古诗词

种花

苏仲

灼灼园中花,念我初种植。zhuó zhuó yuán zhōng huā,niàn wǒ chū zhǒng zhí。
杖藜遍九垓,搜捡穷目力。zhàng lí biàn jiǔ gāi,sōu jiǎn qióng mù lì。
偶自赤城回,沿山看苍壁。ǒu zì chì chéng huí,yán shān kàn cāng bì。
山中草木荒,百卉无颜色。shān zhōng cǎo mù huāng,bǎi huì wú yán sè。
因过山人家,山人供酒食。yīn guò shān rén jiā,shān rén gōng jiǔ shí。
出自傍舍花,有眼初未识。chū zì bàng shě huā,yǒu yǎn chū wèi shí。
异香世不传,秀色天上觅。yì xiāng shì bù chuán,xiù sè tiān shàng mì。
回视桃李姿,相去岂千亿。huí shì táo lǐ zī,xiāng qù qǐ qiān yì。
徘徊举相赠,得之如珙璧。pái huái jǔ xiāng zèng,dé zhī rú gǒng bì。
持携自千里,敢为辛苦惜。chí xié zì qiān lǐ,gǎn wèi xīn kǔ xī。
开我南山囿,甃以端溪石。kāi wǒ nán shān yòu,zhòu yǐ duān xī shí。
树之白玉盘,摩挲自朝夕。shù zhī bái yù pán,mó sā zì cháo xī。
栽培任沃瀼,灌溉还膏液。zāi péi rèn wò ráng,guàn gài hái gāo yè。
生意初勃然,月异而岁易。shēng yì chū bó rán,yuè yì ér suì yì。
垂青两相顾,长寸犹望尺。chuí qīng liǎng xiāng gù,zhǎng cùn yóu wàng chǐ。
视彼若忻然,谓我得所宅。shì bǐ ruò xīn rán,wèi wǒ dé suǒ zhái。
期以百年间,相看共头白。qī yǐ bǎi nián jiān,xiāng kàn gòng tóu bái。
那知如愿少,至宝难收拾。nà zhī rú yuàn shǎo,zhì bǎo nán shōu shí。
慢藏终诲盗,毒手劳相逼。màn cáng zhōng huì dào,dú shǒu láo xiāng bī。
去时若低回,出门若珠滴。qù shí ruò dī huí,chū mén ruò zhū dī。
无情亦有情,入念已切骨。wú qíng yì yǒu qíng,rù niàn yǐ qiè gǔ。
一朝远别离,谁能灭心迹。yī cháo yuǎn bié lí,shuí néng miè xīn jì。
望望不复回,行行竟悽恻。wàng wàng bù fù huí,xíng xíng jìng qī cè。
可怜天上姿,今作人间物。kě lián tiān shàng zī,jīn zuò rén jiān wù。
百草同妖妍,众芳等俦匹。bǎi cǎo tóng yāo yán,zhòng fāng děng chóu pǐ。
摩尼委粪坑,沆瀣投沟洫。mó ní wěi fèn kēng,hàng xiè tóu gōu xù。
天亦不管人,浮云变苍黑。tiān yì bù guǎn rén,fú yún biàn cāng hēi。
嗟哉此何言,老矣中怀窄。jiē zāi cǐ hé yán,lǎo yǐ zhōng huái zhǎi。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

予时叨承部檄督粮于通州与同僚数以公事往回京师因其经过游览之所分为七题每人作诗以纪其事云太平晓会

苏仲

匹马深沟日未斜,巍巍宫殿眼中赊。pǐ mǎ shēn gōu rì wèi xié,wēi wēi gōng diàn yǎn zhōng shē。
天生气象非人力,地献洪图作帝家。tiān shēng qì xiàng fēi rén lì,dì xiàn hóng tú zuò dì jiā。
虎拜龙降山缭绕,云蒸雾滃水交加。hǔ bài lóng jiàng shān liáo rào,yún zhēng wù wēng shuǐ jiāo jiā。
停车更上层崖望,傍阙云生五色花。tíng chē gèng shàng céng yá wàng,bàng quē yún shēng wǔ sè huā。

题萧以忠主事心怀两愧卷

苏仲

世短官迟事事忙,君亲无地著情长。shì duǎn guān chí shì shì máng,jūn qīn wú dì zhù qíng zhǎng。
鸡豚报答心当缺,犬马驱驰鬓已苍。jī tún bào dá xīn dāng quē,quǎn mǎ qū chí bìn yǐ cāng。
欲补衮衣徒梦寐,每看花木独悲伤。yù bǔ gǔn yī tú mèng mèi,měi kàn huā mù dú bēi shāng。
知君却抱无穷恨,一目江山两泪行。zhī jūn què bào wú qióng hèn,yī mù jiāng shān liǎng lèi xíng。

