古诗词

破镜篇

顾清

破镜宁终破,不愿重入奁。pò jìng níng zhōng pò,bù yuàn zhòng rù lián。
断弦宁终断,不愿鸾胶粘。duàn xián níng zhōng duàn,bù yuàn luán jiāo zhān。
人生一生惟一死,此身岂可轻相许。rén shēng yī shēng wéi yī sǐ,cǐ shēn qǐ kě qīng xiāng xǔ。
因循一语涉狐疑,死向重泉作羞鬼。yīn xún yī yǔ shè hú yí,sǐ xiàng zhòng quán zuò xiū guǐ。
所以古志士,跬步不敢轻。suǒ yǐ gǔ zhì shì,kuǐ bù bù gǎn qīng。
譬逢三岐路,熟问乃敢行。pì féng sān qí lù,shú wèn nǎi gǎn xíng。
屹立万仞冈,决眦孤风生。yì lì wàn rèn gāng,jué zì gū fēng shēng。
乾坤落落一身远,风尘混混双眸明。qián kūn luò luò yī shēn yuǎn,fēng chén hùn hùn shuāng móu míng。
古人已去不可作,末世吁嗟轻唯诺。gǔ rén yǐ qù bù kě zuò,mò shì xū jiē qīng wéi nuò。
昨日仇雠今友朋,朝哭泣兮暮欢谑。zuó rì chóu chóu jīn yǒu péng,cháo kū qì xī mù huān xuè。
凉风萧萧吹客衣,苍茫岁晚孤鸿飞。liáng fēng xiāo xiāo chuī kè yī,cāng máng suì wǎn gū hóng fēi。
梅花夹道慵举首,涕泪满襟怀昔时。méi huā jiā dào yōng jǔ shǒu,tì lèi mǎn jīn huái xī shí。
我愿天地间,万事皆从愿。wǒ yuàn tiān dì jiān,wàn shì jiē cóng yuàn。
有始必有终,不作风花片。yǒu shǐ bì yǒu zhōng,bù zuò fēng huā piàn。
陶然百岁中,永绝痴儿面。táo rán bǎi suì zhōng,yǒng jué chī ér miàn。
君不闻蔡琰胡笳十八拍,千载英雄泪如霰。jūn bù wén cài yǎn hú jiā shí bā pāi,qiān zài yīng xióng lèi rú xiàn。

顾清

明松江府华亭人,字士廉,号东江。弘治六年进士。授编修,进侍读。平生以名节自励。正德初刘瑾擅权,同邑张文冕附之为显宦,清即绝不与通。瑾衔之,出为南京兵部员外郎。瑾诛,累迁礼部右侍郎。前后请立太子、罢巡幸,疏凡十数上。嘉靖初以礼部尚书致仕,卒谥文僖。工书,笔致清劲。有《松江府志》、《傍秋亭杂记》、《东江家藏集》。 顾清的作品>>

猜您喜欢

题孙良辅所藏小景四幅

顾清

坛杏无花到水莲,中间辽阔二千年。tán xìng wú huā dào shuǐ lián,zhōng jiān liáo kuò èr qiān nián。
窗前风月湖边景,只恐丹青未易传。chuāng qián fēng yuè hú biān jǐng,zhǐ kǒng dān qīng wèi yì chuán。

题孙良辅所藏小景四幅

顾清

欲出未出峰顶月,将栖不栖林杪禽。yù chū wèi chū fēng dǐng yuè,jiāng qī bù qī lín miǎo qín。
曾踏长安软红土,方识幽人此夜心。céng tà zhǎng ān ruǎn hóng tǔ,fāng shí yōu rén cǐ yè xīn。

题孙良辅所藏小景四幅

顾清

旧识襄阳孟浩然,蹇驴冲雪据吟鞍。jiù shí xiāng yáng mèng hào rán,jiǎn lǘ chōng xuě jù yín ān。
老来自怯溪桥滑,便作林逋一样看。lǎo lái zì qiè xī qiáo huá,biàn zuò lín bū yī yàng kàn。

