古诗词

闺词

苏仲

妾本名家女,生长不出门。qiè běn míng jiā nǚ,shēng zhǎng bù chū mén。
严慈有训诫,讽诵常书绅。yán cí yǒu xùn jiè,fěng sòng cháng shū shēn。
坤道本巽顺,女德在守身。kūn dào běn xùn shùn,nǚ dé zài shǒu shēn。
习成礼义性,自觉芝兰薰。xí chéng lǐ yì xìng,zì jué zhī lán xūn。
年当十四五,偶值数厄屯。nián dāng shí sì wǔ,ǒu zhí shù è tún。
有斧柯不伐,有媒不成亲。yǒu fǔ kē bù fá,yǒu méi bù chéng qīn。
自甘不偶分,宁为摽梅嗔。zì gān bù ǒu fēn,níng wèi biāo méi chēn。
深闺弄针线,绣出鸳鸯裙。shēn guī nòng zhēn xiàn,xiù chū yuān yāng qún。
开奁对妆镜,髻抹巫山云。kāi lián duì zhuāng jìng,jì mǒ wū shān yún。
悠悠过白日,堂堂背青春。yōu yōu guò bái rì,táng táng bèi qīng chūn。
馀龄四十外,黄气眉头新。yú líng sì shí wài,huáng qì méi tóu xīn。
蛛丝知有喜,鳷鹊能通神。zhū sī zhī yǒu xǐ,zhī què néng tōng shén。
结缡遂夙愿,一朝嫁良人。jié lí suì sù yuàn,yī cháo jià liáng rén。
相看各妩媚,和气成氤氲。xiāng kàn gè wǔ mèi,hé qì chéng yīn yūn。
鹤鸣而子和,恩义鱼水敦。hè míng ér zi hé,ēn yì yú shuǐ dūn。
纫兰已成佩,制锦将为纹。rèn lán yǐ chéng pèi,zhì jǐn jiāng wèi wén。
岂知人心异,背面楚与秦。qǐ zhī rén xīn yì,bèi miàn chǔ yǔ qín。
旧人渐失爱,新者转殷勤。jiù rén jiàn shī ài,xīn zhě zhuǎn yīn qín。
冬裘切肌骨,秋扇生埃尘。dōng qiú qiè jī gǔ,qiū shàn shēng āi chén。
我不为参商,胡为各升沉。wǒ bù wèi cān shāng,hú wèi gè shēng chén。
我不为草木,胡为异兰芬。wǒ bù wèi cǎo mù,hú wèi yì lán fēn。
我但知有天,胡天不我闻。wǒ dàn zhī yǒu tiān,hú tiān bù wǒ wén。
耳目各有别,视听良非真。ěr mù gè yǒu bié,shì tīng liáng fēi zhēn。
谓深非瀚海,谓高非昆仑。wèi shēn fēi hàn hǎi,wèi gāo fēi kūn lún。
钟鼎无铢两,一羽成千钧。zhōng dǐng wú zhū liǎng,yī yǔ chéng qiān jūn。
蛙鸣等鼓吹,蝉噪愈箫笙。wā míng děng gǔ chuī,chán zào yù xiāo shēng。
纸窗粉难白,茜裙染不殷。zhǐ chuāng fěn nán bái,qiàn qún rǎn bù yīn。
辨冰不作水,未必知寒温。biàn bīng bù zuò shuǐ,wèi bì zhī hán wēn。
语雾良非烟,气类实有分。yǔ wù liáng fēi yān,qì lèi shí yǒu fēn。
差之忽毫厘,缪以千里云。chà zhī hū háo lí,móu yǐ qiān lǐ yún。
愿夫回此心,更期推至仁。yuàn fū huí cǐ xīn,gèng qī tuī zhì rén。
妾心本无薄,妾貌光燐燐。qiè xīn běn wú báo,qiè mào guāng lín lín。
眉宇自神彩,岂效西施颦。méi yǔ zì shén cǎi,qǐ xiào xī shī pín。
嗟哉甘落寞,异室隔朝昏。jiē zāi gān luò mò,yì shì gé cháo hūn。
残灯对长夜,寒瓢守孤贫。cán dēng duì zhǎng yè,hán piáo shǒu gū pín。
病驱不举首,孤鹤长惊魂。bìng qū bù jǔ shǒu,gū hè zhǎng jīng hún。
长门有遗恨,空托相如文。zhǎng mén yǒu yí hèn,kōng tuō xiāng rú wén。
班姬寄心迹,作赋聊自陈。bān jī jì xīn jì,zuò fù liáo zì chén。
妾身芥可比,妾命毛可伦。qiè shēn jiè kě bǐ,qiè mìng máo kě lún。
敢望黄金室,为我烹羔豚。gǎn wàng huáng jīn shì,wèi wǒ pēng gāo tún。
敢冀白玉堂,为我开芳尊。gǎn jì bái yù táng,wèi wǒ kāi fāng zūn。
时兮不我住,日月如飞轮。shí xī bù wǒ zhù,rì yuè rú fēi lún。
我命终不良,我生胡不辰。wǒ mìng zhōng bù liáng,wǒ shēng hú bù chén。
但祈垂旧念,无俾竟沈沦。dàn qí chuí jiù niàn,wú bǐ jìng shěn lún。
得如狗马愿,伏枥羁残生。dé rú gǒu mǎ yuàn,fú lì jī cán shēng。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

