古诗词

长江行

李东阳

大江西来是何年,奔流直下岷山巅。dà jiāng xī lái shì hé nián,bēn liú zhí xià mín shān diān。
长风一万里,吹破鸿蒙天。zhǎng fēng yī wàn lǐ,chuī pò hóng méng tiān。
天开地辟万物茁,五岳四渎皆森然。tiān kāi dì pì wàn wù zhuó,wǔ yuè sì dú jiē sēn rán。
帝遣长江作南渎,直与天地相周旋。dì qiǎn zhǎng jiāng zuò nán dú,zhí yǔ tiān dì xiāng zhōu xuán。
是时共工怒触天柱折,遂使后土东南偏。shì shí gòng gōng nù chù tiān zhù zhé,suì shǐ hòu tǔ dōng nán piān。
女娲补天不补地,山崩谷罅漏百川。nǚ wā bǔ tiān bù bǔ dì,shān bēng gǔ xià lòu bǎi chuān。
有崇之叟狂而颠,坐看万国赤子沦深渊。yǒu chóng zhī sǒu kuáng ér diān,zuò kàn wàn guó chì zi lún shēn yuān。
帝赫怒,罚乃罪。dì hè nù,fá nǎi zuì。
神禹来,乘四载。shén yǔ lái,chéng sì zài。
驱大章,走竖亥。qū dà zhāng,zǒu shù hài。
黄龙夹舟稳不惊,直送驰波到东海。huáng lóng jiā zhōu wěn bù jīng,zhí sòng chí bō dào dōng hǎi。
朝离巴峡暮洞庭,九派却转浔阳城。cháo lí bā xiá mù dòng tíng,jiǔ pài què zhuǎn xún yáng chéng。
萦纡南徐万余里,更万余里通蓬瀛。yíng yū nán xú wàn yú lǐ,gèng wàn yú lǐ tōng péng yíng。
君不见黄河之水天上下,其大如股空纵横。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng xià,qí dà rú gǔ kōng zòng héng。
长游清济出中境,曷敢南向争权衡。zhǎng yóu qīng jì chū zhōng jìng,hé gǎn nán xiàng zhēng quán héng。
千流万派琐琐不足数,虽有吐纳无亏盈。qiān liú wàn pài suǒ suǒ bù zú shù,suī yǒu tǔ nà wú kuī yíng。
下亘厚地,上摩高空。xià gèn hòu dì,shàng mó gāo kōng。
日月出没,蛟龙所宫。rì yuè chū méi,jiāo lóng suǒ gōng。
奇形异态,不可以物象,但见变化无终穷。qí xíng yì tài,bù kě yǐ wù xiàng,dàn jiàn biàn huà wú zhōng qióng。
或如重胎抱混沌,或如颢气开穹窿。huò rú zhòng tāi bào hùn dùn,huò rú hào qì kāi qióng lóng。
或如织女拖素练,或如天马驰风鬃。huò rú zhī nǚ tuō sù liàn,huò rú tiān mǎ chí fēng zōng。
空山怒哮饱后虎,巨壑下饮渴死虹。kōng shān nù xiāo bǎo hòu hǔ,jù hè xià yǐn kě sǐ hóng。
或如轩辕铸九鼎,大冶鼓动洪垆风。huò rú xuān yuán zhù jiǔ dǐng,dà yě gǔ dòng hóng lú fēng。
或如夸父逐三足,曳杖狂走无西东。huò rú kuā fù zhú sān zú,yè zhàng kuáng zǒu wú xī dōng。
或如甲兵宵驰,聚啸满山谷。huò rú jiǎ bīng xiāo chí,jù xiào mǎn shān gǔ。
或如神鬼昼露,万象出入虚无中。huò rú shén guǐ zhòu lù,wàn xiàng chū rù xū wú zhōng。
吁嗟乎长江!胡为若兹雄,人不识,无乃造化之奇功。xū jiē hū zhǎng jiāng!hú wèi ruò zī xióng,rén bù shí,wú nǎi zào huà zhī qí gōng。
天开九州,十有二山。tiān kāi jiǔ zhōu,shí yǒu èr shān。
南北并峙,江流其间。nán běi bìng zhì,jiāng liú qí jiān。
尧舜都冀方,三苗尚为顽。yáo shùn dōu jì fāng,sān miáo shàng wèi wán。
魏帝倚天叹,征吴但空还。wèi dì yǐ tiān tàn,zhēng wú dàn kōng hái。
吁嗟乎长江!其险不可攀。xū jiē hū zhǎng jiāng!qí xiǎn bù kě pān。
古来英雄必南骛,我祖开基自江渡。gǔ lái yīng xióng bì nán wù,wǒ zǔ kāi jī zì jiāng dù。
古来建国惟中原,我宗坐制东南藩。gǔ lái jiàn guó wéi zhōng yuán,wǒ zōng zuò zhì dōng nán fān。
如知天险不足恃,惟有圣德可以通乾坤。rú zhī tiān xiǎn bù zú shì,wéi yǒu shèng dé kě yǐ tōng qián kūn。
长江来,自西极,包人寰,环帝宅。zhǎng jiāng lái,zì xī jí,bāo rén huán,huán dì zhái。
我来何为?为观国。wǒ lái hé wèi?wèi guān guó。
泛吴涛,航楚泽。fàn wú tāo,háng chǔ zé。
笑张骞,悲祖逖。xiào zhāng qiān,bēi zǔ tì。
壮神功,歌圣德。zhuàng shén gōng,gē shèng dé。
圣德浩荡如江波,千秋万岁同山河。shèng dé hào dàng rú jiāng bō,qiān qiū wàn suì tóng shān hé。
而我无才竟若何,吁嗟乎,聊为击节长江歌。ér wǒ wú cái jìng ruò hé,xū jiē hū,liáo wèi jī jié zhǎng jiāng gē。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

