古诗词

种花

苏仲

灼灼园中花,念我初种植。zhuó zhuó yuán zhōng huā,niàn wǒ chū zhǒng zhí。
杖藜遍九垓,搜捡穷目力。zhàng lí biàn jiǔ gāi,sōu jiǎn qióng mù lì。
偶自赤城回,沿山看苍壁。ǒu zì chì chéng huí,yán shān kàn cāng bì。
山中草木荒,百卉无颜色。shān zhōng cǎo mù huāng,bǎi huì wú yán sè。
因过山人家,山人供酒食。yīn guò shān rén jiā,shān rén gōng jiǔ shí。
出自傍舍花,有眼初未识。chū zì bàng shě huā,yǒu yǎn chū wèi shí。
异香世不传,秀色天上觅。yì xiāng shì bù chuán,xiù sè tiān shàng mì。
回视桃李姿,相去岂千亿。huí shì táo lǐ zī,xiāng qù qǐ qiān yì。
徘徊举相赠,得之如珙璧。pái huái jǔ xiāng zèng,dé zhī rú gǒng bì。
持携自千里,敢为辛苦惜。chí xié zì qiān lǐ,gǎn wèi xīn kǔ xī。
开我南山囿,甃以端溪石。kāi wǒ nán shān yòu,zhòu yǐ duān xī shí。
树之白玉盘,摩挲自朝夕。shù zhī bái yù pán,mó sā zì cháo xī。
栽培任沃瀼,灌溉还膏液。zāi péi rèn wò ráng,guàn gài hái gāo yè。
生意初勃然,月异而岁易。shēng yì chū bó rán,yuè yì ér suì yì。
垂青两相顾,长寸犹望尺。chuí qīng liǎng xiāng gù,zhǎng cùn yóu wàng chǐ。
视彼若忻然,谓我得所宅。shì bǐ ruò xīn rán,wèi wǒ dé suǒ zhái。
期以百年间,相看共头白。qī yǐ bǎi nián jiān,xiāng kàn gòng tóu bái。
那知如愿少,至宝难收拾。nà zhī rú yuàn shǎo,zhì bǎo nán shōu shí。
慢藏终诲盗,毒手劳相逼。màn cáng zhōng huì dào,dú shǒu láo xiāng bī。
去时若低回,出门若珠滴。qù shí ruò dī huí,chū mén ruò zhū dī。
无情亦有情,入念已切骨。wú qíng yì yǒu qíng,rù niàn yǐ qiè gǔ。
一朝远别离,谁能灭心迹。yī cháo yuǎn bié lí,shuí néng miè xīn jì。
望望不复回,行行竟悽恻。wàng wàng bù fù huí,xíng xíng jìng qī cè。
可怜天上姿,今作人间物。kě lián tiān shàng zī,jīn zuò rén jiān wù。
百草同妖妍,众芳等俦匹。bǎi cǎo tóng yāo yán,zhòng fāng děng chóu pǐ。
摩尼委粪坑,沆瀣投沟洫。mó ní wěi fèn kēng,hàng xiè tóu gōu xù。
天亦不管人,浮云变苍黑。tiān yì bù guǎn rén,fú yún biàn cāng hēi。
嗟哉此何言,老矣中怀窄。jiē zāi cǐ hé yán,lǎo yǐ zhōng huái zhǎi。

苏仲

苏仲,任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。 苏仲的作品>>

猜您喜欢

镇抚司和题韵

苏仲

沈沈永夜一灯寒,归雁声嘹鼓角残。shěn shěn yǒng yè yī dēng hán,guī yàn shēng liáo gǔ jiǎo cán。
岁月尽随愁里过,风花都付梦中看。suì yuè jǐn suí chóu lǐ guò,fēng huā dōu fù mèng zhōng kàn。
宁甘世上方头号,敢叹人前曲背难。níng gān shì shàng fāng tóu hào,gǎn tàn rén qián qū bèi nán。
不是圣恩天广大,孤臣万里敢求安。bù shì shèng ēn tiān guǎng dà,gū chén wàn lǐ gǎn qiú ān。

元宵

苏仲

春向融融景向鲜,物丰时泰是今年。chūn xiàng róng róng jǐng xiàng xiān,wù fēng shí tài shì jīn nián。
辉煌灯月交相映,锦绣人家共斗妍。huī huáng dēng yuè jiāo xiāng yìng,jǐn xiù rén jiā gòng dòu yán。
笛弄鼓挝花坞外,男歌女唱彩楼前。dí nòng gǔ wō huā wù wài,nán gē nǚ chàng cǎi lóu qián。
病夫欲写升平颂,付与唐虞击壤篇。bìng fū yù xiě shēng píng sòng,fù yǔ táng yú jī rǎng piān。

