古诗词

长江行

李东阳

大江西来是何年,奔流直下岷山巅。dà jiāng xī lái shì hé nián,bēn liú zhí xià mín shān diān。
长风一万里,吹破鸿蒙天。zhǎng fēng yī wàn lǐ,chuī pò hóng méng tiān。
天开地辟万物茁,五岳四渎皆森然。tiān kāi dì pì wàn wù zhuó,wǔ yuè sì dú jiē sēn rán。
帝遣长江作南渎,直与天地相周旋。dì qiǎn zhǎng jiāng zuò nán dú,zhí yǔ tiān dì xiāng zhōu xuán。
是时共工怒触天柱折,遂使后土东南偏。shì shí gòng gōng nù chù tiān zhù zhé,suì shǐ hòu tǔ dōng nán piān。
女娲补天不补地,山崩谷罅漏百川。nǚ wā bǔ tiān bù bǔ dì,shān bēng gǔ xià lòu bǎi chuān。
有崇之叟狂而颠,坐看万国赤子沦深渊。yǒu chóng zhī sǒu kuáng ér diān,zuò kàn wàn guó chì zi lún shēn yuān。
帝赫怒,罚乃罪。dì hè nù,fá nǎi zuì。
神禹来,乘四载。shén yǔ lái,chéng sì zài。
驱大章,走竖亥。qū dà zhāng,zǒu shù hài。
黄龙夹舟稳不惊,直送驰波到东海。huáng lóng jiā zhōu wěn bù jīng,zhí sòng chí bō dào dōng hǎi。
朝离巴峡暮洞庭,九派却转浔阳城。cháo lí bā xiá mù dòng tíng,jiǔ pài què zhuǎn xún yáng chéng。
萦纡南徐万余里,更万余里通蓬瀛。yíng yū nán xú wàn yú lǐ,gèng wàn yú lǐ tōng péng yíng。
君不见黄河之水天上下,其大如股空纵横。jūn bù jiàn huáng hé zhī shuǐ tiān shàng xià,qí dà rú gǔ kōng zòng héng。
长游清济出中境,曷敢南向争权衡。zhǎng yóu qīng jì chū zhōng jìng,hé gǎn nán xiàng zhēng quán héng。
千流万派琐琐不足数,虽有吐纳无亏盈。qiān liú wàn pài suǒ suǒ bù zú shù,suī yǒu tǔ nà wú kuī yíng。
下亘厚地,上摩高空。xià gèn hòu dì,shàng mó gāo kōng。
日月出没,蛟龙所宫。rì yuè chū méi,jiāo lóng suǒ gōng。
奇形异态,不可以物象,但见变化无终穷。qí xíng yì tài,bù kě yǐ wù xiàng,dàn jiàn biàn huà wú zhōng qióng。
或如重胎抱混沌,或如颢气开穹窿。huò rú zhòng tāi bào hùn dùn,huò rú hào qì kāi qióng lóng。
或如织女拖素练,或如天马驰风鬃。huò rú zhī nǚ tuō sù liàn,huò rú tiān mǎ chí fēng zōng。
空山怒哮饱后虎,巨壑下饮渴死虹。kōng shān nù xiāo bǎo hòu hǔ,jù hè xià yǐn kě sǐ hóng。
或如轩辕铸九鼎,大冶鼓动洪垆风。huò rú xuān yuán zhù jiǔ dǐng,dà yě gǔ dòng hóng lú fēng。
或如夸父逐三足,曳杖狂走无西东。huò rú kuā fù zhú sān zú,yè zhàng kuáng zǒu wú xī dōng。
或如甲兵宵驰,聚啸满山谷。huò rú jiǎ bīng xiāo chí,jù xiào mǎn shān gǔ。
或如神鬼昼露,万象出入虚无中。huò rú shén guǐ zhòu lù,wàn xiàng chū rù xū wú zhōng。
吁嗟乎长江!胡为若兹雄,人不识,无乃造化之奇功。xū jiē hū zhǎng jiāng!hú wèi ruò zī xióng,rén bù shí,wú nǎi zào huà zhī qí gōng。
天开九州,十有二山。tiān kāi jiǔ zhōu,shí yǒu èr shān。
南北并峙,江流其间。nán běi bìng zhì,jiāng liú qí jiān。
尧舜都冀方,三苗尚为顽。yáo shùn dōu jì fāng,sān miáo shàng wèi wán。
魏帝倚天叹,征吴但空还。wèi dì yǐ tiān tàn,zhēng wú dàn kōng hái。
吁嗟乎长江!其险不可攀。xū jiē hū zhǎng jiāng!qí xiǎn bù kě pān。
古来英雄必南骛,我祖开基自江渡。gǔ lái yīng xióng bì nán wù,wǒ zǔ kāi jī zì jiāng dù。
古来建国惟中原,我宗坐制东南藩。gǔ lái jiàn guó wéi zhōng yuán,wǒ zōng zuò zhì dōng nán fān。
如知天险不足恃,惟有圣德可以通乾坤。rú zhī tiān xiǎn bù zú shì,wéi yǒu shèng dé kě yǐ tōng qián kūn。
长江来,自西极,包人寰,环帝宅。zhǎng jiāng lái,zì xī jí,bāo rén huán,huán dì zhái。
我来何为?为观国。wǒ lái hé wèi?wèi guān guó。
泛吴涛,航楚泽。fàn wú tāo,háng chǔ zé。
笑张骞,悲祖逖。xiào zhāng qiān,bēi zǔ tì。
壮神功,歌圣德。zhuàng shén gōng,gē shèng dé。
圣德浩荡如江波,千秋万岁同山河。shèng dé hào dàng rú jiāng bō,qiān qiū wàn suì tóng shān hé。
而我无才竟若何,吁嗟乎,聊为击节长江歌。ér wǒ wú cái jìng ruò hé,xū jiē hū,liáo wèi jī jié zhǎng jiāng gē。
李东阳