㲰狗叹

李东阳

石头城中镇将死,父忠臣,儿孝子。shí tóu chéng zhōng zhèn jiāng sǐ,fù zhōng chén,ér xiào zi。
袁家小儿匿不住,乳母怒,门生喜。yuán jiā xiǎo ér nì bù zhù,rǔ mǔ nù,mén shēng xǐ。
杀郎君,要贼利,天地鬼神须鉴汝。shā láng jūn,yào zéi lì,tiān dì guǐ shén xū jiàn rǔ。
斗场开,㲰狗戏,狗噬狂生如噬矢。dòu chǎng kāi,níng gǒu xì,gǒu shì kuáng shēng rú shì shǐ。
狗亦有知能报主,齐朝司空空姓褚。gǒu yì yǒu zhī néng bào zhǔ,qí cháo sī kōng kōng xìng chǔ。

鲜卑儿

李东阳

鲜卑胡,汉儿是汝奴。xiān bēi hú,hàn ér shì rǔ nú。
夫为汝耕,妇为汝织纑。fū wèi rǔ gēng,fù wèi rǔ zhī lú。
使汝温饱相歌呼,胡为虐彼无宁居?shǐ rǔ wēn bǎo xiāng gē hū,hú wèi nüè bǐ wú níng jū?
汉土著鲜卑汝客,作一匹绢一斛粟。hàn tǔ zhù xiān bēi rǔ kè,zuò yī pǐ juàn yī hú sù。
为汝擎,贼使汝乐,胡为疾彼同剽掠?wèi rǔ qíng,zéi shǐ rǔ lè,hú wèi jí bǐ tóng piāo lüè?
高丞相,三军主。gāo chéng xiāng,sān jūn zhǔ。
能胡言,能汉语。néng hú yán,néng hàn yǔ。
胡为爪牙汉肝腑,奸雄桀骜不足数,犹能虎视中原土。hú wèi zhǎo yá hàn gān fǔ,jiān xióng jié ào bù zú shù,yóu néng hǔ shì zhōng yuán tǔ。
君不见鲜卑小儿难共事,河南行台征不至。jūn bù jiàn xiān bēi xiǎo ér nán gòng shì,hé nán xíng tái zhēng bù zhì。

高凉洗

李东阳

刺史召,君勿行。cì shǐ zhào,jūn wù xíng。
妾不知兵,能知刺史情。qiè bù zhī bīng,néng zhī cì shǐ qíng。
刺史反,君勿战。cì shǐ fǎn,jūn wù zhàn。
妾先请战,归与君相见。qiè xiān qǐng zhàn,guī yǔ jūn xiāng jiàn。
吁嗟乎!高凉娶妇得妇力,不见刺史但见贼。xū jiē hū!gāo liáng qǔ fù dé fù lì,bù jiàn cì shǐ dàn jiàn zéi。
太原亦有娘子军,谁道军中无妇人?tài yuán yì yǒu niáng zi jūn,shuí dào jūn zhōng wú fù rén?