完节堂妇姑两世俱同守志

苏仲

二十孀居度岁年,凄风寒雨夜灯前。èr shí shuāng jū dù suì nián,qī fēng hán yǔ yè dēng qián。
甘心化石山头望,决志沈珠海底眠。gān xīn huà shí shān tóu wàng,jué zhì shěn zhū hǎi dǐ mián。
教子果能成子志,养姑争得似姑贤。jiào zi guǒ néng chéng zi zhì,yǎng gū zhēng dé shì gū xián。
风声两世生门户,留与人间太史编。fēng shēng liǎng shì shēng mén hù,liú yǔ rén jiān tài shǐ biān。

效白乐天放言体二首

苏仲

决要求名终是辱,直须致富必成殃。jué yào qiú míng zhōng shì rǔ,zhí xū zhì fù bì chéng yāng。
无缘到底应难合,有分元来不用忙。wú yuán dào dǐ yīng nán hé,yǒu fēn yuán lái bù yòng máng。
月到望期还自满,花逢春景自生香。yuè dào wàng qī hái zì mǎn,huā féng chūn jǐng zì shēng xiāng。
安身却是谋生地,何必区区漫作狂。ān shēn què shì móu shēng dì,hé bì qū qū màn zuò kuáng。

效白乐天放言体二首

苏仲

富比周公安足羡,贫如颜氏亦何忧。fù bǐ zhōu gōng ān zú xiàn,pín rú yán shì yì hé yōu。
千年老鹤终须尽,半日蜉蝣亦自休。qiān nián lǎo hè zhōng xū jǐn,bàn rì fú yóu yì zì xiū。
只著虚心随付与,岂容逐物浪干求。zhǐ zhù xū xīn suí fù yǔ,qǐ róng zhú wù làng gàn qiú。
有中无有无中有,有有无无水上沤。yǒu zhōng wú yǒu wú zhōng yǒu,yǒu yǒu wú wú shuǐ shàng ōu。

送毅夫还乡

苏仲

雪消云卷暖融融,曙色都门欲晓钟。xuě xiāo yún juǎn nuǎn róng róng,shǔ sè dōu mén yù xiǎo zhōng。
绿酒半醮杨柳月,紫骝嘶断杏花风。lǜ jiǔ bàn jiào yáng liǔ yuè,zǐ liú sī duàn xìng huā fēng。
春山富贵供诗兴,上国风流入梦中。chūn shān fù guì gōng shī xīng,shàng guó fēng liú rù mèng zhōng。
回首乡园休眷恋,男儿湖海是豪雄。huí shǒu xiāng yuán xiū juàn liàn,nán ér hú hǎi shì háo xióng。

偶成

苏仲

老年归梦恋溪山,恨逐浮名去不还。lǎo nián guī mèng liàn xī shān,hèn zhú fú míng qù bù hái。
势利于人竟何有,风光过眼等皆闲。shì lì yú rén jìng hé yǒu,fēng guāng guò yǎn děng jiē xián。
一心灰冷寒炉后,万事雪消春水间。yī xīn huī lěng hán lú hòu,wàn shì xuě xiāo chūn shuǐ jiān。
除却酒杯无了日,不知身世在人寰。chú què jiǔ bēi wú le rì,bù zhī shēn shì zài rén huán。

丁卯除夕二首

苏仲

岁月无情万事慵,江山依旧此门风。suì yuè wú qíng wàn shì yōng,jiāng shān yī jiù cǐ mén fēng。
人知薄分惟安分,官到穷时不送穷。rén zhī báo fēn wéi ān fēn,guān dào qióng shí bù sòng qióng。
仰面君亲无报答,强颜天壤敢从容。yǎng miàn jūn qīn wú bào dá,qiáng yán tiān rǎng gǎn cóng róng。
从头历数今年事,无日无忧过梦中。cóng tóu lì shù jīn nián shì,wú rì wú yōu guò mèng zhōng。