忆家庙元宵寄族中诸兄弟

苏仲

太史楼前伐鼓频,香烟飞绕画堂新。tài shǐ lóu qián fá gǔ pín,xiāng yān fēi rào huà táng xīn。
六三世代同尊祖,五百云礽本一人。liù sān shì dài tóng zūn zǔ,wǔ bǎi yún réng běn yī rén。
诗酒箫笙喧夜月,子孙兄弟满堂春。shī jiǔ xiāo shēng xuān yè yuè,zi sūn xiōng dì mǎn táng chūn。
年年好景重相会,也念他乡老病身。nián nián hǎo jǐng zhòng xiāng huì,yě niàn tā xiāng lǎo bìng shēn。

奉寄梅主家兄

苏仲

寥寥南北雁声沈,萍梗他乡雪满簪。liáo liáo nán běi yàn shēng shěn,píng gěng tā xiāng xuě mǎn zān。
兄自抱孙安稳睡,我因耽禄战兢深。xiōng zì bào sūn ān wěn shuì,wǒ yīn dān lù zhàn jīng shēn。
风尘飘䬍千山暝,道路驱驰百病侵。fēng chén piāo hū qiān shān míng,dào lù qū chí bǎi bìng qīn。
圣主可怜衰老骨,梅花月下不胜斟。shèng zhǔ kě lián shuāi lǎo gǔ,méi huā yuè xià bù shèng zhēn。

梅主为家兄题二首

苏仲

野水闲山共隐居,老梅遥种几多株。yě shuǐ xián shān gòng yǐn jū,lǎo méi yáo zhǒng jǐ duō zhū。
一觞一咏渠依我,淩雪淩烟我共渠。yī shāng yī yǒng qú yī wǒ,líng xuě líng yān wǒ gòng qú。
瘦影月斜侵几案,冷香风细洒琴书。shòu yǐng yuè xié qīn jǐ àn,lěng xiāng fēng xì sǎ qín shū。
绿阴青子犹堪爱,到老相看莫放疏。lǜ yīn qīng zi yóu kān ài,dào lǎo xiāng kàn mò fàng shū。

梅主为家兄题二首

苏仲

是梅依我我依梅,素分相投碧水隈。shì méi yī wǒ wǒ yī méi,sù fēn xiāng tóu bì shuǐ wēi。
有雪有花谁共赏,携诗携酒我还来。yǒu xuě yǒu huā shuí gòng shǎng,xié shī xié jiǔ wǒ hái lái。
清癯骨格怜同趣,洁白风声果异材。qīng qú gǔ gé lián tóng qù,jié bái fēng shēng guǒ yì cái。
莫谓东家无管刺,腊前催得一枝开。mò wèi dōng jiā wú guǎn cì,là qián cuī dé yī zhī kāi。

送锦衣吴瑞卿还乡

苏仲

江门游走是何年,分得罗浮几洞天。jiāng mén yóu zǒu shì hé nián,fēn dé luó fú jǐ dòng tiān。
清世又开观国眼,春风摇曳上京船。qīng shì yòu kāi guān guó yǎn,chūn fēng yáo yè shàng jīng chuán。
锦衣初试红尘骑,钓艇还寻碧水烟。jǐn yī chū shì hóng chén qí,diào tǐng hái xún bì shuǐ yān。
庾岭秋风南海月,菊花迎笑短篱边。yǔ lǐng qiū fēng nán hǎi yuè,jú huā yíng xiào duǎn lí biān。

奉和陈亚卿先生咏红梅

苏仲

化机先放一枝春,仿佛红妆不染尘。huà jī xiān fàng yī zhī chūn,fǎng fú hóng zhuāng bù rǎn chén。
静里自堪供几案,兴来无复命蹄轮。jìng lǐ zì kān gōng jǐ àn,xīng lái wú fù mìng tí lún。
逋仙着眼还相向,潘岳驰情未敢亲。bū xiān zhe yǎn hái xiāng xiàng,pān yuè chí qíng wèi gǎn qīn。
从此江南与江北,万千名卉敢同伦。cóng cǐ jiāng nán yǔ jiāng běi,wàn qiān míng huì gǎn tóng lún。