李东阳

李东阳(1447年-1516年),字宾之,号西涯,谥文正,明朝中叶重臣,文学家,书法家,茶陵诗派的核心人物。湖广长沙府茶陵州(今湖南茶陵)人,寄籍京师(今北京市)。天顺八年进士,授编修,累迁侍讲学士,充东宫讲官,弘治八年以礼部侍郎兼文渊阁大学士,直内阁,预机务。立朝五十年,柄国十八载,清节不渝。文章典雅流丽,工篆隶书。有《怀麓堂集》、《怀麓堂诗话》、《燕对录》。 李东阳的作品>>

猜您喜欢

泛南池有怀南溪圣公

李东阳

轻舟别浦路迢遥,危石虚亭影动摇。qīng zhōu bié pǔ lù tiáo yáo,wēi shí xū tíng yǐng dòng yáo。
云去好山争入座,雨来新水欲平桥。yún qù hǎo shān zhēng rù zuò,yǔ lái xīn shuǐ yù píng qiáo。
多情留客空杯酒,旧事伤心但柳条。duō qíng liú kè kōng bēi jiǔ,jiù shì shāng xīn dàn liǔ tiáo。
今日我来还我去,小山丛桂竟谁招。jīn rì wǒ lái hái wǒ qù,xiǎo shān cóng guì jìng shuí zhāo。

闻孔氏女至

李东阳

南风吹送北河舟,有女东来慰白头。nán fēng chuī sòng běi hé zhōu,yǒu nǚ dōng lái wèi bái tóu。
病里心情无那老,别来风景又经秋。bìng lǐ xīn qíng wú nà lǎo,bié lái fēng jǐng yòu jīng qiū。
鹊声报日书先到,雨脚干时泪始收。què shēng bào rì shū xiān dào,yǔ jiǎo gàn shí lèi shǐ shōu。
预想离程还在眼,难将一笑解千忧。yù xiǎng lí chéng hái zài yǎn,nán jiāng yī xiào jiě qiān yōu。

寄庄定山

李东阳

六峰东面一江横,此老逃名竟得名。liù fēng dōng miàn yī jiāng héng,cǐ lǎo táo míng jìng dé míng。
山屋到秋惊雨破,野舟终日任潮生。shān wū dào qiū jīng yǔ pò,yě zhōu zhōng rì rèn cháo shēng。
消愁物已杯中办,得意诗还枕上成。xiāo chóu wù yǐ bēi zhōng bàn,dé yì shī hái zhěn shàng chéng。
三十年前携手地,寺门斜月晚钟声。sān shí nián qián xié shǒu dì,sì mén xié yuè wǎn zhōng shēng。

