古诗词

闺词

苏仲

妾本名家女,生长不出门。qiè běn míng jiā nǚ,shēng zhǎng bù chū mén。
严慈有训诫,讽诵常书绅。yán cí yǒu xùn jiè,fěng sòng cháng shū shēn。
坤道本巽顺,女德在守身。kūn dào běn xùn shùn,nǚ dé zài shǒu shēn。
习成礼义性,自觉芝兰薰。xí chéng lǐ yì xìng,zì jué zhī lán xūn。
年当十四五,偶值数厄屯。nián dāng shí sì wǔ,ǒu zhí shù è tún。
有斧柯不伐,有媒不成亲。yǒu fǔ kē bù fá,yǒu méi bù chéng qīn。
自甘不偶分,宁为摽梅嗔。zì gān bù ǒu fēn,níng wèi biāo méi chēn。
深闺弄针线,绣出鸳鸯裙。shēn guī nòng zhēn xiàn,xiù chū yuān yāng qún。
开奁对妆镜,髻抹巫山云。kāi lián duì zhuāng jìng,jì mǒ wū shān yún。
悠悠过白日,堂堂背青春。yōu yōu guò bái rì,táng táng bèi qīng chūn。
馀龄四十外,黄气眉头新。yú líng sì shí wài,huáng qì méi tóu xīn。
蛛丝知有喜,鳷鹊能通神。zhū sī zhī yǒu xǐ,zhī què néng tōng shén。
结缡遂夙愿,一朝嫁良人。jié lí suì sù yuàn,yī cháo jià liáng rén。
相看各妩媚,和气成氤氲。xiāng kàn gè wǔ mèi,hé qì chéng yīn yūn。
鹤鸣而子和,恩义鱼水敦。hè míng ér zi hé,ēn yì yú shuǐ dūn。
纫兰已成佩,制锦将为纹。rèn lán yǐ chéng pèi,zhì jǐn jiāng wèi wén。
岂知人心异,背面楚与秦。qǐ zhī rén xīn yì,bèi miàn chǔ yǔ qín。
旧人渐失爱,新者转殷勤。jiù rén jiàn shī ài,xīn zhě zhuǎn yīn qín。
冬裘切肌骨,秋扇生埃尘。dōng qiú qiè jī gǔ,qiū shàn shēng āi chén。
我不为参商,胡为各升沉。wǒ bù wèi cān shāng,hú wèi gè shēng chén。
我不为草木,胡为异兰芬。wǒ bù wèi cǎo mù,hú wèi yì lán fēn。
我但知有天,胡天不我闻。wǒ dàn zhī yǒu tiān,hú tiān bù wǒ wén。
耳目各有别,视听良非真。ěr mù gè yǒu bié,shì tīng liáng fēi zhēn。
谓深非瀚海,谓高非昆仑。wèi shēn fēi hàn hǎi,wèi gāo fēi kūn lún。
钟鼎无铢两,一羽成千钧。zhōng dǐng wú zhū liǎng,yī yǔ chéng qiān jūn。
蛙鸣等鼓吹,蝉噪愈箫笙。wā míng děng gǔ chuī,chán zào yù xiāo shēng。
纸窗粉难白,茜裙染不殷。zhǐ chuāng fěn nán bái,qiàn qún rǎn bù yīn。
辨冰不作水,未必知寒温。biàn bīng bù zuò shuǐ,wèi bì zhī hán wēn。
语雾良非烟,气类实有分。yǔ wù liáng fēi yān,qì lèi shí yǒu fēn。
差之忽毫厘,缪以千里云。chà zhī hū háo lí,móu yǐ qiān lǐ yún。
愿夫回此心,更期推至仁。yuàn fū huí cǐ xīn,gèng qī tuī zhì rén。
妾心本无薄,妾貌光燐燐。qiè xīn běn wú báo,qiè mào guāng lín lín。
眉宇自神彩,岂效西施颦。méi yǔ zì shén cǎi,qǐ xiào xī shī pín。
嗟哉甘落寞,异室隔朝昏。jiē zāi gān luò mò,yì shì gé cháo hūn。
残灯对长夜,寒瓢守孤贫。cán dēng duì zhǎng yè,hán piáo shǒu gū pín。
病驱不举首,孤鹤长惊魂。bìng qū bù jǔ shǒu,gū hè zhǎng jīng hún。
长门有遗恨,空托相如文。zhǎng mén yǒu yí hèn,kōng tuō xiāng rú wén。
班姬寄心迹,作赋聊自陈。bān jī jì xīn jì,zuò fù liáo zì chén。
妾身芥可比,妾命毛可伦。qiè shēn jiè kě bǐ,qiè mìng máo kě lún。
敢望黄金室,为我烹羔豚。gǎn wàng huáng jīn shì,wèi wǒ pēng gāo tún。
敢冀白玉堂,为我开芳尊。gǎn jì bái yù táng,wèi wǒ kāi fāng zūn。
时兮不我住,日月如飞轮。shí xī bù wǒ zhù,rì yuè rú fēi lún。
我命终不良,我生胡不辰。wǒ mìng zhōng bù liáng,wǒ shēng hú bù chén。
但祈垂旧念,无俾竟沈沦。dàn qí chuí jiù niàn,wú bǐ jìng shěn lún。
得如狗马愿,伏枥羁残生。dé rú gǒu mǎ yuàn,fú lì jī cán shēng。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