改韵再咏二首

苏仲

老眼帘栊罩晓烟,恍然沉醉玉台仙。lǎo yǎn lián lóng zhào xiǎo yān,huǎng rán chén zuì yù tái xiān。
罗浮气味何曾减,洞□颜容是偶然。luó fú qì wèi hé céng jiǎn,dòng yán róng shì ǒu rán。
雅意不随春意闹。yǎ yì bù suí chūn yì nào。
孤芳争出众芳妍。gū fāng zhēng chū zhòng fāng yán。
若都菩蕾枝头□,恐亦庞生作令前。ruò dōu pú lěi zhī tóu,kǒng yì páng shēng zuò lìng qián。

改韵再咏二首

苏仲

冰霜肌骨是家传,染得胭脂不记年。bīng shuāng jī gǔ shì jiā chuán,rǎn dé yān zhī bù jì nián。
雅趣自无前度好,芳名犹冒旧姻缘。yǎ qù zì wú qián dù hǎo,fāng míng yóu mào jiù yīn yuán。
浓香已被东风引,艳色曾经俗眼怜。nóng xiāng yǐ bèi dōng fēng yǐn,yàn sè céng jīng sú yǎn lián。
世事只因忘故态,便教清议得嗔嫌。shì shì zhǐ yīn wàng gù tài,biàn jiào qīng yì dé chēn xián。

丙寅除夕二首

苏仲

老至时忙事两违,北风吹雪冷侵衣。lǎo zhì shí máng shì liǎng wéi,běi fēng chuī xuě lěng qīn yī。
江山对面客何在,花鸟无心酒兴微。jiāng shān duì miàn kè hé zài,huā niǎo wú xīn jiǔ xīng wēi。
不换桃符留旧对,每添香炷数前非。bù huàn táo fú liú jiù duì,měi tiān xiāng zhù shù qián fēi。
明朝又报春消息,付与流莺掷柳枝。míng cháo yòu bào chūn xiāo xī,fù yǔ liú yīng zhì liǔ zhī。

丙寅除夕二首

苏仲

无奈江山岁律移,万牛不挽两轮飞。wú nài jiāng shān suì lǜ yí,wàn niú bù wǎn liǎng lún fēi。
客途老去多萧索,人世无端惹是非。kè tú lǎo qù duō xiāo suǒ,rén shì wú duān rě shì fēi。
不为送穷文字拙,全凭直道鬼神知。bù wèi sòng qióng wén zì zhuō,quán píng zhí dào guǐ shén zhī。
白头阅世惭无补,敢向人间恨数奇。bái tóu yuè shì cán wú bǔ,gǎn xiàng rén jiān hèn shù qí。

新春试笔

苏仲

岁月经营百不休,时情于我两悠悠。suì yuè jīng yíng bǎi bù xiū,shí qíng yú wǒ liǎng yōu yōu。
一行新历初开眼,五十年光又起头。yī xíng xīn lì chū kāi yǎn,wǔ shí nián guāng yòu qǐ tóu。
临老敢将身计较,效忠无补世筹谋。lín lǎo gǎn jiāng shēn jì jiào,xiào zhōng wú bǔ shì chóu móu。
东风唤起流莺语,烂熳春光满地浮。dōng fēng huàn qǐ liú yīng yǔ,làn màn chūn guāng mǎn dì fú。

挽萧以忠主事二首

苏仲

十年黄甲两年官,怪的风流一转丸。shí nián huáng jiǎ liǎng nián guān,guài de fēng liú yī zhuǎn wán。
旧物已将还造化,有生真不愧衣冠。jiù wù yǐ jiāng hái zào huà,yǒu shēng zhēn bù kuì yī guān。
百年事业得几许,一点烟云过眼看。bǎi nián shì yè dé jǐ xǔ,yī diǎn yān yún guò yǎn kàn。
万里蜀山何处是,旅魂归路北风寒。wàn lǐ shǔ shān hé chù shì,lǚ hún guī lù běi fēng hán。

挽萧以忠主事二首

苏仲

黍炊未熟功名事,尘世先遗梦奠悲。shǔ chuī wèi shú gōng míng shì,chén shì xiān yí mèng diàn bēi。
杨柳江寒灵榇远,雪山风急旅魂迟。yáng liǔ jiāng hán líng chèn yuǎn,xuě shān fēng jí lǚ hún chí。
箕裘赖有传家子,国事还看太史碑。jī qiú lài yǒu chuán jiā zi,guó shì hái kàn tài shǐ bēi。
欲奠临流一杯酒,不胜挥泪洒天涯。yù diàn lín liú yī bēi jiǔ,bù shèng huī lèi sǎ tiān yá。
2931234567»