蒋监事济民出主靖安簿盖不得于其长也为题其秋塘白鹭图送之

顾清

曾逐青云上绣衣,龙墀晴日扬朝晖。céng zhú qīng yún shàng xiù yī,lóng chí qíng rì yáng cháo huī。
天风不碍江湖迹,还向秋塘自在飞。tiān fēng bù ài jiāng hú jì,hái xiàng qiū táng zì zài fēi。

题毛维勤所藏禹门三跃图

顾清

一夕风雷动九重,春江回首万鰅鳙。yī xī fēng léi dòng jiǔ zhòng,chūn jiāng huí shǒu wàn yú yōng。
云泥只尺从人辨,诸葛南阳本是龙。yún ní zhǐ chǐ cóng rén biàn,zhū gé nán yáng běn shì lóng。

题陈克明竹

顾清

日永湖山桧影斜,微风时堕紫藤花。rì yǒng hú shān guì yǐng xié,wēi fēng shí duò zǐ téng huā。
道人无限江南意,更写筼筜向客夸。dào rén wú xiàn jiāng nán yì,gèng xiě yún dāng xiàng kè kuā。

梦作朝退步至南亭诗有步入南亭路不难落花红衬紫苔斑之句感而有作

顾清

一自看花入上林,溪山长是梦中寻。yī zì kàn huā rù shàng lín,xī shān zhǎng shì mèng zhōng xún。
不知谁辟南亭路,又向朝回发短吟。bù zhī shuí pì nán tíng lù,yòu xiàng cháo huí fā duǎn yín。

冬至感怀

顾清

浮世侵寻四十将,劳生何以称冠裳。fú shì qīn xún sì shí jiāng,láo shēng hé yǐ chēng guān shang。
回思丁未看辛丑,别有愁根更是长。huí sī dīng wèi kàn xīn chǒu,bié yǒu chóu gēn gèng shì zhǎng。

戊午元日候朝和冬至韵

顾清

尘途役役苦迎将,五色谁从补舜裳。chén tú yì yì kǔ yíng jiāng,wǔ sè shuí cóng bǔ shùn shang。
坐拥槐枝候明发,忧端不数漏声长。zuò yōng huái zhī hòu míng fā,yōu duān bù shù lòu shēng zhǎng。

题萱桂图送徐理之父子

顾清

白头人对彩衣裳,本自无忧不待忘。bái tóu rén duì cǎi yī shang,běn zì wú yōu bù dài wàng。
谁写萱花傍丛桂,要看雏凤挹天香。shuí xiě xuān huā bàng cóng guì,yào kàn chú fèng yì tiān xiāng。

三月廿一日书事

顾清

只合清江坐钓矶,等闲谁遣著朝衣。zhǐ hé qīng jiāng zuò diào jī,děng xián shuí qiǎn zhù cháo yī。
绿阴门巷青绳路,心逐南云一片飞。lǜ yīn mén xiàng qīng shéng lù,xīn zhú nán yún yī piàn fēi。

三月廿一日书事

顾清

小阁垂帘相对红,窄衫低帽一丛丛。xiǎo gé chuí lián xiāng duì hóng,zhǎi shān dī mào yī cóng cóng。
归来有语那能记,坐倚东风忆梦中。guī lái yǒu yǔ nà néng jì,zuò yǐ dōng fēng yì mèng zhōng。

挽苏廷玉

顾清

到处江湖识此翁,几番倾廪惠疲癃。dào chù jiāng hú shí cǐ wēng,jǐ fān qīng lǐn huì pí lóng。
灵岩山下一片石,叹息高踪已梦中。líng yán shān xià yī piàn shí,tàn xī gāo zōng yǐ mèng zhōng。

送宋惟德分教池州

顾清

池阳风物似长沙,第一名山是九华。chí yáng fēng wù shì zhǎng shā,dì yī míng shān shì jiǔ huá。
输与能诗宋文学,芙蓉影里岸乌纱。shū yǔ néng shī sòng wén xué,fú róng yǐng lǐ àn wū shā。

书饶贡士友爱堂卷

顾清

江雨红垂荆树花,草堂千里梦京华。jiāng yǔ hóng chuí jīng shù huā,cǎo táng qiān lǐ mèng jīng huá。
无人为续池塘句,长向春风忆谢家。wú rén wèi xù chí táng jù,zhǎng xiàng chūn fēng yì xiè jiā。