古诗词

赠锦衣镇抚林君以善诗

韩雍

人言林君写生巧,我言林君词翰好。rén yán lín jūn xiě shēng qiǎo,wǒ yán lín jūn cí hàn hǎo。
名闻夷夏三十年,笔落人间比珍宝。míng wén yí xià sān shí nián,bǐ luò rén jiān bǐ zhēn bǎo。
胸中造物如鬼神,群飞一扫皆逼真。xiōng zhōng zào wù rú guǐ shén,qún fēi yī sǎo jiē bī zhēn。
景随意到千万态,黄筌崔白安能伦。jǐng suí yì dào qiān wàn tài,huáng quán cuī bái ān néng lún。
兴来走笔题佳句,三峡倒倾留不住。xīng lái zǒu bǐ tí jiā jù,sān xiá dào qīng liú bù zhù。
电光烁爚蛟龙飞,贾岛张颠见犹惧。diàn guāng shuò yuè jiāo lóng fēi,jiǎ dǎo zhāng diān jiàn yóu jù。
锦衣日侍蓬莱宫,累朝宠遇谁能同。jǐn yī rì shì péng lái gōng,lèi cháo chǒng yù shuí néng tóng。
大烹肥羊良酝酒,日日醉饱春风中。dà pēng féi yáng liáng yùn jiǔ,rì rì zuì bǎo chūn fēng zhōng。
却想家林别多载,归梦时时飞岭海。què xiǎng jiā lín bié duō zài,guī mèng shí shí fēi lǐng hǎi。
圣主恩怜许暂还,粤南山水增光彩。shèng zhǔ ēn lián xǔ zàn hái,yuè nán shān shuǐ zēng guāng cǎi。
昨来相会五羊城,庞眉皓首神气清。zuó lái xiāng huì wǔ yáng chéng,páng méi hào shǒu shén qì qīng。
盘空老鹤出尘表,想应有诀修长生。pán kōng lǎo hè chū chén biǎo,xiǎng yīng yǒu jué xiū zhǎng shēng。
古来一艺能名世,况君众善兼多艺。gǔ lái yī yì néng míng shì,kuàng jūn zhòng shàn jiān duō yì。
高名准拟流千年,遐算还看过百岁。gāo míng zhǔn nǐ liú qiān nián,xiá suàn hái kàn guò bǎi suì。
君将赴召趋神京,预作歌诗送君行。jūn jiāng fù zhào qū shén jīng,yù zuò gē shī sòng jūn xíng。
五云缥缈一回首,孤臣万里难为情。wǔ yún piāo miǎo yī huí shǒu,gū chén wàn lǐ nán wèi qíng。
韩雍

韩雍

明苏州府长洲人,字永熙。正统七年进士,授御史。巡按江西,黜贪墨吏数十人。景泰时擢广东副使,巡抚江西。劾奏宁王朱奠培不法状,后被宁王诬劾,夺官。后再起为大理少卿,迁兵部右侍郎。宪宗立,以牵累贬官。会大藤峡徭、僮等族民众起事,乃改以左佥都御史,参赞军务,督兵镇压。迁左副都御史,提督两广军务。有才略,治军严,而谤议亦易起。为中官所倾轧,乃致仕去。有《襄毅文集》。 韩雍的作品>>

猜您喜欢

南昌彭节自为书生至驿官从予抚西江平南蛮效劳簿书有年矣嘉其勤慎尝两荐之天官徇例待其赴部始为擢用兹辞予往焉恐其堕厥志与诗勉之

韩雍

七旬慈母豫章城,衣锦归宁喜不胜。qī xún cí mǔ yù zhāng chéng,yī jǐn guī níng xǐ bù shèng。
想是犹存显扬愿,莫教功利累名称。xiǎng shì yóu cún xiǎn yáng yuàn,mò jiào gōng lì lèi míng chēng。

漓江舟中拨闷

韩雍

六月漓江上桂林,炎风暑雨思难禁。liù yuè lí jiāng shàng guì lín,yán fēng shǔ yǔ sī nán jìn。
也知衰体宜调养,可奈君恩责望深。yě zhī shuāi tǐ yí diào yǎng,kě nài jūn ēn zé wàng shēn。

漓江舟中拨闷

韩雍

砰湃湍流几百湾,冥蒙云树万重山。pēng pài tuān liú jǐ bǎi wān,míng méng yún shù wàn zhòng shān。
楼船独坐羽书静,漫检戎韬消日闲。lóu chuán dú zuò yǔ shū jìng,màn jiǎn róng tāo xiāo rì xián。