凉风台

李东阳

凉风堂前池水赤,赤星射空虹贯日。liáng fēng táng qián chí shuǐ chì,chì xīng shè kōng hóng guàn rì。
斛律美人生把玦,死向青天待明月。hú lǜ měi rén shēng bǎ jué,sǐ xiàng qīng tiān dài míng yuè。
君不见晋阳书中临绝语,曾为乐陵求乐处。jūn bù jiàn jìn yáng shū zhōng lín jué yǔ,céng wèi lè líng qiú lè chù。
百年无罪君莫冤,济南何在是谁言,不须更问华林园。bǎi nián wú zuì jūn mò yuān,jì nán hé zài shì shuí yán,bù xū gèng wèn huá lín yuán。

归母怨

李东阳

母告儿:\"饥不得汝食,寒不得汝衣,汝身荣盛吾何为?mǔ gào ér jī bù dé rǔ shí,hán bù dé rǔ yī,rǔ shēn róng shèng wú hé wèi?
\"儿告母:\"寒不见母寒,暑不见母暑,死若有知应得睹。ér gào mǔ hán bù jiàn mǔ hán,shǔ bù jiàn mǔ shǔ,sǐ ruò yǒu zhī yīng dé dǔ。
\"齐使还,周兵起。qí shǐ hái,zhōu bīng qǐ。
天遣来,来送死,洛阳不死长安死。tiān qiǎn lái,lái sòng sǐ,luò yáng bù sǐ zhǎng ān sǐ。
殿前一杀数十人,母身在否无儿存,丁宁莫遣齐师闻。diàn qián yī shā shù shí rén,mǔ shēn zài fǒu wú ér cún,dīng níng mò qiǎn qí shī wén。

晋州急

李东阳

晋州告急君莫归,劝君更为杀一围。jìn zhōu gào jí jūn mò guī,quàn jūn gèng wèi shā yī wéi。
晋州城陷君莫拔,阁里浓妆待时发。jìn zhōu chéng xiàn jūn mò bá,gé lǐ nóng zhuāng dài shí fā。
晋州城败君莫退,马上著袆犹按辔。jìn zhōu chéng bài jūn mò tuì,mǎ shàng zhù huī yóu àn pèi。
琵琶弦绝为何人,啼声呜呜舂向晨。pí pá xián jué wèi hé rén,tí shēng wū wū chōng xiàng chén。
当时同生愿同死,各向长安作胡鬼。dāng shí tóng shēng yuàn tóng sǐ,gè xiàng zhǎng ān zuò hú guǐ。

和士开

李东阳

五杂组,二美女。wǔ zá zǔ,èr měi nǚ。
往复来,和士开。wǎng fù lái,hé shì kāi。
不得已,出刺史。bù dé yǐ,chū cì shǐ。
五杂组,一帘珠。wǔ zá zǔ,yī lián zhū。
往复来,侍中庐。wǎng fù lái,shì zhōng lú。
不得已,降诏书。bù dé yǐ,jiàng zhào shū。
五杂组,娄领军。wǔ zá zǔ,lóu lǐng jūn。
往复来,赂余珍。wǎng fù lái,lù yú zhēn。
不得已,出国门。bù dé yǐ,chū guó mén。

吴老公

李东阳

吴老公,薄心肠。wú lǎo gōng,báo xīn cháng。
夕河南,旦贞阳。xī hé nán,dàn zhēn yáng。
诈书实报恩作殃,一身非魏还非梁。zhà shū shí bào ēn zuò yāng,yī shēn fēi wèi hái fēi liáng。
彼穷归义弃不祥,公心不薄尔可忘。bǐ qióng guī yì qì bù xiáng,gōng xīn bù báo ěr kě wàng。
梁家养客如养狼,狼入彼室坏彼堂。liáng jiā yǎng kè rú yǎng láng,láng rù bǐ shì huài bǐ táng。
当时许媾惟朱张,溧阳公主谁家郎,乐游丝竹令人伤。dāng shí xǔ gòu wéi zhū zhāng,lì yáng gōng zhǔ shuí jiā láng,lè yóu sī zhú lìng rén shāng。

长江险

李东阳

长江险,天可恃。zhǎng jiāng xiǎn,tiān kě shì。
齐三来,周再至。qí sān lái,zhōu zài zhì。
隋兵强,竟何事。suí bīng qiáng,jìng hé shì。
兵入城,吾有计。bīng rù chéng,wú yǒu jì。
楼高入天井入地,生同欢娱死同避。lóu gāo rù tiān jǐng rù dì,shēng tóng huān yú sǐ tóng bì。
国有二嫔无一士,回首长江如屣弃。guó yǒu èr pín wú yī shì,huí shǒu zhǎng jiāng rú xǐ qì。
君不见古来人和方地利,天为吴王还魏帝。jūn bù jiàn gǔ lái rén hé fāng dì lì,tiān wèi wú wáng hái wèi dì。