次王古直哭兆先韵柬方石二首

李东阳

刚道人琴一夜亡,故人明日报哀章。gāng dào rén qín yī yè wáng,gù rén míng rì bào āi zhāng。
才如卞玉元居楚,业比童乌不姓杨。cái rú biàn yù yuán jū chǔ,yè bǐ tóng wū bù xìng yáng。
华表城头真浪语,干将地下有遗光。huá biǎo chéng tóu zhēn làng yǔ,gàn jiāng dì xià yǒu yí guāng。
画图指点趋庭事,恨杀多情杜古狂。huà tú zhǐ diǎn qū tíng shì,hèn shā duō qíng dù gǔ kuáng。

次王古直哭兆先韵柬方石二首

李东阳

极知世事如春梦,不信人生是昼游。jí zhī shì shì rú chūn mèng,bù xìn rén shēng shì zhòu yóu。
今日眼看埋玉树,当年心许撞烟楼。jīn rì yǎn kàn mái yù shù,dāng nián xīn xǔ zhuàng yān lóu。
空烦挂剑来吴季,却悔藏书似邺侯。kōng fán guà jiàn lái wú jì,què huǐ cáng shū shì yè hóu。
回首西湖湖上水,一时和泪共东流。huí shǒu xī hú hú shàng shuǐ,yī shí hé lèi gòng dōng liú。

送李提学若虚侯佥宪公矩

李东阳

十载同官别更同,一朝分送两青骢。shí zài tóng guān bié gèng tóng,yī cháo fēn sòng liǎng qīng cōng。
湖南使节经江右,浙上行船过泖东。hú nán shǐ jié jīng jiāng yòu,zhè shàng xíng chuán guò mǎo dōng。
面带冰霜生朔气,手栽桃李待春风。miàn dài bīng shuāng shēng shuò qì,shǒu zāi táo lǐ dài chūn fēng。
他年冠佩还朝地,谁奏天曹第一功。tā nián guān pèi hái cháo dì,shuí zòu tiān cáo dì yī gōng。

送储静夫主事之南京吏部兼寄夏廷章

李东阳

万里晴空一鹤飞,野云溪雪避光辉。wàn lǐ qíng kōng yī hè fēi,yě yún xī xuě bì guāng huī。
不应银海妨回棹,未许缁尘得上衣。bù yīng yín hǎi fáng huí zhào,wèi xǔ zī chén dé shàng yī。
南国地夸山水丽,东曹官爱簿书稀。nán guó dì kuā shān shuǐ lì,dōng cáo guān ài bù shū xī。
多情定与吾乡彦,石假峰前咏落晖。duō qíng dìng yǔ wú xiāng yàn,shí jiǎ fēng qián yǒng luò huī。

寄庄孔旸二首

李东阳

买断溪南十顷烟,还家无复梦朝天。mǎi duàn xī nán shí qǐng yān,hái jiā wú fù mèng cháo tiān。
身如元亮归田日,诗似东坡过岭年。shēn rú yuán liàng guī tián rì,shī shì dōng pō guò lǐng nián。
蓬岛谪来仙骨在,钓台高处客星悬。péng dǎo zhé lái xiān gǔ zài,diào tái gāo chù kè xīng xuán。
十年未洗红尘耳,谁听清风石上弦。shí nián wèi xǐ hóng chén ěr,shuí tīng qīng fēng shí shàng xián。

寄庄孔旸二首

李东阳

背郭诛茅草盖堂,边江种柳树为墙。bèi guō zhū máo cǎo gài táng,biān jiāng zhǒng liǔ shù wèi qiáng。
舟中梦醒闻春雨,楼上诗成坐夕阳。zhōu zhōng mèng xǐng wén chūn yǔ,lóu shàng shī chéng zuò xī yáng。
南纪壮游余岁月,北扉遗草旧封章。nán jì zhuàng yóu yú suì yuè,běi fēi yí cǎo jiù fēng zhāng。
清时例有逃名客,见说严陵本姓庄。qīng shí lì yǒu táo míng kè,jiàn shuō yán líng běn xìng zhuāng。