吊邹汝愚先生

苏仲

谁将公论洗乾坤,落落长沙见此人。shuí jiāng gōng lùn xǐ qián kūn,luò luò zhǎng shā jiàn cǐ rén。
肝胆信知如烈日,彼苍何意薄青春。gān dǎn xìn zhī rú liè rì,bǐ cāng hé yì báo qīng chūn。
天涯收骨孤儿幼,客路扶舆阿妇贫。tiān yá shōu gǔ gū ér yòu,kè lù fú yú ā fù pín。
了却平生无限事,风流都在盖棺晨。le què píng shēng wú xiàn shì,fēng liú dōu zài gài guān chén。

送吴明府之成都别驾

苏仲

濯濯长江万里清,淄尘难染素衣轻。zhuó zhuó zhǎng jiāng wàn lǐ qīng,zī chén nán rǎn sù yī qīng。
孤琴月底辞单父,匹马花间又锦城。gū qín yuè dǐ cí dān fù,pǐ mǎ huā jiān yòu jǐn chéng。
佐政龚黄还老练,献筹尧舜是峥嵘。zuǒ zhèng gōng huáng hái lǎo liàn,xiàn chóu yáo shùn shì zhēng róng。
乾坤内事多如许,暂向郫筒酒细倾。qián kūn nèi shì duō rú xǔ,zàn xiàng pí tǒng jiǔ xì qīng。

哭张文厚

苏仲

造化无私信有无,死生之事亦糊涂。zào huà wú sī xìn yǒu wú,sǐ shēng zhī shì yì hú tú。
儒林这样真男子,大块何堪此丈夫。rú lín zhè yàng zhēn nán zi,dà kuài hé kān cǐ zhàng fū。
流泪枕边孀妇老,伤心膝下凤儿孤。liú lèi zhěn biān shuāng fù lǎo,shāng xīn xī xià fèng ér gū。
交游勿谓无知己,絮酒荒山我是乎。jiāo yóu wù wèi wú zhī jǐ,xù jiǔ huāng shān wǒ shì hū。

闲中偶成

苏仲

掩耳人间道屈伸,眼前游赏满腔春。yǎn ěr rén jiān dào qū shēn,yǎn qián yóu shǎng mǎn qiāng chūn。
筋骸及老凭藜杖,口腹甘贫乐菜根。jīn hái jí lǎo píng lí zhàng,kǒu fù gān pín lè cài gēn。
行处有花须纵酒,静时无地不看云。xíng chù yǒu huā xū zòng jiǔ,jìng shí wú dì bù kàn yún。
逍遥便是仙家诀,问我丹方此最真。xiāo yáo biàn shì xiān jiā jué,wèn wǒ dān fāng cǐ zuì zhēn。