奸老革

李东阳

奸老革天下,宁有多许贼?潼关以东大有人,悔不尽杀江都民。jiān lǎo gé tiān xià,níng yǒu duō xǔ zéi?tóng guān yǐ dōng dà yǒu rén,huǐ bù jǐn shā jiāng dōu mín。
民不欲多多即乱,安得龙舟数千夫八万。mín bù yù duō duō jí luàn,ān dé lóng zhōu shù qiān fū bā wàn。
君不见江都城外人图侬,那能更到丹阳宫。jūn bù jiàn jiāng dōu chéng wài rén tú nóng,nà néng gèng dào dān yáng gōng。

太白行

李东阳

太白经天照城阙,甲光侵肌冷如铁,秦王袍沾楚王血。tài bái jīng tiān zhào chéng quē,jiǎ guāng qīn jī lěng rú tiě,qín wáng páo zhān chǔ wáng xuè。
龙攀凤附不自由,何乃弃君来事仇,危言逆耳谁为谋?lóng pān fèng fù bù zì yóu,hé nǎi qì jūn lái shì chóu,wēi yán nì ěr shuí wèi móu?
古来天子不观史,饰词佞笔徒为耳,胡不自修为谤弭。gǔ lái tiān zi bù guān shǐ,shì cí nìng bǐ tú wèi ěr,hú bù zì xiū wèi bàng mǐ。

誉树行

李东阳

莫爱庭前树,一爱百誉随。mò ài tíng qián shù,yī ài bǎi yù suí。
向非谏臣言,不知佞者谁。xiàng fēi jiàn chén yán,bù zhī nìng zhě shuí。
不知尚自可,不去安用知。bù zhī shàng zì kě,bù qù ān yòng zhī。
甘言终幸怜,逆耳先防辱。gān yán zhōng xìng lián,nì ěr xiān fáng rǔ。
那将君王树,不及太尉足。nà jiāng jūn wáng shù,bù jí tài wèi zú。

亡赖贼

李东阳

亡赖贼,逢人杀。wáng lài zéi,féng rén shā。
难当贼,不平杀。nán dāng zéi,bù píng shā。
为佳贼,临阵杀。wèi jiā zéi,lín zhèn shā。
为大将,见贼杀。wèi dà jiāng,jiàn zéi shā。
少年作贼不爱身,逢时幸作干城臣。shǎo nián zuò zéi bù ài shēn,féng shí xìng zuò gàn chéng chén。
宫中一言后宫易,终负先朝为国贼。gōng zhōng yī yán hòu gōng yì,zhōng fù xiān cháo wèi guó zéi。

机上肉

李东阳

李唐天下犹有主,儿欲与韦母欲武。lǐ táng tiān xià yóu yǒu zhǔ,ér yù yǔ wéi mǔ yù wǔ。
武家庙食唐为周,唐宗肉骨皆仇雠。wǔ jiā miào shí táng wèi zhōu,táng zōng ròu gǔ jiē chóu chóu。
周廷酷吏开告密,白头司空反是实。zhōu tíng kù lì kāi gào mì,bái tóu sī kōng fǎn shì shí。
司空不死唐不亡,天意岂在庐陵王。sī kōng bù sǐ táng bù wáng,tiān yì qǐ zài lú líng wáng。
中兴功业回天地,尽是司空门下吏。zhōng xīng gōng yè huí tiān dì,jǐn shì sī kōng mén xià lì。
二凶虽除五王族,痛恨当年存机肉。èr xiōng suī chú wǔ wáng zú,tòng hèn dāng nián cún jī ròu。

韩休知

李东阳

内家伎乐喧歌酒,外庭宰相还知否,语罢封章惊在手。nèi jiā jì lè xuān gē jiǔ,wài tíng zǎi xiāng hái zhī fǒu,yǔ bà fēng zhāng jīng zài shǒu。
君王对镜念苍生,一身甘为韩休瘦。jūn wáng duì jìng niàn cāng shēng,yī shēn gān wèi hán xiū shòu。
呜呼!曲江以后无此贤,梨园羯鼓声震天,何由再见开元年。wū hū!qū jiāng yǐ hòu wú cǐ xián,lí yuán jié gǔ shēng zhèn tiān,hé yóu zài jiàn kāi yuán nián。