送范秋官以贞谪凤翔判得真字

李东阳

早闻长策动枫宸,十载郎官谪命新。zǎo wén zhǎng cè dòng fēng chén,shí zài láng guān zhé mìng xīn。
家远漫为秦岭客,恩深不作播州人。jiā yuǎn màn wèi qín lǐng kè,ēn shēn bù zuò bō zhōu rén。
一身且向闲时病,万事还从定后真。yī shēn qiě xiàng xián shí bìng,wàn shì hái cóng dìng hòu zhēn。
萧索郡斋山树里,坐看黄叶渐回春。xiāo suǒ jùn zhāi shān shù lǐ,zuò kàn huáng yè jiàn huí chūn。

送唐都宪出镇蓟州诸关

李东阳

居庸东下接榆关,千尺层城万仞山。jū yōng dōng xià jiē yú guān,qiān chǐ céng chéng wàn rèn shān。
秋有桑麻生事足,夜无烽火戍楼闲。qiū yǒu sāng má shēng shì zú,yè wú fēng huǒ shù lóu xián。
帐前貔虎知严令,岁晚风霜识壮颜。zhàng qián pí hǔ zhī yán lìng,suì wǎn fēng shuāng shí zhuàng yán。
略试一方经济手,归来重补旧朝班。lüè shì yī fāng jīng jì shǒu,guī lái zhòng bǔ jiù cháo bān。

送蒋宗谊推官之金华

李东阳

北来南去几星霜,又见分符出帝乡。běi lái nán qù jǐ xīng shuāng,yòu jiàn fēn fú chū dì xiāng。
三入越山身更远,重游京国梦难忘。sān rù yuè shān shēn gèng yuǎn,zhòng yóu jīng guó mèng nán wàng。
也知吏法兼诗老,未必才名与命妨。yě zhī lì fǎ jiān shī lǎo,wèi bì cái míng yǔ mìng fáng。
台省只今须俊杰,看骑骢马问豺狼。tái shěng zhǐ jīn xū jùn jié,kàn qí cōng mǎ wèn chái láng。

闻刘东山司马致仕之命是日得谢方石祭酒到家日所寄诗感而有作

李东阳

十年两度送君归,听说乡山兴欲飞。shí nián liǎng dù sòng jūn guī,tīng shuō xiāng shān xīng yù fēi。
岁久儿孙头角变,日长宾客往来稀。suì jiǔ ér sūn tóu jiǎo biàn,rì zhǎng bīn kè wǎng lái xī。
平桥着板通樵径,老树盘根作钓矶。píng qiáo zhe bǎn tōng qiáo jìng,lǎo shù pán gēn zuò diào jī。
强欲相从无旧业,定于何处解朝衣。qiáng yù xiāng cóng wú jiù yè,dìng yú hé chù jiě cháo yī。

东山先生有两广之命奉寄

李东阳

听漏西堂黯不眠,忆君如在夜灯前。tīng lòu xī táng àn bù mián,yì jūn rú zài yè dēng qián。
可堪环堵三年病,又上南州万里船。kě kān huán dǔ sān nián bìng,yòu shàng nán zhōu wàn lǐ chuán。
缩手未闲终坐巧,逾垣欲避转愁偏。suō shǒu wèi xián zhōng zuò qiǎo,yú yuán yù bì zhuǎn chóu piān。
行藏在我今须识,纵不由人也属天。xíng cáng zài wǒ jīn xū shí,zòng bù yóu rén yě shǔ tiān。

少保商先生寿七十

李东阳

白头归老荷君恩,一代勋名众所尊。bái tóu guī lǎo hé jūn ēn,yī dài xūn míng zhòng suǒ zūn。
自古年华稀七帙,本朝科甲重三元。zì gǔ nián huá xī qī zhì,běn cháo kē jiǎ zhòng sān yuán。
海中仙子长生箓,洛下先生独乐园。hǎi zhōng xiān zi zhǎng shēng lù,luò xià xiān shēng dú lè yuán。
怪见台光映东壁,郎官又侍紫微垣。guài jiàn tái guāng yìng dōng bì,láng guān yòu shì zǐ wēi yuán。