答李士敬用见寄韵

苏仲

二十投交五十来,几回倾倒泻襟怀。èr shí tóu jiāo wǔ shí lái,jǐ huí qīng dào xiè jīn huái。
先生独步端无及,我辈知人不是乖。xiān shēng dú bù duān wú jí,wǒ bèi zhī rén bù shì guāi。
奈把真龙惊俗眼,也曾操瑟献齐街。nài bǎ zhēn lóng jīng sú yǎn,yě céng cāo sè xiàn qí jiē。
丈夫烈烈悬星斗,不是萤灯照草荄。zhàng fū liè liè xuán xīng dòu,bù shì yíng dēng zhào cǎo gāi。

闻吴生景勤讣

苏仲

老眼门墙尽日看,衣冠如子亦须难。lǎo yǎn mén qiáng jǐn rì kàn,yī guān rú zi yì xū nán。
那知天地昂藏样,若个蜉蝣早暮间。nà zhī tiān dì áng cáng yàng,ruò gè fú yóu zǎo mù jiān。
夜雨几年灯火债,西风遗迹纸窗残。yè yǔ jǐ nián dēng huǒ zhài,xī fēng yí jì zhǐ chuāng cán。
彭殇自古从天定,说与涟洳白首乾。péng shāng zì gǔ cóng tiān dìng,shuō yǔ lián rù bái shǒu qián。

送张公子省亲之南都

苏仲

昂昂匹马张公子,路入东风紫翠岑。áng áng pǐ mǎ zhāng gōng zi,lù rù dōng fēng zǐ cuì cén。
椿府久悬南海梦,萱花应慰倚门心。chūn fǔ jiǔ xuán nán hǎi mèng,xuān huā yīng wèi yǐ mén xīn。
两朝太仆声光远,千载传家世系深。liǎng cháo tài pū shēng guāng yuǎn,qiān zài chuán jiā shì xì shēn。
戏彩到时还浪兴,秣陵风景纵君吟。xì cǎi dào shí hái làng xīng,mò líng fēng jǐng zòng jūn yín。

和柳子厚登柳州城楼诗韵

苏仲

意气淩空望八荒,不胜愁思寄沧茫。yì qì líng kōng wàng bā huāng,bù shèng chóu sī jì cāng máng。
文章本拟追韩范,面目何曾识孔墙。wén zhāng běn nǐ zhuī hán fàn,miàn mù hé céng shí kǒng qiáng。
一自失身从训注,难为倾海洗肝肠。yī zì shī shēn cóng xùn zhù,nán wèi qīng hǎi xǐ gān cháng。
平生罪悔都无及,徒把篇诗怨异乡。píng shēng zuì huǐ dōu wú jí,tú bǎ piān shī yuàn yì xiāng。

病中偶作

苏仲

遭际风云起海涯,赤心谋国已忘家。zāo jì fēng yún qǐ hǎi yá,chì xīn móu guó yǐ wàng jiā。
扣囊正欲扶公道,补衮无能敢自夸。kòu náng zhèng yù fú gōng dào,bǔ gǔn wú néng gǎn zì kuā。
病骨久淹三月里,衰颜今作几分加。bìng gǔ jiǔ yān sān yuè lǐ,shuāi yán jīn zuò jǐ fēn jiā。
驰驱未了平生愿,全仗通神药鼎嘉。chí qū wèi le píng shēng yuàn,quán zhàng tōng shén yào dǐng jiā。

