇游子。guài qú dào zhù wǒ nóng xīn,yī bān sī fù yóu zi。
昨宵梦,分明记,几回飞渡烟水。zuó xiāo mèng,fēn míng jì,jǐ huí fēi dù yān shuǐ。
西风吹断,伴灯花、摇摇欲坠。xī fēng chuī duàn,bàn dēng huā yáo yáo yù zhuì。
宵深待到凤凰山,声声啼催起。xiāo shēn dài dào fèng huáng shān,shēng shēng tí cuī qǐ。
锦书宛在怀袖底。jǐn shū wǎn zài huái xiù dǐ。
人迢迢、紫塞千里。rén tiáo tiáo zǐ sāi qiān lǐ。
算是不曾相忆。suàn shì bù céng xiāng yì。
倘有情早合归来,休寄一纸,无聊相思字。tǎng yǒu qíng zǎo hé guī lái,xiū jì yī zhǐ,wú liáo xiāng sī zì。

点绛唇

王国维

暗里追凉,扁舟径掠垂杨过。àn lǐ zhuī liáng,biǎn zhōu jìng lüè chuí yáng guò。
湿萤火大。shī yíng huǒ dà。
一一风前堕。yī yī fēng qián duò。
坐觉西南,紫电排云破。zuò jué xī nán,zǐ diàn pái yún pò。
严城锁。yán chéng suǒ。
高歌无和。gāo gē wú hé。
万舫沉沉卧。wàn fǎng chén chén wò。

阮郎归

王国维

女贞花白草迷离,江南梅雨时。nǚ zhēn huā bái cǎo mí lí,jiāng nán méi yǔ shí。
阴阴帘幕万家垂。yīn yīn lián mù wàn jiā chuí。
穿帘双燕飞。chuān lián shuāng yàn fēi。
朱阁外,碧窗西。zhū gé wài,bì chuāng xī。
行人一舸归。xíng rén yī gě guī。
清溪转处柳阴低。qīng xī zhuǎn chù liǔ yīn dī。
当窗人画眉。dāng chuāng rén huà méi。

浣溪沙

王国维

城郭秋生一夜凉,独骑瘦马傍宫墙。chéng guō qiū shēng yī yè liáng,dú qí shòu mǎ bàng gōng qiáng。
参差霜阙带朝阳。cān chà shuāng quē dài cháo yáng。
旋解冻痕生绿雾,倒涵高树作金光。xuán jiě dòng hén shēng lǜ wù,dào hán gāo shù zuò jīn guāng。
人间夜色尚苍苍。rén jiān yè sè shàng cāng cāng。

浣溪沙

王国维

才过苕溪又云溪,短松疏竹媚朝辉。cái guò sháo xī yòu yún xī,duǎn sōng shū zhú mèi cháo huī。
去年此际远人归。qù nián cǐ jì yuǎn rén guī。
烧后更无千里草,雾中不隔万家鸡。shāo hòu gèng wú qiān lǐ cǎo,wù zhōng bù gé wàn jiā jī。
风光浑异去年时。fēng guāng hún yì qù nián shí。

浣溪沙

王国维

月底栖鸦当叶看,推窗跕跕坠枝间。yuè dǐ qī yā dāng yè kàn,tuī chuāng diǎn diǎn zhuì zhī jiān。
霜高风定独凭栏。shuāng gāo fēng dìng dú píng lán。
觅句心肝终复在,掩书涕泪苦无端。mì jù xīn gān zhōng fù zài,yǎn shū tì lèi kǔ wú duān。
可怜衣带为谁宽。kě lián yī dài wèi shuí kuān。

浣溪沙

王国维

乍向西郊斗草过,药栏红日尚婆娑。zhà xiàng xī jiāo dòu cǎo guò,yào lán hóng rì shàng pó suō。
一春只遣睡消磨。yī chūn zhǐ qiǎn shuì xiāo mó。
发为沉酣从委枕,脸缘微笑暂生涡。fā wèi chén hān cóng wěi zhěn,liǎn yuán wēi xiào zàn shēng wō。
这回好梦莫惊他。zhè huí hǎo mèng mò jīng tā。

浣溪沙

王国维

舟逐清溪弯复弯。zhōu zhú qīng xī wān fù wān。
垂杨开处见青山。chuí yáng kāi chù jiàn qīng shān。
毵毵绿发覆烟鬟。sān sān lǜ fā fù yān huán。
夹岸莺花迟日里,归船箫鼓夕阳间。jiā àn yīng huā chí rì lǐ,guī chuán xiāo gǔ xī yáng jiān。
一生难得是清闲。yī shēng nán dé shì qīng xián。

浣溪沙

王国维

似水轻纱不隔香,金波初转小回廊。shì shuǐ qīng shā bù gé xiāng,jīn bō chū zhuǎn xiǎo huí láng。
离离从菊已深黄。lí lí cóng jú yǐ shēn huáng。
尽撤华灯招素月,更缘人面发花光。jǐn chè huá dēng zhāo sù yuè,gèng yuán rén miàn fā huā guāng。
人间何处有严霜。rén jiān hé chù yǒu yán shuāng。
1251234567»