丁卯除夕二首

苏仲

饮罢屠苏兴未终,几人相对烛摇红。yǐn bà tú sū xīng wèi zhōng,jǐ rén xiāng duì zhú yáo hóng。
儿童听镜还同俗,老子焚香只省躬。ér tóng tīng jìng hái tóng sú,lǎo zi fén xiāng zhǐ shěng gōng。
客送桃符无好句,人逢新历喜春风。kè sòng táo fú wú hǎo jù,rén féng xīn lì xǐ chūn fēng。
衣冠整顿明朝起,万寿君王拜舞中。yī guān zhěng dùn míng cháo qǐ,wàn shòu jūn wáng bài wǔ zhōng。

寄李国瞻婿

苏仲

冰玉相辉宇宙间,师生翁婿古来难。bīng yù xiāng huī yǔ zhòu jiān,shī shēng wēng xù gǔ lái nán。
晦翁日月吾何及,仲默规模子可攀。huì wēng rì yuè wú hé jí,zhòng mò guī mó zi kě pān。
细阅封缄如见面,遣来欢伯可怡颜。xì yuè fēng jiān rú jiàn miàn,qiǎn lái huān bó kě yí yán。
寻常养就行天步,人买千金马首看。xún cháng yǎng jiù xíng tiān bù,rén mǎi qiān jīn mǎ shǒu kàn。

奉和洪尚书见寄谒诸葛庙韵二首

苏仲

欲把君臣大义张,行藏都为正纲常。yù bǎ jūn chén dà yì zhāng,xíng cáng dōu wèi zhèng gāng cháng。
新祠落落祥云护,古柏阴阴夹道傍。xīn cí luò luò xiáng yún hù,gǔ bǎi yīn yīn jiā dào bàng。
汉鼎未归心不死,帝禅犹在义难忘。hàn dǐng wèi guī xīn bù sǐ,dì chán yóu zài yì nán wàng。
若将三国人才论,北斗孤高万古香。ruò jiāng sān guó rén cái lùn,běi dòu gū gāo wàn gǔ xiāng。

奉和洪尚书见寄谒诸葛庙韵二首

苏仲

虎啸龙兴动战尘,草庐高卧便超群。hǔ xiào lóng xīng dòng zhàn chén,cǎo lú gāo wò biàn chāo qún。
决将壮志扶真主,誓把孤忠对鬼神。jué jiāng zhuàng zhì fú zhēn zhǔ,shì bǎ gū zhōng duì guǐ shén。
只手擎天开土宇,一方垂统正君臣。zhǐ shǒu qíng tiān kāi tǔ yǔ,yī fāng chuí tǒng zhèng jūn chén。
请看渭水堂堂阵,成败焉知不属人。qǐng kàn wèi shuǐ táng táng zhèn,chéng bài yān zhī bù shǔ rén。

拨闷二首

苏仲

有酒不饮漫安排,有诗不作谓何哉。yǒu jiǔ bù yǐn màn ān pái,yǒu shī bù zuò wèi hé zāi。
未知光景十年后,莫负春风两面开。wèi zhī guāng jǐng shí nián hòu,mò fù chūn fēng liǎng miàn kāi。
大笑古今闲计较,听从天地敢疑猜。dà xiào gǔ jīn xián jì jiào,tīng cóng tiān dì gǎn yí cāi。
人生百计都归尽,骨有千金亦化灰。rén shēng bǎi jì dōu guī jǐn,gǔ yǒu qiān jīn yì huà huī。

拨闷二首

苏仲

郁结填胸强自排,乐天如我有何哉。yù jié tián xiōng qiáng zì pái,lè tiān rú wǒ yǒu hé zāi。
且将心地宽些著,把个眉头大展开。qiě jiāng xīn dì kuān xiē zhù,bǎ gè méi tóu dà zhǎn kāi。
纵酒放歌寻我事,随风步月免人猜。zòng jiǔ fàng gē xún wǒ shì,suí fēng bù yuè miǎn rén cāi。
英雄千古今何在,借问曾经几劫灰。yīng xióng qiān gǔ jīn hé zài,jiè wèn céng jīng jǐ jié huī。

吊简斋兄

苏仲

白发垂眉见此翁,逼人和气蔼春风。bái fā chuí méi jiàn cǐ wēng,bī rén hé qì ǎi chūn fēng。
天生长者遗斯世,我问儿童也爱公。tiān shēng zhǎng zhě yí sī shì,wǒ wèn ér tóng yě ài gōng。
七十有孙供眼底,百年无事卧山中。qī shí yǒu sūn gōng yǎn dǐ,bǎi nián wú shì wò shān zhōng。
天堂果有君先得,敢把蜉蝣论始终。tiān táng guǒ yǒu jūn xiān dé,gǎn bǎ fú yóu lùn shǐ zhōng。