古诗词

破镜篇

顾清

破镜宁终破,不愿重入奁。pò jìng níng zhōng pò,bù yuàn zhòng rù lián。
断弦宁终断,不愿鸾胶粘。duàn xián níng zhōng duàn,bù yuàn luán jiāo zhān。
人生一生惟一死,此身岂可轻相许。rén shēng yī shēng wéi yī sǐ,cǐ shēn qǐ kě qīng xiāng xǔ。
因循一语涉狐疑,死向重泉作羞鬼。yīn xún yī yǔ shè hú yí,sǐ xiàng zhòng quán zuò xiū guǐ。
所以古志士,跬步不敢轻。suǒ yǐ gǔ zhì shì,kuǐ bù bù gǎn qīng。
譬逢三岐路,熟问乃敢行。pì féng sān qí lù,shú wèn nǎi gǎn xíng。
屹立万仞冈,决眦孤风生。yì lì wàn rèn gāng,jué zì gū fēng shēng。
乾坤落落一身远,风尘混混双眸明。qián kūn luò luò yī shēn yuǎn,fēng chén hùn hùn shuāng móu míng。
古人已去不可作,末世吁嗟轻唯诺。gǔ rén yǐ qù bù kě zuò,mò shì xū jiē qīng wéi nuò。
昨日仇雠今友朋,朝哭泣兮暮欢谑。zuó rì chóu chóu jīn yǒu péng,cháo kū qì xī mù huān xuè。
凉风萧萧吹客衣,苍茫岁晚孤鸿飞。liáng fēng xiāo xiāo chuī kè yī,cāng máng suì wǎn gū hóng fēi。
梅花夹道慵举首,涕泪满襟怀昔时。méi huā jiā dào yōng jǔ shǒu,tì lèi mǎn jīn huái xī shí。
我愿天地间,万事皆从愿。wǒ yuàn tiān dì jiān,wàn shì jiē cóng yuàn。
有始必有终,不作风花片。yǒu shǐ bì yǒu zhōng,bù zuò fēng huā piàn。
陶然百岁中,永绝痴儿面。táo rán bǎi suì zhōng,yǒng jué chī ér miàn。
君不闻蔡琰胡笳十八拍,千载英雄泪如霰。jūn bù wén cài yǎn hú jiā shí bā pāi,qiān zài yīng xióng lèi rú xiàn。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

送盛斯徵归娶

顾清

柳色衣裳玉色鞭,看花归去又逢仙。liǔ sè yī shang yù sè biān,kàn huā guī qù yòu féng xiān。
黑头事业须君做,洞府星桥别是天。hēi tóu shì yè xū jūn zuò,dòng fǔ xīng qiáo bié shì tiān。

杨妃

顾清

汉家妃子度金微,裂面西风损黛眉。hàn jiā fēi zi dù jīn wēi,liè miàn xī fēng sǔn dài méi。
教得后来人解事,只从金屋抚番儿。jiào dé hòu lái rén jiě shì,zhǐ cóng jīn wū fǔ fān ér。

明妃和汪抑之

顾清

汉朝翁主半家人,临到王嫱国论新。hàn cháo wēng zhǔ bàn jiā rén,lín dào wáng qiáng guó lùn xīn。
解道怀戎尚忠信,庙堂谁谓少谋臣。jiě dào huái róng shàng zhōng xìn,miào táng shuí wèi shǎo móu chén。

明妃和汪抑之

顾清

宣王六月驾戎车,武帝旌旗万里赊。xuān wáng liù yuè jià róng chē,wǔ dì jīng qí wàn lǐ shē。
独以一身宁四海,明妃何恨泣琵琶。dú yǐ yī shēn níng sì hǎi,míng fēi hé hèn qì pí pá。

次韵答张拱辰

顾清

张籍经年病卧家,纷纷九陌自繁华。zhāng jí jīng nián bìng wò jiā,fēn fēn jiǔ mò zì fán huá。
春风为遣江南信,拂杀龙泉旧剑花。chūn fēng wèi qiǎn jiāng nán xìn,fú shā lóng quán jiù jiàn huā。

次韵答张拱辰

顾清

中朝文献几名家,每见殷勤访国华。zhōng cháo wén xiàn jǐ míng jiā,měi jiàn yīn qín fǎng guó huá。
尽有声名动京邑,未应消瘦学梅花。jǐn yǒu shēng míng dòng jīng yì,wèi yīng xiāo shòu xué méi huā。

晚归即事

顾清

城头官柳绿交加,日日斜阳集乳鸦。chéng tóu guān liǔ lǜ jiāo jiā,rì rì xié yáng jí rǔ yā。
湖海书生羸马背,春来通算九移家。hú hǎi shū shēng léi mǎ bèi,chūn lái tōng suàn jiǔ yí jiā。

送许启衷又二绝句

顾清

一自看花入禁垣,清秋憔悴卧春残。yī zì kàn huā rù jìn yuán,qīng qiū qiáo cuì wò chūn cán。
金茎不是君王惜,自忆家山荔子丹。jīn jīng bù shì jūn wáng xī,zì yì jiā shān lì zi dān。

送许启衷又二绝句

顾清

圣代仁深远俗安,侧生无复上雕鞍。shèng dài rén shēn yuǎn sú ān,cè shēng wú fù shàng diāo ān。
闲居续得君谟谱,聊为南风一寄看。xián jū xù dé jūn mó pǔ,liáo wèi nán fēng yī jì kàn。

送曾执初知嘉定州

顾清

都亭杨柳秋来短,独采黄花映别觞。dōu tíng yáng liǔ qiū lái duǎn,dú cǎi huáng huā yìng bié shāng。
五马双旌万馀里,西风随处挹清香。wǔ mǎ shuāng jīng wàn yú lǐ,xī fēng suí chù yì qīng xiāng。

九日招德卿抑之

顾清

小酌无劳折简催,自分花饵饤玫瑰。xiǎo zhuó wú láo zhé jiǎn cuī,zì fēn huā ěr dìng méi guī。
只应免得渊明笑,两岁重阳不举杯。zhǐ yīng miǎn dé yuān míng xiào,liǎng suì zhòng yáng bù jǔ bēi。

题戴司寇所藏张翚小景四幅

顾清

岱岳东南日观峰,鸡鸣遥见日轮红。dài yuè dōng nán rì guān fēng,jī míng yáo jiàn rì lún hóng。
仙家应说人间世,银箭金壶漏未终。xiān jiā yīng shuō rén jiān shì,yín jiàn jīn hú lòu wèi zhōng。

题戴司寇所藏张翚小景四幅

顾清

一色沧波浩渺间,人言此外有三山。yī sè cāng bō hào miǎo jiān,rén yán cǐ wài yǒu sān shān。
莫欺只尺生绡里,多少楼船去不还。mò qī zhǐ chǐ shēng xiāo lǐ,duō shǎo lóu chuán qù bù hái。

题戴司寇所藏张翚小景四幅

顾清

老翚笔意师观远,怪石长松气凛然。lǎo huī bǐ yì shī guān yuǎn,guài shí zhǎng sōng qì lǐn rán。
四十年来真迹乱,夕阳红树满山川。sì shí nián lái zhēn jì luàn,xī yáng hóng shù mǎn shān chuān。

题戴司寇所藏张翚小景四幅

顾清

斗帐无风铁砚冰,梅花未要雪天晴。dòu zhàng wú fēng tiě yàn bīng,méi huā wèi yào xuě tiān qíng。
坐来尚有关心处,时复空山折竹声。zuò lái shàng yǒu guān xīn chù,shí fù kōng shān zhé zhú shēng。