至天津有怀陈正郎学之先生

苏仲

曾忆横经泮水秋,碧霄先我得遨游。céng yì héng jīng pàn shuǐ qiū,bì xiāo xiān wǒ dé áo yóu。
官同粉署君前辈,职守天津我继休。guān tóng fěn shǔ jūn qián bèi,zhí shǒu tiān jīn wǒ jì xiū。
江阁诗情来渐远,河豚风味已全收。jiāng gé shī qíng lái jiàn yuǎn,hé tún fēng wèi yǐ quán shōu。
维舟此日城南道,还说当年事事优。wéi zhōu cǐ rì chéng nán dào,hái shuō dāng nián shì shì yōu。

送同年何宗泽行人还乡

苏仲

勤劬灯火君同我,济会风云我共君。qín qú dēng huǒ jūn tóng wǒ,jì huì fēng yún wǒ gòng jūn。
天上看花连日醉,人间偷眼赐衣新。tiān shàng kàn huā lián rì zuì,rén jiān tōu yǎn cì yī xīn。
青山济济荣归路,白发垂垂笑倚门。qīng shān jì jì róng guī lù,bái fā chuí chuí xiào yǐ mén。
祝寿声中人起舞,鼓挝催唤酒杯频。zhù shòu shēng zhōng rén qǐ wǔ,gǔ wō cuī huàn jiǔ bēi pín。

和苏州林太守招降海寇韵二首

苏仲

披拂春风散晓霜,从来仁者敢谁当。pī fú chūn fēng sàn xiǎo shuāng,cóng lái rén zhě gǎn shuí dāng。
戢戈自我人人悦,买犊归田处处忙。jí gē zì wǒ rén rén yuè,mǎi dú guī tián chù chù máng。
增灶不劳虞诩计,鏖兵真笑纪明狂。zēng zào bù láo yú xǔ jì,áo bīng zhēn xiào jì míng kuáng。
大书刻石凭谁手,高揭乾坤镇此方。dà shū kè shí píng shuí shǒu,gāo jiē qián kūn zhèn cǐ fāng。

和苏州林太守招降海寇韵二首

苏仲

仁作春风义作霜,滔天巨寇等闲当。rén zuò chūn fēng yì zuò shuāng,tāo tiān jù kòu děng xián dāng。
也知疥癞终无害,何用兵戈更许忙。yě zhī jiè lài zhōng wú hài,hé yòng bīng gē gèng xǔ máng。
一纸飞书存大信,几人投死敢为狂。yī zhǐ fēi shū cún dà xìn,jǐ rén tóu sǐ gǎn wèi kuáng。
古为心战如公得,谁羡先锋取胜方。gǔ wèi xīn zhàn rú gōng dé,shuí xiàn xiān fēng qǔ shèng fāng。