桂江鲫鱼甚巨且美食之有作

韩雍

桂江霜鲫长如许,绝似松江一尺鲈。guì jiāng shuāng jì zhǎng rú xǔ,jué shì sōng jiāng yī chǐ lú。
鲫美终非故乡物,临风长啸忆三吴。jì měi zhōng fēi gù xiāng wù,lín fēng zhǎng xiào yì sān wú。

辛卯岁年五十须鬓有变白者

韩雍

百粤平来见二毛,七年犹未脱征袍。bǎi yuè píng lái jiàn èr máo,qī nián yóu wèi tuō zhēng páo。
圣明倚托非常重,敢对时人话独劳。shèng míng yǐ tuō fēi cháng zhòng,gǎn duì shí rén huà dú láo。

辛卯岁年五十须鬓有变白者

韩雍

忧劳万状与谁论,一点丹心只自扪。yōu láo wàn zhuàng yǔ shuí lùn,yī diǎn dān xīn zhǐ zì mén。
白尽鬓毛何足惜,只惭衰朽未酬恩。bái jǐn bìn máo hé zú xī,zhǐ cán shuāi xiǔ wèi chóu ēn。

八月六日发苍梧之桂林大雾蔽江

韩雍

喧天鼓吹引麾幢,黑雾蒙蒙蔽大江。xuān tiān gǔ chuī yǐn huī chuáng,hēi wù méng méng bì dà jiāng。
自信真诚能辟瘴,家僮不用闭船窗。zì xìn zhēn chéng néng pì zhàng,jiā tóng bù yòng bì chuán chuāng。

八月六日发苍梧之桂林大雾蔽江

韩雍

人说瘴乡投窜地,我游七载幸无虞。rén shuō zhàng xiāng tóu cuàn dì,wǒ yóu qī zài xìng wú yú。
此心不负朝廷托,应有神明护贱躯。cǐ xīn bù fù cháo tíng tuō,yīng yǒu shén míng hù jiàn qū。

寄砚与宗玉白尚书

韩雍

买得端溪砚一方,献归司马助文房。mǎi dé duān xī yàn yī fāng,xiàn guī sī mǎ zhù wén fáng。
挥毫濡墨紬思处,多少仁恩覆大荒。huī háo rú mò chóu sī chù,duō shǎo rén ēn fù dà huāng。

桂江舟行见各山畬田广开蛮夷残孽持兵供役夹道拜迎视往年处处益多喜而有作

韩雍

蛮夷流劫几经年,饱食何尝肯力田。mán yí liú jié jǐ jīng nián,bǎo shí hé cháng kěn lì tián。
今日自知勤穑事,畬田处处满山颠。jīn rì zì zhī qín sè shì,shē tián chù chù mǎn shān diān。

桂江舟行见各山畬田广开蛮夷残孽持兵供役夹道拜迎视往年处处益多喜而有作

韩雍

夹江山獠数年前,日夜藏踪截过船。jiā jiāng shān liáo shù nián qián,rì yè cáng zōng jié guò chuán。
今仗皇威已心服,持兵供役满江边。jīn zhàng huáng wēi yǐ xīn fú,chí bīng gōng yì mǎn jiāng biān。

办事官黄汉斌从予有年兹乞归省母口占四绝以华其行

韩雍

黄生从我久劳勤,况是平生志不群。huáng shēng cóng wǒ jiǔ láo qín,kuàng shì píng shēng zhì bù qún。
忽忆慈亲乞归省,楚云湘水思纷纷。hū yì cí qīn qǐ guī shěng,chǔ yún xiāng shuǐ sī fēn fēn。

办事官黄汉斌从予有年兹乞归省母口占四绝以华其行

韩雍

青油幕下效劳多,累荐无成奈若何。qīng yóu mù xià xiào láo duō,lèi jiàn wú chéng nài ruò hé。
迟速从来皆有命,莫教初志便蹉跎。chí sù cóng lái jiē yǒu mìng,mò jiào chū zhì biàn cuō tuó。

办事官黄汉斌从予有年兹乞归省母口占四绝以华其行

韩雍

峨冠博带远还乡,绿酒黄花寿北堂。é guān bó dài yuǎn hái xiāng,lǜ jiǔ huáng huā shòu běi táng。
满袖西风昼游处,石牛山色倍生光。mǎn xiù xī fēng zhòu yóu chù,shí niú shān sè bèi shēng guāng。

办事官黄汉斌从予有年兹乞归省母口占四绝以华其行

韩雍

宁亲展墓望乡庐,我又封章达帝居。níng qīn zhǎn mù wàng xiāng lú,wǒ yòu fēng zhāng dá dì jū。
昭代用人遗逸少,重来从事莫踌躇。zhāo dài yòng rén yí yì shǎo,zhòng lái cóng shì mò chóu chú。