和卢伯居佥宪督风诗韵

苏仲

紫猊香袅阅来封,倒泻人间锦绣胸。zǐ ní xiāng niǎo yuè lái fēng,dào xiè rén jiān jǐn xiù xiōng。
直到天机流出处,绝无人力巧为容。zhí dào tiān jī liú chū chù,jué wú rén lì qiǎo wèi róng。
艰危顾盻斯文重,乡里情怀此日逢。jiān wēi gù xì sī wén zhòng,xiāng lǐ qíng huái cǐ rì féng。
绝唱如君何处得,低头叉手拜高风。jué chàng rú jūn hé chù dé,dī tóu chā shǒu bài gāo fēng。

和周天统韵

苏仲

春花秋月别经年,偶拜车尘便跃然。chūn huā qiū yuè bié jīng nián,ǒu bài chē chén biàn yuè rán。
星斗仰观开老眼,酒杯无尽话前缘。xīng dòu yǎng guān kāi lǎo yǎn,jiǔ bēi wú jǐn huà qián yuán。
长江滚出流新句,虚室生光照彩笺。zhǎng jiāng gǔn chū liú xīn jù,xū shì shēng guāng zhào cǎi jiān。
诵到君辞难释手,是居王后是卢前。sòng dào jūn cí nán shì shǒu,shì jū wáng hòu shì lú qián。

次陈推府偶成韵二首

苏仲

谁将生计问陶朱,我恐陶朱术亦疏。shuí jiāng shēng jì wèn táo zhū,wǒ kǒng táo zhū shù yì shū。
五贼天生难剿克,一毫身外敢奔趋。wǔ zéi tiān shēng nán jiǎo kè,yī háo shēn wài gǎn bēn qū。
山瓢雅可闲斟月,烟艇何妨日钓鱼。shān piáo yǎ kě xián zhēn yuè,yān tǐng hé fáng rì diào yú。
自谓身轻成晚计,故园秋菊共茱萸。zì wèi shēn qīng chéng wǎn jì,gù yuán qiū jú gòng zhū yú。

次陈推府偶成韵二首

苏仲

今古斯文共一家,如君丰度可人夸。jīn gǔ sī wén gòng yī jiā,rú jūn fēng dù kě rén kuā。
弛张局里真无恙,活泼天机岂有涯。chí zhāng jú lǐ zhēn wú yàng,huó pō tiān jī qǐ yǒu yá。
竹叶别留春意好,蒲帆高挂夕阳斜。zhú yè bié liú chūn yì hǎo,pú fān gāo guà xī yáng xié。
相看欲了无穷话,何日同归理钓槎。xiāng kàn yù le wú qióng huà,hé rì tóng guī lǐ diào chá。

得书报从弟时际高科喜而成作

苏仲

粉窗湔手阅来书,夺锦如龙信不虚。fěn chuāng jiān shǒu yuè lái shū,duó jǐn rú lóng xìn bù xū。
得路已嗟先镊白,逢时应羡早纡朱。dé lù yǐ jiē xiān niè bái,féng shí yīng xiàn zǎo yū zhū。
承恩愧我心何及,种德如君庆有馀。chéng ēn kuì wǒ xīn hé jí,zhǒng dé rú jūn qìng yǒu yú。
接武寄声同自出,万人争睹是传胪。jiē wǔ jì shēng tóng zì chū,wàn rén zhēng dǔ shì chuán lú。

陈掌教留饮代简奉谢

苏仲

青州从事久不遇,岭表边炉岂偶开。qīng zhōu cóng shì jiǔ bù yù,lǐng biǎo biān lú qǐ ǒu kāi。
邹鲁有声谁善继,雷陈交义我非才。zōu lǔ yǒu shēng shuí shàn jì,léi chén jiāo yì wǒ fēi cái。
篝灯夜雨斯文席,锦绣春风送客杯。gōu dēng yè yǔ sī wén xí,jǐn xiù chūn fēng sòng kè bēi。
老兴正浓禁不住,五更魂梦又飞来。lǎo xīng zhèng nóng jìn bù zhù,wǔ gèng hún mèng yòu fēi lái。