用陈石斋对酒韵寄故乡诸友

苏仲

我爱山中宅一区,半生风月笑谈馀。wǒ ài shān zhōng zhái yī qū,bàn shēng fēng yuè xiào tán yú。
花间鸟到知人意,树底风来得我娱。huā jiān niǎo dào zhī rén yì,shù dǐ fēng lái dé wǒ yú。
历览江湖千载兴,懒拈灯火十年书。lì lǎn jiāng hú qiān zài xīng,lǎn niān dēng huǒ shí nián shū。
白头偶入鹓行里,争奈屠牛术已疏。bái tóu ǒu rù yuān xíng lǐ,zhēng nài tú niú shù yǐ shū。

和韩昌黎贬潮州诗韵

苏仲

不根之论本无天,没溺聪明到几千。bù gēn zhī lùn běn wú tiān,méi nì cōng míng dào jǐ qiān。
白首飞章元卫道,赤心扶世岂知年。bái shǒu fēi zhāng yuán wèi dào,chì xīn fú shì qǐ zhī nián。
文章远继轲尼后,声绩还居董贾前。wén zhāng yuǎn jì kē ní hòu,shēng jì hái jū dǒng jiǎ qián。
素抱死生如芥蒂,是谁收骨道途边。sù bào sǐ shēng rú jiè dì,shì shuí shōu gǔ dào tú biān。

和从弟叔诚见寄韵

苏仲

清白传家一脉同,雁行天远各西东。qīng bái chuán jiā yī mài tóng,yàn xíng tiān yuǎn gè xī dōng。
身居城市尘嚣境,心在烟霞隐逸宗。shēn jū chéng shì chén xiāo jìng,xīn zài yān xiá yǐn yì zōng。
大器羡君超晚景,非才惭我出南宫。dà qì xiàn jūn chāo wǎn jǐng,fēi cái cán wǒ chū nán gōng。
十年梦里犹如昨,青草湖边卜化工。shí nián mèng lǐ yóu rú zuó,qīng cǎo hú biān bo huà gōng。

闲庵

苏仲

人间年事顿消除,风月山中爱此庐。rén jiān nián shì dùn xiāo chú,fēng yuè shān zhōng ài cǐ lú。
花下每留邀客酒,窗前空有课儿书。huā xià měi liú yāo kè jiǔ,chuāng qián kōng yǒu kè ér shū。
门封碧藓韶光度,帘卷幽阶竹影疏。mén fēng bì xiǎn sháo guāng dù,lián juǎn yōu jiē zhú yǐng shū。
此外莫言无点事,寻僧时遣小行车。cǐ wài mò yán wú diǎn shì,xún sēng shí qiǎn xiǎo xíng chē。

即事

苏仲

景入朱明物候丰,杖藜扶我看花丛。jǐng rù zhū míng wù hòu fēng,zhàng lí fú wǒ kàn huā cóng。
暗窥黄雀依林蜢,啄破鹪鹩卷叶虫。àn kuī huáng què yī lín měng,zhuó pò jiāo liáo juǎn yè chóng。
萱草傍池花淹露,芰荷出水叶迎风。xuān cǎo bàng chí huā yān lù,jì hé chū shuǐ yè yíng fēng。
心闲便觉全无恙,况在乾坤浩荡中。xīn xián biàn jué quán wú yàng,kuàng zài qián kūn hào dàng zhōng。

寿段处士

苏仲

传得人间不老方,朗吟风景是行藏。chuán dé rén jiān bù lǎo fāng,lǎng yín fēng jǐng shì xíng cáng。
碧桃洞里寻幽迹,翠柳阴中卧石床。bì táo dòng lǐ xún yōu jì,cuì liǔ yīn zhōng wò shí chuáng。
放鹤有时随杖屦,傍花无日不壶觞。fàng hè yǒu shí suí zhàng jù,bàng huā wú rì bù hú shāng。
崆峒莫访长生诀,静处须知自履常。kōng dòng mò fǎng zhǎng shēng jué,jìng chù xū zhī zì lǚ cháng。

元夕有怀先陇用陈大理韵

苏仲

钟鼓声喧彻九衢,洞箫吹月正愁予。zhōng gǔ shēng xuān chè jiǔ qú,dòng xiāo chuī yuè zhèng chóu yǔ。
千年风木无穷恨,两载松楸别故居。qiān nián fēng mù wú qióng hèn,liǎng zài sōng qiū bié gù jū。
有酒不沾三尺土,逢人难寄九泉书。yǒu jiǔ bù zhān sān chǐ tǔ,féng rén nán jì jiǔ quán shū。
东风洒向天涯泪,罔极恩深报答疏。dōng fēng sǎ xiàng tiān yá lèi,wǎng jí ēn shēn bào dá shū。

和陈石斋饮酒韵

苏仲

狂夫不饮亦狂歌,饮到狂时可奈何。kuáng fū bù yǐn yì kuáng gē,yǐn dào kuáng shí kě nài hé。
不管舞残沧海月,那知抖破白云蓑。bù guǎn wǔ cán cāng hǎi yuè,nà zhī dǒu pò bái yún suō。
胸中浩气高腾汉,笔下长才倒注河。xiōng zhōng hào qì gāo téng hàn,bǐ xià zhǎng cái dào zhù hé。
我欲间公真事业,经纶都在酒杯多。wǒ yù jiān gōng zhēn shì yè,jīng lún dōu zài jiǔ bēi duō。

送张西溪先生之任南都

苏仲

元老归来鬓已星,天恩初下众心倾。yuán lǎo guī lái bìn yǐ xīng,tiān ēn chū xià zhòng xīn qīng。
南都地重风霜冷,柏府台高日月明。nán dōu dì zhòng fēng shuāng lěng,bǎi fǔ tái gāo rì yuè míng。
淮树两行连彩鹢,吴山千点拂游旌。huái shù liǎng xíng lián cǎi yì,wú shān qiān diǎn fú yóu jīng。
曲江已启开元治,岭海他年共著名。qū jiāng yǐ qǐ kāi yuán zhì,lǐng hǎi tā nián gòng zhù míng。

蓼花和韵

苏仲

挥毫曾记昔年游,每爱幽葩傍素秋。huī háo céng jì xī nián yóu,měi ài yōu pā bàng sù qiū。
可是水仙遗骨骼,只随烟月伴沧洲。kě shì shuǐ xiān yí gǔ gé,zhǐ suí yān yuè bàn cāng zhōu。
江山识面扁舟客,天地无心老钓裘。jiāng shān shí miàn biǎn zhōu kè,tiān dì wú xīn lǎo diào qiú。
我亦分明湖海士,轻红留照木兰舟。wǒ yì fēn míng hú hǎi shì,qīng hóng liú zhào mù lán zhōu。

寄谢周天统先生惠以银鱼

苏仲

冰肌雪骨且敷腴,水族中间可少渠。bīng jī xuě gǔ qiě fū yú,shuǐ zú zhōng jiān kě shǎo qú。
沧海未离珠母穴,寒潭曾共玉龙居。cāng hǎi wèi lí zhū mǔ xué,hán tán céng gòng yù lóng jū。
水晶宫里真堪荐,白璧盘中品绝殊。shuǐ jīng gōng lǐ zhēn kān jiàn,bái bì pán zhōng pǐn jué shū。
疏懒郎官兼老病,此君何事到吾庐。shū lǎn láng guān jiān lǎo bìng,cǐ jūn hé shì dào wú lú。